Chương 37

Tên truyện: Cô Con Dâu Hư Hỏng - Tác giả: Bạo Phong Long - Link truyện: https://truyenkk2.com/truyen/co-con-dau-hu-hong/ - Đoạn trích hay: [ Tôi mang con dâu đi đến trước cửa phòng ngủ của chúng tôi rồi để cho nó đi vào, nhưng cũng không quên nói với nó: - Cha sẽ không vào, mẹ chồng con muốn nói chuyện riêng với con, cho nên cha vào cũng không tiện, có cần gì thì liền kêu cha, cha sẽ chờ ở ngoài cửa. Con dâu mang vẻ mặt thắc mắc mà đi vào trong phòng của chúng tôi. Tôi ở ngoài cửa phòng thật sự là sốt ruột đến mức tưởng chừng một giây như một năm vậy, tuy rằng tôi đã có chuẩn bị kế hoạch đâu vào đó, cho dù vợ không thể thuyết phục được Trần Tường Vi, thì tôi cũng đã có chuẩn bị kế hoạch kế tiếp, hôm nay chỉ xem như là dựng nền móng, cho nên vẫn còn có các cửa đột phá khác, dù sao thì con dâu cũng đã được thuốc của tôi dạy dỗ một chút xíu rồi nên cũng không sao, nhưng nếu như hôm nay thành công, thì đây chính là tránh được rất nhiều phiền phức, các kế hoạch lớn tiếp theo cũng có thể lập tức bắt đầu, còn có người được an bài tập trung nghiên cứu thuốc mới gần đây rất nhanh cũng sẽ đưa vào sử dụng thôi. Trong phòng truyền tiếng khóc của vợ, nhưng tiếng của con dâu thì vẫn không có nghe thấy. Lúc này đột nhiên truyền đến "phịch" một tiếng, tôi nghĩ là vợ tôi đã quỳ xuống trước mặt con dâu. Một đống lời nói tùm lum của tôi mới vừa rồi đó, vợ tin, nhưng mà con dâu có tin hay không thì trong lòng tôi cũng không dám chắc. Có điều tôi cá là với tấm lòng hiếu thảo của con dâu, thì khi thấy dáng vẻ của mẹ chồng nó làm như vậy ở trước mắt thì để xem nó sẽ quyết đoán ra làm sao nhé! Con dâu vẫn không có phát ra âm thanh, tôi phỏng chừng chuyện này có hi vọng, cái quỳ này của vợ của tôi, tôi đoán hẳn là được tám chín phần. - Mẹ! Đừng đừng như vậy, như vậy sao được, được được được, con giúp mẹ là được chứ gì, nhưng mà con cũng không biết là con có giúp được hay không nữa? Con cảm thấy con không nhất định có thể làm được điều mẹ nói... Tôi vừa nghe cái gì nào! Con dâu à, con cảm thấy thể chất con nguội lạnh nên không ra nước có phải hay không? Đó là do cha không muốn cho con chảy ra nước thôi, nếu lúc cha muốn cho con chảy nước thì cho dù con muốn không ra cũng sẽ không được đâu. He he Lúc này chợt nghe vợ ở trong phòng kêu tôi, tôi lập tức biến thành một khuôn mặt u sầu đẩy cửa từ từ đi vào, cúi đầu xuống thậm chí ánh mắt cũng không nhìn lên, liền đứng ở cạnh cửa làm ra bộ dạng muốn nói lại thôi với họ. Đôi khi tự nghĩ tôi không đi làm diễn viên thật đúng là lãng phí tài hoa của tôi mà, ngay cả bản thân tôi cũng tự bội phục tài diễn xuất của chính mình đấy. Có điều con dâu cũng vẫn cởi mở hơn, đúng là người trẻ tuổi có khác. Con dâu đi tới nói: - Cha, mẹ đã nói rõ với con rồi, cái dạng này của mẹ bây giờ con nhất định phải giúp, con cũng biết cha mẹ đều là người chính trực, không phải bị bất đắc dĩ cũng không thể đến tìm con. Cái bệnh này của mẹ hiếm thấy như vậy, trên thị trường cũng không có thuốc mà đến bệnh viện phỏng chừng bác sĩ cũng không biết bệnh gì, nếu chúng ta đã may mắn làm vật thí nghiệm để nghiên cứu thuốc này, thì có thể có biện pháp cũng là chuyện tốt, tuy rằng thuốc này cách dùng có hơi... con nguyện ý giúp mẹ dùng thuốc. Nhưng con có một yêu cầu, chuyện này tuyệt đối không thể để cho anh Thành biết được, còn lúc dùng thuốc, thì cha cũng không được nhìn con, con sẽ ở phía sau tấm mành trong phòng vệ sinh chuẩn bị. Gãi đúng chỗ ngứa! Thiết kế như vậy thì tự nhiên sẽ không để cho con tôi biết rồi. Tôi tự nhiên là đồng ý ngay rồi, thậm chí nước mắt nước mũi cũng chảy ròng ròng, cảm động đến rơi nước mắt, rồi đem một đống lời nói nào là đại ân không lời nào cảm tạ hết được vân vân và mây mây, bởi vì cái gì cũng vậy, trước tiên đều phải khách sáo vài câu đã! He he...]

