Chương 100: Sự bình tĩnh của Bích Thuyền

2357 Chữ Cài Đặt
Tôi không thể nhìn thấy cảm xúc của họ lúc này trên màn hình theo dõi, tôi chỉ nhìn thấy khuôn mặt xinh xắn của Bích Thuyền đỏ bừng, tràn đầy thần sắc tươi tắn, đột nhiên trợn tròn mắt, toàn thân run rẩy kịch liệt. Và cha tôi run rẩy dữ dội một vài lần, và sau đó ngừng hẳn.

Tôi biết Bích Thuyền đã đạt đến cao trào một lần nữa, và cha tôi cũng như vậy.

Sau đó, tôi thấy Thuyền thoát khỏi thân thể trần truồng của Cha, nắm lấy quần lót đã được Cha cởi ra, và chạy về phía hành lang. Tôi đoán chắc hẳn Bích Thuyền đã trở về phòng. Bị nàng đẩy ra sau, cha sững sờ đứng ở trước sô pha, chừng một hai phút sau, cha mới hoàn hồn, nhanh chóng cầm lấy quần lót đi về phòng.

Tôi nhanh chóng chuyển hệ thống giám sát đến phòng của mình, nhưng Bích Thuyền đang tắm trong phòng tắm. Cô đang khỏa thân tắm. Hơi nóng nhuộm lên tấm kính trong suốt một lớp sương trắng Xuyên qua lớp sương trắng, Tôi chuyển màn hình theo dõi để nhìn xuống hạ bộ của nàng. Tôi nhận ra lúc Thuyền đã đạt đến cao trào thật sự, nàng đã bắn ra khá nhiều dịch khi bị kích thích, lúc này hạ thể của nàng là một đống hỗn độn, nàng nhanh chóng lau sạch sẽ phần dưới.

Khoảng bảy tám phút sau, tôi nhìn thấy Thuyền từ phòng tắm đi ra, mặc một bộ đồ ngủ ngắn tay, sau đó nhìn thấy cô ấy đến bên giường nằm xuống.

Tôi không nghĩ Bích Thuyền sẽ ra khỏi phòng nữa, bởi vì nàng đã xuất khí ra ngoài và lúc này có vẻ là nàng không còn nhiều đam mê, vì vậy tôi đã tắt điện thoại và kiểm tra thời gian, lúc này là 8 giờ tối, vì vậy tôi đã bật máy tính và làm việc ... Vào khoảng 9:30, tôi nhận được tin nhắn từ Bích Thuyền: Chồng, anh về chưa?

Tôi nhanh chóng trả lời Bích Thuyền: “Vợ, anh sẽ về nhà ngay lập tức.”

Bích Thuyền nhắn tiếp: “Chồng, anh say chưa? Nếu anh uống rượu, hãy dừng lái xe và bắt taxi về nhà, anh biết không?”

Đọc xong tin nhắn này của Thuyền, tôi thấy ấm lòng, vì tôi thường giao du bên ngoài nên cô ấy rất ít khi gửi cho tôi những tin nhắn quan tâm như vậy, cô ấy muốn kiểm tra xem tôi có tỉnh táo hay không. Tất nhiên, tôi sẽ về nhà trước mười giờ và tôi chưa bao giờ vi phạm làm sai lời hứa.Nhưng tôi cũng cảm thấy hơi lạ, trước đây cô ấy không quan tâm đến tôi như thế này, tôi nhanh chóng đoán ra chuyện gì đang xảy ra, có lẽ cô ấy và cha đã làm tình cùng cha tôi và giờ cô ấy thấy tội cho tôi nên mới gửi tin nhắn quan tâm đến tôi.

