Chương 13: Ngủ dậy

Hừng đông ló dạng, ngày mới lại đến.

Xuyên qua cửa sổ kính của một gian phòng trong tu viện khiêm tốn tại thị trấn biên giới Myrefall.

Cảnh vật lộn xộn có dấu vết ẩm ướt, không khí bốc lên một mùi hương kỳ quái.

Đây vốn từng là căn phòng ngăn nắp, gọn gàng và đơn giản. Tuy nhiên chỉ sau một đêm dài, tình trạng đã thành như thế.

Trên giường trắng có một vũng đỏ máu thấm đẫm vết đục ướt sũng là chủ của căn phòng, tu nữ Lelia với trang phục rách nát lộ ra da thịt noãn nà phô bày xuân cảnh mỹ tình đang nằm run run giật giật.

Cảnh tượng dâm dục đến ngỡ ngàng, gợi cảm đến bất ngờ.

Tất cả cho thấy dấu hiệu của một cuộc giao hoan ân ái nhiệt tình.

Toàn thân trên dưới của nàng tu nữ bám dính sền sệt thứ chất dịch lỏng trắng. Tư thế vô lực bành rộng bắp đùi múp míp mọng nước với chỗ động huyệt ướt át chảy xuống nhớp nháp tinh dịch đàn ông.

Lelia rên rỉ yếu ớt đầy đê mê tê tái.

Miệng nhỏ hé môi đào, lưỡi hồng phấn nộn thả từng hơi sương mờ khói nóng khoái dục, bầu ngực to tròn đầy đặn lên xuống theo từng nhịp thở, eo thon thắt cong đường cung căng cứng với bờ mông trắng nuột nở nang.

Đôi mắt xám khói ánh xanh híp mở mệt mỏi. Lelia buồn ngủ, đã một đêm thức trắng dạt dào khoái cảm liên tục ập đến như vũ bão.

Cơ thể săn chắc mềm mại rệu rã, mệt nhoài sau hàng loạt "vận động" triền miên.

Biểu cảm ửng đỏ mảng hồng gợi tình thú, da thịt trắng trẻo đầy nóng bỏng mẫn cảm.

Một bàn tay thô đen tinh nghịch khẽ vuốt ve làn da nữ tính láng nhẵn mịn màng từ dưới lên trên. Bóng người to lớn nằm áp bên cạnh Lelia tạo ảo giác cô nàng trông thật nhỏ nhắn, mảnh mai.

Aman Yamamoto, kẻ gây ra đêm tình cưỡng bức hoan ái, tên hung thủ phạm tội tước đoạt trinh tiết của một tu nữ trẻ, không, là hai mới đúng.

Ngón tay ve vuốt đến gương mặt ướt át mồ hôi cùng vài lọn tóc dán vào đường nét tinh tế xinh đẹp.

Việc cô nàng còn tỉnh sau một đêm hứng tình như thế làm hắn thỏa mãn vì không hổ là một Battle Nun, chịu đựng hơn 6 tiếng trên giường đã cho thấy Lelia vượt trội hơn hẳn.

Ngắm nghía mỹ thiếu nữ bên cạnh phủ đầy dâm mỹ khiêu gợi lại khiến hắn nổi hứng lần nữa.

Yamamoto há rộng miệng ngáp dài, hắn cũng cảm thấy buồn ngủ như Lelia.

Một đêm quản lý hai mỹ nữ đã là đủ mãn nguyện thoải mái.

Nhưng khi nhìn xung quanh, bừa bộn lộn xộn với mùi hoan ái, hương nhục tình, dâm dịch nồng nặc tỏa khắp phòng. Giường nằm chăn gối cũng đều đã bị mồ hôi, nước bọt dãi, tinh dịch làm ướt đẫm toàn bộ.

Quả thật là một đêm hoang dâm vô độ, không tiết chế.

"Đổi phòng thôi."

Mở toang cửa sổ cho khí trời bay vào, hắn bế Lelia đang mê man như bế công chúa rồi rời khỏi nơi đây, đến gian phòng của hắn.

Trên đường đi, đầu tựa vào lòng ngực trần ấm áp, lan tỏa cảm giác an toàn. Một loại cảm xúc thân mật khi tiếp xúc da thịt gây sự tin tưởng.

Như trút bỏ gánh nặng xiềng xích, nàng tu nữ lim dim đôi mắt xinh đẹp rồi dần lịm đi.

Yamamoto đẩy cửa vào gian phòng của mình, đặt mỹ thiếu nữ lên giường.

Lelia trên đường đã ngủ một giấc ngon lành, bình thản. Hàng mi cong dài khép lại trương ra gò má phím hồng hào, chiếc mũi thanh tú hòa hợp với gương mặt thon rõ điềm đạm nhưng có chút ngây ngô đáng yêu.

Đôi môi nhỏ hồng nhẹ và hơi thở nhịp nhàng như nói nàng đã vào giấc sâu.

Trang phục rách rưới của Lelia do hắn làm đã không còn tác dụng, Yamamoto cởi bỏ chúng ra khỏi để nàng tu nữ ngủ trần nhộng giống như Maria.

Không chỉ vì thấy căn phòng ấy bề bộn cả đống thứ mà còn vì hắn khá thích Lelia nên mới mang về làm gối ôm để hít hà hương vị nữ nhân trong khi tiền kiếp không có cơ hội.

"Nhắc mới nhớ, nếu như có thêm Maria ở đây, mỹ nữ trái phải hai bên cùng say giấc ngủ. Tưởng tượng tuyệt vời biết bao. Mà thôi kệ, lần sau sẽ lên giường nằm cùng với ba vị mỹ nhân."

Yamamoto cởi nốt chiếc quần đang mặc rồi nhào lên giường nằm ngủ với Lelia.

Sniff Sniff Sniff Snifff-hà Sniff Sniffffff—hàaà

Hắn hít lấy hít để hương thơm cơ thể, tay ôm choàng sờ mó toàn thân tản khí mát lạnh mờ nhạt của thiếu nữ.

Tim hắn rộn ràng nặng nề, lỗ mũi và miệng thả ra hơi nhiệt nặng nhọc kích thích. Môi không kiềm được mà ngậm một bên má hồng của Lelia cho bớt hứng.

Yamamoto tự hô hấp điều chỉnh hơi thở hỗn loạn, điều chỉnh tâm trạng.

Khi tâm trạng bớt háo hức hơn, hắn trở về chính sự.

Cơ thể vạm vỡ hơn 2 mét thả người trên giường êm ái, an bày Lelia gối đầu nằm đè cánh tay trái, cánh tay trắng trẻo mảnh mai ôm ngang bờ ngực, chiếc chân thon dài múp thịt gác lên vùng bụng rắn rỏi. Ngoài ra, hắn có thể cảm nhận rõ rệt bầu ngực mềm nhuyễn sữa trắng núm hồng đào to tròn nảy nảy đàn hồi áp sát vào thân mình.

Xúc cảm tựa thiên đường.

Điều đó mang đến cảm giác như có một chiếc gối trắng mềm da thịt mát mẻ bên cạnh.

Ngắm nghía dung mạo yêu kiều, thân hình nảy nở dục tình.

U buồn, điềm đạm, ít nói tạo khí chất có chút trưởng thành ở Lelia thường ngày. Tuy nhiên, Lelia vẫn chỉ là một thiếu nữ trẻ với những nét xuân xanh đáng yêu trông thấy như khoé môi ẩn hiện đường cung nhẹ nhàng nên một nụ cười trông thật an bình.

Nếu Lelia cười nhiều hơn sẽ càng dễ thương hơn, mị lực đặc biệt tăng mấy bậc với vốn lợi thế ba vòng hút mắt (ngực nở eo thon mông to), làn da trắng ngọc căng mịn cùng tầm vóc trên 1m6 nhỏ xinh bao bọc cơ thể săn chắc mạnh mẽ. Chắc chắn là một bạn tình phù hợp mang thai những đứa con khỏe mạnh.

"Chết thật! Nó lại cứng lên nữa."

Nhưng lòng khuyên nhủ với nó rằng đến đây là được rồi, đánh một giấc cho khỏe cái người đã, tỉnh dậy rồi hãy làm tiếp.

Hắn vươn mình lấy chăn đắp ấm cho mình và Lelia.

