Chương 13.2:

Nghe thấy tiếng rên rỉ mềm mại xin tha của cô, người đàn ông càng làm mạnh hơn, sức lực cũng không hề giảm một chút nào, những tiếng thọc vào rút ra bạch bạch bạch trong bóng tối nghe đặc biệt chói tai.

Cơ bụng rắn chắc của người đàn ông dập vào mông cô hết lần này tới lần khác, khiến da thịt trên hai cánh mông của cô trở nên đỏ bừng.

“A a a… Cầu xin anh… Chậm một chút a a a… Tôi sắp không được nữa rồi…” Nước miếng của cô chảy dọc theo cằm, rơi xuống xương quai xanh.

Người đàn ông vừa ôm cô thực hiện các động tác pít-tông, vừa đi lại quanh phòng.

“A! Anh, đừng làm như vậy mà… Ưm a…" Cô nắm chặt lấy cánh tay của người đàn ông, sợ mình thả lỏng một chút sẽ bị đụ đến ngã xuống.

Cuối cùng, người đàn ông thả cô xuống chiếc bàn làm việc to lớn lạnh lẽo, cô bị kích thích đến nỗi co rúm người lại, theo bản năng muốn xoay người chạy trốn, nhưng người đàn ông lại bóp chặt mắt cá chân của cô, kéo cô trở lại một cách thô bạo, dương vật dữ tợn dính đầy dâm thuỷ lại cắm vào hoa huyệt của cô thêm một lần nữa.

Người đàn ông đứng trước bàn làm việc, tách hai chân của cô ra để lên trước ngực, khiến nhũ thịt của cô bị đè đến xẹp lép.

Bởi vì dây chằng bị kéo căng ra, khiến cô đau đớn đến mức hít một hơi, hạ thể lộ ra trước mặt người đàn ông không sót lại chút gì, đôi mắt ướt át của cô trợn trừng lên, muốn nhìn rõ vẻ ngoài của người đàn ông ở trước mặt, nhưng trong phòng quá tối, khiến cô không nhìn thấy gì cả.

“Ưm a a… Quá, quá nhanh…” Cô bị đụ đến mức không kịp suy nghĩ gì cả, chỉ có thể há hốc mồm tiếp nhận động tác thô bạo của người đàn ông, đôi mắt của cô trở nên mờ mịt, hoàn toàn chìm đắm trong dục vọng.

Người đàn ông dùng nhiều sức hơn, thúc vào hoa huyệt của cô mấy chục cái, cuối cùng bóp chặt eo của cô rồi xuất tinh.

Đường Lệ Trân mồ hôi mồ kê nhễ nhại, cô nằm ngửa trên bàn làm việc giống như người đã chết, thậm chí cô còn không có sức để nhấc ngón tay lên.

Người đàn ông rút dương vật ra, lấy giấy vệ sinh lau sạch phần hạ thân của mình, vài giọt tinh dịch từ trong tiểu huyệt chảy ra, người đàn ông lại đưa ngón tay vào khuấy đảo mấy cái.

“Ưm…” Đường Lệ Trân nhắm chặt mắt lại, nhíu mày, người đàn ông nhét nút rượu làm bằng gỗ vào trong tiểu huyệt của cô, thậm chí còn xấu xa đến mức dùng ngón tay đẩy nó vào sâu hơn, ngăn chặn dòng tinh dịch chảy ra bên ngoài.

Khi Đường Lệ Trân kịp bình tĩnh lại thì người đàn ông kia đã rời đi, trong phòng vẫn tràn ngập hương vị tình dục.

Trong bóng tối, Đường Lệ Trân ngồi trên bàn làm việc, “A”, lòng bàn tay của cô đỡ lấy bàn làm việc, hai chân bủn rủn đến mức suýt chút nữa thì không đứng vững.

Lúc này, Đường Lệ Trân mới cảm thấy phía dưới của mình có cái gì đó không đúng, giống như có thứ gì đó bị nhét vào bên trong, cô đỏ mặt thò tay xuống sờ soạng hoa huyệt của mình, mặc dù đã sờ được vào cái nút rượu nhưng làm thế nào cũng không lấy được nó ra, thậm chí còn khiến cô mệt đến mức đổ mồ hôi.

