Chương 31.2: Quay lại chốn cũ

“Chị thật ngoan.”

Đầu vú cô đã cương cứng lên rồi, cả người cô ngứa ngày vô cùng, chỉ có dương vật của hắn mới cô thể khiến cho người cô hết ngứa.

Chiếc váy ngủ mới đây còn dài đến đầu gối, nhưng giờ nó chỉ còn vắt một khúc ngang eo, và cơ thể người đàn ông cũng trần như nhộng, cảnh này giống như một bức tranh sơn dầu nam nữ của Tây Âu.

Dương vật của hắn từ phía sau dần dần đâm vào giữa hai chân cô, từ từ từng chút từng chút cọ sát vào âm đạo cô, âm đạo mềm mại bị cọ xát qua lớp vải sưng đỏ lên, nước từ đó chảy ra, thấm ướt quần lót và dính cả lên dương vật của hắn.

“Khó chịu quá…Trần Diễn, em mau đút vào đi….”

“Chị nói gì cơ?” Hắn giả vờ như không nghe thấy cô đang nói gì

“Mau đút vào đi!”

“Chị gọi em là anh đi, rồi em đút vào”

Hắn kéo quần lót cô qua một bên, âm đạo cuối cùng cũng đã được giải phóng, nước vẫn chảy ra. Bật đèn lên, hắn nhìn thấy âm đạo đỏ hồng, rồi lấy ngón tay sờ nắm chúng, đút vào cả bên trong, vừa vào lập tức bị hút ngay lấy.

Hắn lấy dương vật hắn đặt lên âm đạo cô, cảm giác như dục vọng được giải phóng, nhưng hắn không đút vào.

“Ư….em sao lại hư…..”

“Anh…anh anh…..”

Đột nhiên cảm giác bên dưới lấp đầy, cô ngẩng đầu lên hưởng thụ, hắn đâm nửa dương vật vào bên trong cô, bên trong như mở ra, cảm giác ấm áp bao trùm lấy toàn bộ cơ thể hắn, hắn khẽ rên lên.

“A….”

Trần Diễn đột nhiên hung hăng dập, mỗi lần dập lại càng sâu hơn, càng mạnh hơn, cả dương vật đã đâm sâu vào âm đạo, nước không ngừng chảy ra, tiếng giao hợp nhóp nhép vang lên liên tục.

“Ưm….đừng….có mạnh như vậy.”

Lúc này đây cứ như cái lần đầu tiên được dương vật của hắn chiếm lấy, mà làm trên chiếc giường này, lại càng khiến cho cô không suy nghĩ được gì.

Ngay trong phòng của anh trai hắn, đụ người phụ nữ của anh trai hắn, phòng ngay bên cạnh là phòng cha mẹ hắn, thập chí hắn còn không biết bọn họ đã ngủ hay chưa.

Nhưng như vậy, hắn cũng không hề hành động dè dặt lại, hắn hi vọng giọng cô rên to hơn, khiến cho cả thế giới này đều thức dậy. Tất cả mọi người đều biết cô bị hắn đụ đến mức rên rỉ không ngừng, cha mẹ và anh trai đều phát hiện ra chuyện của hai người, cô không chỉ lên giường với hắn, mà còn để hắn đụ ngay trên giường của Trần Kiệt.

Đầu óc hắn bị dục vọng chiếm trọn, một vương quốc mới được thành lập trong đầu hắn, nó tên là Chu Ninh. Trong vương quốc ấy chỉ có hai người là hắn và cô, cả hai cả ngày làm tình với nhau.

“Chu Ninh….Chu Ninh…..” Hắn gọi đi gọi lại tên của cô, giọng hắn vang vọng khắp phòng, cô không dám kêu một tiếng nào.

Hai người đang nằm nghiêng, Trần Diễn liền nâng một chân của cô lên, như vậy hắn càng đâm vào sâu hơn.

Trần Diễn đứng dậy, nhìn cô, nhìn gương mặt cô, nhìn ngực cô, đầu vú cô, vai cô. Tóc cô xõa trên hai vai, buông lơi xuống lưng, đường nét quyến rũ, cặp mông trắng căng tròn như cái bánh bao, sờ mềm mịn, không muốn rời tay.

Chu Ninh bị hắn lật người lại, mặt đối diện với Trần Diễn, hai chân cong lên hình chữ M, âm đạo lộ ra ngày trước mặt, nó như một bông hoa, mềm mại và đang rỉ nước.

Tại sao đột nhiên lại thay đổi tư thế như vậy, đó là bởi vì đây chính là tư thế mà hắn đã thấy Chu Ninh và Trần Kiệt làm tình với nhau.

Hắn muốn ở chính đây, thay thế tất cả những ký ức làm tình trước đây của cô với Trần Kiệt thành của cô với hắn.

Lần này đâm vào, hắn đâm hết cả dương vật vào làm cho người cô run lên.

Tốc độ tăng lên, âm thanh của da thịt chạm vào nhau phát ra cũng lớn hơn.

“Chị, rên lên đi.”

Hai tay cô đang che kín miệng để tránh không cho tiếng rên rỉ của cô phát ra, thì lại bị hắn túm lấy đặt ra sau đầu hắn.

Lúc này tiếng rên rỉ của cô vang lên, vẫn chưa quá to tiếng, vì sợ cha Trần và mẹ Trần sẽ tỉnh giấc.

“Chị, chị có biết không? Năm đó lần đầu tiên chi cùng anh trai em quay về, đã đụ nhau ở tư thế này, em đã đứng bên ngoài nhìn hai người, nghe tiếng của hai người, nghĩ xem nếu đó là em thì sẽ ra sao.”

“Trần Diễn….” Cô sững người.

Trần Diễn không nói gì, mà lại bắt đầu dập mạnh hơn.

Ngực cô lắc lưu theo từng động tác của hắn, cứ lắc lư như vậy. Gương mặt đầy dâm đãng, trong mắt cô chỉ có hắn, chỉ có mình hắn mà thôi, hai chân dang rộng ra cũng là vì hắn.

Hắn cúi đầu nhìn tất cả, nhìn Chu Ninh lại càng thêm yêu cô hơn, nếu dùng một từ ngữ lãng mạng để miêu tả, thì từ đó chính là trên thế giới này hắn chỉ có một mình cô mà thôi.

“Chu Ninh, em yêu chị.”

Nói rồi động tác nhấp của hắn lại tăng lên, mãnh liệt ơn, đâm sâu vào bên trong cô, sau đó muốn rút ra, nhưng lại bị cô kéo lại.

“Cứ như này đi.”

Cứ như này, mãi mãi như này.