Tôi không nghĩ ngợi gì nữa, tôi vội vàng thu dọn và rời khỏi văn phòng, sau đó phóng xe về nhà, chỉ còn bảy tám phút nữa là mười giờ. Tôi cũng thấy nhẹ nhõm. Về đến nhà nhìn thấy cửa phòng của cha tôi đóng chặt, tôi không biết liệu Cha có thể ngủ được hay không sau mọi việc xảy ra với Bích Thuyền nhưng tôi không nghĩ nhiều, tôi nhìn về phía phòng vợ chồng tôi, xét theo những tia sáng từ khe hở dưới cánh cửa, đèn trong phòng vẫn chưa tắt, tôi đưa tay nắm lấy tay nắm cửa và vặn nhẹ nhưng nó không di chuyển. Tôi biết rằng cánh cửa đã bị Bích Thuyền khóa từ bên trong. Bây giờ, tôi cảm thấy hơi hụt hẫng, giống như cha tôi vậy, có cần thiết phải bảo vệ như thế này? Tôi với tay và gõ cửa.

Ngay sau đó cánh cửa mở ra và Bích Thuyền xuất hiện bên trong cửa, lần đầu tiên tôi nhìn thấy Bích Thuyền, tôi cảm thấy khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy đỏ bừng, đôi mắt đầy căng thẳng và ngại ngùng, cô ấy nhanh chóng tránh tôi và nói với tôi: "Anh"

"Chà, em, anh không vượt quá mười giờ. Haha." Tôi cố ý cười khi nói, vì tôi biết rằng Bích Thuyền đã che giấu rằng cha tôi và nàng đã có một cuộc mây mưa vừa rồi. Khi cô ấy nhìn thấy tôi, tất nhiên sẽ có cảm giác tội lỗi và căng thẳng trong lòng. Vì vậy, tôi cố gắng thư giãn bầu không khí.

Bích Thuyền quay người bước đến bên giường, nói với tôi bằng giọng than phiền: "Chồng à, nếu em không gửi tin nhắn cho anh để nhắc, thì chắc anh có thể đã ôm tiểu thư nào rồi đúng không?"

"Vợ à, làm sao có khả năng đó được? Em ngươi ngửi thử đi, anh cả buổi tối không uống một ngụm rượu, làm sao có thể ôm gái chứ, ha ha.” Tôi biết Thuyền đang thử tôi, vì vậy tôi đã mỉm cười với cô ấy.

Bích Thuyền thực sự quay lại và đặt khuôn mặt xinh đẹp tinh tế của cô ấy lên tôi, sau đó cô ấy ngửi nó, và khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy ngay lập tức nở một nụ cười và nói với tôi: "Chà, thực sự không có mùi rượu, đáng được khen ngợi.“ nàng cười khúc khích

“Hì hì, thật không.” Tôi cười nói.

“Được rồi, vào nhà tắm rửa một cái rồi lên giường đi anh.” Thuyền vừa nói vừa lên giường.

Tôi nghe xong liền vào phòng tắm tắm rửa, sau đó bước ra nằm trên giường. Lúc nãy khi tôi đang tắm trong phòng tắm, tôi không hiểu sao lại nghĩ thầm, Bích Thuyền đã làm chuyện như vậy với Cha ở nhà vào buổi tối, sau này cô ấy có chủ động nói với tôi không? Đột nhiên tôi có suy nghĩ rất mong Thuyền chủ động nói cho tôi biết, nhưng mặt khác trong lòng tôi lại muốn Thuyền giấu tôi, bởi vì tôi đã theo dõi và biết tất cả, nếu Thuyền giấu tôi, tôi sẽ cảm giác đặc biệt thú vị.

"Chồng ..." Khi tôi đang nằm trên giường, Bích Thuyền xoay người một cách ngoan ngoãn và nép vào vòng tay của tôi.

“Vợ, em muốn nói gì?” Tôi theo thói quen vươn cánh tay ôm lấy thân hình cao ráo và hấp dẫn của cô ấy, bất giác hỏi nàng, nhưng khi hỏi ra, tôi mới biết mình đã mắc sai lầm. Bích Thuyền sẽ chủ động kể cho tôi nghe về chuyện của nàng với Cha vào buổi tối.

Bích Thuyền thông minh đã sững sờ khi tôi hỏi cô ấy điều này, và sau đó hỏi tôi: "Chồng, ý anh là gì?"

