Chương 1: Vũ Minh Hiếu.

Mùa hè nóng nực, từng luồng khí oi bức không ngừng bốc lên, Vũ Minh Hiếu phiền não tắt đi quạt điện đang kêu ong ong, uống một ngụm nước mát lành từ giếng nước, hà một hơi dài.

Hắn mặc độc một chiếc quần lót đen, ngồi trên giường trúc, cầm trong tay một cuốn “Quàng Minh Nhật Báo” có phần cũ kỹ, nhìn người phụ nữ thành thục đầy khiêu gợi mặc đồ đẹp đẽ đắt tiền, tấm tắc nói: "Không hổ là ‘nữ thần kinh doanh", mình mà được chịch con hàng này thì tuyệt vời thật!" Nghĩ một hồi, dưới lớp quần lót bắt đầu nóng lên, chỉ một lát sau đã phồng lên thành túp lều lớn.

Vũ Minh Hiếu buồn tẻ nằm ở trên giường, lấy báo che mặt lại, tựa hồ có thể ngửi thấy hương thơm của người đẹp trên báo. Hắn chỉ cảm thấy hạ bộ cứng như sắt vậy, cương to lên căng có chút đau đớn, đưa tay tự tát mình một cái, tự nhủ: "Chỉ mới một hồi như vậy mà đã không yên được rồi."

Đừng nhìn Vũ Minh Hiếu tuổi không lớn lắm, trên thực tế hắn duyệt qua vô số bụi hoa từ lâu, mười hai tuổi bản thân không còn là trai tân. Khi còn bé Vũ Minh Hiếu yếu ớt nhiều bệnh tật, năm hắn lên tám, một trận cảm nặng suýt chút nữa lấy đi mạng của hắn, may là nhờ ông nội Vũ Minh Đại thi triển một loại chân khí thần kỳ cứu hắn, và hắn đã cùng ông nội luyện loại chân khí này. Sau đó Vũ Minh Hiếu mới biết, loại chân khí này tên là 《 Long Hoàng Quyết 》, là võ công mà con cháu Vũ gia đều phải luyện, nhưng luyện loại võ công này song song với đó là phải đối mặt với nguy hiểm khá lớn, sau khi luyện xong dương khí tràn đầy no đủ, sẽ tạo thành một lực hấp dẫn trí mạng đối với người khác phái, nhưng theo tiến trình tu luyện, nếu không thể đột phá bình cảnh, sẽ phải chịu mất đi công năng của đàn ông, ngoài ra sẽ vĩnh viễn không thể tăng tiến võ công, đây cũng là nguyên nhân mỗi một người thuộc hậu đại Vuc gia khi luyện loại võ công này đều cần phải cẩn thận.

Vũ gia nhà bọn họ vốn không phải người ở đây, chỉ là sau này trốn tới thôn nổi tiếng có nhiều mỹ nữ này, nghe bà nội Lê Trân Châu nói, bọn họ nguyên bản là một đại gia tộc, nhưng vì hậu đại Vũ gia không có bất kì người nào luyện《 Long Hoàng Quyết 》thành công, lại chịu sự chèn ép từ hai gia tộc đối địch, không thể không tháo chạy tới thôn nhỏ này, về sau sống cuộc sống của những người bình thường. Nói là bình thường cũng không hẳn là bình thường, thôn nhỏ này do ông cố Vũ Minh Hiếu phát hiện, trong thôn cất chứa một loại linh khí đặc biệt, rất có lợi cho việc tu luyện, cho nên sau khi Vũ gia suy bại đã quyết định tới đây định cư, các gia tộc chi nhánh của Vũ gia cũng di dời đến nơi này.

Vốn Vũ Minh Hiếu sinh ra thân thể yếu ớt, không thích hợp tu luyện loại võ công này, nhưng di mệnh tổ tiên đã ban xuống, thêm vào bệnh của hắn quá mức quái dị, ôm tâm thái chữa ngựa chết lành ngựa sống, cả nhà đã nhất trí để hắn luyện loại võ công này. Từ đó về sau, Vũ Minh Hiếu từ khi sinh ra đã yếu ớt không phải chịu bệnh tật gì quấn thân, còn hoạt bát hiếu động, thường xuyên bắt nạt bạn học, đánh nhau cúp cua.

Nhưng thành tích của hắn tốt lạ thường, chưa bao giờ khiến cho người nhà phải bận tâm, hơn nữa còn đạt hạng nhất đậu vào trường điểm trung học ở huyện. Thật ra chỉ có Vũ Minh Hiếu biết được sau khi luyện 《 Long Hoàng Quyết 》, thân thể hắn có sự thay đổi rõ rệt, buổi tối tu luyện hôm đó phía dưới của hắn trở nên vàng óng sáng rực lên, dù cho hai ngày sau mọi thứ đều khôi phục bình thường, nhưng rõ ràng thứ đó lớn hơn rất nhiều, cũng vì nguyên do này mà hắn chưa bao giờ vào nhà vệ sinh với bạn cùng lớp, nhìn bản thân mình to hơn người ta gấp hai, ba lần. Đồng thời Vũ Minh Hiếu cảm giác chỉ cần lại gần người đẹp thì cơ thể mình sẽ hứng lên, năm tám tuổi nằm mơ thấy một phụ nữ xinh đẹp trong thôn, sáng sớm hôm sau từ trong mộng bắn ra tinh hoa, hắn lén hỏi bà nội về vấn đề này, bà nội lại nói với hắn rằng đến cả ông nội và ba hắn luyện《 Long Hoàng Quyết 》cũng không xảy ra chuyện như thế này, vì vậy hắn đành đem hết thảy chôn vào trong lòng.