user

Mod Sooshi (19 giờ trước) Trả Lời

BQT chỉ tiến hành PR cho những truyện có Review hoặc Đoạn trích hay. Dịch giả/tác giả nào chỉ đăng phần Giới thiệu của truyện vui lòng gửi lại để BQT tổng hợp

user

Tỉnh Gia (2 ngày trước) Trả Lời

Tên truyện: Tuyệt Sắc Thái Giám Mỹ Nhân Dịch giả: Tỉnh Gia Link truyện: https://truyenkk2.com/truyen/tuyet-sac-thai-giam-my-nhan/ Review: Tiểu thụ Bạch Diệp trong một lần chơi game thua thảm, liền không tiếc lời chửi đổng lên. Ai có mà ngờ chỉ "xổ nho" có mấy câu, lại thật sự được đưa về thời cổ đại, quan trọng là biến thành thái giám. Bạch Diệp tuyệt vọng không thôi, cho đến khi tụt quần xem thấy thằng em vẫn còn. Nhưng chưa kịp thích nghi hoàn cảnh, đã trực tiếp bị hoàng thượng lôi lên giường. Sau đó bắt đầu chuỗi ngày tháng bị người abcd, tệ hơn là sao lại để cậu biến thành kẻ người gặp người thích hoa gặp hoa nở, cứ thế hết người này cướp đến người kia đoạt, dùng đủ loại hình phạt để cải tạo thân thể cậu. Liệu Bạch Diệp sẽ phải sống những ngày tháng chống cự bụng bự, đầu hàng trước số phận, hay tìm được một chân ái ở thời đại này và quay về thế giới cũ. Mời mọi người cùng ghé xem hành trình của "Tuyệt Sắc Thái Giám Mỹ Nhân", được dịch bởi dịch giả trách nhiệm hữu hạn một thành viên Tỉnh Gia. Trích Đoạn: ["Nô tài thỉnh an Hoàng Thượng!" Bạch Diệp nhớ tới thái giám trên TV, bắt chước hành lễ. "Lại đây." Tiếng nói kia lại vang lên. Bạch Diệp đứng dậy, đi vào phía phòng trong, chỉ thấy một người mặc y phục màu xanh nhạt ngồi dựa trên giường. Đầu hắn đeo bạch ngọc quan, một đôi mắt phượng đầy tà khí, làn da như là bạch ngọc thượng hạng, khuôn mặt anh tuấn mang theo ý cười nhìn y. Bạch Diệp đi đến cách người kia hai mét thì dừng lại, cúi thấp đầu nhìn mũi chân. Đột nhiên, người trên giường một phát kéo lấy cánh tay của y, ôm y vào lòng thật chặt, mũi đặt ở cần cổ y cọ cọ, một đôi tay lớn cũng sờ soạn trên người y, cởi quần áo y, dán lên làn da của hắn. "Thật thơm!" Hoàng Thượng cọ xát một lát, cắn một cái vào người y, đầu lưỡi cũng bắt đầu liếm láp trên cổ. "A!" Bạch Diệp kêu lên một tiếng đau đớn, hai tay chống trước ngực Hoàng đế, dùng sức đẩy hắn ra. Không đúng, cái người này đang làm gì? Y là trai thẳng! Trai thẳng! Tay người này đang sờ nơi nào đó? Hoàng đế cười khẽ, ôm y điều chỉnh tư thế một chút, chuyển hướng thành mặt đối mặt mà ôm. Quần áo trên người Bạch Diệp đã bị cởi gần hết, thân thể tinh tế mềm mại bị Hoàng Thượng gắt gao giữ chặt, không nhúc nhích được. "Hoàng, Hoàng Thượng, đừng như vậy!" Phát giác được tay của hắn thuận theo eo mình đi tới giữa hai chân, Bạch Diệp hoảng sợ mở to mắt. "Đừng như thế nào? Chẳng phải trẫm đã nói trước cho ngươi, để ngươi chuẩn bị sẵn sàng rồi sao? Hửm?" Hoàng Thượng một phát bóp lấy hột le Bạch Diệp, cảm giác chạm phải không giống trước đây lắm, liền mạnh mẽ lật y xuống giường, cúi đầu kiểm tra. Chỉ thấy hột le y giờ phút này hơi sưng đỏ, cửa lồn mấp máy đóng mở, có chút nước dâm chảy ra. "Người khác chạm vào ngươi?" Tiếng nói Hoàng Thượng lạnh xuống, đưa tay bóp lấy cằm Bạch Diệp, mặt âm trầm hỏi y. Bạch Diệp cắn môi, bị xấu hổ chiếm cứ đầu óc, hiện tại nói không ra lời, đôi mắt ướt sũng nhìn chằm chằm hắn. Thấy Bạch Diệp không nói lời nào, Hoàng Thượng cười lạnh một tiếng, ngón tay đưa xuống, liền cắm vào lỗ lồn ẩm ướt non mềm, cảm nhận được cửa lồn cắn thật chặt tay mình, hắn nghĩ tới có người khác sờ mó nơi này, lập tức giận dữ trong lòng, ngón tay thô bạo cắm mạnh vào. "... A... Đừng!" Bạch Diệp chỉ cảm thấy lồn non bị ngón tay cọ móc vách thịt đau nhức, nước mắt đều chảy ra.]Tên truyện: Cô Con Dâu Hư Hỏng - Tác giả: Bạo Phong Long - Link truyện: https://truyenkk2.com/truyen/co-con-dau-hu-hong/ - Đoạn trích hay: [ Tôi mang con dâu đi đến trước cửa phòng ngủ của chúng tôi rồi để cho nó đi vào, nhưng cũng không quên nói với nó: - Cha sẽ không vào, mẹ chồng con muốn nói chuyện riêng với con, cho nên cha vào cũng không tiện, có cần gì thì liền kêu cha, cha sẽ chờ ở ngoài cửa. Con dâu mang vẻ mặt thắc mắc mà đi vào trong phòng của chúng tôi. Tôi ở ngoài cửa phòng thật sự là sốt ruột đến mức tưởng chừng một giây như một năm vậy, tuy rằng tôi đã có chuẩn bị kế hoạch đâu vào đó, cho dù vợ không thể thuyết phục được Trần Tường Vi, thì tôi cũng đã có chuẩn bị kế hoạch kế tiếp, hôm nay chỉ xem như là dựng nền móng, cho nên vẫn còn có các cửa đột phá khác, dù sao thì con dâu cũng đã được thuốc của tôi dạy dỗ một chút xíu rồi nên cũng không sao, nhưng nếu như hôm nay thành công, thì đây chính là tránh được rất nhiều phiền phức, các kế hoạch lớn tiếp theo cũng có thể lập tức bắt đầu, còn có người được an bài tập trung nghiên cứu thuốc mới gần đây rất nhanh cũng sẽ đưa vào sử dụng thôi. Trong phòng truyền tiếng khóc của vợ, nhưng tiếng của con dâu thì vẫn không có nghe thấy. Lúc này đột nhiên truyền đến "phịch" một tiếng, tôi nghĩ là vợ tôi đã quỳ xuống trước mặt con dâu. Một đống