Chương 17: Nhị Sắc Công

Mới sáng sớm Tung Tiểu Cẩu đã bị Tố Vương lôi đầu dậy. Hắn mặc dù đắm đuối nhìn con gái, cơ thể trắng trẻo trần trụi đầy hấp dẫn nhưng cũng không thể làm gì, mệnh lệnh của Sắc Đạo Thuật là không thể cãi.

Tiểu Cẩu cùng Tố Vương ra tiểu viện. Tiểu Cẩu đã mặc lại bộ y phục sang trọng thường ngày, không còn mặc bộ đồ đen rình rập. Tố Vương thì đã thay đồ sơn tặc, trên người áo lông thú bồng bềnh, lông trắng bạc nhìn như thuộc về một con sói.

"Chủ nhân có chỗ gì cần lão nô?" Tung Tiểu Cẩu cúi người nói. Hắn biết thân biết phận, hiểu rõ trước mắt không thể chống đối, đành phải tỏ ra nhu thuận.

"Ngươi trước giải thích cho ta hệ thống võ học của giới này và những công pháp, võ công mà ngươi luyện." Tố Vương nói, tay chắp sau lưng.

"Vâng." Tiểu Cẩu nói. "Võ học có rất nhiều loại nhưng chủ yếu chia thành hai đường, một công và một pháp. Công là những loại võ thuật chuyên chú vào rèn luyện nội lực và ngoại lực. Nội lực chính là chân khí. Rèn luyện nội lực chính là gia tăng độ tinh khiết và số lượng chân khí. Chân khí là nguồn năng lượng lưu thông trong máu huyết, ai ai cũng có. Nó có tác dụng tăng sát thương, cách không đả thương hoặc phóng ra các loại võ thuật thượng thừa."

Tiểu Cẩu xoay tay, hợp thành chưởng đánh lên mặt đất gần đó. Một lực vô hình xông phá khiến cát bay đá chạy, lưu lại trên gạch một dấu tay mờ mờ.

"Đây chính là chân khí. Công ta luyện gọi là Tiểu Hình Công, không tính là võ thuật thượng thừa gì, rất dễ luyện nhưng thành tựu có hạn. Tiểu Hình Công khi luyện thành có thể gia tăng sát thương chân khí cách không, mạnh hơn một chút công bình thường. Ngoại lực chính là rèn luyện cơ thể, tăng cường cơ bắp, độ rắn chắc làn da hoặc sức chịu đựng của lục phủ ngũ tạng. Ngoại lực công hiếm hơn rất nhiều so với nội lực công, ít người luyện và nó cũng khó khăn hơn để luyện thành. Ta may mắn ngày trước cướp của một đoàn buôn, lấy được một quyển Phản Giáp Công. Công này chú trọng đẩy mạnh độ cứng cáp của làn da và hình thể cơ bắp. Luyện thành còn sinh ra một lực đẩy phản lại đòn tấn công của đối phương. Đáng tiếc dù đã nhiều năm, ta vẫn chưa đại thành công này nhưng da thịt trên cơ thể mạnh mẽ hơn so với người thường."

Tố Vương vân vê cái cằm, lặng lẽ tiếp thu nguồn thông tin mới. Hệ thống công lực của giới này không có nhiều sự khác biệt so với phim ảnh, tiểu thuyết kiếm hiệp của kiếp trước.

"Con đường còn lại chính là pháp. Võ pháp là võ kỹ, đẩy mạnh kỹ năng và chiêu thức khi giao chiến. Kiếm pháp, quyền pháp, thương pháp đều chính là pháp. Mỗi pháp sẽ có cách vận dụng chân khí riêng. Thế nên độ phù hợp giữa công và pháp rất quan trọng. Nếu pháp một đường, công một nẻo, luyện ra uy lực cực thấp. Ta luyện hai môn pháp, một môn chưởng pháp và một môn chỉ pháp."

