Chương 13: Phần thưởng và rắc rối

Lúc ta trong phòng ăn thì trong đầu ta, hệ thống nói: " Chúc mừng chủ nhân có được hai nữ nhân đạt 100/100, đây là phần thưởng: Một bộ công pháp song tu; hiệu ứng đặc biệt trong các dụng cụ trong phòng ngầm, sẽ có tác dụng trong việc dạy dỗ hiệu trưởng."

" Công pháp song tu có thể giúp cho chủ nhân và nữ nhân mà chủ nhân quan hệ tình dục có thể sống lâu hơn, nữ nhân được chủ nhân song tu có thể giữ được thanh xuân vĩnh viễn."

" Bá vậy."

" Công pháp này còn có nhiều chức năng khác nữa, nhưng chỉ có thể tiết lộ cho sau khi chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ dạy dỗ hiệu trưởng thì mới có thể tiết lộ "

" Vậy à "

" Còn nữa thưa chủ nhân, công pháp song tu này sẽ được kích hoạt theo ý muốn của chủ nhân,"

" Vậy cũng đúng thôi lỡ như mà có quan hệ ngoài với ai đó thì lỡ như nó mà kích hoạt thì phiền lắm" Ta nghĩ.

" Hệ thống, mặc định kích hoạt công pháp nếu ta quan hệ với Âu Dương Tuyết và Lâm Thục Phân" ta đối với hệ thống nói.

" Đã rõ "

....

Người ta hay nói "hồng nhan hoạ thuỷ".

Ta cũng không tin câu này cho lắm nhưng mà

" Chắc mình sẽ xem xét lại " khi ta nhìn thấy một đám thanh niên chặn đường ta.

Số là trong lúc đang đi học, thì ta bỗng nhiên nghe thấy tiếng la của ai đó: " Thấy rồi, nó ở đây này."

Ta chỉ nghĩ trong đầu chắc là tiếng của bọn đòi nợ hay gì đó nhưng mà ta nhanh chóng dẹp bỏ ý nghĩ đó khi thấy một đống xe máy chạy vượt lên trên và dừng trước mặt ta. Và trong đám đó có một người đi xuống.

Ta có hỏi: " Anh là ai" nhưng người đó chỉ đơn giản nói là: Mày tốt nhất nên đứng đây chờ đi"

Nhìn bộ dạng hùng hổ của tên đứng trước mặt mình, ta chỉ có thể im lặng đứng chờ.

Sau khoảng 5 phút, có một chiếc Lamborghini Aventador S xuất hiện. Chiếc xe dừng lại bên cạnh ta, bước xuống là một người thanh niên đeo kính râm, mặt áo sơ mi, quần jean. Ngươi thanh niên nhìn ta một hồi rồi nói: " Ngươi là Lâm Phong phải không ?"

" Phải, còn ngươi là ai?"

" Tao là ai không quan trọng, quan trọng là ngươi có phải là bạn trai của Uyển Nhi phải không?"

" Phải"

" Tao cho mày lời khuyên đây, tốt nhất là đừng có dây vào cô ấy, người như cô ấy chỉ có tao là xứng đáng đứng bên cạnh thôi"

" Cho tôi hỏi lí do được không ?"

" Lí do? Hừ thằng hạ đẩng như mày cũng cần biết lí do sao "

Ta lúc này cũng không hiểu lí do vì sao nó kêu ta là thằng hạ đẳng, dù sao cũng là con người mà. Nhưng có câu: Người biết nhiều là ngươi hay chết sớm, nên ta lựa chọn im lặng.

Lúc này thấy cũng sắp tới giờ học rồi nên ta mới nói:" Thế cậu đã nói xong chưa, đã đến giờ tôi phải tới trường rồi.Với lại việc cậu chặn đường tôi để nói chuyện cũng có khá nhiều người đi đường quay lại rồi đấy".

