Chương 5: Thì ra là như vậy !

Tiêu Huân Nhi, một trong hai nữ chủ nhân của Hoả vực, nàng nay đã là cường giả có tiếng ở Đại Thiên Thế Giới toạ trấn Hoả Vực trong lúc Viêm Đế đi vắng. Nàng sau khi được Tiêu Viêm cưới về một lòng tu hành san sẻ gánh nặng với Viêm Đế, mà Viêm Đế cũng bận rộn vô cùng, thành ra hai người tuy là vợ chồng nhưng lại rất ít khi chung phòng, so ra Thải Lân so với nàng còn ngủ chung với Tiêu Viêm nhiều hơn !

Lúc này nàng đang bế quan trong mật thất, tuy đã qua vô số năm nhưng Huân Nhi vẫn như ngày nào, vẫn xinh đẹp, vẫn tinh khiết như thiên sứ. Nàng lúc này chỉ đang mặc nội y, ngồi trên ngọc quan, từ người nàng phát ra ba động năng lượng hùng hồn. Đại Thiên thế giới năng lượng không phải là Đấu khí, khi cường giả từ tiểu thiên thế giới lên Đại thiên năng lượng sẽ bị đồng hoá thành linh khí.

Nàng lúc này đã vào trạng thái nhập định, căn bản không để ý chút nào ngoại giới. Từ dưới mặt hầm một ngọn lửa hồng sắc nghoe nguẩy như nhưng xúc tu tà ác ngoi lên, ngọn lửa ngày càng lớn rồi một bóng hình hiện ra, rõ ràng chính là Dược Trần. Lão nhìn mỹ nhân như ngọc trước mắt trên môi nhếc lên nụ cười tà dâm đãng.

-Tiểu Nương tử trốn cũng rất kĩ ! Chỉ là vẫn bị ta tìm đc thôi haha.

Dược lão tiến đến, trên tay len lói một chút Dục Hoả. Điểm lên mi tâm của nàng, hắn vậy mà trực tiếp tiến vài thức hải của nàng. Bên trong thức hải Hinh Nhi, chỉ thấy nguyên thần của Hinh Nhi lúc này đang muốn từ một chia 2, không phải tinh thần phân liệt mà là tâm ma sinh ra ! Tâm ma rất nguy hiểm ,nếu để nó chiếm hữu liền muốn thần kinh điên loạn a.

Hắn không khỏi tự hỏi Tâm Ma lớn đến mức nào mới có thể khiến một cường giả như Huân Nhi phải chật vật như vậy ?

Chỉ thấy tâm ma kia sau khi phân ra vậy mà biến thành lão ??? Dược Trần kinh ngạc không thôi, tâm ma mạnh như vậy mà lại là bản thân hắn ?

Không khỏi càng thêm hiếu kì tiến tới gần...

....Huân Nhi mở ra mắt hạnh, nàng nhìn Tâm Ma "Dược Trần" trước mắt. Trong ngực một cơn buồn bực mắc nghẹn trong người rốt cuộc không nhịn đc nói nhẹ.

-Quả nhiên tâm ma của ta là Ngươi !

"Dược Trần" mỉm cười hoà ái.

-Không phải đây là tất nhiên sao ? Ngươi với Tiêu Viêm vốn cũng không phải yêu ! Mà chỉ là bị hắn cùng ngươi một chút tuổi thơ ảnh hưởng mà thôi, haha. Ta là Tâm Ma của ngươi cũng hiểu rất rõ ngươi ! Ngươi là không thể nào phản bác được, vốn ngươi nhận ra từ lâu nhưng ngươi vẫn dựa theo bản năng mà cùng hắn một chỗ haha. Nữ nhân a, ngươi hối hận không ?