Tung Tiểu Cẩu hợp tay lại, chưởng đánh ra có phần chậm chạp hơn trước. Tuy nhiên lần này, thay vì là luồng khí vô hình, chân khí hoá thành một bàn tay bán trong suốt, đánh lên mặt đất. Một tiếng ầm vang trầm đục, khói bụi tản ra để lộ hình một bàn tay đánh sau vào đất gần năm centimet.

"Chưởng này gọi là Kình Trọng Chưởng, nhờ vào áp súc chân khí mà đẩy mạnh sát thương chưởng pháp. Pháp này đơn giản, không có chiêu thức nhưng lực sát thương cực mạnh. Là tuyệt chiêu để đời của lão Cẩu ta."

Tung Tiểu Cẩu hợp hai ngón tay thành kiếm, chỉ về một chiếc lá trên thân cây xa. Chiếc lá xanh bị xoắn nát thành mảnh nhỏ.

"Chỉ này gọi là Lăng Hoàn Chỉ. Lực sát thương tuy có hơi kém, cơ bản không làm được gì những kẻ có nội lực thâm hậu. Bọn chúng chỉ cần dùng chân khí bão hoà là sẽ hoá giải được chỉ này. Tuy nhiên, trong chiến đấu chỉ này xuất kì bất ý có thể đem lại ưu thế bất ngờ, mang lại phần thắng."

Biểu diễn xong, biểu cảm Tung Tiểu Cẩu có chút đắc ý, cúi đầu đợi Tố Vương ra lệnh.

Tố Vương mơ màng, trong đầu thử nghiệm Lăng Hoàn Chỉ. Những môn võ công này không có gì khó hiểu, đối với kẻ vô tình mà cực kì thông minh như Tố Vương nhìn qua là rõ. Chỉ có điều hắn chưa từng tiếp xúc thể loại này, ban đầu bước đi có chút bỡ ngỡ.

Trong cơ thể hắn hiện tại đã có một luồng năng lượng gọi là dục tính. Mặc dù nó khác với chân khí nhưng cả hai cùng lưu thông trong máu huyết, hẳn là có liên kết gì đó. Suy nghĩ thành hiện thực, bắt chước cách phóng chân khí của Tiểu Cẩu, Tố Vương vươn tay thành chỉ nhắm về một chiếc lá cây. Dục tính cụ thể hoá thành chân khí, bắn rơi lá nhỏ. Tuy nhiên nó lại không có bị xoắn nát như Tiểu Cẩu.

"Dục tính giảm năm."

Tiểu Cẩu chứng kiến tất cả thì giật cả mình, gã còn chưa nói rõ nguyên lý điều chân khiển khí cho Tố Vương hắn đã phóng chỉ được rồi? Tên này còn là người không? Chẳng lẽ hắn từ lâu đã biết trước Lăng Hoàn Chỉ? Không, không. Tên này biết pháp thuật khiển người, hắn chẳng có lý do gì mà giấu diếm võ công.

"Chủ nhân đã từng luyện qua loại võ công tương tự?" Tung Tiểu Cẩu nói.

Tố Vương lắc đầu. "Chỉ là phóng chân khí ra ngoài. Nếu biết rõ kết cấu cơ thể thì không có gì khó.

Ta hỏi ngươi. Chân khí một khi dùng hết thì sẽ thế nào?"

"Bẩm chủ nhân, chân khí cạn kiệt thì cơ thể mệt mỏi, không sức lực. Nhưng chỉ cần nghỉ ngơi, chân khí sẽ chậm rãi hồi phục."

Tố Vương dường như hiểu được cái gì, miệng lẩm bẩm "ra là thế". Nếu nói vậy chân khí và dục tính mặc dù cùng lưu thông trong máu huyết nhưng dục tính xài xong sẽ hết, phải chơi gái mới tăng lại. Còn chân khí không làm gì cũng sẽ tăng, đây là điểm khác biệt. Tố Vương biết mặc dù bản thân kiếm dục tính không khó, nhưng vẫn không nên dùng, dục tính là cho Sắc Thuật. Hắn vẫn nên đường đường chính chính luyện nội lực.

