Chương 12: "Ta... Không hề thích ngươi !"

Chương này là về tình cảm chân thật của Dược lão, vẫn là sex thôi nhưng có chút giải thích. Vì nó là kiểu kể về quá khứ lên ta ko set vip mà để chương sau, không thì bị ném đá chết mất.-------

Dược lão ngủ rất sâu, hắn chưa từng ngủ sâu như vậy... Có lẽ là do hắn đã có thể ôm được Tiêu Tiêu đi...

Thải Lân hơi mở hai mắt, nhìn Dược lão. Khuân mặt kiện nghị tuấn mỹ, dù cho kà lão quái vật tuổi tính bằng hàng nghìn nhưng không thể không nói, hắn vẫn rất có nam nhân hương vị. Chính nàng không giống Huân Nhi, nàng chân chính là yêu Tiêu Viêm nha, chỉ là dâm tính khiến cho nàng bây giờ sa đoạ vào vòng tay của Dược lão mà thôi. Nhưng tiếp xúc với tên này từng ấy thời gian làm nàng hiểu khá rõ hắn tính cách.

Khác với Tiêu Viêm bản tính hơi trẩu nhưng lại rất trọng tình cảm thì hắn lại... Lạnh nhạt... Đúng vậy Dược Trần này rất lạnh nhạt, với tất cả mọi thứ kể cả làm tình. Đối với nàng và Huân Nhi hắn như là đang tìm khoái cảm để tồn tại chứ không hề có chút nào là yêu. Hắn...không có chút nào mục tiêu tồn tại. Ngày trước hắn tồn tại là để hướng đại đạo, sau là kẻ chỉ đường dẫn lối cho Tiêu Viêm, bây giờ... Thực lực của hắn bao trùm cả thần vực đều không nói quá, trong lúc làm tình điên cuồng hắn sẽ thi thoảng để lộ ra khí tức đáng sợ, như một tôn đại thần cầm trên tay cả đa thiên vũ trụ.

Nàng thậm chí hoài nghi, có hay không Dược Trần đã sớm đạt đến Đại Chúa Tể chi cảnh.

Như bây giờ, dù hắn buông hết phòng bị nằm ở đây nàng đều không vực được chút dũng khí nào đi ám sát hắn. Loại này là từ bản năng cảnh báo nàng, không lên làm điều ngu ngốc, bản năng của cường giả hơn nữa lại là yêu thú như nàng đã đến trình độ dự đoán tương lai. Tên này.... Rất đáng sợ !

Lại nhìn luca này, Huân nhi đang ôm eo hắn gối đầu lên lồng ngực hắn, Tiêu Tiêu thì mang trên môi nụ cười nhẹ nhàng cả người ở trong ngực của hắn, chen chen đến không có kẽ hở, bị hắn ôm lấy. Cảnh tượng có bao nhiêu êm đềm đâu, đấy là với điều kiện không biết những việc trước đó mấy người làm nha.

Lại nói, lúc này Dược lão đang mơ... Một cường giả như hắn vậy mà mơ.....

Dược Trần... Thiên kiêu một đời, lại là lão sư một đời, đến tái tạo cơ thể, lại một bước lên mây theo đồ đệ, ở Đại Thiên Thế giới cùng Tiêu Viêm xây dựng cả một Hoả vực. Rồi nhìn lại hắn cả đời... So với thiên kiêu quật khởi Tiêu Viêm thì còn truyền kì hơn nhiều, đầy đủ đắng cay ngọt bùi, mà hắn sớm đã thấu triệt hồng trần, sớm ngộ ra chân lí tồn tại của đạo của thiên của sinh vật... Để rồi một bước lên đến đỉnh cao Đại Chúa Tể. Bao trùm toàn bộ đa vị diện dưới bóng ma của hắn.

Hắn... Có tất cả yếu tố đủ để hắn mạnh.

Để rồi khi đến trình độ ấy... Hắn lại nhận ra... Quá vô vị, quá tẻ nhạt... Không hề có chút cảm giác nào như ngày xưa là như vậy hướng tới là như vậy thần mã hoành không tư thái, để rồi hắn tự hỏi... Đến đó rồi làm gì tiếp ?