Bởi Vũ Minh Hiếu dáng dấp đẹp trai tuấn dật, hơn nữa có một khí chất vô hình, thường xuyên hấp dẫn một đống nữ sinh tới gần. Cộng thêm thành tích của hắn tốt, được thầy cô yêu mến, da thịt lại trắng noãn, không giống dân quê, lâu dần, hắn trở thành tình lang trong mộng của những nữ sinh trong trường, ngay cả phụ nữ trong thôn nhìn thấy hắn cũng nhịn không được trêu chọc vài câu, trong lòng thích vô cùng.

Năm hắn mười hai tuổi, Vũ Minh Hiếu đi thăm hỏi thân thích, buổi tối không có đủ giường, đành phải chung phòng với chị họ con chú hai mười lăm tuổi, mà người chị họ này vì thấy hắn đáng yêu nên liên tục hết lần này lần khác trêu đùa, hắn rốt cuộc không nhịn được nửa đêm ôm lấy hai biểu tỷ Lê Hiểu Linh, cởi quần của cô. Lê Hiểu Linh thật ra trong lòng mến hắn rất nhiều, không hề giới hạn ở tình chị em, phát sinh chuyện như thế khiến cô hoang mang hoảng sợ vô cùng, cô lại không dám để lộ ra. Cho nên khi Vũ Minh Hiếu nắn bóp cái mông trắng nõn của cô, lúc cô tỉnh ngủ chuyện đầu tiên làm không phải là la lớn lên, mà chỉ hơi vùng vẫy một chút. Thiếu nữ tuổi mười lăm xuân tâm nảy mầm, cũng rất tò mò chuyện ấy nó sẽ như thế nào, dưới những lời ngon ngọt của Vũ Minh Hiếu, dần dần buồm xuôi theo gió. Và rồi, đêm hôm ấy, Vũ Minh Hiếu chấm dứt thân phận trai tân.

Sau khi lên cấp hai, Vũ Minh Hiếu ngày càng phong lưu, những nữ sinh tình đậu sơ khai ai đến cũng không cự tuyệt, đối mặt với sự theo đuổi của hắn càng khó mà chống cự được. Sau một tháng hắn học năm đầu cấp hai, đã đưa một chị lớp trên năm ba vào rừng khai bao, cái tính phong lưu từ đó càng thêm không thể thu liễm, đã trải qua một sự trải nghiệm tuyệt vời ngon nghẻ như vậy sau đó hắn đã cùng không biết bao nhiêu người phát sinh quan hệ.

Trong đó có hai em gái cùng thôn Chu Nhã và Triệu Oanh là hai bạn gái chính của hắn, phân biệt hai người lần lượt là đệ nhất và đệ tứ hoa khôi trong trường, với vẻ ngoài quyến rũ và xinh đẹp hơn nhiều so với những ngôi sao đình đám kia. Lên cấp ba, thói phong lưu của hắn vẫn không đổi, theo đuổi con gái huyện trưởng Lê Na, cô là đệ tam hoa khôi trong trường, thêm cả con gái một phú thương Huỳnh Anh Vũ , ở vị trí hoa khôi thứ sáu, còn những hoa khôi khác nữa, hắn chưa có cơ hội tiếp xúc thì hắn đã bị trường đuổi học, việc này ảnh hưởng sâu sắc tới lý tưởng cao cả đi học chỗ nào sẽ bắt hết mỹ nữ chỗ đó.

Nếu như không phải do Huỳnh Anh Vũ, vào được ba học viện lớn Hoa Hạ là chuyện dễ như trở bàn tay đối với hắn. Một lần hẹn hò dã ngoại với Huỳnh Anh Vũ, Huỳnh Anh Vũ bị một nam sinh thích cô bám đuôi theo dõi, Vũ Minh Hiếu sau khi phát hiện, đánh cho hắn một trận bán sống bán chết. Nào ngờ nam sinh kia lại là quý tử của trưởng phòng giáo vụ của trường, còn là chủ tịch hội học sinh, hắn cáo trạng việc này lên trường, bản thân Vũ Minh Hiếu không có bất kỳ cái gì chống lưng tất nhiên là bị lấy lí do yêu đương và đánh cán bộ trường để đuổi học, ngay cả chủ nhiệm lớp năm lần bảy lượt nói đỡ giúp Vũ Minh Hieus cũng bị mắng đầu rơi máu chảy. Vũ Minh Hiếu - người bị gắn cho cái mác “có tài mà không có đức” dĩ nhiên không cam lòng, không chỉ cùng anh em lén đập vỡ cửa kính xe của trường phòng giá vụ, còn chặn con trai của trường phòng vào ngõ tối đánh cho gãy mấy cái răng cửa.

Toàn bộ những nữ sinh đã cùng hắn phát sinh quan hệ, đều có một đặc điểm chung, đó chính là từ đầu đến cuối không ai có ý nghĩ muốn đọc chiếm hắn, ngoài ra còn thờ ơ không quan tâm trước thói phong lưu của hắn, sau mỗi lần vui vẻ với nhau giống như có một loại ma lực nào đó làm cho các cô vĩnh viễn thần phục hắn. Nguyên do là vì như vậy mà lục đục nội bộ là điều không thể nào xảy ra, các cô cũng không dám chỉ vì chị em bất hòa với nhau mà bị hắn làm cho không xuống giường được.