Chương 1

"Tiểu Vũ, mau dậy đi". Âm thanh thân thương của mẹ tôi từ bên ngoài truyền vào, một lần lại một lần đem tôi từ trong giấc mơ kéo ra.

Tôi xoa xoa mắt hai mắt nhập nhèm buồn ngủ, mơ mơ màng màng ngồi thẳng dậy. Mộng đẹp bị cắt đứt, tôi vốn nên bực mình nhưng thật ra cũng không có, ngược lại bởi vì nghe được mẹ gọi mà tâm tình thập phần sung sướng.

"Thật hy vọng mỗi sáng có thể nghe thấy âm thanh của mẹ". Tôi không khỏi cảm thán.

Tôi gọi Hứa Vũ, năm nay 15 tuổi, là một tên học sinh bình thường. Tuy rằng nhà điều kiện, lại học trường điểm của thành phố nhưng thành tích của tôi cũng không tính tốt, trong lớp thành tích ở tầm trung bình.

Tuy rằng thành tích không quá tốt, nhưng tướng mạo của tôi là tốt thật. Sóng mũi cao, môi mỏng, mắt to sáng ngời, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, rất được đám nữ sinh yêu thích, trong trường học rất nhiều nữ sinh đều đưa thư tình cho tôi.

Muốn hỏi tôi vì sao đẹp trai, vậy dĩ nhiên là do di truyền.

Mẹ tôi tên Trịnh Ý Hinh, là một mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành. Cao 1m75, cân nặng vừa phải là con số bao nhiêu cô gái tha thiết ước mơ! Mà mẹ không chỉ cao gầy, chỗ nên có thịt thì cũng không thừa không thiếu. Bộ ngực tròn vo mặc dù hơi to một chút cũng không chảy xệ. Xuống chút nữa là vòng eo vừa vặn ôm. Bờ mông đầy đặn mượt mà, bị váy gắt gao che lại, càng làm người đứng ngồi không yên. Một đôi chân thon dài trắng nõn làm vô số đàn ông mơ ước. Dáng người tỉ lệ vàng sợ là người mẫu trên TV cũng không sánh bằng.

Người bình thường nếu là có dáng người như vậy sợ là nằm mơ cũng muốn cười, nhưng mẹ không như thế, dáng người ma nữ chưa đủ, còn phải tăng thêm cái khuôn mặt tiên nữ. Mẹ mặt trái xoan, phía dưới mi đen nháy là một đôi mắt sâu không thấy đáy đoạt hồn người. Mũi thẳng tắp, đôi môi không bôi son mà hồng, kiều diễm ướt át. Nhưng nàng lúc nào cũng lạnh như băng, một bộ dáng làm người không dám đến gần. Cao quý giống như một đóa hoa hồng có gai hoa. 37 tuổi nhưng lại có khuôn mặt 20 tuổi, quả thật làm người đố kỵ đến phát điên.

Ba tôi tướng mạo cũng không phải bình thường. Chính là bởi vì gen hai người ưu tú, tôi có một tướng mạo như vậy. Nhưng đáng tiếc chính là, 8 năm trước ba mẹ liền ly hôn. Mẹ mang tôi đi đến thành phố khác dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, một lần nữa bắt đầu cuộc sống.

Mẹ mặc dù là phụ nữ, so với đàn ông còn có năng lực hơn, cũng có tài hoa. Nàng một thân một mình nuôi tôi, dùng tài sản ly hôn mở công ty. Đã người làm đều rõ ràng, làm ăn có thể so với chiến trường, chẳng qua không có súng đạn thôi nhưng lực sát thương lại ít hơn chiến trường.

Một phụ nữ từng chút từng chút tích góp cuối cùng làm công ty nổi tiếng trên cả nước, loại chuyện này ai có thể làm được? Nhưng mẹ làm thành công rồi, công ty của nàng hiện tại rất phát triển, mà mẹ là nữ tổng giám đốc nổi tiếng. Những năm khó khắn, đều hóa thành tiền cho chúng tôi.

Mới đầu gây dựng sự nghiệp rất gian nan, mẹ một bên sự nghiệp, một bên còn chăm sóc tôi. Mà khi đó tôi còn nhỏ, không hiểu chuyện không nhận được sự thật gia đình phân ly. Thường xuyên hỏi mẹ, vì sao ba mẹ muốn ly hôn? Vì sao các ngươi không ở cùng một chỗ?

Mẹ khi đó lừa tôi, không chịu nói cho tôi chân tướng của sự thật nhưng vẫn cũ không chịu vì sự nghiệp mà sơ sót đối với tôi có sơ sót. Tại mẹ yêu thương phía dưới tôi từng bước trưởng thành, cũng toàn tâm toàn ý bám lấy mẹ.