Cố nhân từ thời đại của hắn còn lại ai ? Đồ đệ của hắn nào còn cần hắn ? Mà chính hắn tồn tại để làm gì ? Hắn rơi vào nhập ma, cường giả cảnh giới ấy vẫn sẽ tâm ma, mà tâm ma sơ với cường giả thông thường muốn đáng sợ nhiều lắm. Không phải thân tử đạo tiêu, không phải biến thành ác ma hủy thiên diệt địa... Mà là không biết mục đích tồn tại, không biết tồn tại làm gì, rơi vào cảnh muốn chết đều không thể chết, muốn sống lại không có mục đích.

Đến lúc hắn nghĩ ra... Tại sao không thử những thứ chưa từng thử ? Trở thành phản diện áp đảo toàn bộ lũ thiên kiêu ? Trở thành ác ma của chúng để chúng đau khổ dãy dụa để chúng sa đoạ... Mà hắn... Sẽ hưởng thụ cảm giác ấy...

Lên... Chúng ta có Dược Trần bây giờ... Một kẻ...xấu !

Chỉ là, đến lúc này... Hắn lại rung động... Một chút ánh sáng len lói dẫn đường như hắn ngày xưa dẫn lối cho Tiêu Viêm. Chỉ là không phải tu luyện, mà là dậy dỗ Tiêu Tiêu quá trình, làm hắn một lần nữa hưởng thụ lấy cảm giác làm người, có hỉ lộ ái ố, có dục vọng, có... Đạo đức !

Một cái cô bé có khi lại là ánh sáng, mà kể ra chắc chẳng ai nghĩ một lão già gân vài nghìn thậm chí vài chục nghìn tuổi sẽ rung rinh trước một cô bé nhỉ, nghe cứ cẩu huyết như vậy đấy.

Dược lão mở mất, thức giấc khỏi giấc mơ về quãng thời gian dạy bảo Tiêu Tiêu. Hắn không khỏi vỗ vỗ trán có lẽ đây là dấu hiệu hắn có chút trở lại con người đi.

Mà thấy Thải Lân nhìn mình hắn không khỏi nhếch mép.

-Sao vậy ? Sẽ không phải ưu thích ta ?

-Ta... Không hề thích ngươi !

-Ha ha ta biết a. Nhưng mà nha...

Nói hắn dừng giữa trừng, con cặc kia dần dần ngóc đầu dậy. Giương lanh múa vuốt về phía Thải Lân.

-Tới đây, nhường chủ nhân âu yếm.

-Ah...ân...

Tuy đúng là nàng không thích hắn... Nhưng con cặc này thì không thể cưỡng lại nha, quá mĩ diệu.

Nàng trườn đến, tay ngọc bắt lấy thân cặc, ánh mắt quyến rũ cười nhẹ nói.

-Có lẽ ngươi nói đúng, ta chỉ là con đĩ dâm đãng nha, cho chồng mình chụp nón thế nhưng ngay cả chút áy náy đều không có !

-Ha ha, đừng nói, chính là làm đi.

-Ân... Chụt chụt...

Nàng không nói, hé miệng ra ngậm lấy cặc hắn mà mút, nàng thật sự không hổ danh là Xà tộc, chỉ có nàng mới có thể ngậm được toàn bộ cặc của hắn, nàng chậm rãi từng chút từng chút nuốt xuống đến mức ngập cán lại chậm rãi phun ra, làm cặc hắn nhơm nhớp toàn bộ là nàng nước miếng, lại hút chụt xuống, cứ như vậy làm Dược lão không thôi rên rỉ, làm hai người đẹp trong lòng hắn thức giấc. Huân nhi trước tiên, nàng vốn ngủ đã đủ lâu, chỉ là cơ thể quá thật mệt chết lên mới lười biếng ngủ thêm lên dễ dàng bị thức giấc, lại thấy cảnh Thải Lân đang bú cu không khỏi mặt đỏ lên, mắt hạnh hướng Dược lão, đùi chần mát dượi gác lên hắn, thỏ thẻ.

