Cài đặt ứng dụng 1.1.1.1 nếu truy cập web chậm hoặc lỗi

Mẹ Tôi Là Anh Hùng

Chương 26

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Ân, vậy là tốt nhất", mẹ gật gật đầu, "Cậu vất vả rồi đây là chuyện riêng của tôi không nên cuốn cả cậu vào", mẹ thành khẩn nói.

Mẹ luôn luôn công và tư phân minh tuyệt đối không đem việc tư cùng công lăn lộn cùng một chỗ. Nhưng lần này xem như ngoài ý muốn, Lâm Gia Quần hoàn mỹ trợ giúp nàng giải quyết ân oán cá nhân của mình, mẹ đã buông xuống một chút phòng bị, đối với Lâm Gia Quần càng tín nhiệm hơn.

"Trịnh tổng không cần khách khí như vậy, dù sao tôi cũng là thư ký, những thứ này đều nên làm". Lâm Gia Quần không kiêu nói một câu, điều này làm cho mẹ đối với hắn độ hảo cảm lại gia tăng một chút.

Lâm Gia Quần làm việc cho mẹ lâu như vậy vẫn luôn rất khiêm tốn cũng không bởi vì chức vị tương đối cao liền khinh thường nhân viên khác điều này làm cho mẹ rất là vui mừng.

Chuyện lần này, Lâm Gia Quần càng là kiếm đủ phần ấn tượng. Mẹ trong lòng đã tự hỏi nên thăng chức cho Lâm Gia Quần như thế nào.

"Tốt, cậu đi ra ngoài trước đi", nói xong mẹ một lần nữa cúi đầu bắt đầu làm việc. Lâm Gia Quần cũng ứng một tiếng, chậm rãi lui ra ngoài.

Vừa rồi khuôn mặt còn tao nhã ôn hòa nhưng khi ra khỏi văn phòng chớp mắt trở nên dữ tợn vô cùng. Lâm Gia Quần nghĩ nữ tổng giám đốc ôn nhu cười phấn khích vô cùng, lại cho Lâm Gia Quần cổ vũ rất lớn.

Thông qua đối thoại của hai người, Lâm Gia Quần có thể cảm giác được giám đốc lãnh diễm kiêu ngạo đã thả lỏng tâm đề phòng với mình, nhìn đến một chiêu này thật hiệu quả.

Không tệ, chuyện lần này đều là Lâm Gia Quần tính kế tốt lắm . Hắn muốn chinh phục mẹ, đầu tiên đương nhiên là muốn hiểu rõ mẹ. Bởi vậy chuyện của mẹ sớm bị hắn tìm hiểu kĩ càng. Mẹ cùng tên phóng viên Lưu Bác Hiên ân ân oán oán, Lâm Gia Quần cũng biết rành mạch.

Lần này Lưu Bác Hiên mặc dù có thể đủ xuất hiện ở trước mặt mẹ chính là Lâm Gia Quần cố ý bỏ vào. Lưu Bác Hiên yêu thích mẹ, một mực yêu mà không được nhớ mãi không quên, bởi vậy Lâm Gia Quần cố ý tiết lộ cho hắn mẹ đã ly hôn.

Vốn là nghĩ thừa dịp Lưu Bác Hiên dây dưa mẹ Lâm Gia Quần sắm vai anh hùng cứu mỹ nhân, ở trước mặt mẹ biểu hiện một chút thu hoạch tín nhiệm của nàng. Lại không nghĩ tới, hắn chưa ra tay mẹ đã bỏ đi rửa tay. Bất quá ông trời có mắt lại cho hắn thêm một cơ hội.

Hắn tận mắt thấy, Lưu Bác Hiên lặng lẽ lắp camera. Lúc ấy hắn, trong lòng rùng mình, trong đầu tính toán. Vì thế mới có chuyện về sau. Sự tình rất thuận lợi, hết thảy đều ở trong tính toán của hắn. Hắn thuận lợi ở trước mặt mẹ biểu hiện một hồi, tham gia chuyện riêng của nàng, càng là tranh thủ nàng hảo cảm cùng tín nhiệm. Này một đợt ra tay rất giá trị! Cũng không uổng Lâm Gia Quần phí hết tâm tư nghĩ ra chiêu hiểm như vậy.

