Chương 9: Mẹ Bị Sàm Sỡ (2)

Uống nước xong mẹ Ngọc Hân đi vào phòng tắm ở trong đó một lúc lâu có tiếng động phát ra trong phòng tắm không biết mẹ Hân làm gì trong đó mà lâu thế. Hải Dương không dám di chuyển chỉ đứng im trong góc tối.

Mẹ Ngọc Hân ló đầu ra ngoài nhìn như cảm thấy an toàn thì mẹ bước ra cơ thể hoàn toàn trần truồng, bước đi tự nhiên về phòng của mình, lần đầu tiên Hải Dương thấy mẹ tồng ngồng như vậy nó há mồm nhìn không chớp mắt tuy hơi tối nhưng cũng có thể nhìn thấy bầu ngực to lớn tô điểm bằng cái núm vú nhỏ xinh, cặp mông to khủng khiếp vô cùng gợi cảm nó đánh qua đánh lại theo nhịp bước của mẹ cặp chân dài miên man lưng mẹ tô điểm bằng hai cái hõm venus.

Đang định về phòng thì cửa lại mở, lần này là ông Đại đi ra, hai người ở dưới tầng rất hay ‘khoả thân’ ban đêm đi lại rất tự nhiên trong ngôi nhà của mình, hai người có thói quen này từ lâu mà hai đứa nhỏ không hề hay biết.

Hai vợ chồng có tư tưởng tình dục rất thoáng, có nhiều bí mật mà Hải Dương chưa biết về bố mẹ mình.

Hải Dương hình thành thói quen rình coi lén bố mẹ, ban đêm là nó sẽ rón rén đi xuống nghe lén bố mẹ, có hôm nó không có thu hoạch gì có hôm nó lại được nghe những tiếng rên rỉ tiếng cọc cạch trong phòng làm nó vô cùng hứng thú với tư liệu sống động chân thực này, mỗi lần rình trộm xong là Hải Dương về phòng lấy quần lót của mẹ ra thủ dâm rồi bắn tinh vào đó.

Đi đêm lắm có ngày gặp ma, đó là thứ 4 ngày nghỉ của Ngọc Hân, Hải Dương có 4 tiết học và đi về sớm 10:50 có mặt ở nhà thấy mẹ đang ngồi lù lù trong phòng mình gương mặt nghiêm túc cương nghị, mẹ Ngọc Hân thở dài một hơi nhìn thẳng vào mắt Hải Dương khiến nó bối rối chưa bao giờ thấy mẹ nghiêm túc như bây giờ.

Hải Dương gãi gãi đầu: “Sáng con dậy muộn chưa kịp dọn chăn màn”

Gương mặt mẹ Ngọc Hân không chút cảm xúc “Này là cái gì”

Hải Dương giật bắn người lông dựng lên nổi da gà như nhìn thấy quỷ, buổi sáng nó dậy muộn không kịp dọn rồi gấp chăn màn và rồi cái quần lót ren màu đỏ của mẹ tối qua nó bắn tinh vào đó không kịp giấu cũng không đem bỏ vào máy giặt, quả này thì xong đời rồi không biết tìm cái lỗ nào mà chui xuống.

Hải Dương chỉ biết im lặng nó lúng túng ngượng ngùng lo lắng rồi sợ hãi.

Ngọc Hân nói lớn hơn: “Mẹ hỏi đây là cái gì?”

Hải Dương ấp úng không biết phải giải thích như nào “Con… con… cái này… mẹ… con…”

“Đây là quần lót của mẹ phải không?”

Hải Dương không biết phải nói dối như nào vì bằng chứng quá rõ ràng nó nhăn mặt rồi gật đầu.

“Con lấy quần lót của mẹ làm gì thế này hả?”

Quần áo của cả nhà thường để chung vào một cái chậu mỗi lần giặt đồ là Ngọc Hân giặt ít nhất 2 bộ đồ lót một bộ buổi sáng một bộ buổi chiều, công việc bận rộn đầu óc lúc nào cũng nghĩ đến công việc nên cô không mấy để tâm đến đồ lót của mình, không ngờ bị chính con trai trộm rồi đánh tráo dùng vào mục đích xấu mà cô không hề hay biết, thêm nữa ở nhà bà Thanh giúp việc là người thường xuyên giặt rồi phơi đồ cho cả nhà nên Ngọc Hân không hay để tâm đến.

Hải Dương giữ im lặng nó không biết giải thích thế nào.

Cái quần lót ren mỏng manh của Ngọc Hân thấm ướt tinh dịch của Hải Dương nên nó không biết chối cãi kiểu gì.

“Con làm gì với quần lót của mẹ, thứ nước gì đây?” Ngọc Hân biết thừa nó là gì nhưng cô vẫn hỏi xem con trai cô có dám nói thật hay không.