Và như thế, Yamamoto ôm chặt thân người mảnh mai của Lelia vào lòng, cằm đặt trên đỉnh đầu tóc trắng bạc ngát thơm hoa mát. Còn bản thân Lelia thì yên bình đặt gò má mềm trên mình dài vững chãi của Yamamoto, phủ lên ba ngàn sợi tóc thướt tha suôn dài.

Hình ảnh chăn ấm nệm êm, hai người không mảnh vải ôm nhau ngủ say ngập tràn xuân phong tình sắc, tương tự cặp tình nhân nồng thắm, đôi vợ chồng mới cưới.

Mộng đẹp như vậy thật khiến người ngoài ganh tỵ.

———•——–

Mặt trời đã lên cao, ánh nắng tỏa chiếu rọi.

Trong gian phòng của Maria, trên chiếc giường trắng tinh là một Maria với đường nét nóng bỏng đang khỏa thân được chăn đắp êm ngon giấc.

Như có tia sáng xuyên qua đêm tối mê vụ, thức dậy khi trời sáng để làm việc là một thói quen và cô nàng đã quen với chuyện đó từ thuở nhỏ.

Nhưng hôm nay, hoặc chính xác hôm qua là một chuyện khác.

Một cảm giác khó quên, khó lột tả, mở ra một niềm vui mới.

Cô nàng Maria nằm sấp dúi vào gối, duỗi giãn đôi vai và đôi tay. Chân quỳ gối chổng cao lên vòng ba nảy thịt nở nang, vòng eo nhỏ thon cong đường dưới bẻ khớp thoải mái, vòng một to khủng mềm mại đè thương nặng chiếc nệm.

Một khởi động buổi sáng gợi cảm sung sức tràn mị tình như thế, nếu có Angela ở đây thì có lẽ sẽ ra sức chỉnh đốn lại Maria đang có dáng tỉnh ngủ xấu hổ, cùng một tràng thuyết giáo nhàm chán hoặc đại loại vậy.

Tuy nhiên với một gian phòng riêng tư của nữ giới, nếu có nam nhân lỡ vào thấy cảnh tượng này mà không đè ra đâm chích vài phát cho hả dạ thì đó không phải đàn ông hoặc chính đó là một chính nhân quân tử, một thanh niên "cứng" đáng tự hào.

Thường ngày, Maria chẳng bao giờ dám làm kiểu như vậy vì quá mắc cỡ, kể cả không ai trong phòng.

Tất cả chỉ thay đổi bởi việc xảy ra đêm qua, cô nàng đã bị cưỡng bức hoang dại đến mức toàn cơ bắp sáng dậy đều kêu gào co giãn thoải mái.

Đó chắc chắn là một đêm khó quên trong đời mang đến biết bao kích thích, nồng cháy và vui sướng.

Buổi sáng thức dậy, tinh thần sảng khoái, sinh lực tràn trề.

"Đây là làm tình sao?"

Bàn tay cô nàng sờ vuốt lấy dưới bụng thon, trên mặt lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng. Cảm giác ấy vẫn rõ như in, xúc cảm hân hoan hứng phấn ấy.

Ban đầu, Maria có chút ủy khuất vì bị lấy mất trinh tiết nhưng sau một hồi trải nghiệm khoái hoạt, cô nàng không thấy khó chịu hay căm tức với Aman Yamamoto. Ngược lại, trái tim nàng lại rộn ràng yêu thích hình ảnh cao lớn đã thao nát mình hôm qua.

Dũng mãnh, mạnh mẽ, vững chãi, hoang dã, thống trị.

Tấm thân tràn đầy nhưng tấm lòng tĩnh mịch, thỏa mãn nhưng ham muốn.

Đùi thịt trắng căng bờ mông mập mịn của Maria đang cọ sát mềm mại hạ thân. Cứ nghĩ đến đêm hôm qua, tim gia tốc đập nhanh bình bịch, toàn thân nàng đều rực nóng lạ thường, mềm nhũn khát cầu loại sung sướng mãnh liệt.

"Mình thích, thích, thích, thích, thích Aman chịch mình. Mình muốn... mmh~"

Bản thân tự lầm bầm liên tục trong miệng. Bản thân nàng như tìm thấy một nơi ngã lòng, nơi thuộc về, tự do giải phóng cá nhân.

