Chương 2.3: Sắc kệ (2) Kỳ Trung Thái

“Dạ rồi, người này kỳ lạ cũng có chút thú vị.”

“Ừ, con cũng đừng nóng vội……” Mẹ của cô than nhỏ, chậm rãi nói tới: “Con đó, nếu đã nhìn hết sông núi thì đôi mắt cũng sẽ khó chọn, ngoài đồ vật mình muốn ra thì không có cái gì có thể tiến vào trong mắt.”

Kỳ Hạnh Trinh nắm lấy di động, nhìn lại phía bên ngoài cửa sổ, chợ đêm ánh đèn rực rỡ, ngựa xe như nước, người người đông đúc, từng người từng người đều đang bận rộn cùng vui giận buồn đau. Cô nghĩ, cho dù phong cảnh có xuất sắc hơn nữa, thì ở dưới bầu trời này người cũng là hạng người thô tục, ba bữa một đêm, ngũ cốc hoa màu, những gì họ thấy được đều là vẻ bên ngoài.

Cô không nói lên suy nghĩ của mình cho mẹ nghe, chỉ nghe mẹ mình ở trong điện thoại tiếp tục nói: “Anh của con bọn họ ở nhà bác cả của con, con gọi điện thoại hỏi một chút, anh của con cũng uống không ít, không được thì con đi đón anh con trở về đi.”

Kỳ Hạnh Trinh gật đầu: “Được, vậy con đi tìm anh đây.”

Cúp điện thoại, liền nói tài xế quay đầu xe, đi thẳng đến biệt thự Tây Sơn.

Bình thường Kỳ Trung Nam cũng không có trở về biệt thự ở, phần lớn thời gian anh ấy đều ở căn chung cư bên cạnh công ty, thuận tiện lại tiết kiệm thời gian.

Mảnh đất này trước kia từng được nhà nước chính phủ trưng dụng, rừng núi hoang vắng không có ai chú ý đến, lúc trước Kỳ Trung Nam cũng là tham gia đấu thầu nghe được chút tin tức bên trong, khi làm một hạng mục cùng với cục thị chính quy hoạch tiến hàng mua lại, sau đó lại lục tục kết hợp các đường tài chính, giá cả liền nhanh chóng tăng lên, chờ đến khi tin tức thị chính xây dựng tàu điện ngầm truyền ra, giá nhà liền nhanh chóng tăng lên gấp mấy chục lần, chờ đến khi hiện tại cuối cùng cũng xây xong, giá trị đất đã được xào lên đến vài tỷ, thành đoạn đường hoàng kim chân chính.

Kỳ Trung Nam chuyển biến tốt liền thu lại, ủy thác đưa cho họ hàng phương xa làm bất động sản khai phá, còn anh ấy cầm đầu to cũng lui lại hoàn toàn, chỉ lấy một khu biệt thự hạng nhất đưa về danh nghĩa cá nhân, tổ chức hội nghị gia đình, xây dựng nhóm công ty.

Sau khi Kỳ Hạnh Trinh tới rồi cũng không xuống xe, ngồi ở trong xe gửi tin nhắn, một lát sau, người nọ gọi điện thoại lại: “Từ bao giờ lại ngoan như vậy, còn hiểu được quan tâm người khác?”

“Anh là anh trai em, em có thể không quan tâm anh sao?”

“Em chờ anh mười phút, anh lập tức ra đây.”

Từ trước đến nay Kỳ Anh Hàn giống như sấm rền gió cuốn, nói vài phút là vài phút, nhiều một giây cũng không chậm trễ.

Vừa mới lên xe, Kỳ Hạnh Trinh liền che cái mũi lại: “Mùi thuốc lá nồng như vậy! Định hun chết em sao!”

“Như thế nào? Em ghét bỏ anh sao?” Cô càng lấy bộ dáng nũng nịu ra, anh ta càng muốn làm càn trêu chọc, bàn tay rờ đến bên hông cô, miệng cũng thò qua phía cô, mùi thuốc lá và rượu nồng đậm xông vào trong mũi: “Lại đây, hôn hôn anh trai một cái nào.”

“Lăn đi.”

“A —— Thiếu đụ mà!” Tay anh đều đã đặt lên trên bộ ngực của cô nhéo một cái, một cái tay khác cào làm cho cô ngứa, trêu đùa cô mãi đến khi cô cười điên không ngừng, người cũng càng mềm nhũn: “Anh có phiền hay không a! Em đối với anh tốt như vậy, anh còn lại bắt nạt em……”

“Anh cũng là đối tốt với em nên mới bắt nạt em nha……” Anh liếm láp thùy tai mềm mại của cô, ngậm khuyên tai ở trong miệng, khẽ cắn.

“Ai nha, đang ở trên xe, không được làm loạn!”

“Được, về nhà lại bắt nạt em tiếp…… Lương thực anh tích góp mấy năm này, tất cả đều cho em hết.”

Thật là khiến người ta xấu hổ chịu không nổi, Kỳ Hạnh Trinh sợ hãi tài xế phía trước nghe được, vội vàng lên tiếng bảo lái xe đi.

**************************************************