Chương 35.2: Dính chặt lấy

Miệng hắn thì hôn cô, tay thì sờ nắn ngực cô, dương vật hắn cũng dần dần hướng lên.

Chu Ninh cũng rất khó chịu, cái quần đùi cô đang mặc rất là mỏng, bên trong đã ướt đẫm cả rồi, có lẽ là không nhịn được mà cô cứ liên tục cọ sát vào dương vật hắn. Nhưng như vậy chỉ như đổ thêm dầu vào lửa.

“Chị ơi, chị lấy nó ra cho em được không?” Trần Diễn xấu xa nói.

Cô làm gì còn quan tâm đến ngại hay không ngại chứ, chỉ hơi đứng lên đưa tay xuống cầm dương vật của hắn lên, dưới ánh đèn, nhìn dương vật cương cứng và to lớn của hắn, ai mà không kinh ngạc cơ chứ.

Nhân lúc cô còn đang ngơ ra nhìn, Trần Diễn cởi bỏ cái quần đùi đã ướt đẫm của cô ra rồi lại kéo cô quay về vị trí cũ.

“Ưm….” Chu Ninh khẽ rên lên, khi dương vật của hắn từ từ tiến vào trong âm đạo cô.

Trần Diễn không để cho cô có chút thời gian nghỉ ngơi nào, hắn lại bắt đầu nhấp hông. Chu Ninh mềm nhũn cả chân, ngã xuống, khiến dương vật của hắn đâm sâu hết vào bên trong âm đạo cô.

“Đau quá….” Từ trước đến nay chưa bao giờ đâm sâu vào như này, bởi vì đang ở tư thế ngồi lên nó sâu hơn sao, cảm giác có hơi đau một chút.

Trần Diễn chỉ hơi nhấp khẽ người, chứ không dùng hết lực để đụ cô, nhìn thấy Chu Ninh cau mày như vậy, hắn có chút không nhẫn tâm làm mạnh.

Một lúc sau, Chu Ninh dần dần đã bị thứ bên dưới kia không chế ý thức. Chỉ muốn cho hắn nhấp nhanh hơn nữa, cô thậm chí còn nói: “Nhanh nữa… đừng dừng lại…ưm….”

Nghe thấy cô đồng ý như vậy, hắn lập tức dùng hết sức nhấp hông, dù có ngồi trên ghế thì cũng không hề có bất cứ ảnh hưởng gì đến hắn.

Cô bị đụ đến mức ngực rung lắc liên tục, nó cứ đung đưa trước mặt Trần Diễn.

Hắn đụ cô ngàng càng mạnh và nhanh, tiếng rên rỉ ưm ưm a a của Chu Ninh dần biến thành tiếng thở hổn hển liên tục.

Cô vừa không chịu nổi nữa, nhưng cũng vừa không muốn dừng lại.

Nhìn xuống từ góc độ của Trần Diễn, thấy nơi mà bộ phận sinh dục của hai người họ giao nhau, rồi lại nhìn đến bộ ngực đang rung lắc của cô, rồi cả mặt, cổ và tai cô đều đỏ ửng lên.

Hắn không có ý giảm lực đi chút nào cả, tiếng kêu của cô, người cô, mùi cơ thể cô với hắn mà nói như một thứ thuốc kích dục vậy. Không cần xuân dược, hắn cũng vẫn cứ muốn đụ cô mãi thôi.

Phòng ngủ không có đèn trần, chỉ có mỗi đèn bàn là sáng. Ánh sáng màu vàng ấm áp bao trùm lên hai người, một bên là bóng tối, nên cũng không thấy bóng của hai người đâu cả.

Hưởng thụ sự ấm áp của va chạm thể xác, giọng cô rên rỉ xem lẫn sự đau đớn và cả dục vọng dâm đãng, cô ngẩng đầu lên rên rỉ tơ hơn , âm thanh truyền vào trong tai hắn.

Đột nhiên cô cảm thấy cơ thể như lơ lửng trên không trung, sự va chạm trong âm đạo không ngừng lại, khi cô được đặt lên bàn của Trần Diễn, với vài quyển sách lót bên dưới. Nó như nhắc nhở cô đây là chỗ mà Trần Diễn ngồi làm bài tập.

“Trần Diễn, đầy là bàn học, chúng ta đi….” Còn chưa nói hết câu, cô đã bị hắn hôn.

Hai chân dang rộng ra, âm đạo múp míp ở giữa hai chân đang ngậm chặt lấy dương vật của hắn, để cho dương vật hắn nhấp ra vào, nhìn đầy tội lỗi.

Lực đẩy mãnh liệt này khiến cô có chút không chịu nổi, đã ra rất nhiều lần rồi, Trần Diễn mới chậm lại một chút. Hắn nằm đè lên người cô, hai tay không ngừng vuốt ve cơ thể đầy đê mê của cô.

Không phải không có lý do gì mà hắn lại làm tình ở đây, hắn muốn giữ lại mùi vị của cô ở sách vở của hắn, để cho hắn dù có ở trường cũng sẽ nhớ đến cô từng giây từng phút một.

Cái ôm sau khi ân ái thật đơn giản và thuần khiết, chàng trai trẻ dùng lực ôm chặt lấy cô, rõ ràng cô sẽ không đi đâu hết, nhưng hắn vẫn cứ ôm chặt lấy cô.Rõ ràng là đã chiếm được quyền sở hữu, nhưng vẫn như một chú chó con bảo vệ thức ăn.

Như vậy là không tốt, hắn biết.

Nhưng hắn cứ muốn ôm lấy cô mãi, không muốn để cô gặp ai khác.