Hải Dương lúc này cứng đầu đứng đơ ra nó không dám thú nhận sự việc đáng xấu hổ này.

“Con làm việc này lâu chưa?”

“Con.. con xin lỗi…”

“Không phải xin lỗi, trả lời câu hỏi của mẹ, con làm việc này lâu chưa?”

“Con… con mới làm… đây là lần đầu”

“hừ… lần đầu?” Ngọc Hân không tin nhưng cô không có bằng chứng nào chứng minh cả.

“Ai dạy con làm việc biến thái này? Ngoài cái này ra con có trộm của ai nữa không?”

“Con không có, chỉ có duy nhất cái này thôi”

Ngọc Hân suy nghĩ đến một khả năng nữa cô lập tức chấn vấn “Đồ của em con có động vào không?”

Hải Dương giật mình mẹ nghi ngờ nó làm việc này với đồ lót của Hải Như: “Không… không… con không có, con chưa bao giờ động vào đồ của em Như”

Ngọc Hân lúc này rất tức giận gương mặt đỏ bừng mặt đanh lại: “Thật không?”

“Con nói thật, con thề”

“Em con mà xảy ra chuyện gì, mẹ sẽ cho con đi tù”

“Không có mà mẹ, con với em không có gì cả”

“Đợi bố con về mẹ sẽ nói chuyện này với bố con”

Hải Dương quỳ gối xuống: “Con xin mẹ, đừng nói chuyện này với bố, con thề con chỉ mới làm việc này lần đầu và đây là cái duy nhất con không có ý định gì xấu cả, con không làm hại ai xin mẹ đừng nói với bố”

“Nói thật đi, con làm việc này từ bao giờ, chắc chắn không phải lần đầu, đừng cố nói dối, mẹ ghét nhất là những người nói dối”

“Con xin được nói thật nhưng mẹ đừng nói với bố, con cầu xin mẹ”

“Nói đi”

“Con… con… thi thoảng… con mượn quần lót của mẹ về… con tự giải quyết”

“Nghĩa là nhiều lần rồi?”

Hải Dương “Cũng mới gần đây thôi ạ, chắc năm bảy lần gì đó”

“Trời… nói lại xem con làm như nào?”

“Con mượn đồ lót của mẹ về con tự xử… xong rồi… xong trả lại nó vào máy giặt…”

Ngọc Hân thấy nhột nhột giữa hai đùi, có khi nào cái quần lót cô đang mặc đã từng bị Hải Dương bắn tinh lên đó rồi không, Ngọc Hân thấy rùng mình lùi ra xa khỏi Hải Dương nhìn thẳng vào đứa con trai 16 tuổi của mình đang quỳ gối cúi gằm mặt. Con trai cô đã lớn cao ngang bằng mẹ không biết từ bao giờ nó trở nên ‘hư’ như vậy trộm đồ lót của mẹ rồi làm chuyện bậy bạ thật biến thái.

Hải Dương thấy mẹ im lặng đăm chiêu suy nghĩ gì đó thì tiếp tục cầu xin: “Con xin lỗi, từ sau con sẽ không làm thế nữa, mẹ đừng nói với bố nhé… con xin mẹ”

Một cái đầu ló ra kèm ánh mắt mở lớn tò mò: “Mẹẹẹẹ….” Hải Như đã về.

Ngọc Hân hơi mất tự nhiên tay nắm chặt cái quần lót trong tay lại: “Như về phòng đi, tí mẹ sang nói chuyện”

“Vâng” Hải Như lè lưỡi đắc ý nhìn vào Hải Dương rồi đi về phòng.

Ngọc Hân đóng cửa lại rồi nói tiếp: “Đưa điện thoại đây mẹ xem”

Hải Dương hoảng hốt vì điện thoại của nó chả bị bố mẹ kiểm tra bao giờ nên nó chủ quan không xoá lịch sử duyệt web bao giờ thậm chí hiện tại còn vài tab trình duyệt đang đọc truyện sex.

Nó thầm nghĩ: “Thôi… kiếp này coi như bỏ”

Ngọc Hân đang rất tức giận: “Đưa điện thoại đây cho mẹ”

Hải Dương đành lấy điện thoại trong túi quần ra tay run run đưa cho Ngọc Hân, thấy biểu hiện của con trai như vậy Ngọc Hân biết chắc có nhiều thứ bậy bạ trong điện thoại của con trai rồi.

“Mật khẩu màn hình”

Cái mật khẩu màn hình cũng rất là oái oăm, phải mất một lúc Hải Dương mới dám nói: “9669”

Ngọc Hân nhăn mặt cái mật khẩu này có điềm chẳng lành vì con số 69 kết hợp với nhau là biểu tượng của tình dục.