Chương 80: Gia đình hạnh phúc

1937 Chữ Cài Đặt
Tôi đọc cho đến khi Bích Thuyền mô tả được cha bơm hết tình trùng vào người cũng là lúc tôi bị kích thích đến mức cực khoái. Hôm nay là lần thứ hai tôi thủ dâm, không ngờ sau này mình lại có thói quen này.

Lúc này, tôi mới biết chân của Bích Thuyền bị đau và nhức hóa ra là do cha đã đâm và đẩy trong gần một giờ đồng hồ không ngừng. Tôi tự hỏi liệu vợ tôi có thể sót sau những cú thúc kéo dài của cha mình không? Vả lại, thứ giữa đũng quần của cha tôi rất lớn, không có gì lạ nếu cái âm hộ mỏng manh của Bích Thuyền bị thương tổn.

Lúc này, trong thâm tâm tôi thực sự lại bắt đầu cảm thấy tức với sự thô lỗ của cha mình, Bích Thuyền không ph là một người phụ nữ hư hỏng, sao có thể mạnh bạo với cô ấy như vậy? Nhưng khi tôi nghĩ đến lúc Bích Thuyền mô tả cô ấy đạt cực khoái khi được cha bơm hoàn toàn tinh trùng, thì sự oán giận của tôi đối với cha cô đã không còn.

Đột nhiên tôi nhớ ra điều gì đó, nên tôi nhanh chóng lấy điện thoại ra và gửi tin nhắn cho Bích Thuyền:

“Vợ à, anh đã đọc hết rồi, rất khích. Em có biết lúc này anh hạnh phúc như thế nào không?”

Khoảng năm phút sau, Bích Thuyền quay lại và hỏi tôi:

“Chồng, tại sao anh hạnh phúc?”

Với sự phấn khích, tôi nhanh chóng gửi tin nhắn để nói với Bích Thuyền:

“Vợ à, em biết không? Trong tương lai, cha có thể đáp ứng nhu cầu của em, và em sẽ cảm thấy thoải mái hơn, nếu như trước đây, mỗi lần làm tình cùng em, thấy em không hài lòng, anh cảm thấy rất xấu hổ, Giờ thì anh bớt mặc cảm rồi, haha.”

Bích Thuyền ngay lập tức nhắn tin với tôi hai từ: “Tôi ghét anh.”

Tôi vô cùng phấn khích khi nhìn thấy hai chữ này, bởi vì tôi có thể cảm thấy Bích Thuyền đang cư xử như một đứa trẻ với tôi, và thừa nhận rằng cô ấy sẽ phát triển cùng với cha mình trong tương lai. Vậy thì tôi không còn phải cảm thấy có lỗi với cô ấy nữa. Vì vậy, lúc này tôi cảm thấy đặc biệt thoải mái và vui vẻ. Sau đó, tôi gửi một tin nhắn khác cho Bích Thuyền: “Vợ, anh sẽ qua đêm ở nhà em tối nay, để chăm sóc cha em”

Bích Thuyền ngay lập tức gửi lại tin nhắn và hỏi: Chồng, chuyện gì đã xảy ra với cha vậy? Tại sao anh lại phải chăm sóc cha?

Tôi vội nói với Bích Thuyền: “Anh quên nói với em, sáng nay anh và mẹ đưa cha đi bệnh viện, may mà không có chuyện gì.”

Bích Thuyền có thể rất lo lắng sau khi đọc tin nhắn này: “Có chuyện gì vậy? Sao anh không nói cho em biết?

Tôi đang định gõ tin nhắn thì nghe thấy điện thoại cố định trên bàn đổ chuông, đương nhiên là điện thoại công việc, vì vậy tôi lập tức đưa tay ra nhấc máy. Nhưng giọng nói lo lắng của Bích Thuyền phát ra:"Anh, hãy nói cho em biết chuyện gì đã xảy ra vậy?"

Tôi nghĩ Bích Thuyền đang quá lo lắng nên không thể chờ đợi được, tôi nhanh chóng nói với cô ấy: “Vợ ơi, đừng lo, cha ổn rồi.”

Tôi biết cô ấy là một đứa con gái hiếu thảo, bất ngờ nghe tin cha được đưa vào bệnh viện, tôi hiểu tâm trạng lo lắng của cô ấy, nên đã kể hết tất cả.

