Chương 8: Xoắn não chút hệ hệ.

Dù sao thì ta biết không có sex các ngươi không đọc đâu nhưng cho các ngươi khó chịu ta liền vui haha.Nếu chờ sex vậy thì chờ 10h45 tối nhé he he.

-----

Nhìn hai nàng đã toàn thân dã rời hắn không khỏi thương yêu hôn hai nàng, để hai nàng ngủ tại giường nhỏ trong thư phòng, còn chính hắn nhoáng lên một cái hiện ra sau thân hình nhỏ bé đang rình mò kia.Từ lúc biết truyện xấu của mình bị nhìn thấy hắn vô cùng cẩn thận. Quả nhiên lại phát hiện một cái tiểu tặc. Hắn cũng không vội đánh động mà xem xét tiểu nha đầu này. Chỉ thấy tiểu la lị vậy mà khuân mặt đỏ lên, vội vội vàng vàng chạy về phòng.

Dược lão đi theo không ngờ biết được một cái kinh thiên bí mật. Chỉ thấy Tiêu Tiêu bé nhỏ vậy mà đang bị một tên nô tài bế lấy, chỉ thấy tên kia bàn tay vậy mà mò mẫm vuốt ve ngực nhỏ của nàng.

Dược Trần không khỏi một trận kinh ngạc, cmn nô tài này cũng quá đỉnh cao nha. Tiến lại gần nghe hai người kia đối thoại.

- Sao nào Tiểu dâm oa, mẹ ngươi lại đang làm gì ?

Tên nô tài kia vừa mân mê cơ thể của Tiêu Tiêu vừa hỏi.

-Ah... Mẫu thân... Mẫu thân đang cùng Dược lão ah... Địt nhau... Ưm

- A cmn Dược Trần?

-Hừ lần này ngươi thua, sau này sẽ không được sờ ta nữa !

Tên nô tài không nói gì, dù sao cao cao tại thượng nữ vương đại nhân vậy mà xuất quỹ a ? Thông tin này khiên hắn nhất thời không thể tiếp thu được. Mà Tiêu Tiêu thì âm thầm thở phào. Nàng và tên nô tài này vốn quen biết từ nhỏ, hắn cậy vào việc nàng cùng hắn thân thiết đánh cược với nàng mấy lần... Kết quả nàng thua liên tục bị hắn chiếm tiện nghi. Từ hôn đến sờ lắn... May mắn lần này vốn hai người họ cá cược nếu Thải Lân nữ vương trong lúc ấy ở một mình hay tu luyện thì Tiêu Tiêu thắng, tên này sẽ bị nàng đuổi đi, nhất là bí mật của nàng sẽ không bị tiết lộ ra ngoài, mà hắn thắng... Nàng lần đầu sẽ là của hắn !

Tiêu Tiêu vốn định giết quách tên nô tài này đi nhưng không ngờ hắn có dị năng hoá thành hư ảo vậy mà miễn dịch công kích từ vật lí đến linh hồn, làm nàng bí mật bị hắn biết bị hắn ép đến gần như mất đi trinh tiết. Nhất là cái pháp tắc đổ ước, tên này không ngờ chính là tu luyện đổ ước chi đạo, chỉ cần hắn muốn đối phương liền sẽ bị ép đi vào đổ ước, mà quy định lại do chính hắn định ra. Không có hai loại năng lực này Tiêu Tiêu sớm đã giết chết hắn.

Ánh mắt nàng hiện lên phẫn hận vô cùng, bàn tay bẩn thỉu kia vẫn ở trên cơ thể nàng, ngón tay hẹn hạ ấy vậy mà bóp lấy hai đầu vú của nàng làm nàng khoa chịu muốn chết.

-Ha ha tốt a, tiểu thư ngươi thắng một lần, chỉ là haha hai lần trước thua điều luật là ta có thể hôn ngươi cùng sờ ngươi sẽ không đổi hahaa. Hôm nay tha cho ngươi !

Tiêu Tiêu hai nắt hiện lê tuyệt vọng. Đổ ước pháp tắc, luật lệ liền do bản thân bọn chúng đặt nên nàng... Vô vọng lật kèo được hắn, có cũng chỉ là dãy dụa mà thôi.

Dược Trần không khỏi nhíu mày, Đổ Ước Pháp Tắc, so với Thời Gian cùng Thời Không còn muốn quỷ dị khó lường. Một khi bị đối phương định toạ liền bắt buộc phải đổ ước, mà quy tắc đổ ước bọn chúng liền tự tiện thay đổi, gần như vô địch. Nhưng rất nhanh hắn lại dãn lông mày, nghiền ngẫm cười cười.

Dù Pháp tắc mạnh đến đâu thì người sở hữu phải có sức mạnh tương ứng, tên nô tài này xem ra chỉ là tu vi Linh cảnh, yếu ớt đến không thể yếu ớt hơn, chính hắn có thể khắc chế....

Tên nô tài kia sau khi dày vò Tiêu Tiêu gần 1 canh giờ mới bỏ đi, để lại Tiêu Tiêu hai mắt vô vọng toàn thân xanh tím bị tên kia lưu lại vật vờ ở tren bàn uông nước. Khoé mắt rơi ra hai hàng lệ, nàng con gái của Viêm Đế, con gái của Thải Lân nữ vương, mang huyết mạch Thôn Thiên Mãng cao quý vậy mà rơi vào tình thế đau khổ này, bị một tên Linh cảnh thiếu chút nữa chiếm đoạt. May mắn... May mắn mẹ nàng hôm nay liền không phải cái bảo thủ nữ nhân... Bằng không... Nàng thực vô vọng rồi...

