Chương 5: Bị Đình Đình bắt gặp

1585 Chữ Cài Đặt
Việc ly hôn của Ôn Tồn có vẻ cũng không được thuận lợi, Đình Đình từng nhắn cho ta hai lần hỏi han về việc kiếm luật sư, có lẽ là vấn đề phân chia tài sản gặp chút khó khăn. Ta giả vờ không biết gì cả, cuối tuần vui vẻ lôi Ôn Tồn đi siêu thị mua sắm vài thứ để nấu bữa ăn an ủi hắn.

Tới siêu thị rồi mới thấy ta cần mua rất nhiều thứ, đi vài vòng mới tìm thấy gạt tàn thuốc ở một góc quầy hàng vắng vẻ, trước giờ ta không hút thuốc nên trong nhà không có gạt tàn, Ôn Tồn vào ở chung rồi thì phải mua cho hắn. Hắn từng bảo con người ta rất kỳ quái, không hút thuốc không rượu chè, còn biết xuống bếp, đúng chuẩn 1 người đàn ông tốt của gia đình, thế mà tới giờ vẫn chưa có vợ, chỉ biết ra ngoài tìm người làm tình. Cái vấn đề thiếu muối này ta cũng chả thèm trả lời, sống độc thân vẫn là thoải mái nhất.

Nơi để gạt tàn hơi thấp nên ta phải cuối xuống để lấy, quần ta mang hơi trễ nên một phần mông và quần lót bị lòi ra bên ngoài, lấy xong chưa kịp bỏ vào trong xe đã bị hắn đè lên kệ hàng, một đường hôn tới. Ta sửng sốt một chút mới nhớ đây là đâu, vội vàng đẩy ra hắn sờ sờ khóe miệng đã bị hút sưng tấy.

“Anh làm gì thế, không sợ người ta nhìn thấy à.” Trước nay Ôn Tồn chưa bao giờ chủ động thân mật với ta ở bên ngoài, lần này lên cơn thần kinh gì không biết.

“Sợ cái gì……” Ôn Tồn đưa tay xoa mông ta, “Lấy đồ thôi mà còn tỏ vẻ dâm như thế cho ai nhìn, chổng cái gì mà lộ hết mông đít ra bên ngoài, là em muốn dụ dỗ anh trước còn gì.”

Ta không tin nổi mà trố mắt nhìn hắn: “Em mặc quần cạp trễ nên cúi xuống phải lộ mông, chứ ai thèm dụ dỗ anh.” Vừa nói ta vừa xoay xoay cái eo, con cặc hắn bên dưới cộm lên cà vào người ta hơi khó chịu.

“Ưm……” Ôn Tồn rên khẽ một tiếng, cỏ vẻ cái xoay eo của ta lại chạm trúng cọng dây nứng nào của hắn rồi. Sợ hắn nổi cơn dâm sảng đem ta ra làm ngay tại chỗ, ta vội chồm tới cho hắn một nụ hôn trấn an. Hắn kéo đầu ta qua mạnh mẽ mà hút vào, chờ tới lúc không khí trong phổi ta sắp bị hút sạch, hai chân mềm nhũn đứng không nvững hắn mới thỏa mãn mà buông ra. Ta xoa xoa khóe miệng, sửa sửa lại cổ áo giúp hắn rồi muốn tiếp tục đi mua sắm. Không ngờ vừa quay lại đã thấy có người đứng đó nhìn chúng ta, thế mà lại chính là Đình Đình vợ của hắn. Cả ba người đứng yên tại chỗ nhìn nhau, trong nhất thời chẳng ai nói gì.

Cuối cùng chúng ta quyết định vào quán cà phê, mướn một phòng nhỏ yên tĩnh để nói chuyện rõ ràng. Ta ngồi kế bên Ôn Tồn, cảm giác hơi xấu hổ, ánh mắt của Đình Đình như dao như kiếm liên tục bắn lên người ta.

Nàng từ túi xách lấy ra một bao thuốc lá muốn hút, nhưng Ôn Tồn đưa tay cản lại: “Nơi này không cho hút thuốc.”

Đình Đình tức giận ném bao thuốc trong tay xuống đất: “Anh lấy tư cách gì mà cản tôi? Bọn anh chính là cái đồ…” Nàng nhất thời không tìm được từ ngữ thích hợp, một lát sau mới tiếp tục nói: “Anh thì ra chính là một tên đồng tính chết tiệt, hèn gì một chút ham muốn với phụ nữ cũng không có. Thật là ghê tởm, anh quen tên này sao, anh có biết tôi với hắn từng làm tình với nhau bao nhiêu lần không? Hắn đã chơi vợ anh đó, bây giờ có phải hắn con mẹ nó chơi luôn cả anh rồi không?” Ta biết trước giờ Đình Đình nói chuyện không nể nang ai, thậm chí còn từng nghe từ nàng những lời lẽ thô tục, dâm đãng. Nhưng ta không ngờ nàng lại trực tiếp như vậy nói chuyện quá khứ của bọn ta ra, ta hơi hồi hộp mà liếc mắt nhìn phản ứng của Ôn Tồn một chút.

