Chương 20: Nam Sơn chấp nhận làm đĩ

Tố Vương ngửa đầu ra, mắt lim dim hưởng thụ cái lưỡi ướt át của Nam Sơn tiếp xúc với thân cặc mình. Kỹ năng của nàng có hơi kém, không bằng Vũ Kim. Mấy lần thử ngậm cặc vào miệng đều chỉ cho vào được một đoạn. Dù vậy Tố Vương không bất mãn, tiềm năng dâm đãng của nàng lớn lao, có khả năng phát triển tốt. Chưa kể Tố Vương hiện tại nhờ có Kim Cương Công nên làn da nhạy cảm hơn chút. Nam Sơn mút cặc cảm thấy đã hơn nhiều.

Tiểu Cẩu đứng bên, chứng kiến con gái mình không ngừng thụt ra thụt vào con cặc trong miệng, khuôn mặt lại đầy biểu cảm lấy lòng. Gã tức muốn nổ phổi. Trong lòng nguyền rủa Tố Vương, tưởng tượng ra trăm ngàn cách giết hắn. Thân dưới của Tiểu Cẩu thì căng cứng. Gã vừa tức vừa ghen, lại vừa mong mỏi. Nhìn con cặc to lớn của Tố Vương mà gã cảm giác đầy tủi thân. Gã tự hỏi nếu là cặc của bản thân, gã có thể thoả mãn Nam Sơn y như cách Tố Vương đang làm hay không. Gã ước gì con cặc của hắn là con cặc của gã và kẻ đang được Nam Sơn bú cặc nồng nhiệt là bản thân gã chứ không phải Tố Vương.

Tố Vương dù sướng, nhưng tính toán muốn lên đỉnh thì cần khá nhiều thời gian. Hắn còn cần đẩy nhanh tốc độ dâm hoá Nam Sơn nên chỉ để nàng mút cặc mấy phút.

"Sơn nhi, ngoan lắm. Hôm nay như thế là được rồi." Tố Vương vuốt đầu Nam Sơn, không may dính phải một chút tinh trùng khô còn sót lại từ ngày hôm qua. Con hàng này thật sự cần đi tắm.

Nam Sơn ngửa đầu lên nhìn Tố Vương từ giữa chân hắn. Môi nở nụ cười, má lúm đồng tiền. "Phụ thân sướng không?"

"Sướng. Nữ nhi làm tốt lắm." Tố Vương hiền hoà khen ngợi Nam Sơn. "Con ngồi lên đi. Ta cần có chuyện bàn bạc với con."

Nam Sơn thấy "phụ thân" có vẻ mặt nghiêm túc thì không đùa giỡn, kéo ghế ngồi đối diện.

Tố Vương cất giọng: "Sơn nhi đã muốn làm phụ nữ trưởng thành thì phải gánh vác trách nhiệm trong gia đình. Phụ thân đứng đầu Vân Lam sơn tặc, chỉ huy bọn chúng, đảm bảo bọn chúng được ăn no mặc đủ, thậm chí tự thân ra trận. Sơn nhi là con gái không giỏi võ, nên không thể làm những việc này."

Đôi mắt Nam Sơn long lanh, tay nắm lấy bắp tay của Tố Vương. Da dẻ rắn chắc cùng cơ bắp cuồn cuộn ẩn dưới quần áo khiến nàng có phần bất ngờ. "Con thật sự không giúp được gì sao?"

Tố Vương ra vẻ suy nghĩ rồi nói: "Thật ra là có. Nhưng trách nhiệm này to lớn lắm."

"Trách nhiệm gì vậy ạ?" Nam Sơn dồn dập hỏi.

"Làm con đĩ cho sơn trại." Tố Vương nói, giọng bình đạm như thường.

Tâm của Tiểu Cẩu phun trào, sóng to gió lớn hình thành. Gã tưởng mình đang nghe nhầm, mắt nhìn chằm chằm Tố Vương, hô hấp mất cân bằng.

"Làm con đĩ là làm gì ạ?" Nam Sơn ngu ngơ nói.

"Con có nhớ trò chơi mà hôm qua chúng ta chơi không? Cái trò mà phụ thân lấy cặc đâm vào lồn con ấy." Tố Vương nói.

Nam Sơn ngày càng mờ mịt, khuôn mặt lộ rõ vẻ "cặc lại là cái gì?"

Tố Vương câm nín. Nàng này có chút ngu quá, dẫn đường hơi mệt.

"Cặc là chim, cách dùng từ của người lớn. Y như lồn và ti vậy. Trò chơi lấy cặc đâm lồn gọi là làm tình. Mặc dù con không thể xách đao vào sinh ra tử với các huynh đệ. Nhưng con có thể làm tình với các huynh đệ. Các huynh đệ ai cũng thích chơi trò này hết." Tố Vương kiên nhẫn mê hoặc Nam Sơn.

"Thật sao? Nhưng phụ thân cùng các huynh đệ sóng vai chiến đấu, con lại chỉ banh lồn cho họ, không hề có nguy hiểm gì. Con thấy bản thân vô dụng quá." Nam Sơn nói.