Bất quá, Lâm Gia Quần nhớ tới vừa rồi mẹ hỏi hắn làm thế nào thấy được lúc ấy thiếu chút nữa cho rằng bị lộ. Khá tốt hắn học đại học xác thực nghiên cứu qua những cái này, bằng không thật sự nói không được.

Nghĩ đến vị giám đốc nóng bỏng, Lâm Gia Quần trong lòng cười lạnh, hừ! Lại lợi hại như thế nào cũng bất quá là một con đàn bà thôi! Tao nhất định chinh phục con ngựa hoang này, mặc kệ phí bao nhiêu tâm tư!

Mà lúc này mẹ, đã bị buộc chặt ở cổ, căn bản không biết đây là một âm mưu. Mà trong lòng nàng còn tháo xuống phòng tuyến đối với Lâm Gia Quần, thậm chí đối với hắn rất cảm kích. Cũng không trách được mẹ, dù sao giống Lâm Gia Quần ngụy trang, có mưu kế như vậy, lại kiên nhẫn tiêu phí nhiều tâm tư thật sự hiếm thấy.

Mẹ cứ như vậy bất tri bất giác tiến vào bẫy của Lâm Gia Quần. Từ lúc việc này qua đi, mẹ hình như đã coi Lâm Gia Quần là bạn bè, cùng hắn nói chuyện cũng càng ngày càng thân cận, thậm chí một ít chuyện riêng cũng giao cho hắn.

Đối với Lâm Gia Quần phòng bị cũng tại trong bất tri bất giác từng chút từng chút giảm bớt, đối mặt kết quả như thế Lâm Gia Quần trên mặt rất bình tĩnh, tâm lý lại vui sướng muốn nhảy lên.

Hắn tin tưởng, thành công chinh phục tổng giám đốc ngày đó cũng đã không xa.

"Hi! Tiểu Vũ! Tao cho mày nhìn đồ tốt!",gương mặt Trần Sở thần thần bí bí nhìn tôi liếc mắt ra hiệu, nhìn biểu cảm tôi biết ngay khẳng định lại là một chút đồ 18+.

Trong toilet không có người, Trần Sở lúc này mới cẩn thận giống như đào bảo bối lấy ra một quyển truyện. Quả nhiên, chính là tôi nghĩ như vậy. Bìa sách là người phụ nữ lõa lồ, dâm loạn.

"Mày đây là từ đâu lấy được?", Trần Sở thường xuyên cùng tôi thảo luận những thứ tốt này, tôi cũng không biết hắn lấy từ đâu. Nghe nói là có nơi chuyên môn bán loại này, nhưng Trần Sở nhất quyết không nói cho tôi.

"Hừ hừ, đây chính là tao đợi rất lâu mới cướp được. Đây chính là bản giới hạn, lăng nhục nữ hiệp thành phố, gần đây rất nóng!", Trần Sở cong khóe miệng hả hê đắc chí như là đang lấy le.

Tôi vừa nghe trong lòng cũng động, "Nữ hiệp thành phố", cả thành phố không người không biết không người không hiểu, tôu tự nhiên cũng nghe qua lời đồn. Đối với nữ anh hùng ban đêm cứu vớt vô số phụ nữ, tôi cũng rất tò mò.

Mà lúc này căn bản không biết nữ hiệp lại sẽ là mẹ tôi. Cho dù là suy nghĩ nát óc cũng không có khả năng nghĩ đến việc này. Bởi vậy lúc này tôi đối với chuyện về nữ hiệp hứng thú dồi dào, lại hồn nhiên không thể tưởng được, đây là truyện sex về mẹ mình. Nếu như tôi biết người khác chửi bới mẹ như vậy nhất định không xem đi? Nhưng đáng tiếc tôi cũng không biết.

"Như thế nào? Có hứng thú không? Có hứng thú đại ca liền cho mày mượn đọc?", Trần Sở cười xấu xa giống như chắc chắn tôi nhất định xem.

"Đây chính là bản giới hạn nga ~" Trần Sở dụ dỗ nói.
« Chương TrướcChương Tiếp »