lời nói tùm lum của tôi mới vừa rồi đó, vợ tin, nhưng mà con dâu có tin hay không thì trong lòng tôi cũng không dám chắc. Có điều tôi cá là với tấm lòng hiếu thảo của con dâu, thì khi thấy dáng vẻ của mẹ chồng nó làm như vậy ở trước mắt thì để xem nó sẽ quyết đoán ra làm sao nhé! Con dâu vẫn không có phát ra âm thanh, tôi phỏng chừng chuyện này có hi vọng, cái quỳ này của vợ của tôi, tôi đoán hẳn là được tám chín phần. - Mẹ! Đừng đừng như vậy, như vậy sao được, được được được, con giúp mẹ là được chứ gì, nhưng mà con cũng không biết là con có giúp được hay không nữa? Con cảm thấy con không nhất định có thể làm được điều mẹ nói... Tôi vừa nghe cái gì nào! Con dâu à, con cảm thấy thể chất con nguội lạnh nên không ra nước có phải hay không? Đó là do cha không muốn cho con chảy ra nước thôi, nếu lúc cha muốn cho con chảy nước thì cho dù con muốn không ra cũng sẽ không được đâu. He he Lúc này chợt nghe vợ ở trong phòng kêu tôi, tôi lập tức biến thành một khuôn mặt u sầu đẩy cửa từ từ đi vào, cúi đầu xuống thậm chí ánh mắt cũng không nhìn lên, liền đứng ở cạnh cửa làm ra bộ dạng muốn nói lại thôi với họ. Đôi khi tự nghĩ tôi không đi làm diễn viên thật đúng là lãng phí tài hoa của tôi mà, ngay cả bản thân tôi cũng tự bội phục tài diễn xuất của chính mình đấy. Có điều con dâu cũng vẫn cởi mở hơn, đúng là người trẻ tuổi có khác. Con dâu đi tới nói: - Cha, mẹ đã nói rõ với con rồi, cái dạng này của mẹ bây giờ con nhất định phải giúp, con cũng biết cha mẹ đều là người chính trực, không phải bị bất đắc dĩ cũng không thể đến tìm con. Cái bệnh này của mẹ hiếm thấy như vậy, trên thị trường cũng không có thuốc mà đến bệnh viện phỏng chừng bác sĩ cũng không biết bệnh gì, nếu chúng ta đã may mắn làm vật thí nghiệm để nghiên cứu thuốc này, thì có thể có biện pháp cũng là chuyện tốt, tuy rằng thuốc này cách dùng có hơi... con nguyện ý giúp mẹ dùng thuốc. Nhưng con có một yêu cầu, chuyện này tuyệt đối không thể để cho anh Thành biết được, còn lúc dùng thuốc, thì cha cũng không được nhìn con, con sẽ ở phía sau tấm mành trong phòng vệ sinh chuẩn bị. Gãi đúng chỗ ngứa! Thiết kế như vậy thì tự nhiên sẽ không để cho con tôi biết rồi. Tôi tự nhiên là đồng ý ngay rồi, thậm chí nước mắt nước mũi cũng chảy ròng ròng, cảm động đến rơi nước mắt, rồi đem một đống lời nói nào là đại ân không lời nào cảm tạ hết được vân vân và mây mây, bởi vì cái gì cũng vậy, trước tiên đều phải khách sáo vài câu đã! He he...]

