Chương 3: Muốn uống nước từ tiểu huyệt của cô

Tống Khinh Khinh là dân múa, tất nhiên là cả người mềm mại đường cong lả lướt, cộng thêm trời sinh một làn da tốt, trắng nõn mịn màng tựa như sữa bò, lại có khí chất ngoan ngoãn, nhu nhược không có xương lại mềm yếu dễ bắt nạt.

Chương Gia Đống không nhịn được bước tới, dưới háng vật kia như có như không cọ sát vào mông Tống Khinh Khinh, thấp giọng nói: “Không mời anh vào uống cốc nước à?”

Không nghĩ tới Chương Gia Đống sẽ to gan như vậy, Tống Khinh Khinh lại hoảng sợ vừa cuống, chìa khóa làm sao cũng không tra được vào lỗ khoá, bị cửa cùng Chương Gia Đống ép cô ở chính giữa, trốn cũng không thoát, đang không biết nên làm sao.

Hàn Đình cửa đột nhiên mở ra, quan sát hai người một cái, Chương Gia Đống thấy có người lập tức lui về sau một cái bước, cùng Tống Khinh Khinh kéo ra khoảng cách, khôi phục bình thường bộ dạng thật thà.

“Về rồi sao?” Hàn Đình nói một câu , ánh mắt sắc bén nhìn về phía Chương Gia Đống không an phận .

Cả thân người anh cao to , cùng vẻ mặt không đổi, không có bất kỳ cử động nào, trong lòng Chương Gia Đống đã sợ, nói một câu sẽ liên lạc bằng điện thoại sau, sau đó chạy nhanh vào thang máy xuống dưới lầu .

Tống Khinh Khinh cả người căng thẳng, cuối cùng cũng buông lỏng xuống, nhìn về phía Hàn Đình nhỏ giọng nói câu cám ơn.

“Sao phải cảm ơn anh, người đó là ai?” Hàn Đình đóng cửa phòng, bước chân không chịu khống chế đến kế bên Tống Khinh Khinh.

“Là… đối tượng xem mắt~”

Tống Khinh Khinh không biết tại sao gò má đột nhiên nóng lên, có chút khó mà mở miệng.

Hàn Đình nghe vậy, cúi người nhìn chằm chằm vào khuông mặt nhỏ hồng hồng của Tống Khinh Khinh , trêu nói: “Xinh như em mà phải đi xem mắt?” Tống Khinh Khinh cũng không hiểu, tại sao Hàn Đình tới gần một chút, thì tim cô sẽ đập rộn lên, cái chìa khóa trong tay cuối cùng cắm trúng lỗ khóa, thuận lợi mở cửa, Tống Khinh Khinh vào cửa nhỏ giọng lẩm bẩm nói: “Nhà em sắp xếp.”

Hàn Đình theo vào cửa, tự nhiên đóng cửa phòng lại.

Nghe được tiếng đóng cửa, Tống Khinh Khinh ngạc nhiên quay đầu, Hàn Đình sắc mặt như thường, mặt dày nói: “Hôm bữa anh chuyển nhà giúp em, hôm qua lại uống rượu của anh, em nên mời anh bữa cơm đạm bạc chứ nhỉ?”

“Chuyện đó… Em nấu cơm không ngon, anh đừng chê.” Tống Khinh Khinh quả thực không cách nào từ chối, không thể làm gì khác hơn là kiên trì đáp ứng.

“Không sao, anh không kén chọn.” Hàn Đình tựa như quen chủ động ngồi vào trên ghế sa lon.

Căn hộ nhỏ hai người ghế sa lon, bị hắn mạnh mẽ ngồi xuống , cả người tựa vào ghế sa lon, hình như dưới mông giống như là ngồi lên cái gì, Hàn Đình đưa tay đem thứ dưới mông túm đem ra, là đồ lót của Tống Khinh Khinh .

Màu trắng thuần khiết, kiểu đơn giản, kém xa sự hấp dẫn quyến rũ của đồ lót ren, Hàn Đình đưa cô quần lót nhỏ nắm ở trong tay, côn thịt lại cương cứng phát đau.

“Ối! Đó là của em…” Tống Khinh Khinh thấy Hàn Đình nắm trong tay lấy đồ lót của mình, hoảng sợ giống như một con nai con nhỏ bị bắt , vội vàng chạy đến bên cạnh đoạt lấy , đem giấu ở phía sau lưng của mình.

Buổi sáng phải ra ngoài xem mắt, cô đem quần áo từ sân thượng vào, liền trực tiếp nhét vào trên ghế sa lon, không nghĩ đến sẽ xuất hiện như vậy một màn ngượng ngùng, thẹn thùng lập tức hai gò má ửng hồng, ngay cả lỗ tai cũng nóng một chút.

“Anh… Anh muốn uống gì?” Tống Khinh Khinh vội vàng nói sang chuyện khác, muốn hóa giải cái không khí ngột ngạt này.

Hắn bây giờ muốn uống nước tiểu huyệt của cô, muốn liếm miệng huyệt xinh đẹp bé bỏng đó.

Hàn Đình theo bản năng liếm môi một cái, cổ họng khô khốc nói: “Nước~”

Tống Khinh Khinh vội vàng đem quần áo trên ghế sa lon cùng ôm đi, vứt xuống ở trên giường của phòng ngủ, đem của phòng đóng chặt lại, đi rót nước cho Hàn Đình.

Nhà không có chuẩn bị ly cho khách, cũng không có một cái ly, có thể cũng không thể để cho khách khát , Tống Khinh Khinh tình thế cấp bách dùng ly nước của mình, đổ nước vào đưa cho Hàn Đình.

Trên ly in Tiểu Thảo dâu tây, hồng hồng rất đáng yêu, nhìn một cái liền biết chính là ly của nữ sinh.

Hàn Đình chủ động nhận lấy ly nước, cố ý , sờ soạng tay trơn mềm của nàng một cái, hỏi: “Cốc của em à?”

“Vâng.” Tống Khinh Khinh tự nhiên cảm nhận được hai người mới vừa tay chân tiếp xúc,xúc cảm tê tê , khiến cho nàng không biết làm sao, nghiêng đầu nhỏ đi phòng bếp, miệng to thở dốc.

Người đàn ông này, nhiệt tình khiến cho nàng khó mà chống đỡ.

------------------

Có gì sai sót mong mọi người góp ý ạ