Chương 30.2: Kíƈɦ ŧɦíƈɦ

Cả nhà đều ngừng lại nhìn qua phía Trần Kiệt đang nghe điện thoại.

“Vậy ý của mấy người là bây giờ tôi phải lập tức qua đó ngay sao? Mấy người không tự giải quyết được hả trời? ….Vậy cần bao lâu, hai ngày? Đợi hạng mục này xong rồi, tôi không tính toán với mấy người mới lạ đó!”

Hắn ta cúp máy, nói với cha Trần và mẹ Trần: “Cha, mẹ, bên công ty xảy ra chuyện rồi, đó là một hạng mục rất quan trọng của công ty.Cần con đích thân qua đó xử lý, tối nay phải qua đó một chuyến thôi.”

“Ồ…vậy cần ở đó bao lâu?”

“Chắc hai ngày.”

Cha Trần hừ một tiếng rồi nói: “Đừng có mà chỉ xin lỗi không với chúng ta, nói với Chu Ninh ấy.”

“Chu Ninh, anh đi nhá, em chăm sóc cha mẹ và Trần Diễn được chứ.”

Chu Ninh đương nhiên vô cùng vui vẻ, giả vờ do dự rồi nói: “Được rồi….làm xong nhanh rồi quay lại nha!”

Hắn ta không trả lời lại.

Chu Ninh cười thầm, cô vừa rồi rõ ràng nhìn thấy, điện thoại đâu có ai gọi đến. Chồng cô diễn trò cũng vất vả thật, như vậy cũng tốt, có thể ở bên cạnh Trần Diễn rồi.

Trần Kiệt vừa đi, thì biến thành cô và Trần Diễn ngồi cùng nhau, đối diện là cha, mẹ Trần.

Chu Ninh duỗi chân ra rồi từ từ từ mắt cái chân Trần Diễn lần dần lên trên, đến bắp chân thì khẽ cọ vào chân hắn.

Cô cảm nhận được thứ đó của hắn cương cứng lên rồi, động tác ăn lập tức dừng lại. Nhưng gương mặt cô vẫn bình thường, còn không quên gắp thức ăn cho cha mẹ chồng.

Nhưng ở dưới bàn thì đang dùng chân trêu chọc chú nhỏ.

Trần Diễn cũng rất bình thường và ổn định, khi Chu Ninh định rút chân ra, hắn dùng hai chân kẹp chặt cái chân đang định rút ra của cô. Lần này đến lượt Chu Ninh cứng đơ người, nhưng dù có thế nào cũng không được biểu hiện ra bên ngoài.

Trần Diễn lau sạch miệng, nhìn như đang cúi đầu chơi điện thoại.

Nhưng thật ra đang điều chỉnh lại vị trí chân của cô, bây giờ chân cô đang bị kẹp giữa đùi của hắn.

Hai người ngồi vừa gần nhau, mà bàn cũng vừa cao. Trần Diễn có làm gì thì cũng chẳng ai nhìn ra, động tác có mạnh dạn chút cũng không vấn đề gì.

Vì vậy hắn kẹp chặt chân cô, bàn tay không ngừng vuốt ve chân cô, làm cho cô run lên, đồng thời cảm giác sung sướng cũng bắt đầu xuất hiện.

Trần Diễn không chỉ dừng lại ở đó,tay hắn còn với đến cái nơi ở giữa hai chân cô. Cô mặc một chiếc váy dài, bên trong cũng không mặc quần giữ nhiệt, cứ như vậy, váy cô sau một lúc thì bị hắn vén lên đến tận đùi.

Qua lớp váy cô có thể cảm nhận được nhiệt độ từ tay hắn.Có chút lạnh, nhưng cũng rất ấm áp.

Cho nên, dù đang ngồi ngay trước mặt cha Trần, mẹ Trần và đang cùng ăn cơm, cô cũng không muốn thu chân lại.

Trần Diễn nhận được phản ứng ngầm của cô, hắn kéo chân cô đặt vào vị trí giữa hai chân hắn, nó sớm đã nóng hừng hực lên rồi, giờ chỗ đó như một con rồng đang muốn bay ra bên ngoài vậy.

Cô không dám cử động chân, chân mà động nửa trên cũng sẽ chuyển động theo, sợ cha Trần và mẹ Trần sẽ nhì thấy mất. Có điều cô không phản ứng lại, nhưng Trần Diễn vẫn tiếp tục tự cọ sát vào người cô.

Cái thứ nóng bỏng bên trong quần hắn như muốn nuốt chửng lấy cô.

Và nó cũng càng ngày càng cứng hơn, Chu Ninh thật sự sợ hắn sẽ cương lên và không chịu nổi ngay tại đây, đến lúc đó làm sao giải thích. Cô liền đá mạnh hai cái ra hiệu cho hắn ngừng lại.

Trần Diễn hiểu ngay, vội buông chân cô ra, còn giúp cô kéo váy xuống, nụ cười trên mặt hắn lại quay trở lại.

Chu Ninh cũng đã ăn xong, bắt đầu nói chuyện phiếm với mẹ Trần.

Ai cũng không thể nhìn ra, chuyện hai người họ trêu chọc nhau trước ngay trước mặt cha mẹ Trần.

Chu Ninh nở nụ cười từ tận đáy lòng, đó không chỉ là vì sự kích thích khi nãy, mà đó còn là vì trong lòng cô có một sự đắc ý khó hiểu.