"Tiểu Hình Công và Phản Giáp Công luyện thế nào?" Tố Vương nói.

"Tiểu Hình Công luyện rất dễ. Chủ nhân chỉ cần dựa theo biểu đồ này mà điều khiển chân khí tán ra các mạch máu. Khí tán càng nhiều, số lượng càng tăng, các mạch máu được rèn luyện cũng sẽ trở nên mạnh mẽ, sau này phóng khí tại đó sẽ mạnh hơn. Phản Giáp Công thì khó hơn, cần chủ nhân điều chân khí tới mạch máu, sau đó lại rải lên da thịt. Chân khí cải tạo da thịt khiến cho nó cứng cáp hơn và lưu lại một chút biến thành gai chân khí, từ đó tạo nên sức phản thương."

Tố Vương nhận lấy hai tờ giấy từ Tiểu Cẩu. Một tờ vẽ một bức đồ hoạ mạch máu con người, một tờ thì vẽ lại bề mặt cắt ngang của da thịt con người. Tố Vương nhìn thấy chúng, trong lòng cũng hơi bất ngờ. Thế giới này lại không chơi huyệt đạo, kinh mạch, các loại định nghĩa cổ điển trong kiếm hiệp, tiên hiệp, mà lại sử dụng mạch máu, mô tế bào. Trông không khác gì Sinh Lý Học ở thế giới cũ.

Tố Vương mặc dù không phải cái gì cũng biết, nhưng chủ đề nào hắn cũng biết một hai. Cấu tạo cơ thể con người hắn lại càng hiểu rõ. Một là vì tìm kiếm miền cực lạc càng cao xa. Hai là vì hắn là một kẻ tâm thần đầy đa nghi và sợ chết. Chỉ cần là những chủ đề liên quan tới sinh tồn các loại, hắn đều hiểu rõ. Tố Vương tự xưng bản thân là bách khoa toàn thư biết đi là có lý do cả.

Biểu đồ mạch máu của Tiểu Hình Công không hoàn chỉnh, chủ yếu chỉ có các mạch ở tay và cùi chỏ. Hiển nhiên dù là công pháp rèn luyện nội lực khái quát nhưng Tiểu Hình Công chú trọng rèn luyện phóng xuất chân khí ở hai tay hơn là những nơi khác.

Tố Vương không chậm trễ dung hợp kiến thức mạch máu hoàn chỉnh vào Tiểu Hình Công và sử dụng Sắc Pháp Tiểu Chuyển Di Thuật biến hoá nó thành một loại võ công thuộc về Sắc Đạo.

"Tiêu hao một ngàn dục tính để biến đổi Tiểu Hình Công?" Giọng nói của Sắc Đạo Thư vang lên, nhắc nhở hắn lượng dục tính cần sử dụng.

"Đắt thật." Tiểu Chuyển Di Thuật hao dục tính hơn xa các thuật khác. Chỉ là biến đổi một môn võ công phàm gian mà đã bằng lượng cần có để nô dịch tâm thần một cao thủ như Tiểu Cẩu. Song, Tố Vương không tiếc rẻ, ném đi một ngàn dục tính.

Rất nhanh chóng, từng dòng suy nghĩ xẹt qua đầu Tố Vương. Hắn dần dần biến đổi Tiểu Hình Công, dung nhập bản tâm dâm đãng vào trong cùng hệ thống mạch máu dài hơn 100.000 km. Mạch máu có ở khắp mọi nơi, bắt đầu từ tim lan toả toàn bộ cơ thể, trong mắt có mạch máu, lỗ tai có mạch máu, dương vật cũng có mạch máu. Tiểu Hình Công là một loại công phu sơ sài, bị Tố Vương biến đổi qua mà dần dần phức tạp đến một mức độ không tưởng, biểu đồ tưởng tượng trong đầu hiện lên những đường vận chuyển máu dày đặc như tơ nhện ở một bãi nhà hoang. Trí nhớ Tố Vương siêu thường, chuyển hoá xong mà hắn còn có chút đau đầu.

