Chap 4: Kỉ niệm nhen nhóm lên thành tình yêu

Tác giả: gaitako

Suốt những quãng thời gian học tập đôi bạn thân Long-Thịnh đã có không biết bao nhiêu kỉ niệm vui-buồn. Trong mấy cái kỉ niệm đó có 3 kỉ niệm đặc biệt và đáng nhớ nhất trong lòng của Thịnh.

Kỉ niệm đầu tiên phải nói đến là ‘vụ tai’ trong giờ toán. Hom đó là tiết kiểm tra 1 tiết môn toán đại số. Long quay ngược xuôi hỏi bài thì Thịnh thấy vậy kéo áo Long quay lại để nhắc mấy câu mà nó biết.

Cái sự tang động của Long khi nó quay người lại mà mặt còn sán đến bên Thịnh để xem bạn mình bảo gì thì đã vô tình “đối mặt” với Thịnh, mặt 2 đứa nó khi đó chỉ có cách nhau chừng 2cm.

Bất ngờ như thế là cả 2 bị đơ lại chừng 5 giây thì Thinh mới bừng tỉnh và đẩy Long ra, tim nó đập nhanh trong lồng ngực, mặt thì ửng đỏ. Bị đẩy ra Long hoàng hồn lại, hai đứa e dè nhìn nhau rồi bật cười ha hả như một lũ điên giữa không gian im lặng của lớp.

Thứ 2 là lần nó đứng trên sân khấu của trường hát trào mừng ngày 20/11. Các bạn đang thắc mắc rằng 1 đứa nhát gan như Thịnh mà cũng giám đặt trên lên sân khấu sao?! Đớn giản vì Long đã ‘kéo’ nó lên và 1 phần cũng tại nó muốn song ca cùng Long 1 lần. Ban đàu nó cũng ngại lắm chứ, đã bao giờ nó phải đứng trc 1 đám đông như vậy đâu.

Nhưng có Long bên cạnh dẫn ‘lời ‘ cho nó mà, làm nó yên tâm vài phần. Khi cả 2 đã ăn khớp, hai đưa thoải mái hát thậm chỉ 2 đứa còn giỡn nhau trên sân khấu nữa. Kết thúc màn song ca của đôi bạn thân là 1 tràng pháo tay, hò hét hết mình của bên giới khan giả làm 2 đứa lại cười toe toét vs nhau.

Và cái kỉ niệm thứ 3 là vào ngày no-en. Điều đặc biệt ở đây là Long tự mua quà giáng sinh tặng Thịnh, trước đây nó chưa từng được ai khác ngoài người trong gia đình làm như vậy.

Kỉ niệm nhiều lên theo ngày tháng chất đống lên thành cái tình yêu đặc biệt trong lòng của Thịnh, Thịnh đã thật sự yêu Long mất rồi. (nhưng chỉ là yêu thầm thôi nha -_-).

——–