Chương 2: Thôi miên

"Tiểu Quân? Con làm sao vậy?"

Thấy tôi ngẩn người không nói gì, mẹ lo lắng hỏi tôi.

"Ồ...Dạ! Con không sao, vừa rồi con mải nghĩ tới vài chuyện!"

Tôi tùy tiện tìm một lý do để lấp liếm.

"Ừ, vậy con nghỉ ngơi đi, nấu cơm xong mẹ sẽ gọi con dậy!"

Mẹ gật đầu, sau đó quay người ra ngoài, trong lúc đi còn ngâm nga một bài hát yêu thích.

Tôi nằm trên giường hơn mười phút, nhưng vì cảm thấy hơi buồn chán, cho nên tôi liền đứng dậy ra ngoài phòng khách để xem Tivi!

Cầm điều khiển trong tay, tôi nhấn liên tục để chuyển kênh, nhưng chẳng có gì thú vị cả!

Cuối cùng, tôi đành bước vào phòng bếp để xem mẹ nấu ăn!

Mẹ tôi đang tập trung làm bữa trưa cho tôi, vừa thấy tôi bước vào, mẹ lập tức nói:

"Tiểu Quân, con đói rồi phải không? Chờ mẹ một chút, cơm sắp xong rồi!"

"Dạ!"

Tôi lại phải quay người đi tới phòng khách và chờ đợi...

Không lâu sau, trước mặt tôi là một bàn thức ăn vô cùng thịnh soạn, bởi vì trong bụng đã sớm đói meo, cho nên tôi bắt đầu ăn không chút do dự!

"Mẹ ơi..."

Thấy mẹ ngồi nhìn mà không ăn, tôi liền ngẩng đầu hỏi:

"Sao mẹ không ăn?"

"Mẹ không đói, con cứ ăn đi!"

Mẹ cười đáp.

"Mẹ, chúng ta ăn cùng nhau được không?"

Tôi tiếp tục hỏi.

Đôi mắt của mẹ trở nên bối rối trong giây lát, nhưng ngay lập tức sáng tỏ rồi gật đầu:

"Được!"

Nhận được cái gật đầu của mẹ, tôi vội vàng vào trong bếp để lấy thêm một cái bát và một đôi đũa cho mẹ.

Sau đó, trong lúc hai mẹ con tôi ăn cơm, tôi để ý nét mặt của mẹ, mặc dù có vẻ hơi kỳ lạ, nhưng tôi không nghĩ ngợi nhiều.

Sau khi ăn xong, mẹ bắt đầu thu dọn phòng bếp, còn tôi thì về phòng và tiếp tục công cuộc nghiên cứu của mình!

Nhưng ngoài một hoặc hai trang đầu tiên, bảng chi tiết hoàn toàn trống rỗng!

"Lão già này thật là...Sao lão không nói cho mình cách sử dụng?"

Thẻ địa chủ trên danh sách...Nếu tôi là chủ nhà, vậy có nghĩa những người còn lại sẽ là khách, địa vị của chủ nhà đương nhiên phải lớn hơn địa vị của khách!

- Liệu rằng mình có thể ra lệnh cho khách hay không?

Nghĩ đến đây, tôi nóng lòng muốn làm thử, cho nên tôi liền mở cửa và nói với mẹ:

"Mẹ ơi, rót cho con một cốc nước!"

Ngay khi tôi nói xong, tôi thấy mẹ đang lau bàn thì đột ngột dừng lại, sau đó quay người đi vào trong bếp!

Chưa đầy một phút, mẹ mang đến trước mặt tôi một cốc nước, tiếp theo lại trở lại bàn tiếp tục công việc của mình!

"Haha..."

Nhìn cảnh tượng này, tôi không nhịn được cười lớn!

- Nó giống như thuật thôi miên!

"Tiểu Quân, con cười gì vậy?"

Tiếng cười của tôi làm cho mẹ giật mình!

"À...Không có gì đâu ạ!"

Tôi trả lời mẹ, sau đó đi tới ngồi xuống chiếc ghế sô pha, mặc dù đang nhìn mẹ làm việc, nhưng trong lòng tôi không khỏi nổi lên sóng to gió lớn!