Huân Nhi không khỏi cắn môi, "Dược Trần" nói đúng, nàng tình cảm đối với Tiêu Viêm không phải yêu ! Mà chỉ đơn giản là một chút dựa dẫm vài kí ức ngày nhỏ ! Lớn lên nàng tin hắn sẽ trở thành cường giả và quả nhiên hắn cũng không phụ nàng, trở thành chủ nhân Hoả Vực chấn nhiếp tứ phương, thế là dựa dẫm ngày nhỏ hoá thành bản năng dựa dẫm vào nam nhân cường đại ấy, cũng như việc nàng coi hắn là chuẩn mẫu từ nhỏ lên mới lầm tưởng thành yêu ! Thế nhưng từ lúc gặp được nam nhân kia, tâm nàng không khỏi rung động. Rung động thật sự, đối phương trưởng thành, đối phương trầm ổn khí chất cùng trí tuệ siêu quần,... Bất cứ gì đều mạnh hơn Tiêu Viêm nhiều lắm. Bởi vì sao ? Bởi vì hắn là sư phụ của Tiêu Viêm, bản lãnh của Tiêu Viêm đều là từ hắn dạy! Dược lão đầu- Dược Trần.

Không phải nói, nàng liền là thích, không lí do, không biết từ lúc nào bắt đầu ! Từ lúc biết đên sự hiện diện của Dược Lão nàng liền thích hắn.

Dược Trần hai mắt trợn tròn, ta nghe được cái gì ? Thiên phương dạ đàm a ? Tiểu nha đầu này vậy nà thích hắn ? Con mẹ nó thiên thời địa lợi nhân hoà ảo ma calada xiruka aka47 à ?

"Dược Trần" gặp Huân Nhi một bộ cam chịu liền hai mắt loé lên, tiến đến ôm Huân Nhi vào lòng, Huân Nhi cũng không phản kháng, nàng biết Tâm Ma không phải phản kháng như vậy, tâm liền là tâm, cần dùng tâm giết tâm. Nếu nàng giờ phút này trảm đi tình ý của mình liền Tâm ma cũng sẽ chết vì hắn là từ chút tình cảm kia mà sinh ra. Nhưng làm như vậy ... Nàng liền không còn là nhân... Nhân không có tình cảm hay cảm xúc liền có thể là nhân sao ? Hơn nữa như vậy tu vi liền muốn thật sâu rớt xuống hơn nữa chỉ cần sơ sẩy nàng sẽ thân tử đạo tiêu.

Ân còn một cách khác... Đó là thuận tâm thì tâm ma liền không còn là Tâm ma nữa ! Mà là bản tâm như vậy không tất yếu chống lại...Nhưng... Nam nhân kia... Mà nàng... Chú định liền không thể ! Sư giáo như phụ, luân lí nàng kiền không có dũng khí xông qua.

-Sao vậy ? Xoắn xuýt có lên trảm tình hay sao ? Ta tự hỏ trong lúc đó ngươi liệu có buông bỏ được tình cảm hay không ha ha !

Tâm ma cười dài, bàn tay nhanh tróng thoát đi nàng y phục, đây là thức hải, những y phục kia tượng trưng cho phòng thủ của nàng, nếu bị hắn cởi xuống hết nàng liền nguy hiểm. Nhưng lúc này Huân Nhi đang vô cùng xoắn xuýt, càng kà như thế Tâm ma càng mạnh hơn, tốc độ thoát y phục càng nhanh hơn.

-Nào quyết định đi ha ha...

Dược Trần cau mày, hắn cũng không muốn Huân Nhi treo nha, nàng chú định là nữ nhân của lão, mà lại nàng còn có tình cảm với hắn nha ! Vốn đang định ra tay nhưng biến cố phát sinh.

Chỉ thấy ở bên cạnh Tâm ma "Dược Trần" liền sinh ra một tâm ma khác, vậy mà lấy hình dạng Thải Lân !

Dược lão không khỏi nhướng mày, dừng lại động tác nhìn xem kịch...

To be còn chi rứa chap sau biết ... Hẹn các bác 9h tối nay :v