Chương 10.2: Nội chung chính phần ba của phiên ngoại

"Ừm......"

Giọng nói của cô run rẩy hơn một chút, càng ngày càng ngọt ngào, phải nói rằng giọng nói kêu la trên giường của Đường Lệ Trân cũng là một trong những vũ khí đối phó lại đàn ông của cô.

Những ngón tay dài và khô ráp của Ninh Triển vuốt dọc sống lưng cô từng đốt một mi xuống, cảm giác này khiến trái tim Đường Lệ Trân cũng nhột nhột theo.

Thân trên của Đường Lệ Trân càng ngày càng thẳng, hai đầu gối cô đặt ở hai bên thân thể Ninh Triển, cô có thể nhìn thấy vầng trán sáng chói và sống mũi điêu khắc của Ninh Triển khi cô hơi cụp mắt xuống một chút.

"Ưm ah ..." Đùi của Đường Lệ Trân khẽ run lên.

Ngón tay Ninh Triển đi dọc theo sống lưng cô mà đi xuống, xoa nắn mông cô vài cái dây gợi tình, sau đó dùng ngón tay chà xát đôi môi âm hộ ẩm ướt dọc theo lỗ của "lưới đánh cá".

Hắn đột nhiên cười vài tiếng, "Đã ướt vậy rồi sao."

Mặt Đường Lệ Trân càng lúc càng đỏ, cô không biết tại sao hôm nay Ninh Triển lại có hứng thú với màn dạo đầu như vậy, tuy nhiên lại khơi dậy hứng thú của cô trước.

Tuy nhiên, Ninh Triển cũng không làm thêm bước nữa, mà dùng tay sờ dọc theo tận bắp đùi của cô đi xuống, chạm vào bắp chân săn chắc của cô cách qua lớp đồ lót gợi cảm, cuối cùng nắm lấy cổ chân cô, dùng ngón tay nóng bỏng ở cổ chân cô mà xoa xoa vài vòng.

Đường Lệ Trân với hai mắt đầy sương mù, đầu nóng bừng bừng, ý thức dường như trở nên không tỉnh táo, cô nuốt nước bọt, khớp ngón tay co gấp.

"Tiếp tục kêu la đừng dừng lại."

Giọng điệu của Ninh Triển quyến rũ, hơi nghiêng người vùi khuôn mặt tuấn tú vào trước ngực cô, dùng răng cắn chặt ngực cô.

"Ừm......"

Ninh Triển quá dịu dàng khiến Đường Lệ Trân cảm thấy không chân thật, trong đầu cô hỗn loạn giữ được chút tỉnh táo, đừng quên Ninh Triển là con ác quỷ.

Ninh Triển rời khỏi ngực Đường Lệ Trân, liếm môi, để lại dấu răng chỉnh tề trên ngực cô, hai tay ôm eo mảnh khảnh của cô.

"Cái này đặc biệt phù hợp với em, vừa quyến rũ mà lại thuần khiết."

Hắn vươn tay bóp chặt cằm cô, đôi mắt hơi híp lại, nhìn chằm chằm Đường Lệ Trân, khiến cô không biết nên nhìn vào đâu.

Với một tiếng xoạc, bộ đồ lót khiêu dâm trị giá 70.000 yên này đã bị Ninh Triển xé rách từ phần thân dưới.

Tim Đường Lệ Trân đột nhiên ngừng đập, cô ngây ngốc nhìn động tác của Ninh Triển, Ninh Triển đột nhiên vươn tay đẩy cô xuống thảm, sau đó thân hình cao lớn đè lên người cô, cô hoàn toàn bị che khuất trong cái bóng.

"Em có thể đạt cực khoái bao nhiêu lần trong một đêm?"

Không nhìn rõ ánh mắt của Ninh Triển, Đường Lệ Trân cứng ngắc nằm trên thảm với chiếc "lưới đánh cá" bị rách nát trên người, "Tôi, tôi không biết."

