Chương 94: Cài đặt và thử nghiệm (1)

1381 Chữ Cài Đặt
"Chồng à, thật ra chỉ cần em đến ăn với cha, thì ... cha đã thấy vui rồi ... " Thuyền đỏ mặt, cắn chặt môi dưới và cuối cùng ngượng ngùng nói với tôi.

Tôi nghe vậy cũng không ngạc nhiên lắm, bởi điều tôi muốn biết là quá trình Cha đã làm gì với Bích Thuyền? Vì vậy, tôi cười nhạt nói với Thuyền: “Vợ à, em đi ra ngoài mặc cái váy ngủ này vào người, đừng nói đến cha anh, ngay cả anh cũng sẽ rất vui với em, hehe.”

“Đáng ghét.” Thuyền ngượng ngùng khi nghe điều đó, và sau ấy nói với tôi: "Chồng, khi em sắp ăn, cha anh không thể nhịn được nữa, cha đã chạm vào ... đùi ..." cuối cùng, Bích Thuyền với giọng trở nên rất thấp vì xấu hổ.

Tôi nghe vậy lập tức o lắng hỏi cô ấy: “Vợ à, vậy em có cho cha anh sờ không?” Nói xong, ánh mắt háo hức nhìn Thuyền.

"Đương nhiên lúc đầu em không cho cha sờ, về sau ... về sau ..." Thuyền thực xấu hổ xấu hổ nói ra.

“Lát sau em cho cha anh sờ phải không?” Tôi vội hỏi cô ấy.

“Ừ.” Khuôn mặt xinh đẹp thẹn thùng của Thuyền ửng hồng, sau khi nhỏ giọng ngượng ngùng đáp lại, cô ấy nhanh chóng giải thích với tôi: “Ông xã, tay của cha anh thật lợi hại, em…em không nhịn được”.

“haha, bà xã, em và cha còn quan hệ với nhau, anh cũng không trách em, anh còn ủng hộ em, huống hồ là sờ đùi. Phải không? " Tôi nói với Bích Thuyền với một nụ cười tán thành.

"Chồng à, em nghĩ đây là hai chuyện khác nhau? Dù em và cha anh đã làm tình cùng nhau ba lần, nhưng cảm giác vừa rồi của cha trong phòng ăn hoàn toàn khác.", Bích Thuyền nói ra suy nghĩ của mình.

"Sao lại khác? kể anh nghe đi." Tôi nghe xong lập tức tò mò.

"Chồng à, từ lần đầu tiên, vì căn bệnh lạ nên em mới quan tâm đến cha anh. Em không muốn cha anh tiếp tục đau khổ như vậy. Lúc đó, trái tim của cha anh cũng rất trong sáng, và cha đã nói với em rằng, cha không muốn nghĩ về nó nữa, cha đã rất hối hận, và không ngừng than phiền về bản thân mình. Vậy nên tâm trí của em lúc đó chỉ là muốn cứu cha thôi và em không cảm thấy tội lỗi về điều đó", Bích Thuyền nói và nhìn tôi.

“Vợ, anh biết, anh biết, anh nên cảm ơn em.” Thấy Thuyền đang nhìn mình, tôi vội vàng nói với cô ấy rất chân thành: “Vợ à, nếu không có em, thì cha anh không đủ khả năng để loại bỏ căn bệnh lạ, em à, anh không biết làm thế nào để cảm ơn em”

“Anh à, đã là vợ chồng phải giúp đỡ và hiểu nhau, nếu một bên không hiểu nhau thì sẽ nảy sinh mâu thuẫn vợ chồng, mọi thứ cũng sẽ tan vỡ vì điều này, vì vậy chúng ta cần phải tin tưởng lẫn nhau, anh có nghĩ vậy không? ”Bích Thuyền nói với tôi

“Vợ, em nói đúng.” Đương nhiên tôi sẽ làm theo lời của Thuyền

Tôi cũng vòng tay ôm lấy cơ thể mỏng manh của cô ấy, vỗ nhẹ vào lưng cô ấy rồi nói với cô ấy: “Anh nghĩ là vợ chồng mình cũng mệt rồi, mình nên đi ngủ đi.”

Sau đó vợ chồng chúng tôi ôm nhau ngủ thiếp đi…

Ngày hôm sau, sau khi tôi tiễn Thuyền. đến đơn vị của cô ấy, tôi lái xe đến công ty, vào văn phòng lấy thiết bị giám sát giấu trong tủ dữ liệu ra, tôi vội vàng rời khỏi văn phòng và lái xe về nhà, vì lúc này cha tôi đã đi chợ. Khi tôi bước vào nhà của mình, tôi thực sự cảm thấy mình như một tên trộm đột nhập vào nhà của người khác để lấy cắp đồ đạc. Tất cả là do lương tâm cắn rứt.