"Đều tại Aman, mình giờ thật hư đốn... mnh~❤️"

Nhưng khi nhớ về lời nói của Aman, lý do vụ việc lại là chính cô nàng, tại cơ thể khiêu gợi liên tiếp lả lướt chọc người muốn đè ấm giường. Aman không chịu được mà đã làm nàng tu nữ rơi vào bể tình dâm dục khó thoát.

Maria gục đầu vào gối ngủ êm, càng đỏ bừng mặt hơn.

Trong khi cô nàng cứ lẩn quẩn với đống suy nghĩ lộn xộn trong đầu, mặt trời đã mọc tròn dạng.

Maria mới chợt nhớ ra còn nhiều việc hôm nay phải làm.

"Ah! Trễ rồi! Nếu như Lelia biết thì sẽ nguy lắm, phải nhanh chóng mới được."

Tay chân luống cuống, tâm trí bấn loạn xấu hổ. Với động tĩnh hôm qua, khả năng bị phát hiện bởi Lelia là rất cao, Maria cần bày ra một lý do bào chữa giải vây. Nó liên quan tới Aman, nếu không thỏa đáng thì tình huống sẽ rất khó xử và có thể tồi tệ.

Ngay khi vừa đặt chân xuống giường, một cỗ hữu khí vô lực truyền thẳng đại não. Đôi chân run run bỗng mất lực khuỵu gối, dáng đứng không vững với mỗi bước khập khiễng.

Một loại trầm trọng áp đặt dưới hạ thân, nặng nề kéo hai chân quỵ xuống. Tay cô nàng bám lấy thành giường làm tựa đỡ đứng dậy.

Maria lờ mờ đoán được cảm giác mệt nhoài vô lực đó. Tương tự việc phải chạy bộ liên tục trong 1 giờ, hai chân sẽ sinh ra cảm giác đau nhức inh ỏi, không thể đứng vững như ban đầu. Việc làm tình quá mãnh liệt của đêm qua cũng là nguyên do cho sự bất lực cử động sáng nay.

"Anh Aman luôn hùng hổ vậy sao?"

Điều đó làm nàng nuốt ực một tiếng, có hơi run sợ. Maria từng vô tình nghe lén được các chị nội trợ thảo luận thầm kín về chuyện tình dục với chồng mình, thời gian quan hệ của họ lâu nhất cũng chỉ tầm gần 1 tiếng, một số chỉ có vài phút. Cho thấy được tinh lực của Aman Yamamoto là khủng khiếp nhường nào.

Cảm giác bủn rủn lại lan toả vòng hông, thân thể cũng tránh không được ảo tưởng tê rần mệt lả. Dẫu cho bản thân có thèm khát bao nhiêu, đứng trước loại sức lực đáng sợ ấy cũng ăn thiệt bấy nhiêu, có khi còn làm cho ngất xỉu như hôm qua.

Mặc vào tu phục đàng hoàng, ôm sít chặt tất dài trắng tinh bao bọc bắp đùi múp thịt.

Bàn tay vẫn bám víu men theo những vật có thể tựa chống được, chậm chạp từ từ lết bước đến cửa phòng.

Từng bước lảo đảo trên hàng lang, Maria bất giác cảm nhận khí trời giản dị thanh mát, thần trí trở nên sáng sửa kinh người.

Nắng sớm dịu rọi, gió mát nhẹ thổi.

Vốn thường ngày tu viện đã yên tĩnh, êm đềm trôi qua. Hôm nay lại an tĩnh khác thường, tựa như thiếu hoạt động của con người.

Có thể là ảo giác sản sinh sau vụ đó. Một loại giải phóng làm người ta nhìn đời khác đi một cách nhẹ nhõm.

Điều đầu tiên trong ngày là lời nguyện chào đến với nữ thần Loenia tại chính điện. Tiếp theo là nấu cơm, tắm rửa, quét dọn, đi chợ,... Nhưng cảm giác hồi hộp, lo âu vẫn đeo lấy trái tim nhỏ bé của Maria.

Trời đã sáng đến, cô nàng lo nghĩ không rõ anh Aman đã giải quyết hết mấy bằng chứng kia chưa. Bây giờ chắc Lelia đang trong nhà bếp làm bữa sáng và anh Aman có lẽ đang chuẩn bị phòng tắm.