Ở phía khác tên nô tài kia thế mà đi vào phòng nữ hầu chả mấy chốc bên trong phát ra tiếng thở dốc không thôi. Dược Trần ngìn hết tất cả bên cạnh hắn một cái dị hoả nhảy lên hoá thành một nữ nhân toàn thân y phục như có như không, thần thái của nàng nhường toàn bộ nam nhân muốn thuần phục dưới chân. Nàng bay đến bên cạnh Dược Trần nói nhẹ vài tai hắn.

-Sao vậy ? Gặp khó khắn nên triệu hồi ta tới rồi ?

-Đừng quấy. Thấy tên kia không ?

Lão chỉ về phía tên nô tài đang thô bạo địt một cái nữ hầu, nàng kia nữ hầu nhưng so với hắn cao hơn hai cái đại cảnh giới... Là Thiên giai.

- Đổ Uớc chi đạo, hiếm thấy nha. Làm sao ? Hắn chọc đến ngươi rồi ?

-Ân, hắn có phải dị giới nhân xuyên không đến không ?

-Bingo đoán đúng, cơ mà không có thưởng.

Hoả nữ nói. Dược Trần nháy mắt khó coi vô cùng.

-Cái ngón tay vàng ngươi nói hắn có mấy cái ?

-Gì mà mấy cái chứ, ngươi cũng biết đây là cái thế giới rất dễ bị ảnh hưởng bởi các ngón tay vàng, mỗi một tên dị giới nhân nhưng cũng chỉ có một loại thôi, nhiều hơn vậy chính là cặn bã cùng não tàn lưu.

-Xì, vậy ta không phải cũng là cặn bã cùng não tàn sao ?

-Nha... Không ! Ngươi là ta sáng tạo cặn bã cùng não tàn đưong nhiên không giống bọn chúng !

-Đừng nói nhảm, ta vẫn là ta Dược Trần !

-Hì hì, ngươi biết đấy, ở thế giới khác ngươi thế giới này bị rất nhiều người ghét, mà tên Tiêu Viêm đồ đệ ngươi bị ghét tuyệt đối nhiều vô cùng. Chính vì vậy ta cùng các đại thần NTR văn mới tạo ra rất nhiều vũ trụ haha cho hắn ta đội nón muốn xếp thành vài ngọn núi uhaha.

Dược Trần không khỏi thở dài. Nói đi nói lại, hắn vẫn là dị bản không được sao ? Nổ to như vậy làm gì ? Chính bản Tiêu Viêm vẫn nhàn nhã cùng hai cái vợ nha.

-Ha ha được rồi khụ khụ. Tên kia vốn là ta kế hoạch ban đầu. Nhưng vì hắn ta quá tầm thường lên mới đổi cho ngươi !

-Nha là như vậy sao ?

-Ân, ngón tay vàng của hắn ta vốn ta cho là đỏ ước nhỏ nhỏ dị năng mà thôi. Không ngờ phát triển đến mức này. Ha hả cũng coi ngang cấp boss với Tiêu Viêm !

Dược Trần nhíu mày, con hàng này nói nhiều như vậy mà toàn vô nghĩa.

-Làm sao giết hắn ?

-A !!!! Đơn giản a, một chụp đập chết !

-Hả ?

-Haha đơn giản đúng không ? Bởi vì hắn là ta vứt bỏ cốt truyện chính cho lên ngón tay vàng đã sớm không có hậu thuẫn, chỉ cần ngươi muốn ta tùy thời chuyển nó qua cho ngươi !

Dược Trần nhìn nhìn cái kia diễm nữ không khỏi muốn động thủ giết đối phương.

-Đừng nghĩ nhiều, dù ta là tác giả của thế giới này nhưng ta không thể tác động quá xâu vào nó, chính như Huân Nhi cùng Thải Lân, các nàng là do các đoạn văn quá hư cấu hay quá sạn bên nguyên tác mà biến thành đủ loại dâm phụ hay nô lệ tình dục. Ta chỉ là thuận theo thôi, các ngươi vẫn có tự thân ý thức tự chủ. Như ta nói, ngươi hội sẽ từ bỏ hai nàng ?

- Không !

-Đó chính là như vậy ! Các ngươi vẫn là các ngươi, ta cũng chỉ là một tay viết sách thôi, không thể ảnh hưởng các ngươi ý nguyện ! Vì vậy không cần phải khó chịu a.

-Ha... Coi như ngươi nói có lý, cút đi lão tử muốn thu nữ nhân !

-Hì hì được được. À quên nói cho ngươi ... Tiêu Viêm ở thế giới này... Không như ngươi thấy a haha...

Nói rồi nàng biết mất, triệt để bỏ đi đối với thế giới này liên lạc cùng ảnh hưởng. Chỉ để lại Dược Trần cùng một thân tu vi dị năng các loại.

-Ha ha, coi như là sách ta cũng sẽ là điểm sáng của sách.

Nói rồi một chưởng đánh ra, tên nô tài kia vốn đang địt rất xung mãn không ngờ ho khan một tiếng, vậy mà phun ra hai cục tròn tròn...

-Aaaaaaaaa

-Chúa ơi nhân yêu...

.....

To be continue...