"Không chỉ banh lồn cho họ. Con có thể mút cặc họ như đã làm với phụ thân. Có thể ngủ cùng với họ. Có thể cho họ sờ ti, liếm đít, liếm lồn. Nói chung là nhiều cách lắm. Huynh đệ nếu được chơi đã, tâm thần sảng khoái thì ra ngoài chém giết cũng sẽ sung hơn. Trách nhiệm này không hề nhẹ."

Nghe Tố Vương nói, Nam Sơn cảm nhận được mức độ nặng nề của trách nhiệm. Hôm qua chỉ làm với phụ thân thôi, nàng đã mệt rã rời. Nếu chơi với cả năm mươi huynh đệ, thật sự là khó khăn. Nhưng khó khăn mới là người trưởng thành. Nàng không e ngại mà hô to: "Được. Con sẽ làm con đi của sơn trại."

Cả thân thể Tiểu Cẩu run rẩy, hồn sắp bay về trời. Xong xong. Nuôi con gái mười tám năm trời, hiện tại để cho chúng nó ăn hết.

"Tốt. Vậy từ giờ nhé. Sơn nhi phải tắm chung, ngủ chung với các huynh đệ. Thậm chí đi đái cũng là đi bên chỗ các huynh đệ. Một là để thuận tiện. Hai là phát triển mối quan hệ của con với họ. Như vậy sau này các huynh đệ mới dễ dàng chấp thuận con."

Nam Sơn hào hứng gật đầu như gà mổ thóc, miệng lanh lảnh: "Con hiểu rồi ạ."

"Đúng rồi, còn một điều nữa. Từ hôm nay con không cần mặc quần nữa đâu nhé."

Để lại Nam Sơn trong phòng dọn dẹp đồ đạc, chuẩn bị hành lý chuyển qua ở chung với sơn tặc, Tố Vương cùng Tiểu Cẩu bước đi trên đường, hướng về phòng Vũ Kim. Huyễn Thân Thuật trên thân đã giải.

"Ta cho ngươi nói." Thấy không có ai trên đường, Tố Vương ra lệnh Tiểu Cẩu.

Tiểu Cẩu mở lại được mồm, ngay lập tức chửi thề: "Con mẹ ngươi! Ngươi nghĩ con gái lão tử là ai? Sao có thể đi làm đĩ của chúng nó?"

Tố Vương "suỵt" một tiếng, âm thanh của Tiểu Cẩu lại im bặt.

"Ta hỏi ngươi trả lời. Không được quá lớn tiếng." Tố Vương chắp tay đứng đối diện Tiểu Cẩu, miệng mỉm cười. "Ngươi không cảm thấy sướng khi thấy con gái mình bị lăng nhục à?"

"Không bao giờ!" Tiểu Cẩu chém đinh chặt sắt khẳng định.

Tố Vương vui vẻ trong lòng, tên này quá dễ thao túng. Chẳng cần hắn dùng Sắc Tâm Tiểu Thuật. Mức độ đề phòng kém Vấn Phong nhiều lắm.

"Tối hôm qua, tinh trùng dính ngoài phòng Nam Sơn là do ai phóng?" Tố Vương chậm rãi nói.

Khuôn mặt Tiểu Cẩu đỏ như trái ớt, đầu cúi thấp, run rẩy nói: "Của ta..."

"Ngươi nhìn ta chịch con gái ngươi. Lòng hưng phấn trào đến, tự bản thân thủ dâm đến xuất tinh. Ngươi lại dám cãi ngươi không thích?" Tố Vương vẫn giữ giọng bình tĩnh, âm thanh nhu hoà như gió thôi miên lòng người. Đây chỉ là ý cảnh, không phải hắn thật sự dùng sắc thuật thôi miên.

"Không phải như thế. Không phải như thế." Tiểu Cẩu lẩm bẩm. Hắn giống như đang tự thuyết phục chính mình hơn là trả lời câu hỏi của Tố Vương. Nhưng ngẫm lại, tối hôm qua, nhìn thấy Nam Sơn bị chịch mà lòng hắn nóng rực, lúc xuất tinh có cảm giác là lạ đầy ấn tượng. Sự tê dại kéo dài hơn nhiều so với lúc hắn đi thanh lâu.

"Bản chất của đàn ông là như thế. Thích chịch phụ nữ, thích nhìn phụ nữ bị phang. Bất kể người phụ nữ đó là ai." Tố Vương nói. "Ta hỏi. Ngươi không phải là loại đàn ông này sao?"

"Tất nhiên không phải. Tiểu Cẩu ta tuy là sơn tặc, nhưng xưa nay đường đường chính chính chưa bao giờ có ý nghĩ đen tối với con gái." Tiểu Cẩu nói.

Tố Vương nhoẻn miệng cười, kế đã thành. Hắn tiến đến gần Tiểu Cẩu hơn, thì thầm: "Vậy ta hỏi. Câu này ngươi không bắt buộc phải trả lời. Đêm hôm qua ngươi nằm chung chăn chung gối với con gái ngươi. Cơ thể hai người trần truồng. Ngươi có làm gì không?"

