Chap 7: Sự xa lánh

Tác giả: gaitako

Và rồi sau vụ việc đó xảy ra Hoàng Long ít nói chuyện vơi Gia Thịnh hẳn đi. Mấy ngày đầu cậu bé nghĩ chắc tại Long ngại việc đó nên cậu cũng không muốn nhắc đến hay muốn nói. Sau rồi, cấu ấy càng thấy Long như đang muốn tránh mặt mình “mình đã làm gì sai chứ?!” với suy nghĩ như vậy cậu quyết phải hỏi Hoàng Long bằng được nhưng trong tuần này rất nhiều môn kiểm tra liên tiếp nên cậu đành nán lại tới tuần sau. Vào cuối tuần này mọi môn học đã kiểm tra xong, vào giờ sinh hoạt cô giáo lại đổi chỗ của lớp vì có nhiều ý kiến về chỗ ngồi của con mình từ các bậc phụ huynh. Hoàng Long và Thịnh cũng ko chánh được việc vị chuyển chỗ đi. Long bị chuyển sang dãy ngoài cùng bàn thứ 4 như vậy càng làm cho Long dễ tránh mặt nó hơn. Vì vậy mà Thịnh thấy rất buồn, nó thấy mình như bị bỏ rơi trong khi nó đâu làm gì có lỗi với Long chứ.

Không chịu được nữa nó quyết hẹn Long nói chuyện. Vào 1 hôm, sau khi tan học nó đến bên ban của Long nói:

-Long này.. rảnh không đi về cùng với mình được không?!

Đáp lại với vẻ mặt phũ phàng Long nói:

– xin lỗi.. mình bận rồi… bye! – thế là Thằng Long bước đi.

Để lại 1 mình nó trong lớp, nó dũ rượi cầm cặp sách đi về cậu vừa bước đi trong nghĩ suy nghĩ: “quả nhiên mình đã làm điều gì đó sai, nhưng mình đã làm gì chứ hay là việc mình thú nhận tình cảm sai trái với cậu ta?! Hay là chuyện hôm đó?!..” đang trong những dòng suy nghĩ Gia Thịnh bất giác nghe thấy tiếng nói của vài đứa bạn traong lớp ở đằng xa cùng vơi tiếng của Hoang Long. Cậu lén lút đi theo:

– Thật sao?! Cái tên ‘bôn mắt đó đã tỏ tình với cậu’

– Ưm… ừm..!

– Wow!! Mẹ nó, cái thằng nhát như thế mà cũng dám tỏ tình sao?! Mà ko ngờ thằng nhóc bốn mắt đó lại đồng tính ! hahaha…

– ….

– Tởm VL thế cậu trả lời nó thế nào?!

– Tất nhiên là ko rồi.. ai lại yêu cái thằng ‘hấy’ ấy chứ.!

– Buồn nôn quá! Hahahahha……..

Theo đó là tiếng cười ha hả mỉa mai nó! Nó nghe thấy hết, nó chứng kiến hết những lời bạn nó nhất là Long đang sỉ nhục nó… quay đi trong nước mắt nó hộc tốc chạy về trong đau đớn tuột cùng. Về đế nhàu nó khóa của phong ngồi thu lu trong xó tối tăm, nó khóc, tối hôm đó nó không ra ăn cơm làm bố mẹ nó lo lắng. Sáng hôm sau nó cũng không đế lớp. Cứ như vậy trong phòng 3 ngày liền cho đến khi chị ruột nó về- chị nó tên là Mai 1 stylist chuyên nghiệp chuyên làm trong ngành giả trí nổi tiếng. Thấy có truyện với đứa em của mình chị nó lên phòng nó gõ cửa gọi:

– Thịnh..! thịnh ơi..! sao thế!

– …

Nó ko nói gì. Biết em mình đang rơi vào tình thế rất tuyệt vọng chị nó lại lên tiếng:

-Chị biết rằng em rất đang tuyệt vọng, nhưng chị lại không biết em vì gì mà thành ra như vậy, nhưng chị có thể giúp em.

– chị đi đi.. mọi người đi hết đi…. Trong cái thế giới này không có ai là người tốt, không có ai là người thật lòng cả, chỉ toàn 1 lũ GIẢ TẠO thôi!

-….

Im lặng mấy giây Mai biết em mình đang bị lừa dối, nó bị phản bội bởi 1 người mà nó quý trọng nhất. Mai nói:

– Em nói đúng trên đời này có quá nhiều sự dối trá, mọi người hay sống với nhau đằng sau sự giả dối ấy để đạt được mục đích riêng của mình. Trong cái nghề mà chị làm đây cũng là 1 trò giả tạo, mọi người luôn muốn mình thay đổi trở nên đẹp hơn dù điều đó là giả rối. Nhưng mọi người lại vẫn thích sự giả rối đó! Dù là 1 con người giả tạo thì đã sao?! Chỉ cần em trong tâm em vẫn giữ được cái tình người trân thành kia thì em vẫn được coi trọng. …. Chị không biết có thể giúp gì được cho em hay không nhưng có gì em cứ gặp chị, chị sẽ cố hết sức để giúp em.!

– …

Mai bước đi. Thịnh bên trong ngẫm nghĩ trc câu nói của chị mình nó như tỉnh ngộ ra. Nó mở của phòng và bước ra ngoài, đến gặp chị nó ở phòng bên. Với ánh mắt quyết tâm nói nói:

– Em xin lỗi chuyên khi nãy… em sang đây muốn nhờ chị giúp em thành loại người như bao người ngoài kia và em mốn biến cậu ta thành “lợi ích” của mình … chị bằng lòng giúp em chứ.?!!!

Trước sự quyết tâm đó của đứa em trai Mai mỉm cười nói:

– Tất nhiên rồi.!

***********************************************************