Chương 2: Bắc Minh Thần Công

.. .Ngươi.. ngươi không chết?...

Một ánh kiếm sáng lên.

Tiếp theo cảm giác cái cổ mình bị một vật sắc nhọn chống đỡ.

Chết , chết em gái ngươi ấy.

Lý Văn Long nuốt nước bọt.

Đôi mày nhíu lại , Nhìn chằm chằm nữ nhân cầm kiếm đặt trên cổ mình.

Nàng , chính là nha hoàn chăm sóc hắn hàng ngày.

Nhưng bây giờ cầm kiếm đặt trên cổ hắn , ánh mắt hiện lên sát cơ thật đáng sợ.

.. . Là ngươi cứu ta?..

Gặp đối phương không trả lời , nữ nhân tiếp tục lên tiếng.

Sở dĩ chưa giết chết đối phương , cũng vì lý do này.

Lý Văn Long phiền muộn vô cùng.

Cứu ngươi , buồn cười.

Nếu không phải nơi đây núi rừng hoang vắng , xung quanh Mãnh Thú gầm thét.

Mà nơi hang động này , là nơi duy nhất tỏa ra ánh sáng.

Lý Văn Long mới không chạy vào.

Chờ xem.

Một ngày nào đó.

Mà không.

Chờ ta học được Bắc Minh Thần Công , từng phút một xử lý ngươi.

Lý Văn Long im lặng.

Vận chuyển đầu óc , nghĩ làm sao thoát khỏi hoàn cảnh nguy hiểm này.

Hắn nhìn ra đằng sau nha hoàn.

Nơi đó có một đống lửa và một tấm thảm ở gần ..

Sau đó lại nhìn chằm chằm vào trên người nha hoàn.

Quần áo trên người rách nát , vết thương chồng chất , thậm chí trên khóe miệng còn có tia máu.

Một chút ký ức như cuộn phim chạy trong đầu hắn.

.. . Tại sao.. Tại sao muốn giết ta?..

.. . Tiểu Hồng.. ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ.. cũng nên theo Tam điện hạ xuống bên dưới đi thôi..

Đây là những gì hắn nghe được sau khi rơi xuống vách núi.

Nói chính xác , là Tiểu Hồng đẩy hắn xuống vách núi.

Hắn còn nhớ rõ , khuôn mặt Tiểu Hồng vặn vẹo dữ tợn..

Và khi đẩy hắn xuống vách núi , trên khuôn mặt nàng hiện lên vẻ vui mừng.

Bây giờ nhìn lại.

Không cần nói cũng biết , Tiểu Hồng được người sai xử , một âm mưu giết chết tam hoàng tử.

Mà tiểu Hồng rơi xuống vách núi.

Là do có người muốn hủy đi chứng cứ , nàng mới cùng hắn xuất hiện dưới đáy vực .

Chân tướng từng bước giải khai.

Lý Văn Long liền biết Tiểu Hồng hiểu lầm.

Nàng cũng hẳn phải chết không nghi ngờ.

Nhưng được người cứu giúp và đưa vào hang động.

Người đó lại không tiện ra mặt , đúng lúc hắn từ bên ngoài xông vào.

Tiểu Hồng liền nghĩ đến hắn cứu và đưa nàng vào đây.

Cho nên mới không có một kiếm giết chết , mà lại chần chừ hỏi..

Hiển nhiên.

Tiểu Hồng cho rằng tam hoàng tử là hắn , không những không giết chết nàng , mà còn cứu nàng.

Hiểu lầm thì hiểu lầm đi.

Trước giữ tính mạng sau rồi nói.

.. . Điều đó không quan trọng.. trước bỏ kiếm xuống.. chúng ta nói chuyện được chứ..

Lý Văn Long không gật đầu cũng chẳng lắc đầu.

Mặc kệ thế nào.

Sau này sự việc lộ ra , hắn còn có thể lấy lý do này để che lấp.

Dù sao hiện tại hắn không hề nói mình đã cứu đối phương.

.. . Tại sao?.. ngươi không sợ ta ?.. hay hoặc là.. ngươi không sợ chết?..

Tiểu Hồng trừng đôi mắt nhỏ.

Nàng được phái đến tiếp cận tam hoàng tử , chọn thời cơ giết chết đối phương.

Và tam hoàng tử rõ ràng hết thảy.

Cũng chính tay nàng đẩy đối phương xuống vách núi.

Hai người đã trở thành kẻ thù một mất một còn.

Đặt mình vào vị trí tam hoàng tử.

Tiểu Hồng không có khả năng tha thứ đối phương , nói gì đến cứu người.

Mà bây giờ tam hoàng tử , chẳng những không truy cứu , còn cứu nàng thoát khỏi nguy hiểm.

Tiểu Hồng không quá rõ ràng mục đích đối phương.