Tiểu Hình Công thành công dâm hoá. Ban đầu chỉ có tác dụng khiến cho lực ở hai tay mạnh lên và chân khí tăng cường. Hiện tại hiệu dụng vô số. Nó có thể phóng chân khí từ bất kì đâu trong cơ thể, miễn là nơi đó có mạch máu. Các giác quan được tăng cường mãnh liệt, theo Tố Vương suy đoán hẳn là có thể khiến mắt tinh như ưng, tai thính như thỏ, mũi thính như sói. Diệu dụng này chỉ có một vấn đề là xúc giác và vị giác sẽ trở nên nhạy cảm hơn rất nhiều. Tuy nhiên đối với người khác thôi, Tố Vương càng nhạy càng tốt, như thế chịch càng sướng. Vì sự khác biết về số lượng mạch, tốc độ rèn luyện chân khí và thể tích chân khí tối đa phải tăng gấp mấy chục lần so với ban đầu. Tố Vương không có máy tính, đầu óc không nhạy việc đó nên chỉ ước chừng. Hắn đoán nếu thực sự cụ thể hoá ra, con số này có lẽ không chỉ là hàng chục.

Tố Vương từ Tiểu Hình Công suy ra được hai việc. Một, khác với võ hiệp nơi đan điền là trung tâm chân khí và là nơi quan trọng của người luyện võ, hắn lại nhận thấy tim mới đóng vai trò đó. Chân khí tồn tại khắp mạch máu nhưng phần lớn đọng ở tim và từ tim vận chuyển qua lại. Hai, theo như lời Tiểu Cẩu, pháp khác biệt thì cách vận hành chân khí khác biệt. Với công phu điều hòa hết tất cả các mạch máu này, Tố Vương nghĩ chỉ cần nhận rõ chiêu thức, suy đoán một chút cách chân khí phóng ra, hẳn là có thể sao chép tất cả võ kỹ trong thiên hạ.

Vì tính chất thích ứng này, Tố Vương đạt tên nó theo một loại võ công đã từng xuất hiện qua trong tiểu thuyết. Nguyên nhân là vì cả hai rất tương tự.

"Gọi ngươi là Tiểu Vô Tướng Công đi."

Đó là những phần cơ bản về võ công. Thế thì Sắc Đạo nằm ở đâu?

Tiểu Vô Tướng Công nhiễm sắc đạo khiến chân khí của nó luyện ra không phải bình hoà, vô thuộc tính. Sắc Đạo Thư gọi nó là dục khí. Khi Tố Vương nếm thử luyện công phu mới tạo. Bên tai liền vang thanh âm: "Dục khí tăng mười. Dục khí tăng chín. Dục khí tăng..."

Tốc độ tăng không kém, một phút có thể tăng tầm một trăm dục khí. Dục khí chỉ có thể sử dụng cho võ công, không thể tiêu lên Sắc Thuật như dục tính. Còn về tác dụng chân chính.

Tố Vương ngoắc tay vẫy Tiểu Cẩu tới gần. Hắn chuyền dục khí vào cơ thể Tiểu Cẩu. Khuôn mặt gã nhanh chóng đỏ lét, miệng không kiềm được rên một cái, dương vật cất cao. Tiểu Cẩu phản xạ tự nhiên, khi nhận ra bản thân vừa làm gì thì bịt miệng lại, sợ hãi nhìn Tố Vương. Gã thật sự sợ Vương bạo nổ cúc hoa hắn.

Tố Vương mỉm cười: "Ta chỉ là thử nghiệm. Ngươi không cần hoảng."

Tung Tiểu Cẩu thở phào nhưng lòng vẫn phòng, lén lút lùi ra xa. Tố Vương không để ý hắn, bản thân hiểu rõ tác dụng của dục khí. Đây có thể coi là xuân dược phiên bản bỏ túi, lúc nào cũng có thể xài.