"Vừa rồi không phải em gọi anh sao? anh tưởng rằng em có chuyện muốn nói với anh, haha." tôi nhanh chóng cười giải thích với nàng.

“Chồng à, vừa rồi em gọi anh một bình thường, như mọi ngày” Bích Thuyền nói và nhìn tôi như chờ đợi.

Tôi thực sự nghĩ rằng Bích Thuyền thực sự quá thông minh, nếu tôi không nói nhiều, cô ấy sẽ cảm nhận được điều đó. Vì vậy, tôi mỉm cười và nói với cô ấy: “Hehe, bà xã, em thật thông minh.”

“Heh, Bằng cấp của em không phải là giả đâu. Nói cho anh biết.” Thuyền cười và nói với tôi.

Sau đó, tôi ngập ngừng và nói với cô ấy: "Vợ ơi ... thực ra ... Thực ra, anh đã ra ngoài giao lưu vào buổi tối, và anh luôn nghĩ về em. Em ... em và cha ở nhà một mình ... có ... có phải đã xảy ra chuyện gì không? "

Sở dĩ tôi hỏi Bích Thuyền theo cách này là để kiểm tra xem Bích Thuyền có nói thật với tôi không. Vì vậy, sau khi hỏi, tôi nhìn Bích Thuyền với vẻ mặt lo lắng để xem cô ấy sẽ nói gì với tôi. Điều này cũng rất quan trọng.

"Chồng à, anh đã nói với em gì nào? Anh không được hỏi chuyện của em và cha sao giờ anh đã hỏi em rồi, anh đã quên hết mọi chuyện rồi à." Bích Thuyền sững sờ sau khi nghe những gì tôi nói, sau đó khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy ửng hồng, cô ấy đặt ngón tay lên ngực tôi tạo thành một hình tròn và thì thầm với tôi.

"Vợ à, anh làm sao quên được, haha. Nhớ, nhớ rồi." Nghe đến đây tôi cũng sửng sốt, Thuyền thật thông minh

“Chồng à, anh đừng giả vờ nữa, em biết anh, buổi tối ở nhà chắc là đang thắc mắc chuyện gì xảy ra với em và cha, có phải không?” Thuyền thật thông minh, đương nhiên có thể đoán được suy nghĩ của mình.

“Vợ à, đúng là anh không thể giấu được em. Haha.” Tôi nói với Bích Thuyền một cách rất xấu hổ.

“ Anh chỉ biết, sau này muốn gì thì đừng có giấu giếm em, có biết không?” Thuyền ngẩng đầu liếc tôi một cái.

Thấy Bích Thuyền vui vẻ, tôi giả vờ thận trọng hỏi cô ấy: “Em, anh chỉ muốn biết tối nay em có quan hệ với cha anh không?”

Nói xong, tôi sợ rằng Bích Thuyền sẽ nói tôi, vì vậy. Tôi lại vội vàng nói thêm hai câu: "Em, em không cần nói, chỉ cần gật đầu lắc đầu. Anh hứa sẽ không hỏi em thêm một lời nào nữa." Sau đó, tôi lo lắng nhìn Thuyền.

Khuôn mặt của Bích Thuyền đỏ bừng, sau đó cô ấy cắn môi dưới và do dự một lúc, cô ấy rất ngại ngùng mà nói "ừm" từ cổ họng và mũi.

Tôi rất hài lòng khi thấy Thuyền không giấu tôi, tôi có chút kích động, không kìm được mà ôm chặt lấy thân thể của cô ấy trong vòng tay của mình, nhưng tôi cảm thấy khuôn mặt của Thuyền rất nóng, tôi biết điều này là do cô ấy nhút nhát.

“Chồng, anh thực sự không hỏi em thêm điều gì sao?” Bích Thuyền hỏi tôi với một giọng ngượng ngùng và rụt rè.

"Ừh, đương nhiên là anh không hỏi. Sau này em với cha anh như thế nào, anh cũng sẽ không hỏi, hehe." tôi lấy chút dũng cảm của mình để nói, ngược lại, tôi ước gì đêm nay cô ấy sẽ kể cho tôi nghe mọi chuyện về cha tôi và cô ấy làm gì ở nhà.