Ôn Tồn vẫn như cũ nắm lấy tay ta đặt lên đùi hắn, hành động này làm ta thoáng thả lỏng một chút. Hắn nhìn Đình Đình bình tĩnh nói: “Em với tôi giờ đã chẳng còn gì, thay vì ngồi đây bới móc lẫn nhau thì chúng ta nên dứt khoát ly hôn luôn đi. Em không cần phí công tìm luật sư nữa, tôi sẽ cho em một khoảng tiền đền bù xứng đáng, còn nếu em muốn làm to chuyện lên tòa án, thì chắc chắn em sẽ chẳng còn gì cả.”

Đình Đình tuy nổi giận, nhưng thời gian qua nàng cũng tìm hiểu được những lời hắn vừa nói là sự thật không thể thay đổi, nên hung dữ chửi một câu rồi bỏ đi: “Mẹ kiếp hai tên đồng tính biến thái các người, ngày mai lên mà gặp nhau ở Cục Dân Chính!”

Đợi nàng đi rồi ta vẫn không biết nên nói gì với hắn, hắn giống như hoàn toàn không muốn chất vấn hay dò hỏi gì ta. Nhưng cuối cùng cũng không thể hồi im nhìn nhau mãi, ta đành nói: “Xin lỗi, đúng là em đã cùng nàng làm tình không chỉ một hai lần, nhưng lúc đấy em không biết đó là vợ anh.” Lời này nghe qua có chút khó tin đến buồn cười, nhưng ta không biết nên sửa sao cho đúng. Tuy ta cũng chỉ là một trong số rất nhiều bạn giường của Đình Đình nhưng tóm lại ta vẫn cảm thấy nợ hắn một lời xin lỗi.

“Không sao, cũng không phải có mỗi mình em. Huống chi em làm vợ anh còn tốt hơn cả nàng.” Ôn Tồn ôm lấy mặt ta hôn lên, ta lại ngây ngẩn, hắn thế nhưng lại xem ta như vợ hắn? Thật là khó tin, trước giờ ta chỉ xem tất cả như bạn giường, hắn có lẽ không phải là một bạn giường bình thường, vì ít nhất trước giờ ta không đem bạn giường về nhà ở chung. Vậy ta xem hắn là gì?

Cho đến lúc về nhà ta vẫn chưa hoàn hồn, ngồi trong phòng xoắn xuýt thật lâu. Ta phát phiện ta có chút thích hắn, giống như hồi Trung học có từng thích qua một bạn nữ vậy, mỗi lần nhìn khuôn mặt nghiêm túc của hắn sẽ không kiềm được mà cảm thấy kích động. Nói trắng ra, trước giờ ta đúng là chưa làm tình với đàn ông, cũng chưa bao giờ suy nghĩ làm với đàn ông sẽ có cảm giác gì, nhưng lần đầu với hắn, tâm lý ta hoàn toàn không có trở ngại, ngược lại còn có chút hồi hộp cùng chờ mong. Ta có thử tìm hiểu qua trên mạng, nếu cam tâm tình nguyện làm tình với đàn ông, dù không phải đồng tính thì cũng là song tính. Ta nghĩ, có lẽ ta đã thật sự thích Ôn Tồn rồi.

Chờ khi ra khỏi phòng thì hắn cũng đã làm xong cơm chiều, thì ra hắn cũng biết làm bếp cơ đấy. Ta vui vẻ chạy tới nhảy lên lưng hắn, không chút tiếc lời mà khen ngợi sự đảm đang của hắn. Ôn Tồn nâng mông ta đi tới bàn ăn, để ta ngồi lên rồi hỏi: “Nghĩ xong chưa?”

Ta gật gật đầu: “Sau này không chơi vợ anh nữa, cho anh chơi thôi được không?” Yêu thích gì đó còn không bằng cơm ăn no bụng, làm tình cho sướng mới là thực tế nhất.

Ôn Tồn chắc không nghĩ sẽ nhận được câu trả lời thế này, có chút ngây người, sau đó cười cười hôn lên khóe mắt ta: “Ừ, đi ăn cơm đi.”

Ta hoan hô một tiếng rồi đi rửa tay chuẩn bị ăn cơm. Ta không biết ta thích hắn bao nhiêu, cũng không biết được cái thích này có thể kéo dài bao lâu, càng không biết một người vừa mới trải qua cuộc tình mấy năm như Ôn Tồn có thể thích một người mới quen biết mấy tháng như ta tới mức nào. Nhưng ta biết, chỉ cần thân thể bọn ta có thể ngày ngày gắn bó cùng một chỗ, mỗi ngày được làm tình với hắn, thì tương lai có ra sao ta cũng vui vẻ chấp nhận. Như trước đây có một đoạn thời gian ta buồn bã vì chia tay với mối tình thời trung học do lên cấp 3 học khác trường, nhưng sau đó ta có thể hoàn toàn vui vẻ làm tình tay ba cùng nàng, thích thú cùng người đàn ông khác chơi đùa nàng tới mức rên rỉ trên giường. Phương châm sống của ta có lẽ vẫn luôn là không nên ngược đãi bản thân mình, nhất là trong chuyện tình dục phải càng thỏa mãn càng tốt.