user

Mod Sooshi (19 giờ trước) Trả Lời

BQT chỉ tiến hành PR cho những truyện có Review hoặc Đoạn trích hay. Dịch giả/tác giả nào chỉ đăng phần Giới thiệu của truyện vui lòng gửi lại để BQT tổng hợp

user

Tỉnh Gia (2 ngày trước) Trả Lời

Tên truyện: Tuyệt Sắc Thái Giám Mỹ Nhân Dịch giả: Tỉnh Gia Link truyện: https://truyenkk2.com/truyen/tuyet-sac-thai-giam-my-nhan/ Review: Tiểu thụ Bạch Diệp trong một lần chơi game thua thảm, liền không tiếc lời chửi đổng lên. Ai có mà ngờ chỉ "xổ nho" có mấy câu, lại thật sự được đưa về thời cổ đại, quan trọng là biến thành thái giám. Bạch Diệp tuyệt vọng không thôi, cho đến khi tụt quần xem thấy thằng em vẫn còn. Nhưng chưa kịp thích nghi hoàn cảnh, đã trực tiếp bị hoàng thượng lôi lên giường. Sau đó bắt đầu chuỗi ngày tháng bị người abcd, tệ hơn là sao lại để cậu biến thành kẻ người gặp người thích hoa gặp hoa nở, cứ thế hết người này cướp đến người kia đoạt, dùng đủ loại hình phạt để cải tạo thân thể cậu. Liệu Bạch Diệp sẽ phải sống những ngày tháng chống cự bụng bự, đầu hàng trước số phận, hay tìm được một chân ái ở thời đại này và quay về thế giới cũ. Mời mọi người cùng ghé xem hành trình của "Tuyệt Sắc Thái Giám Mỹ Nhân", được dịch bởi dịch giả trách nhiệm hữu hạn một thành viên Tỉnh Gia. Trích Đoạn: ["Nô tài thỉnh an Hoàng Thượng!" Bạch Diệp nhớ tới thái giám trên TV, bắt chước hành lễ. "Lại đây." Tiếng nói kia lại vang lên. Bạch Diệp đứng dậy, đi vào phía phòng trong, chỉ thấy một người mặc y phục màu xanh nhạt ngồi dựa trên giường. Đầu hắn đeo bạch ngọc quan, một đôi mắt phượng đầy tà khí, làn da như là bạch ngọc thượng hạng, khuôn mặt anh tuấn mang theo ý cười nhìn y. Bạch Diệp đi đến cách người kia hai mét thì dừng lại, cúi thấp đầu nhìn mũi chân. Đột nhiên, người trên giường một phát kéo lấy cánh tay của y, ôm y vào lòng thật chặt, mũi đặt ở cần cổ y cọ cọ, một đôi tay lớn cũng sờ soạn trên người y, cởi quần áo y, dán lên làn da của hắn. "Thật thơm!" Hoàng Thượng cọ xát một lát, cắn một cái vào người y, đầu lưỡi cũng bắt đầu liếm láp trên cổ. "A!" Bạch Diệp kêu lên một tiếng đau đớn, hai tay chống trước ngực Hoàng đế, dùng sức đẩy hắn ra. Không đúng, cái người này đang làm gì? Y là trai thẳng! Trai thẳng! Tay người này đang sờ nơi nào đó? Hoàng đế cười khẽ, ôm y điều chỉnh tư thế một chút, chuyển hướng thành mặt đối mặt mà ôm. Quần áo trên người Bạch Diệp đã bị cởi gần hết, thân thể tinh tế mềm mại bị Hoàng Thượng gắt gao giữ chặt, không nhúc nhích được. "Hoàng, Hoàng Thượng, đừng như vậy!" Phát giác được tay của hắn thuận theo eo mình đi tới giữa hai chân, Bạch Diệp hoảng sợ mở to mắt. "Đừng như thế nào? Chẳng phải trẫm đã nói trước cho ngươi, để ngươi chuẩn bị sẵn sàng rồi sao? Hửm?" Hoàng Thượng một phát bóp lấy hột le Bạch Diệp, cảm giác chạm phải không giống trước đây lắm, liền mạnh mẽ lật y xuống giường, cúi đầu kiểm tra. Chỉ thấy hột le y giờ phút này hơi sưng đỏ, cửa lồn mấp máy đóng mở, có chút nước dâm chảy ra. "Người khác chạm vào ngươi?" Tiếng nói Hoàng Thượng lạnh xuống, đưa tay bóp lấy cằm Bạch Diệp, mặt âm trầm hỏi y. Bạch Diệp cắn môi, bị xấu hổ chiếm cứ đầu óc, hiện tại nói không ra lời, đôi mắt ướt sũng nhìn chằm chằm hắn. Thấy Bạch Diệp không nói lời nào, Hoàng Thượng cười lạnh một tiếng, ngón tay đưa xuống, liền cắm vào lỗ lồn ẩm ướt non mềm, cảm nhận được cửa lồn cắn thật chặt tay mình, hắn nghĩ tới có người khác sờ mó nơi này, lập tức giận dữ trong lòng, ngón tay thô bạo cắm mạnh vào. "... A... Đừng!" Bạch Diệp chỉ cảm thấy lồn non bị ngón tay cọ móc vách thịt đau nhức, nước mắt đều chảy ra.]