Chương 31

Trương Hoàng hiểu được vẻ đẹp của phụ nữ trong nhà xinh đẹp như thế nào, ở thời cổ đại có đại mỹ nhân, tin chắc rằng bọn họ, không thể so sánh với mẹ, chị gái và em gái của mình!

Có lẽ cũng bởi vì sự việc lần này, khiến Trương Hoàng chợt nhận ra, nếu bận rộn thì có thể lúc nào cũng không ở bên cạnh chị gái, ngay cả chị gái và mẹ cũng không được an toàn tuyệt đối, mặc dù mẹ hăn là chủ tịch của thành phố, có thể nói là không sợ chuyện gì, nhưng không ai có thể đảm bảo tình huống đặc biệt, chưa kể đến cô em gái xinh đẹp của mình mặc dù dành phần lớn thời gian ở nhà và trường học, miễn là không ở Ở nhà, sẽ luôn có những điều không an toàn, điều này khiến Trương Hoàng nghĩ rằng có lẽ hắn nên xem xét sự an toàn của những người phụ nữ này.

Lúc trước không nói, nhưng hiện tại Trương Hoàng cảm thấy được chính mình có khả năng này!

Hồng Lĩnh có thể chỉ có thể tự cường hóa bản thân và tăng tốc tu luyện dựa trên việc quan hệ của hắn, nhưng Thánh Liên Hoa nhất định có thể đáp ứng nhu cầu của bản thân.

Trên thực tế, mẹ Lâm Kiều và chị gái Hoàng Yến chỉ trách Trương Hoàng không chào hỏi, nhưng họ cũng không thực sự tức giận chỉ là sợ cô em gái Tiểu Ly gặp chuyện không hay mà thôi.

“Được rồi, Tiểu Ly đừng trách anh trai con, chỉ cần anh con hứa rằng đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng, hãy tha thứ cho anh con một lần!”

Lâm Kiều khẽ cười khi thấy con trai mình đang khổ sở!

Lần đầu tiên Tiểu Ly thấy anh trai không tới đón, cô có chút hoảng hốt, cũng sợ anh trai thật sự không còn yêu thương mình, cho nên vừa nghe lời mẹ, cô liền nhìn anh trai cô lo lắng.

Trương Hoàng cười khổ gật đầu, sau đó nhẹ nhàng kéo em gái Tiểu Ly, lần này Tiểu Ly không còn tránh né, mà bị anh trai kéo vào trong lòng, ôm lấy thân thể thanh tú uyển chuyển của em gái, Trương Hoàng bình tĩnh nói:

"Anhthừa nhận là anh đã sai, sẽ không lặp lại sau này nữa. Hôm nay chi là anh có chuyện đặc biệt. Nhưng anh trai em hứa rằng anh sẽ không bao giờ để em một mình ở trường sau này nữa. Em gái sẽ không giận anh trai chứ?"

Trương Hoàng nghĩ, xem ra sau này phải luôn chú ý đến thời gian!

Tiểu Ly chui vào trong vòng tay anh trai, hít thở hơi mùi nam tính của anh trai, đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm, hôm nay cô thật sự rất sợ, đầu óc cô gái nhỏ quá nhạy cảm, lần đầu tiên anh cô không đến đón, cô luôn sợ hãi.

“Hôm nay không được gặp anh trai, em rất sợ, còn tưởng anh trai không còn thương Tiểu Ly!” Tiểu Ly nói, thân thể có chút run lên, cô ép mình vào trong vòng tay của anh trai!

Nhìn thấy em gái dựa vào mình nhiều như vậy, Trương Hoàng không biết tâm trạng của mình là như thế nào, có lẽ có chút vui mừng, nhưng càng thêm trìu mến, vuốt ve mái tóc dài của em gái, nói:

"Đừng sợ, sau này anh sẽ luôn ở bên em, Dịch dịch, cảm ơn em"

Trương Hoàng vừa an ủi em gái, vừa nhìn Tống Dịch đang ngồi ở bên cạnh, cô gái này càng ngày càng chảy nước mắt, bị chính hắn hôn xong, dường như đã yêu hấn rất nhiều! Tống Dịch xấu hổ nhìn hắn, nhẹ giọng nói: “Anh, điều em nên làm mà, đừng cảm ơn anh Tiểu Hoàng

"Biểu hiện của Tống Thiến khiến mẹ hắn và chị gái Hoàng Yến không tin nhìn vào mắt, trong lòng dâng lên một cảm xúc kỳ lạ. Có thể thấy Tống Dịch thích Trương Hoàng, Trong một thời gian, con trai , em trai, dường như đã lớn, có một người con gái xinh đẹp thích nó, đáng lẽ phải vui mừng nhưng hai mẹ con lại có chút lạc lõng không thể giải thích được, có lẽ vì họ đã quen đối xử với Trương Hoàng như một người đàn ông trong gia đình, luôn hy vọng hắn thuộc về gia đình của riêng họ, ở bên cạnh.