- Nếu...Nếu mình ra lệnh cho mẹ, vậy chẳng phải mình có thể...Nhưng mà...Mệnh lệnh có bị hạn chế không nhỉ?

- Nếu vừa rồi chỉ là trùng hợp thì sao?

- Không được...Mình phải thử lại vài lần!

"Mẹ, con muốn nghe hát, mẹ hát một bài đi!"

...

"Mẹ, cho con một chút tiền tiêu vặt được không?"

...

"Mẹ, hôm nay mẹ vất vả rồi, mau đi tắm đi ạ!"

...

"Mẹ, bây giờ mẹ hãy ngồi xuống ghế sô pha, nhưng tuyệt đối không được cử động!"

...

Cứ như vậy, tôi đã ra lệnh cho mẹ hơn mười lần, và lần nào mẹ cũng nhất nhất nghe theo không cãi một lời!

Trên cơ bản, hiện tại tôi đã có thể xác định chắc chắn một điều, dù tôi nói gì thì mẹ cũng sẽ nghe theo lời tôi!

"Mẹ ơi, mẹ sẽ không nghi ngờ những gì con đang nói, đúng không? Và con sẽ là chính mình mà không cần sợ mẹ nữa!"

Nhìn mẹ đang ngồi trên ghế sô pha, khuôn mặt ửng hồng, vài sợi tóc ướt còn dính trên má, lộ ra một vẻ xinh đẹp quyến rũ động lòng người, cho nên tôi không nhịn được nhẹ nhàng ôm lấy mẹ.

Tại thời điểm này, con ác quỷ trong lòng tôi đã hoàn toàn giành được chiến thắng trước lý trí, tôi hít một hơi thật sâu, sau đó điều chỉnh lại người mẹ để cho hai mẹ con chúng tôi đối mặt với nhau, còn tôi thì ôm lấy vòng eo của mẹ, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi nhỏ nhắn của mẹ!

"Ừm…"

Cuối cùng, tôi và mẹ cũng đã hôn nhau, đó là tình cảnh mà tôi từng ao ước bao năm qua!

Ban đầu, tôi chỉ dự định hôn mẹ một chút, nhưng tôi càng hôn thì lại càng không muốn dứt ra, thậm chí tôi còn muốn được nhiều hơn thế nữa!

Vì vậy, tôi bắt đầu mút môi trên và môi dưới của mẹ, sau đó từ từ sử dụng đầu lưỡi, đẩy hàm răng trắng bóng của mẹ ra, liếm lấy chiếc lưỡi mềm mại của mẹ một cách dứt khoát!

"Ừm..."

Sau hơn mười phút liếm mút, tôi miễn cưỡng rời khỏi môi mẹ, nhưng giữa chúng tôi vẫn được kết nối bằng một sợi tơ óng ánh!

Lúc này, trên khuôn mặt xinh đẹp của mẹ là một nét ửng hồng, trái tim của tôi không khỏi rung động khi nhìn về phía mẹ!

- Nếu được quan hệ tình dục bằng miệng với mẹ thì thật tốt!

Tôi nhìn vào đôi môi gợi cảm của mẹ và thầm nghĩ.

Nghĩ như vậy, cái buồi của tôi lập tức trở nên cứng rắn, và tôi đã có thể khẳng định rằng mẹ sẽ nghe theo bất kỳ yêu cầu nào của tôi!

Ngay lập tức, tôi yêu cầu mẹ đến phòng ngủ của tôi, sau đó tôi cởi quần dài và quần lót của mình nhanh nhất có thể, và khi thoát khỏi trói buộc, cái buồi của tôi đã dựng đứng lên!

Không chỉ tôi, mà ngay cả mẹ cũng đều bị dọa bởi độ dài của cái buồi này, nhưng sau đó tôi lại thấy ánh mắt của mẹ chuyển thành phấn khích!

Tôi ngồi trên ghế như một vị Vua thời cổ đại, yêu cầu mẹ ngồi trước mặt tôi, ra lệnh cho mẹ nói:

"Mẹ ơi, mẹ hãy dùng cái miệng ấp áp của mẹ phục vụ cho cái buồi của con đi!"