Chương 3: Khi bê đê muốn đấm vào mặt trai thẳng (2)

Mọi việc rồi cũng dần trôi qua cho đến cái ngày tập thể dục buổi sáng oan nghiệt. Chúng tôi được yêu cầu chạy 30 vòng sân. Nhưng tối hôm trước đó, Thái đã bị tiêu chảy khá nặng thế nên dù cố gắng chạy được 20 vòng thì sức lực cũng dần cạn kiệt nhanh chóng. Tôi cố gắng chạy từ từ đằng sau để quan sát, sau khi thấy Thái có biểu hiện bắt đầu mềm nhũn chân, tôi liền chạy ngay tới để dìu Thái chạy thêm cho hết vòng này. Thế nhưng, khi mới chỉ chạy được nửa vòng đến ngay điểm mà chỉ huy đang đứng, tôi liền thấy đám âm binh kia cười phá lên, thằng Khoa bắt đầu lên tiếng:

“Chỉ huy ơi, có đồng chí không tuân thủ quy định, dìu dắt nhau chạy kìa ạ.”

Chỉ huy kêu tôi dừng lại rồi hỏi nguyên nhân. Sau khi nghe rõ mọi chuyện thì chỉ huy nói tiếp:

“Nếu cậu đã không tuân thủ và nghe theo những gì tôi nói thì được thôi, Thái vào hàng để nghỉ ngơi, còn cậu có chấp nhận chạy thay phần của đồng chí Thái không?”

Tôi không suy nghĩ nhiều, chỉ cần Thái được vào nghỉ ngơi là được, tôi không biết bản thân phải chạy 20 hay 30 vòng nữa, mà cho dù là 100 vòng, với tư cách là bạn bè thân thiết dù chỉ mới quen thì tôi cũng không thể để Thái tiếp tục chạy trong trạng thái cơ thể đã gần như kiệt sức hoàn toàn ấy. Thái nhìn tôi, định tính về phía trước trở lại. Tôi nhanh chóng cản ngăn và dõng dạc:

“Dạ được, thưa đồng chí chỉ huy.”

“Trời trời, cái đồ mê trai.”

Tiếng của Khôi không quá lớn nhưng vì hắn đứng trước mặt tôi nên tôi nghe rõ mồn một câu nói ấy của hắn. Giá như bây giờ mà không có chỉ huy ở đây thì tôi sẵn sàng sáp lá cà với hắn chứ đừng có nhờn với bà.

Tôi vừa bực vừa tức giận nên cứ tiến thẳng về phía trước mà chạy thụt mạng. Nếu như là tôi của những ngày bình thường thì việc chạy thêm 20 vòng sân là chuyện bất khả thi. Nhưng có lẽ do ngọn lửa giận dữ đang phun trào nên tôi đã hoàn thành vòng chạy cuối cùng khi mà cả cơ thể gần như ngã quỵ.

Khoa nhìn tôi bằng con mắt trêu ngươi và dĩ nhiên tôi cũng chẳng hiền từ gì mà không tặng lại hắn một cái liếc mắt như muốn giết người. Tôi ước gì bây giờ mà còn sức thì tôi sẽ bất chấp tất cả mà chạy đến đấm thẳng vào cái mặt đẹp trai ấy của hắn, để xem cái mặt đẹp trai đó mà bị hủy hoại thì liệu có còn con mắm nào dám đú đa đú đởn theo hắn nửa hay không mà suốt ngày cứ chảnh với chọe.