Đầu tiên tôi vào phòng của cha và lắp camera, vì ở các phòng khác, cha tôi có quay lại và gặp tôi cũng không thành vấn đề. Sau đó tôi lắp một cái khác vào phòng tắm của cha tôi, tôi đoán rất có thể Bích Thuyền sẽ tắm trong phòng tắm của cha sau khi cô ấy ân ái. Sau khi lắp 2 cái camera vào phòng cha, tôi lấy điện thoại ra và kiểm tra. Căn phòng rất rõ ràng, tôi có thể nhìn thấy cửa và toàn bộ giường, tôi rất hài lòng, sau đó tôi chuyển sang phòng tắm của cha tôi, hiệu quả cũng rất hài lòng.

Sau đó tôi lắp ở các căn phòng khác và cuối cùng trở lại văn phòng của công ty.

Khi ngồi vào bàn làm việc, tôi nhanh chóng kiểm tra xem thiết bị giám sát hiệu quả hay không, khi tôi bật điều khiển từ xa trên điện thoại, mắt tôi sáng lên và khuôn mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên thú vị. Màn hình điều khiển từ xa trên điện thoại chất lượng hình ảnh rất rõ nét và kết quả rất ưng ý, dĩ nhiên khi chuyển sang nhà bếp thì thấy trên màn hình xuất hiện cha đang cầm trên tay một số loại rau mua ở chợ rau. Sau đó cha tôi bước ra khỏi phòng bếp và đi qua phòng ăn để đến phòng khách. Tôi tắt điều khiển từ xa trên điện thoại của mình và nghĩ về việc giám sát mọi lúc, tôi vui mừng và phấn khích không thể giải thích được …

Sau giờ làm tôi gọi điện thoại cho Thuyền

"Em nè" Giọng nói nhẹ nhàng của Bích Thuyền lọt vào tai tôi từ micro.

"Em, anh không thể đón em sau khi tan làm, tối nay công ty có tiệc. Em bắt taxi về nhà nha." Đây là lần đầu tiên tôi nói dối Thuyền, trong lòng có chút áy náy.

“Em hiểu rồi, ông xã, anh bớt uống rượu và về nhà sớm, biết không?” Thuyền biết công ty tôi thường xuyên có những cuộc gặp gỡ xã giao, nên rất hiểu và tuyệt đối tin tưởng tôi.

“Anh biết rồi em, anh sẽ về nhà vào khoảng mười giờ tối.” Vì tôi muốn nhìn thấy cảnh Bích Thuyền và Cha cùng nhau ăn tối một mình trên điện thoại, nên tôi chọn một giờ khá trễ để xem họ tiến triển điều gì.

“Được rồi, đừng quá mười giờ.” Bích Thuyền đồng ý với tôi.

“Anh biết mà” Tôi nhanh chóng nói với cô ấy với một nụ cười.

Sau khi kết thúc cuộc gọi, tôi thở phào nhẹ nhõm. Tôi ăn tối ở công ty và vội vàng trở lại văn phòng trước khi Thuyền về nhà, lấy điện thoại ra xem. Vào văn phòng, tôi vội vàng đóng cửa phòng làm việc rồi khóa, ra ghế trước bàn ngồi xuống, háo hức lấy điện thoại và bật điều khiển từ xa ở nhà. Sau đó chuyển camera sang phòng ăn và phòng bếp để điện thoại trở thành hai màn hình.

Tôi thấy cha đang bận nấu ăn trong bếp, vừa nấu vừa mở nắp nồi soong trên bếp khác ra xem. Sau đó dùng thìa múc một ít súp vào soong và cho vào miệng nếm thử hương vị. Tôi biết món hầm này phải là canh gà hầm nấm, nhưng sau khi theo dõi, tôi mới biết rằng cha tôi làm như vậy sẽ mất vệ sinh, sau đó cha đem tất cả các món ăn đã nấu chín ra khỏi bếp, đặt trên bàn ăn trong phòng ăn, chỉ có canh gà hầm nấm vẫn đang sôi sùng sục trên bếp ga trên ngọn lửa nhỏ.

Vừa xem giám sát, vừa kiểm tra thời gian Thuyền về nhà. Khoảng 5 giờ 30, mắt tôi sáng lên, nhìn thấy thân hình cao ráo và hấp dẫn của Bích Thuyền bước vào cửa, cúi người đi dép vào nhà.