.. . Chết ?.. ai chẳng sợ chết.. chẳng qua ta là con người.. không phải cỏ cây.. ba năm theo bên cạnh.. ngươi làm những gì ta đều nhớ kỹ..

Lý Văn Long trịnh trọng nói.

Cảm giác thanh kiếm trên cổ dần dần Buông lỏng.

Hắn biết mình làm đúng.

.. . Trước để kiếm xuống.. ta băng bó cho ngươi.. sau đó muốn chém muốn giết không muộn...

Nịnh nọt? .

Không không không.

Trước tiên để nàng hung hăng đi , đợi đến khi hắn xoay mình , là lúc nàng chịu đòn.

.. . Tam.. Tam điện hạ.. người thật sự không trách ta?..

Tiểu Hồng có chút run rẩy nói.

Tam hoàng tử bị nàng đẩy xuống vách núi , dùng tư duy người bình thường , phải giết chết nàng mới đúng.

Nhưng hoàn toàn ngược lại.

Tam hoàng tử chẳng những không trách cứ , còn cứu nàng , quan tâm đến nàng.

Chớ trêu thay.

Người mà nàng tin tưởng , lại không chút do dự đẩy mình xuống vách núi , chỉ để lại một câu.

Ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ.

Buồn cười thay.

Trước đó , hoàn thành nhiệm vụ là tín nhiệm của nàng , là mục tiêu của nàng ,.

Bây giờ xem ra , nàng chẳng qua là công cụ giết người , dùng đến thì ân cần , đến lúc không còn giá trị lợi dụng , vứt bỏ không thương tiếc.

.. . Ngồi xuống.. không nên suy nghĩ nhiều.. nữ hài tử ra ngoài phải biết chăm sóc mình.. vết thương như thế để lại vết sẹo làm sao bây giờ...

Một giọt nước mắt rơi xuống.

Tiểu Hồng như một con rối bị tam hoàng tử bài bố.

Đôi mắt đẹp trừng trừng nhìn vào khuôn mặt điển trai , không rời khỏi , và cũng không muốn rời khỏi..

Trước kia chỉ nghe nói tam hoàng tử xấu thế nào , nội tâm dơ bẩn thế nào.

Bây giờ nhìn lại.

Hoàn toàn không phải thế.

Một tên bất học vô thuật biết băng bó sao?.

Một kẻ xấu xa chuyên ăn hiếp người khác , biết quan tâm người khác sao?.

Tam hoàng tử độc ác , lại có thể rộng lượng bỏ qua kẻ muốn giết mình sao?..

Có lẽ , chỉ những người thật sự hiểu tam hoàng tử , mới rõ ràng con người này ra sao mà thôi.

.. . Tam điện hạ.. ta biết sai rồi.. . Tiểu hồng thật sự biết sai rồi..

Nàng tự lẩm bẩm một mình.

Trong khi tam hoàng tử nhẹ nhàng lau sạch vết trầy xước trên cánh tay , sau đó xé y phục trên người băng bó cho nàng.

Vốn bị người mình tín nhiệm nhất đẩy xuống vách núi.

Tiểu Hồng đối mặt là tối tăm không ánh sáng , một căn phòng bị đóng kín , không một lối thoát nào cho nàng ra.

Nhưng.

Tam hoàng tử xuất hiện , mở cửa cho ánh sáng vào , cho nàng thấy được ấm áp , thấy được tình người ấm lạnh.

Nội tâm đông cứng dần dần hòa tan.

.. .Ngươi đói bụng rồi phải không.. chờ một chút.. ta ra ngoài kiếm thức ăn..

Bây giờ Lý Văn Long mới chú ý tới.

Tiểu Hồng đẹp quá.

Đẹp không kém nữ minh tinh kiếp trước Hắn thường gặp trên tivi.

Lần đầu tiên đối diện với cô gái xinh đẹp như vậy , hắn cũng có chút bị siêu lòng.

Nhưng rất nhanh.

Lý Văn Long nhớ tới , thế giới này không phải thế giới cũ , ở đây là giang hồ , giết người là chuyện thường xuyên xảy ra.

Tự cho mình một cái cảnh cáo.

Lý Văn Long nhẹ nhàng ra khỏi hang động.

Cầm điện thoại được giấu trong túi ra.

Chưa kịp vui mừng thoát khỏi nguy cơ.

...grư grư..

...húuuuu húuuuu..

Mẹ nó.

Lý Văn Long lập tức cắt đứt suy nghĩ trốn khỏi đây.

Tiểu Hồng còn nói tiếng người , hắn còn có thể dùng miệng cùng đối phương đàm phán.

Những con sói con hổ ngoài kia , nhắn tin chắc , chỉ cần mình xuất hiện , đám động vật ngoài kia lại có thêm một bữa Mỹ thực ngon lành.

Đối diện với trước hổ sau sói.

Lý Văn Long lựa chọn đối mặt tiểu Hồng.

Ít nhất còn có cơ hội sống.