"Được rồi, nói đi, tại sao con lại bỏ học chiều nay?"

Dù sao thì Lâm Kiều cũng là một người mẹ tuyệt vời, kiểm soát cảm xúc của mình rất tốt. Nhìn con trai mình và hỏi đột ngột! Lần đầu tiên nhìn thấy con trai mình trốn học, một đứa con trai ngoan đã ăn sâu vào trái tim cô, nhưng cô đã không, Không nghĩ con trai cô là một học sinh hư! Chắc chắn là do có chuyện gì đó! Trương Hoàng cảm thấy hơi kỳ lạ, không dám nói với mẹ rằng buổi chiều cậu đến nhà cô bạn thân của mẹ trốn tiết, lại còn đè bạn của mẹ lên giường chơi cả buổi chiều.

Trương Hoàng cười nói:

"Con vẫn không trốn được mẹ yêu của con. Con nhận được điện thoại của Tiểu Quân sau buổi trưa đi học, nói có việc gì ở nhà cần con đến giúp, mẹ không biết sao? Buổi trưa dì Tần say khướt, con đành phải chăm sóc dì ấy, Tiểu Quân thì không biết làm gì, vậy nên con phải chăm sóc cho dì Tần, vừa rồi đã khá hơn rồi, nên con mới về nhà ngay"

Đưa mắt nhìn con trai, Lâm Kiều nói:

"Sao Tần Đình lại uống nhiều như vậy, bây giờ đã ổn chưa?"

"Nghe Tiểu Quân nói ngày hôm nay dì Tân có nhiều hoạt động, có thể uống nhiều”

Trương Hoàng không dám nói thêm, hắn sợ bị lộ! Lâm kiều chưa bao giờ nghĩ rằng bạn tốt của mình, Tần Đình, lại số hưởng như thế, bởi vì sau hơn mười năm trống không, bây giờ cô lại được chính con trai của mình đè nằm trên giường, hạnh phúc vô cùng!

Lời giải thích của Trương Hoàng đều được phụ nữ trong nhà chấp nhận, dù sao dì Tần có quan hệ rất thân thiết với nhà họ, chăm sóc cho dì Tần là đúng.

"Anh trai em chăm sóc cho dì Tần à? Vậy thì em gái sẽ tha thứ cho anh lần này vậy"

"Được rồi, Tống Dịch đã từ đường xa đưa em gái trở về, Tiểu Hoàng, em phải đưa cô ấy về nhà an toàn, về ăn cơm sớm!"

Sau đó, Trương Hoàng dẫn Tống Dịch ra ngoài. Đi hết một vòng hồ nhân tạo, Tống Dịch thẹn thùng, muốn đến gần Trương Hoàng nhưng lại không nỡ, nhìn cô vừa xấu hổ vừa vui tươi, vừa duyên dáng!

"Hôm nay cảm ơn em. Nếu không có em, anh sẽ rất có lỗi với Tiểu Ly"

Trương Hoàng nhìn Tống Dịch bằng ánh mắt dịu dàng! Tống Dịch đã thích Trương Hoàng đã lâu, cũng chưa từng dám hy vọng có thể cùng hắn ở bên nhau, hiện tại cô rất vui, hơn nữa hoàn cảnh của hai gia đình sẽ không còn là trở ngại đối với chuyện cô thích Trương Hoàng, vì vậy, đối mặt với Trương Hoàng, lòng cô chưa bao giờ bình tĩnh! Cảm nhận được lời nói dịu dàng của hắn, trong lòng không khỏi vui mừng.

"Không, không có gì, em, em cũng coi Tiểu Ly như em gái của mình.... À, em, em không có ý gì khác!

Vừa dứt lời, Tống Dịch liền đỏ mặt, coi Tiểu Ly như em gái. Không phải rõ ràng cô ấy đã nói với Trương Hoàng rằng cô là chị dâu của Tiểu Ly sao? Tống Dịch ngượng ngùng hơi cúi đầu! Trương Hoàng có vẻ ngoài cười nhưng trong không cười, nhìn Tống Dịch, Tống Dịch đã lâu không nghe thấy giọng nói của Trương Hoàng có chút chột dạ, cô lén ngẩng đầu nhìn hắn, chỉ để thấy hắn nhìn nhìn chính mình cười quái dị.