"May là có anh, nếu có chuyện gì xảy ra, không biết em phải sống thế nào đây" Bích Thuyền thở phào nhẹ nhõm

“Được rồi, chồng, không nói với anh nữa, em cúp máy , em phải làm việc đây.” .Bích Thuyền nói.

"uh, anh cũng phải làm việc. bye em." Tôi nói rồi cúp máy.

Rồi tôi tập trung vào công việc, hôm nay tôi đã mất quá nhiều thời gian, sáng đưa cha vợ đi viện, rồi lại thủ dâm, chiều lại thủ dâm. Vì vậy khối lượng công việc tồn đọng còn khá nhiều.

5 giờ chiều tan sở, tôi lái xe đến cửa đơn vị của vợ, cô ấy đã đứng ở cửa chờ tôi, khi lên xe ngồi vào bên cạnh, cô ấy nói với tôi: " Chồng ơi, chúng ta hãy đến nhà trẻ đón Mây Mây trước nhé. ”

“Vợ à , có lẽ mẹ em đã đón Mây Mây về rồi? ”Tôi nói.

“Chiều nay em đã gọi cho mẹ, bảo mẹ đừng đón Mây Mây mà để chúng ta đón.” .Bích Thuyền nói với tôi.

“Ừm, vậy là được rồi.” Nói xong tôi liền lái xe về phía trường Mây Mây

Trong suốt khoảng thời gian trên xe, Bích Thuyên không nói một lời nào, mà chỉ đưa tay vuốt nhẹ mái tóc dài, để lộ khuôn mặt thanh tú. Sau đó cô ấy quay mặt sang bên phải cửa sổ, chăm chú nhìn xe bên ra ngoài, khuôn mặt xinh xắn có chút ửng hồng. Tôi không biết cô ấy đang nghĩ gì. Có lẽ là vì xấu hổ khi kể cho tôi nghe những gì đã xảy ra ở nhà với cha tôi. Im lặng mấy phút đồng hồ, đột nhiên Bích Thuyền xoay người nói nhỏ với tôi: "Anh nè...

" Hả? ”Tôi quay mặt lại và đáp.

“Chồng, cám ơn anh.”

Đột nhiên nói lời này với tôi, thật sự khiến tôi có chút chạnh lòng, đồng thời cũng cảm thấy có chút kỳ quái nên quay đầu nghi ngờ nhìn cô ấy.

Bích Thuyền và tôi có thể nói là rất hiểu nhau, cô ấy ngay lập tức hiểu tại sao tôi nhìn cô ấy vì vậy cô ấy thì thầm: "Chồng, cảm ơn anh đã đưa cha em đến bệnh viện vào buổi sáng."

"Haha, em có gọi cho mẹ chưa? ”Tôi cười hỏi cô ấy.

"Ừm, mẹ nói anh muốn gọi điện báo cho em biết, nhưng mẹ ngăn lại." .Bích Thuyền nói.

Sau đó Bích Thuyền lại im lặng, và tôi không nói thêm nữa

“Vợ, em đang nghĩ gì vậy?” Khoảng hai ba phút sau, tôi thấy Bích Thuyền nhìn ra ngoài cửa sổ xe, và hỏi cô ấy.

“Không.” Bích Thuyền thì thào nói, sau đó rụt rè hỏi tôi: “Chồng à, anh có yêu em không?”

“Bà xã, em nói bậy bạ gì vậy? Làm sao có khả năng anh không yêu em chứ? Sẽ yêu em nhiều hơn nữa đấy. "Tôi biết Bích Thuyền vẫn lo lắng rằng tôi sẽ không yêu cô ấy nữa, vì vậy tôi nói với cô ấy nhanh chóng.

“Chà, em hiểu rồi.” Bích Thuyền mỉm cười với tôi sau khi nghe.

“Vợ à, đừng nghĩ nữa, anh thực sự yêu em hơn trước.” Tôi lại giải thích với cô ấy.

“Chồng à, em tin anh.” Bích Thuyền có thể thực sự đã hoàn toàn tin tôi, vì vậy cô ấy thì thầm với tôi một cách ngượng ngùng.

“Hehe, bà xã, đúng vậy.” Tôi cười nói với cô ấy, đột nhiên không nhịn được, thấp giọng hỏi: “Vợ à, kế hoạch của em trong tương lai là gì?”

“Là gì?” Bích Thuyền không hiểu nổi.

“Ý anh là … tương lai em và cha ... em vẫn muốn tiếp tục chứ?” Tôi cảm thấy gan ruột mình trở nên thấp thỏm thực sự khi hỏi Bích Thuyền về vấn đề nhạy cảm vào lúc này.