Hình như nghe thấy từ "quay lại", tên đó mới chột dạ nhìn xung quanh thì thấy cũng có kha khá người đi đường đang quay lại cảnh này. Cũng phải thôi, việc xuất hiện một chiếc Lamborghini ngay giữa đường cũng đã nổi bật lắm rồi, huống chi là câu chuyện của hai chúng ta nữa, nghe nó cứ như là diễn biến của bộ phim tình cảm Trung Quốc.

" Hừ ngươi gặp may đó, mau đi thôi ". Nói xong rồi hắn cũng lên xe chạy đi mất, mấy tên còn lại cũng nhanh chóng đi theo hắn.

Đợi một lúc để chắn chắn đám đó đã đi rồi, ta mới bắt đầu tiếp tục đi học.

" Thú vị rồi đây, rốt cuộc cô nàng Uyển Nhi có thân phận gì mà khiến cho tên đó phải tới đây cảnh báo nhỉ." Ta vừa đi vừa nghỉ.

" A Lâm Phong, chờ ta" lúc này có một giọng nữ phía sau ta vang lên.

Ta quay đầu lại thì thấy Uyển Nhi đang chạy vội lại ta, thế nhưng điều kì lạ là mặc dù cô nàng đang cách chỗ ta khá xa ,khoảng 50m, tiếng của cô nàng khá to, nhưng ta thấy hình như chỉ có mình ta nghe được giọng nói của cô nàng. Bằng chứng là những người đi đường khác vẫn đi lại bình thường ma không có bất cứ biểu cảm hay hành động gì như giơ mặt lên nhìn theo hướng của giọng nói đó.

Ta chỉ có thể dừng lại chờ cô nàng, dù sao cô nàng vẫn là bạn gái của ta.

" Em không sao chứ?" Thấy cô nàng chạy lại ta cũng hỏi thăm.

" Em không sao, dù sao thì thể lực của em tốt lắm." Uyển Nhi nói

" Vậy à, mau đi thôi cũng sắp trễ rồi" Ta nói.

" Ừ." rồi bỗng nhiên cô nàng khoác tay ta. Ta có thể cảm nhân được độ mềm mại của nó.

....

Hai ta bình yên đi tới trường học

Lúc vào lớp, ta thấy rất nhiều đứa đang nhìn vào điện thoại cùng với những lời bàn tán khá rôn rã.

Ta và nàng nhìn nhau, tự hỏi không biết có chuyện gì.

Lúc này một trong những đứa bạn của lớp ta nhìn thấy ta và nàng nên chạy lại nói: " Nè hình như ông có kình địch rồi đấy"

" Kình địch, ông đang nói chuyện gì vậy ?" Ta đương nhiên biết là có chuyện gì xảy ra nhưng giả ngu hỏi.

"Ông còn chối nữa hả đoạn video đó giờ nổi như cồn rồi đó "

Ta không nói gì, nhưng đồng thời cũng thán phục tốc độ lan truyền của internet.

" Có chuyện gì thế hả anh " Lúc này Uyển Nhi bên cạnh ta hỏi.

Ta cũng chỉ có thể nói cho nàng: " Không có gì, chỉ là bị mấy tên chặn đường thôi, có một tên còn nói là tránh xa em ra."

" Vậy ư chỉ có nhiêu đó phải không anh ? "

" Thôi mình đi về chổ đi, anh nghĩ chắc là mấy tên nhà giàu mới nổi gậy chuyện thôi à" Ta nói rồi kéo nàng về chỗ.

Ta bắt buộc phải ngắt câu chuyện như vậy vì khi nghe tới chuyện ta bị chặn đường và thấy được đoạn video quay lại cảnh mà ta bị chặn thì vẻ mặt cô nàng đó đã lạnh lùng như muốn giết ai đó, nhưng nó chỉ xảy ra một khắc rồi lại chuyển về như bình thường. Tất nhiên sự thay đỗi đó không ai có thể nhận ra, nhưng đối với một người đã qua cải tạo như ta thì lại có thể thấy rõ ràng.

" Xem ra anh chàng đó xong rồi." Ta thầm nghĩ