Tâm thần Tiểu Cẩu rớt xuống đáy cốc, lòng như bị Tố Vương hoàn toàn phơi bày. Môi hắn run rẩy, ngươi thẫn thỡ ngồi phịch xuống đất. Đêm qua vì mệnh lệnh của Tố Vương nên hắn không làm gì Nam Sơn. Nhưng Tiểu Cẩu đã thử sờ con gái mình, thậm chí đưa mũi đến ngửi lồn nàng. Tiểu Cẩu cười như điên dại: "Té ra ta là loại đàn ông này."

Tố Vương không châm chọc Tiểu Cẩu. Để cho gã giải toả. Gã cười rất to, cười nhiều, cười không ngừng. Cho đến lúc từ cười chuyển thành khóc. Phải mất một lát Tiểu Cẩu mới lấy lại bình tĩnh, gã quỳ trước mặt Tố Vương, tay chắp phía trước: "Đa tạ chủ nhân giải hoặc. Tiểu Cẩu đã hiểu rõ bản thân hơn rất nhiều."

Tố Vương mong chờ nhìn gã, bên tai không hề có thanh âm của Sắc Đạo Thư. Tố Vương vốn là muốn biến hắn thành Sắc Đạo Nô thứ hai. Nhưng xem ra việc này không đơn giản như vậy, Tiểu Cẩu vẫn còn thiếu một chút.

Tố Vương nâng Tiểu Cẩu dậy, tay vỗ lấy vai hắn: "Không có gì. Trên đời nhiều chuyện mông lung, ngươi hiểu được là tốt.

Ta lấy đi trinh tiết của con gái ngươi vốn là nợ ngươi. Cái này xem như món quà trả nợ."

Tố Vương điểm vào trán Tiểu Cẩu, vận dụng Tiểu Chuyển Di Thuật. Cách tu luyện Tiểu Vô Tướng Công nhập vào não Tiểu Cẩu. Công này đã tạo ra nên Tố Vương truyền đi không tốn thêm dục tính.

Một bức hoạ đồ chứa lít nhít mạch máu hiện lên trong não Tiểu Cẩu. Đường máu nhiều đến mức làm não gã căng ra, đầu có chút đau. Nhưng hắn không tức giận, thậm chí vui mừng cực kỳ. Đây rõ ràng là thần công nha!

Tiểu Cẩu lại quỳ xuống đất. "Đa tạ chủ nhân ban thưởng pháp. Ân huệ Tiểu Cẩu ghi nhớ suốt đời không quên."

"Ây dà, lão Cẩu à. Ngươi cứ một quỳ, hai quỳ làm ta tổn thọ chết mất. Đứng lên đi. Ta đã gia nhập sơn tặc của ngươi. Từ nay xưng huynh gọi đệ, không có chủ nhân hay lão nô." Tố Vương chân thành nói.

"Tốt." Tiểu Cẩu vui mừng khôn xiết. Được làm huynh đệ với tiên nhân chỉ có trong mơ mới gặp. "Ta nguyện xưng Nguyễn huynh một tiếng đại ca."

Tố Vương lắc đầu. "Ta nhìn vậy thôi chứ còn trẻ lắm. Ngươi lại là trại chủ của Vân Lam sơn trại. Nào có ai xứng đáng làm ca ngươi. Chúng ta xưng hô bình đẳng đi."

Tiểu Cẩu rung động trong tim. Vị tiên nhân này dù hiếp con gái mình nhưng thật sự có tình có nghĩa. Là do lúc trước bản thân đui mù không thấu hiểu đạo lý trong đó.

"Tốt! Vậy từ nay ta tự xưng một tiếng lão Cẩu, gọi Nguyễn huynh một tiếng lão Vương."

"Tốt!"

Hai người cười ha hả, bắt lấy tay nhau. Cơ bắp trùng điệp căng cứng tay áo.

"Phụ thân! Con xong rồi đây." Tiếng nói Nam Sơn vọng tới.

Cả hai quay đầu lại. Nam Sơn đang chạy tới, khuôn mặt tươi tắn vẫy tay. Nàng mặc một chiếc áo xanh lá cây mỏng, bên trong không hề mặc áo lót. Đầu ti hiển lộ rõ ràng sau lớp vải bán trong suốt, nhô lên trên đầy ấn tượng. Bên dưới trống trơn không hề có một chiếc quần, để lộ cặp chân thon dài, cái đùi trắng bóc cùng âm hộ dễ thương chỉ một đường kẻ.

Tiểu Cẩu nhìn nàng, miệng lưỡi khô khan.

Tố Vương trêu chọc một câu: "Lão Cẩu nuôi con gái thật hay. Lồn nhìn đẹp tuyệt.

Tiểu Cẩu tỏ ra tự hào: "Tất nhiên. Từ trước đến nay, trừ mẫu thân nàng, ta chưa nhìn thấy cái lồn nào xinh hơn."