“Chồng, anh thật tốt.” Sau khi nghe tôi nói gì, Bích Thuyền vui vẻ nói với tôi trong khi cô ấy nép chặt cơ thể hấp dẫn của mình trong vòng tay tôi.

"Vợ à, ngủ đi, tối nay anh cũng hơi mệt, cha và em cũng có vẻ hơi mệt đấy. Hì hì ... a, sao lại nhéo anh?" Tôi đau thắt lưng khi chưa kịp cười xong.

“Ai bảo anh nói nhảm? Anh đáng bị như vậy.” Thuyền nhéo mạnh cơ eo của tôi, nghiến răng nghiến lợi.

“A, bà xã, em không quan tâm anh sao, em xoa cho anh đi, đau muốn chết.” Có thể là bị Thuyền nhéo mạnh, nhưng tôi cảm thấy bắp thịt ở thắt lưng vẫn rất đau nên tôi. cau mày, nói với cô ấy với vẻ mặt đau khổ.

“Chồng à, có đau lắm không?” Bích Thuyền hỏi tôi với giọng hối lỗi khi nhìn thấy khuôn mặt đầy đau khổ của tôi.

"Để anh nhéo em xem em đau không?" Tôi giả vờ vươn lòng bàn tay ra nhéo Thuyền.

"A, không." Bích Thuyền sợ hãi nói với tôi.

“Haha.” Tôi nở một nụ cười trên khuông mặt.

“Được rồi, em sẽ không xoa cho anh nữa. Anh tự mình xoa đi. Em đi ngủ đây.” Sau đó tôi nhắm mắt lại và nói rằng tôi sẽ đi ngủ.

Tâm trạng của tôi lúc này rất là hạnh phúc.

Sáng hôm sau, tôi và Bích Thuyền ra khỏi phòng, đến phòng ăn, ăn bữa sáng đã được dọn sẵn trên bàn, Cha thấy tôi và Bích Thuyền đi ra cùng nhau, nhưng không nhìn. Tôi liếc nhìn cha không khó để tôi nhận ra rằng ánh mắt của cha dành cho Bích Thuyền vẫn chứa đựng sự yêu thương và rụt rè.

Tôi biết rằng cha tôi quan tâm đến Bích Thuyền nhiều hơn tôi dành cho cô ấy, điều này là dễ hiểu đối với tôi vì Bích Thuyền đã trao cơ thể của mình cho Cha tôi.

Nhưng ánh mắt của cha tôi vẫn còn rụt rè, tôi không hiểu điều này, tại sao cha tôi lại sợ Bích Thuyền? Tôi đoán rằng tối hôm qua cha tôi không được sự đồng ý của Bích Thuyền, đã chạm vào hai bầu ngực trên ngực và sau đó Bích Thuyền đẩy Cha ra, và chạy vào phòng một cách vội vàng. Nên chắc ông đang lo Thuyền tức giận, cho nên mới có chút rụt rè.

Bích Thuyền và tôi ngồi xuống và bắt đầu ăn, thì cũng Cha ngồi xuống, lúc này cả ba chúng tôi không ai nói một lời nào.

Đúng lúc này, điện thoại của tôi vang lên, tôi nhanh chóng lấy ra xem là mẹ chồng tôi gọi, tôi không khỏi nhìn về phía Thuyền.

“Ai gọi vậy?” Bích Thuyền hỏi tôi khi thấy tôi nhìn cô ấy.

“Mẹ em gọi.” Tôi nói với Thuyền, bởi vì phải có chuyện gấp thì mẹ vợ mới gọi như vậy.

“Có chuyện gì sao anh?” Bích Thuyền cũng biết mẹ cô ấy hiếm khi gọi cho tôi vào lúc này, vì vậy cô ấy nói với tôi với giọng điệu lo lắng.

Sau khi nghe xong, tôi nhanh chóng trả lời ...