Ánh mắt Ninh Triển tối sầm lại, muốn phá hủy cô hoàn toàn.

Hắn lấy ra một cái máy rung, một tay tách môi âm hộ của Đường Lệ Trân ra, để lộ âm vật hơi sưng lên, vặn máy rung đến mức tối đa rồi ấn chặt vào âm vật.

Gần như trong khoảnh khắc, mắt Đường Lệ Trân mở to, và cô cảm thấy khoái cảm đạt đến gần cái chết, "Ahhhh-"

Thân thể cô kịch liệt run rẩy, Ninh Triển một tay giữ chặt eo cô không cho cô thoát ra ngoài, chỉ có thể ngoan ngoãn chịu đựng.

Không giống như nam giới, âm vật là duy nhất có ở phụ nữ, một cơ quan hoàn toàn là để đạt khoái cảm cực khoái mà có.

Dù cô có vặn vẹo thế nào đi nữa, chiếc máy rung dường như không ngừng ấn mạnh vào âm vật sưng tấy, nhảy nhót của cô.

Đường Lệ Trân đỏ mặt dữ dội, cô không ngừng kêu khóc, âm đạo co bóp kịch liệt, cực khoái như điện giật khiến cô muốn đi tiểu.

"Ahhh ... Tôi ... Tôi không chịu được nữa ahhh ..."

Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt, tiếng rên rỉ của cô trở nên đứt quãng, mồ hôi lạnh trên trán túa ra hết lớp này đến lớp khác, tấm thảm dưới lưng ướt đẫm bởi mồ hôi từ lưng và dịch thể trơn ướt từ âm đạo.

Ninh Triển nhìn cô đạt cao trào, một lần, hai lần, ba lần ... Rốt cuộc không đếm được mình đã đạt cực khoái bao nhiêu lần, màn đêm phía sau hắn dần dần trở nên trắng xóa.

Chất lỏng cơ thể và xuất tinh âm đạo toàn bộ bắn lên bàn tay của hắn.

"Ừm ah ah — Xin anh ... xin anh ah… "

Cô như người sắp chết, cả người đều đang co quắp, khoái cảm chết chóc khiến cô muốn thoát ra ngoài, cô khóc lớn như muốn hỏng rồi, thân dưới tê dại vì rung động của máy rung, nhưng âm vật của cô vẫn bị kích thích dữ dội.

Như không có hồi kết, cô có thể tiếp tục cao trào cho đến khi ngất đi.

Tất cả những gì còn lại trong phòng là tiếng vo ve của máy rung và tiếng kêu chói tai của cô.

"Ư ahhhhhh…. Ninh Triển hu hu…." Nước mắt cô chảy dài, khoái cảm nhưng những cơn mưa cuồng gió bão từng cơn một mà ập tới.

“Thích lắm nhỉ.” Ninh Triển mặc kệ cô cầu xin thế nào, chỉ nghiến răng nghiến lợi ấn máy rung càng chặt hơn, hắn rất thích nhìn biểu cảm cô khóc đến co quắp.

Cứ như thế nó sẽ hoàn toàn bị hỏng chăng.

Đường Lệ Trân vươn tay nắm lấy cánh tay Ninh Triển, nhưng lại không chút sức lực mà buông xuống, toàn thân bị hỏng hết trong cơn cực khoái vô tận, "Tôi ah ah ah – Tôi không ổn nữa... xin anh ... Ahh-"

Đường Lệ Trân có linh cảm đêm nay mình sẽ chết, khoái cảm tột cùng biến thành tra tấn, cô cực khoái đến kiệt sức, nước tiểu chảy ra từ hoa huyệt không tự chủ được, cô trợn mắt hét lên một tiếng, lý trí cuối cùng cũng biến mất không còn chút gì nữa.

Gió đêm thổi vào phòng, rèm cửa nhấp nhô, xao động.

Ninh Triển trong phòng đang "giết" cô bằng cơn cực khoái.