Thật nhiều năm như vậy ba chưa bao giờ đi tìm hai mẹ con tôi, chưa bao giờ hỏi đến cuộc sống của chúng tôi. Nhưng để tôi không hiểu nổi chính là, mẹ tôi dung mạo, dáng người, chỉ số thông minh mọi thứ không thiếu, ba là uống lộn thuốc gì mới ly hôn. Tôi nhớ tới khi cùng mẹ ra ngoài đàn ông trên đường phố đều nhìn chằm chằm lấy mẹ.

Ánh mắt kia, giống như hận không thể nhào tới đem mẹ nuốt ăn vào bụng. Trước kia tôi còn nhỏ cũng không biết ánh mắt kia ý bảo cái gì, hiện tại tôi đã lớn.đã hết sức rõ ràng.

Bất quá mẹ cũng không để ý chuyện này. Bằng không chỉ bằng điều kiện của mẹ mấy năm nay chắc tôi có có một đống cha dượng.

"Tiểu Vũ? Còn không chịu dậy sao?". Mẹ thấy trong phòng không có động tĩnh, lại thúc giục một lần.

Tôi lúc này mới tỉnh mộng, một bên nhảy xuống giường đổi quần, một bên luống cuống tay chân đáp lại, "Con đây, con đây!".

Chờ tôi chuẩn bị xong lúc đi ra phòng bếp bữa sáng đã trưng bày trên bàn.

Tuy rằng trong nhà nhiều tiền nhưng mẹ vẫn muôn lo liệu công việc nhà, cũng không có giúp việc, dù sao nhà không nhiều người chỉ có mình và con hai người, nàng vẫn muốn làm hết.

"Rửa mặt xong chưa? Rửa mặt rồi tới ăn sáng" Mẹ thân thiết tiếp đón tôi.

Tôi nhìn tràng diện trước mắt chỉ cảm thấy bên trong cơ thể khí huyết cuồn cuộn, máu mũi đều muốn nhịn không được chảy ra. Mẹ bình thường mặc loại đồ ngủ này cũng chỉ có thân là con tôi mới có thể có cơ hội thấy.

Một chiếc váy ngủ bằng lụa trong suốt miễn cưỡng che đến đùi. Quần lót màu tím theo mẹ di chuyển mà như ẩn như hiện, làn da trắng nõn dưới làm váy cũng lộ ra. Bình thường đi làm mẹ đều mặc áo sơ-mi váy juip, ở nhà liền tùy ý một chút. Mẹ dù sao cũng là phụ nữ, phụ nữ ai cũng thích làm đẹp, huống hồ dáng người mẹ tốt như vậy, nếu là ngày ngày che đi chẳng phải là lãng phí?

Cho nên ở nhà mẹ đều là mặc đồ ngủ trong suốt gợi cảm. Trong mắt nàng con vẫn là trẻ vị thành niên mà thôi, bởi vậy không e dè. Nàng làm sao có thể nghĩ đến, con đã xem bao nhiêu phim khiêu dâm thậm chí đối với mẹ của mình sinh ra ý tưởng cấm kị đây này?

Tôi nhìn trước mắt dáng người mẹ, không tự chủ được nuốt nước miếng xuống. Mẹ chỉ hơi hơi khom lưng, thu dọn bếp, nhìn lại đường cong bị hoàn toàn phác họa ra.

Ngực bởi vì không có nội y trói buộc, theo động tác của mẹ mà tùy ý đung đưa, kia hai núm vú nhỏ nhắn xinh xắn cũng lặng yên thò đầu ra dưới áo ngủ.

Sáng tinh mơ lọt vào trong tầm mắt chính là hình ảnh như vậy, đối với tôi như vậy một thiếu niên đang tuổi hừng hực thật sự giữ không được, dưới háng dương vật đã ẩn ẩn có khuynh hướng ngẩng đầu, tôi hoảng loạn không dám tiếp tục nhìn.

"Mẹ cũng đừng làm nữa, mau tới ăn sáng!". Tôi nhanh chóng ngồi giả vờ dường như không có việc gì, kỳ thật nội tâm của tôi vẫn chưa có bình phục lại.

"Ừm, Tiểu Vũ thật ngoan. Mẹ đi lấy sữa cho con trai". Trịnh Ý Hinh vui mừng cười cười. Nàng và chồng ly hôn, một mình nuôi con quả thật không dễ. Bất quá may mắn từ lúc còn nhỏ con đã nghe lời dù kết quả học tập không quá tốt, nhưng nàng cũng không thèm để ý nàng chỉ cần đạo đức tốt, hiểu đạo lý là đủ rồi. Tại thương trường oai phong cao ngạo, cũng chỉ có trước mặt con mới sẽ lộ ra khiêm tốn gần gũi.