"Hít sâu thở ra. Maria bạn phải bình tĩnh, đừng lộ ra điều bất thường gì, xem như không có gì xảy ra đêm qua, phải bình tĩnh. Hít sâu thở ra."

Đôi chân đã dần có lại cảm giác. Cô tu nữ Maria đứng gần cửa căn bếp, đăm chiêu suy nghĩ các trường hợp xảy đến.

Hít vào thở ra, giảm bớt căng thẳng, mọi chuyện đều ổn, phải đối mặt thôi.

Maria đẩy cửa bước vào với gương mặt tươi rói hằng ngày kèm chút tự trách có lỗi.

"Xin lỗi Lelia-chan, chị hôm nay ngủ quên không biết gì cả. Bữa sáng phiền em dữ quá!"

Lời lẽ mất tự nhiên lộ rõ có vấn đề, nếu có người trong bếp thì sẽ dễ nhận ra ngay lập tức. Nhưng căn bếp ngay bây giờ không có một bóng dáng người, dụng cụ bếp núc vẫn như cũ chưa có ai động vào.

"Kỳ lạ."

Nỗi bồn chồn trùng xuống, thở một hơi nhẹ nhõm vì không phải đối mặt với Lelia nhưng trong đầu tự hỏi em ấy ở đâu.

Maria quyết định qua nhà kho vào phòng tắm tìm kiếm thử xem. Đến nơi đã từng vui thú mãnh liệt và cô nàng hơi ngập ngừng đi vào rồi nhận thấy chỗ tắm đều sạch sẽ như lúc ban đầu, không có dấu hiệu của một cuộc quan hệ tình dục.

Sự lo lắng vơi bớt nhiều phần nhưng cũng vẫn không có ai ở đây.

"Lelia-chan và anh Aman ở đâu rồi?"

Hai người họ đều biến mất không thấy tâm hơi, sự trùng hợp lạ lùng. Một suy nghĩ dung tục thoáng hiện trong đầu nhưng ngay lập tức bị cô lắc đầu phủ nhận.

"Lelia-chan là người khá nghiêm túc, em ấy không phải người dễ dãi. Với thực lực của Lelia, nếu có, em ấy sẽ phản kháng rất quyết liệt. Có đôi khi em ấy vẫn ngủ quên vì thức đêm mệt mỏi do tìm mình mà."

Maria không thích việc bản thân nghĩ xấu về người khác, đặc biệt là Lelia. Dù sao cả hai đều thân thiết với nhau, có thể xem nhau là bạn. Maria không muốn mấy chuyện bậy bạ liên can với Lelia.

Nhưng mà nếu được Lelia chứng kiến cảnh bản thân cô nàng bị đè dưới thân của Aman... một dòng nhiệt nóng ran trong lòng ngực kích thích cảm xúc phấn khích, miệng hà hơi nóng ẩm, đùi dưới co rút lại đầy kích tình.

"Không! Không! Sao mình có thể nghĩ bậy bạ như thế! Thật báng bổ, mình thật biến thái."

Maria đỏ mặt tiếp tục tự vấn bản thân trên hành lang đến phòng của Lelia toan định kêu em ấy thức dậy.

Điều hoà dòng suy nghĩ đáng xấu hổ, ổn định cảm xúc, Maria bình thản mở cửa bước vào phòng như thường.

Cô nàng không bao giờ ngờ được khi bước vào phòng ngủ của Lelia sẽ được chứng kiến cảnh tượng này.

Một mùi hương kỳ quái sộc vào mũi. Đã là người từng trải đều biết mùi đó là gì, tình dục.

Nền gạch làm khô vũng nước ẩm không lâu, vải vóc rách rưới nằm la liệt, bàn ghế ướt đẫm một mảng lớn dịch thủy.

Kinh khủng nhất là chiếc giường trắng ướt sũng dính chặt nịch với một vùng nhỏ đỏ máu.

Tinh dịch, mồ hôi, dâm thuỷ lênh láng ở khắp nơi trong phòng bốc lên mùi hương dâm dục.

E sợ rằng nếu không có ai mở cửa sổ thông thoáng, hương vị dục tình còn nồng nặc hơn nữa.

Như một trận cuồng phong quét qua căn phòng đáng lý phải vô cùng gọn gàng, thô sơ.