Bích Thuyền ngay lập tức đỏ mặt khi cô ấy nghe thấy, vẻ đẹp tinh xảo với một vẻ xấu hổ, cô ấy cắn môi dưới của mình, nói nhỏ với tôi: “Em nghe lời anh.”

Tôi thấy Bích Thuyền lộ ra vẻ xấu hổ khi nói điều này này, nhưng trái lại tôi cảm thấy vui mừng và phấn khích, nhanh chóng nói với cô ấy với giọng hào hứng: “Bà xã, anh sẽ luôn ủng hộ em.”

“Ừm, em biết rồi.” Sau khi nói xong Bích Thuyền thoáng qua trên khuôn mặt trở nên ngượng ngùng.

“Vợ à, em không sao chứ?” Tôi biết Bích Thuyền lúc này vẫn còn hơi nhạy cảm nên tôi quan tâm hỏi cô ấy.

“Ừm, không sao đâu.” Bích Thuyền trầm mặc nói.

Trên thực tế, Bích Thuyền đã che giấu việc cha tôi đến văn phòng để đem đưa bữa sáng và bôi thuốc vào vùng kín giữa hai chân của cô. Chuyện này đã không được kể trong tin nhắn.

"Không sao đâu. Sau này phải cẩn thận, sau này anh sẽ nói cha anh, phải thật đối xử nhẹ nhàng với em." Những gì tôi nói đều thực sự quan tâm đến Bích Thuyền, không hề có ý nghĩ khác.

Bích Thuyền cũng có thể nghe thấy sự chân thành của tôi, và khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy đỏ bừng, sau đó cô ấy quay mặt sang bên phải, nhìn ra cửa sổ xe và không nói, vì một chủ đề đáng xấu hổ như vậy, làm sao cô ấy có thể nói thêm.

Tôi cũng hiểu rất rõ sự nhút nhát của Bích Thuyền nên tôi dừng lại ở đây và không nói gì nữa.

Một lúc sau, tôi đến trường mẫu giáo Mây Mây, tôi tấp xe vào Bích Thuyền xuống xe và đi vào cổng trường mẫu giáo, nhìn dáng người cao và duyên dáng của Bích Thuyền. Trong số rất nhiều nữ phụ huynh, ở cổng trường mẫu giáo, Bích Thuyền dường như đặc biệt nổi bật, bất kể là hình dáng, ngoại hình.

Sau một lúc, Bích Thuyền đi về phía xe của tôi từ cửa trường mẫu giáo với bàn tay nhỏ của Mây Mây, tôi thấy Mây Mây đang nhảy và vui vẻ nói với Bích Thuyền? Và vợ tôi thì lắng nghe những gì Mây Mây nói với một nụ cười trên khuôn mặt của cô ấy. Trong lòng cảm thấy vô cùng vui sướng, bất giác nở nụ cười hạnh phúc.

“cha.” Khi Bích Thuyền bế Mây Mây và ngồi vào sau xe, Mây Mây vui vẻ gọi tôi.

"Mây Mây ngoan quá. Hôm nay ở nhà trẻ có nghe lời cô giáo dạy không?" Tôi vui vẻ nói với Mây Mây.

“Ba, con có ngoan, và con nghe lời thầyữa.” Mây Mây nói với tôi.

"Mây Mây của mẹ ngoan quá." Trước khi tôi kịp nói, Bích Thuyền đã cười nói với Mây Mây, cô ấy đưa tay ra xoa nhẹ mái tóc của con.

Sau đó tôi khởi động xe và lái về hướng nhà…

“Mẹ ơi, mẹ ơi, sao bà không đến đón?” Tôi chợt nghe thấy một giọng nói ngọt ngào từ đằng sau.

“Hôm nay, ba mẹ đến đón con, bộ con không muốn sao?” Tôi nghe thấy Bích Thuyền hỏi lại.

“Được, được, nhưng con cũng muốn có bà.” Mây Mây nói.

“Thôi, buổi tối mẹ sẽ đưa con đến nhà bà ngoại.” Bích Thuyền nói với Mây Mây, sau đó đưa tay ra xoa tóc con.

“Được rồi, hee hee.” Mây Mây vui vẻ nói với bàn tay nhỏ bé của mình. Tôi lắng nghe những lời tâm sự của mẹ con họ, trên khuôn mặt họ nở một nụ cười hạnh phúc …