Tác dụng cuối cùng của Tiểu Vô Tướng Công mà Sắc Đạo Thư ghi lên, chính là trầm mê sắc đạo. Người luyện môn này, cơ thể sẽ càng ngày càng đẹp, tâm càng ngày càng dâm. Thần công đại thành, người cũng sẽ rơi vào sắc đạo. Là một công cụ tốt để luyện ra Sắc Đạo Nô.

Biến đổi xong Tiểu Hình Công. Tố Vương chuyển sang môn ngoại lực Phản Giáp Công. Môn này tăng cường sự liên kết của mô, khiến cho da thịt mạnh mẽ hơn. Giữa những mô tạo thành chân khí ẩn tàng, người đả thương vào mô sẽ bị chân khí phản chấn. Nói ra nghe rất mạnh mẽ, song Tố Vương thấy vẫn còn có thể gia tăng chất lượng. Kim cương và chì đều tạo thành từ Carbon, nhưng một là kim loại cứng nhất thế giới, cái kia dùng tay bóp là vỡ. Nếu Tố Vương có thể biến đổi tế bào sao cho cấu tạo của chúng biến thành một hệ thống cứng cáp y hệt kim cương, hẳn là cơ thể sẽ trở nên mạnh hơn nhiều.

Suy nghĩ khá trừu tượng nhưng nếu nói khái quát, Phản Giáp Công là tăng mối liên kết của mô, còn Tố Vương muốn thay đổi cấu tạo đến mức độ tế bào. Cái sau ở đẳng cấp sâu hơn cái trước.

Tiểu Chuyển Di vận chuyển. Sắc Đạo Thư báo hai ngàn dục tính khiến Tố Vương rét lạnh hết cả người. Trong kiếm hiệp trọng nội, ít trọng ngoại khiến hắn hiểu lầm nội mạnh hơn ngoại. Nhưng theo Sắc Đạo Thư thì chưa chắc. Hiện tại Tiểu Vô Tướng Công chỉ đổi mạch máu, công pháp mới luyện đến cả tế bào, loại nào mạnh hơn ai cũng rõ.

Ném đi thêm hai ngàn dục tính. Số lượng còn lại dừng ở 3125. Ngoại lực công mới hình thành. Tố Vương đặt tên cho nó là Kim Cương Công. Lý do là vì hắn lấy ý tưởng từ kim cương mà thành.

Kim Cương Công trọng thủ, bỏ đi phản. Nó hoàn toàn mất đi công dụng phản sát thương, nhưng sức bền dẻo của da thịt đã nâng lên một tầm cao mới. Nếu luyện thành, da như kim cương, đao chém không đứt, kiếm đâm không xuyên. Còn về vì sao nó không có khả năng phản chấn. Đùa ai thế, Tố Vương mà thêm cái tác dụng này vào, ngày sau chỉ có chơi thần tiên mình đồng da sắt. Mà suy nghĩ của hắn thì gái nào cũng là gái, thịt dù kém vẫn là thịt. Chẳng có ai lại hạn chế đi số món ăn bản thân có thể hưởng.

Về Sắc Đạo trong Kim Cương Công, vì dục khí là thành phần xúc tác cải tạo tế bào. Da thịt của người dùng trở thành một loại xuân dược. Chúng không khiến người mất lý trí nhưng lại có tác dụng mang lại cảm giác cực sướng. Tố Vương thử nghiệm đâm ngón tay lên mặt Tiểu Cẩu một cái, khuôn mặt hắn trở nên đỏ như cà, hiển nhiên tác dụng không kém. Nếu là dùng dương vật đâm âm đạo người khác, Tố Vương nghi là sẽ khiến nàng lên đỉnh chỉ trong một nhấp.

Tung Tiểu Cẩu lòng càng kinh hoảng. Bị Tô Vương chọc cái mặt mà chỗ đó sướng rên."Tên này rõ ràng là muốn thịt ta. Thật biến thái."

Tố Vương dĩ nhiên nhìn ra suy nghĩ của hắn, mặt đường đường chính chính nói: "Ta chỉ thích con gái ngươi."