Chap 2: Hoàng Long - cậu bạn ngồi bên

Tác giả: gaitako

Hoàng Long là một học sinh được giáo viên chủ nhiệm xếp chỗ cho

cậu ngồi cùng bàn với Gia Thịnh. Không như cậu cậu bạn bốn mắt ngồi bên Hoàng Long lại rất nổi trội về cả tính cách lẫn ngoại hình. Long có thân hình cao to (Long cao hơn Thịnh cả 1 cái đầu), khá vạm vỡ mới lớp 11 mà cậu đã chăm chỉ đi tập Gym nên có những múi cơ và body rất chuẩn, khuân mặt bảnh bao và trông có chút gì đó hơi già rặn hơn với các bạn cùng chăng lứa, và cùng với nước da hơi rám nắng lại càng làm cho cậu ta toát lên vẻ ngoài nam tính. Tính cách của Long lại sôi nổi, năng động học lực thì khá… nhìn chung là 1 thằng đàn ông hoàn hảo nếu như cậu ta ko mắc cái bệnh “tự coi mình là trung tâm của vũ trụ”.

Được chuyển xuống ngồi cùng Thịnh – một cậu học sinh có tính

cách gần như trái ngược lại với mình nhưng ko vì thế mà làm con người của Long thay đổi đc. Ngay từ hôm đó, Hoàng Long đã khiến cho Gia Thịnh phải nói nhiều hơn thường ngày.

– Gia Thịnh!.. Gia Thịnh!!…

– Giề…..!

– Cậu là Gia Thịnh thật hả!?

– Ờ..! Còn cậu chắc là 1 thằng diễn viên hài chuyên nghiệp nhể?!

– …Hahaha…

– Are you crazy?!

– .. Yes,, à “ lâu”… hề hề…

Đấy! Chỉ vời mới đặt mông lên chỗ ngồi mới mà chưa lâu mà Long

đã thay đổi hẳn cái không khí xung quanh Gia Thịnh. Hoàng Long cởi mở, năng động đã làm Gia Thịnh thân với cậu ta rất nhanh. Thịnh từ một cậu học trò rụt rè, nhút nhát mà giờ đã cởi mở hơn với Long.! Và Thịnh cũng cảm thấy mình đã thay đổi chút gì đó trc Long. Các tiết học cứ thế trôi đi là cùng với sự “gắn bó, thân mật” của 2 đứa cứ tang lên; hay đứa cười vs nhau nhiều hơn, nói chuyện vs nhau nhiều hơn, quan tâm tới nhau nhiều hơn … nhiều hơn đến nỗi mà Thịnh đã thấy cái thứ tình cảm còn đặc biệt hơn tình bạn xuất hiện bên trong lòng cậu.

Trong một buổi học, tiết Ngữ văn, giáo viên giảng bài thì cứ như hát

du ngủ học sinh vậy! Ngay cả cái kể “tăng động” như Long cũng cảm thấy chán và mắt bắt đầu lim dim, muồn nó ngáp rõ to rồi quay sang bên Thịnh định tán chuyện cho đỡ buồn ngủ thì thấy Thịnh đã nhắm tịt mắt vào rồi, hai tay khoanh trên bàn, thân ngồi ngay ngắn, đầu cúi xuỗng, từ xa nhìn thì cứ như 1 học sinh chăm ngoan đang ngồi nghe giảng vậy.! Long thấy vậy mỉm cười rồi quay đi ngắp them 1 cái rõ to định gục người xuống bàn ngủ thì.:

– Long! Đọc tiếp khổ thơ và nêu biện pháp nghệ thuật mà tác giả dùng trong khổ thơ đó.- Giáo viên dạy văn nói.

– Dạ.. dạ..

Hoàng Long nghe thấy tên mình vội vã đứng lên, nhưng khổ nỗi cậu có nghe giảng đâu, đứng lên nhanh nhảu thư thật mà chỉ biết nói mấy câu “ dạ.. dạ”. Ngay lập tức Gia Thịnh đã níu áo Hoàng Long rồi chỉ ngay vào sách và vở của mình, Long quay sang thấy vậy hiểu ý bạn đang nhắc bài liền đọc.

Được ngồi xuống Long quay ngay sang vỗ vai Thịnh , cười nói:

– Siêu thế!! Vừa ngủ vừa nghe giảng luôn cơ à! Cảm ơn nha!!

Gia Thịnh bất thần rồi hơi đỏ mặt, lúng túm đáp 1 câu ”ừm..”.

Những tiết học buồn chán trc kia với Thịnh giờ đã ko còn, cậu thấy thích học hơn, thích đến lớp hơn. Cậu chăm chỉ học tập hơn ko chỉ vì bản thân cậu mà còn vì cậu muốn được nghe câu “cảm ơn” từ người bạn thân Hoàng Long thêm một lần nữa.

——–