Sợ người đàn ông quay lại, cô đành phải kiềm chế sự khó chịu trong người, sửa sang lại quần áo, sau đó dẫm lên giày cao gót loạng choạng bước ra ngoài.

Thời điểm đi vào phòng nghỉ, bên trong đã không còn người nào, cô quay đầu nhìn đồng hồ trên tường, thôi chết, thời gian nghỉ ngơi đã hết.

Cô đành phải mặc kệ dị vật đang mắc kẹt phía dưới, nhanh chóng chạy về nơi làm việc.

Trong căn phòng bí mật của hội sở, Trương Thắng Tuyền - một diễn viên gạo cội trong làng giải trí uống cạn một ly rượu whisky.

Ngồi bên trái hắn ta là đội trưởng của nhóm nhạc nam LW - Trịnh Tư Tề, bên phải là người mới trong ngành giải trí, tên Kim Cảnh.

Khoảng thời gian trước, ba người bọn họ đã hợp tác trong một bộ phim, Kim Cảnh và Trịnh Tư Tề là nam chính và nam phụ trong bộ phim đó, bởi vì chưa có quá nhiều kinh nghiệm diễn xuất nên bọn họ đã tìm Trương Thắng Tuyền hỏi ý kiến.

Vốn dĩ hai người bọn họ muốn mời Trương Thắng Tuyền ăn bữa cơm, nhưng không ngờ Trương Thắng Tuyền lại dẫn bọn họ tới hội sở này.

Hội sở này nằm trên tầng 18 của tòa cao ốc Hải Vân, người bình thường không hề biết trong cao ốc còn ẩn giấu một nơi như vậy, đây là nơi mà các ông lớn trong ngành giải trí và các doanh nghiệp thường hay lui tới, nghe nói còn làm không ít giao dịch đặc biệt.

Cụ thể là gì thì Trịnh Tư Tề cũng không rõ lắm, đây là lần đầu tiên anh đến một nơi như thế này, trước khi bước vào đây, anh đã gặp vài người nổi tiếng trong làng giải trí.

Rượu quá ba tuần, Trương Thắng Tuyền uống rất vui vẻ, thời điểm hứng lên hắn ta còn kể cho bọn họ nghe rất nhiều bí mật ở trong ngành giải trí, có vài chuyện Trịnh Tư Tề nghe cũng phải nhíu mày lại, hình tượng của Trương Thắng Tuyền ở trong lòng anh đã xuống cấp một cách trầm trọng.

Nhưng Kim Cảnh vừa nghe vừa cười tủm tỉm, không ai biết được cậu ta đang nghĩ cái gì.

Lại nói đến Kim Cảnh, cậu ta vừa đi du học về, tuổi còn trẻ mà đã đảm nhiệm vai chính trong một bộ phim điện ảnh lớn, một người mới mà có tài nguyên ngon như vậy khiến người khác không khỏi nghi ngờ về bối cảnh của cậu ta.

Như cảm nhận được ánh mắt của Trịnh Tư Tề đang nhìn mình, Kim Cảnh dơ chén rượu lên, thản nhiên mỉm cười với anh, một đôi mắt đào hoa như vậy lại gắn trên gương mặt của cậu ta khiến cậu ta nhìn càng thêm đa tình và quyến rũ hơn.

Không thể không thừa nhận, Kim Cảnh là một trong ba người có giá trị nhan sắc bậc nhất mà Trịnh Tư Tề từng gặp mặt. Cậu ta khác với các thành viên của những nhóm nhạc nam đã ra mắt, nếu người như vậy đứng trên sân khấu ca hát nhảy múa thì không biết sẽ mê hoặc được bao nhiêu cô gái nhỏ.

Chỉ là mùi nước hoa trên người của cậu ta thật sự rất khó ngửi, có mùi cay nồng đầy nguy hiểm.

Nụ cười trên gương mặt của Trịnh Thắng Tuyền khác hẳn với vẻ thành thục, nho nhã thường thấy trước ống kính, đáng kinh đến chói mắt.

“Lát nữa tôi sẽ dẫn các cậu đi xem mấy thứ còn thú vị hơn nhiều.”