Chấn kinh, kinh ngạc và há hốc mồm không nói nên lời, cô nàng tu nữ muốn hỏi có chuyện gì đã xảy ra nhưng người thường đã đủ hiểu biết chuyện gì đã xảy ra trong gian phòng.

Áo của anh Aman trong phòng của Lelia. Maria chỉ có thể run rẩy cặp đùi múp trắng, cô nàng hiện giờ không còn lo sợ cho an nguy của Aman nữa mà chuyển sang cho Lelia.

"Lelia-chan ấy, có chịu được không?"

Một bãi chiến trường vô cùng kịch liệt, không phải sa trường mà trên chiếc giường. Không bàn cãi về sức mạnh của Lelia, tuy nhiên kinh nghiệm trên giường là một chuyện khác và người đó còn là Aman Yamamoto.

Tuy nhiên vẫn không ai trong phòng, lại một lần đặt chấm hỏi nhưng Maria mau chóng đoán được nơi chốn dễ dàng.

Rời khỏi và tiến đến gian phòng của Aman Yamamoto, điều đó hẳn rõ ràng.

"Nếu như đã làm với mình rồi, tại sao còn lại phải với Lelia nữa? Không lẽ anh Aman là kiểu người trăng hoa ấy sao hay nhiêu đó còn chưa đủ cần người khác?"

Nói nàng có ghen hay không thì không dám chắc bởi tình cảm của Maria dành cho Aman Yamamoto chưa đến mức gọi là tình yêu nhưng chắc chắn cao hơn tình bạn rất nhiều.

Mày hơi nhíu toát vẻ bực bội, cô nàng bực dọc chỉ vì Aman đã ra tay với Lelia. Tuy thực lực, kỹ xảo, khả năng của Lelia đều thắng Maria nhưng xét về các chỗ to lớn trên thể hình thì phần thắng rõ thuộc cô nàng.

Dẫu sao Maria cũng mong muốn Aman đừng làm Lelia đau đớn quá. Nếu muốn phát tiết cứ việc tìm cô nàng, một mình vị tu nữ nàng với ba vòng chữ S nóng bỏng này có thể chịu đựng nổi, chỉ cần Lelia an ổn là được.

Aman Yamamoto sẽ phiên dịch đại ý: Lelia-chan chạy đi, để chị cầm chân con quái vật. Lời này ngại người bị "cầm chân" lại là Maria.

Cô nàng nhanh chân đã đến trước cửa phòng của Aman, nhẹ nhàng hé cửa nhìn vào trong.

Trên giường đang say ngủ, một người nam trẻ độ tuổi 18 với hình thể cao lớn bất thường, màu da đen nâu hơi thô kệch. Trong chiếc chăn được đắp ấm, một đầu tóc dài trắng bạc của cô gái trẻ yêu kiều ngủ một giấc yên lành trên tấm thân vạm vỡ của chàng trai.

Hình ảnh cả hai ôm ngủ âu yếm mùi mẫn như đôi tình ái phát cho người cơm chó.

Một chút tức giận nổi trong lòng nhưng khi nhìn gương mặt trắng ngọc của Lelia, nó làm vị nữ tu Maria ngạc nhiên.

Thấp thoáng thấy được là chiếc má hồng hào với nét môi cười mãn nguyện dịu dàng, hiếm khi thấy Lelia mỉm cười thoải mái, vô tư và dựa dẫm, đúng với độ tuổi xuân xanh của mình như thế.

"Nhìn lại cũng giống cún con đáng yêu."

Ah. Maria chợt thấy mình đã thất thố với cái suy nghĩ ấy, cô lắc đầu chóng muốn quên đi nó.

Tuy có ý muốn đánh thức cả hai dậy nhưng mà có chút không đành lòng, và cũng nhìn thấy Aman và Lelia ngủ sâu rồi. Cho nên vì vậy, Maria dự định khi làm xong bữa sáng sẽ gọi họ dậy, có rất nhiều công việc cần họ để làm nên ngủ nướng là không được.

Với ý định đó, Maria đi ra khỏi phòng của Aman và làm công việc của mình. Trước khi đi không quên mỉm cười nhìn về phía Lelia còn với Aman thì quay mặt bỏ đi như không có gì xảy ra.

[Ái cảm của Maria: 70 (-4 -1 +2 +1 +1 +3 -1 +1)]

[Ái cảm của Maria: 72]