-Nàng làm tốt hơn ta sao ?

Dược lão nhìn lại, không khỏi cười nói .

-Ân...nàng quả thật tốt hơn !

-Hừ, đáng ghét ngươi !

Nói nàng nhón lên hôn hắn, dù sao không thể tranh giành với cái xà nữ kia nha, mất giá !

Dược lão rất hưởng thụ vừa hôn, tay vừa vuốt ve nhũ phong của nàng, chỉ một lúc nhường Huân Nhi hai vú căng tròn, núm vú cũng dựng lên ngạo nghễ, bên dưới nước nhờn đã từng chút từng chút chảy ra. Cảm thấy hai nàng đã đủ nứng, hắn phân ra hai phân thân, phân biệt đến đằng sau hai nàng.

Huân Nhi bị giật mình, một chân nàng bị phân thân cầm lấy vác lên vai khẽ khiến nàng nghiêng người, của mu lồn đã có một con cặc chĩa vào.

-Ah...cái... Cái này a...

-Ha ha cho ngươi một chút cảm giác loạn chiến ha hả.

Nói rồi phân thân nhướn một phát lút cán làm Huân Nhi, miệng há hốc, eo nhỏ cong cong, cảm nhận rõ ràng con cặc đâm sâu chạm vào điểm g của nàng.

-Ah...ah..cảm giác ah...ưhm... Thực sướng ơ...hơ...ah hội ah...thật thích ân...nha..ah..nhẹ chút ai ra...

Nàng bị địt rất mạnh bạo, khiến hai vú tưng tưng theo từng cú nhấp, chỉ có thể bám lấy tay Dược lão, một tay khác chống vào eo của phân thân hi vọng hắn nhẹ nhàng, cơ mà nàng bị địt như vậy cảm giác thật sự rất sướng, thậm chí có chút nghiện.

Bên kia, Thải Lân vẫn đang mút cặc cũng bị phan thân đè lên, làm nàng úp sấp cả người, mà tên phan thân hai chân dạng hai bên, hai tay chống bên lách nàng, cặc đã chui qua khe mông đầy đặn đâm vào lồn nàng, làm nàng hai mắt hơi trợn lên cảm nhận lồn bị dị vật địt, miệng xinh mút càng thêm kịch liệt, đằng trước chụt chụt chụt, đằng sau ba ba ba.

Nhất thời tiếng rên rỉ cùng dâm hương chuyền khắp cả thư phòng.

Tiêu Tiêu cũng vì dị âm mà tỉnh lại, thấy một màn như vậy, chưa kịp phản ứng đã bị Dược lão ôm lấy hung hăng hôn nàng miệng nhỏ, nhất thời đầu có quay cuồng, lưỡi nhỏ cũng bị tên kia mút lấy mút để. Hô hấp dồn dập, lại cảm nhận lồn nhỏ nhận lấy một bàn tay xâm phạm, nhất thời sợ hết hồn muốn phản kháng, lại bị một phân thân khác ôm lấy eo di chặt, đít nhỏ bị địt trước đó chưa có hồi phục hình dáng một lần nữa bị xông kích làm cho nàng oằn mình vì đau đớn cùng khoái cảm xen kẽ, nhất thời rên rỉ đến, đầu lưỡi đều thè ra khiến nước miệng rớt ra ngoài.

-Ah nha nha ơ...ơ...đau hí..đau quá...hơ ...ơh...ơh....mẹ ơi ..ơ ... Huân di hơ... Ơ ...

Cảnh tượng dâm đãng không chịu đc. Ba nữ nhân bị địt đến thần hồn lên mây... Không để ý rằng gương truyền tin đang sáng lên liên tục.

Một bên khác... Tiêu Viêm, Viêm đế đang nhíu mày, tròn lòng hắn bất an lan tràn ngày càng nặng lề, không thể liên lạc trong nhà, hắn vội bỏ dở công việc vội vàng chạy về.......