Chương 37: Tuổi 18

Từ khi bắt đầu chuyển đến thành phố này, Chu Ninh cũng không nghe được bất cứ một tin tức gì về Trần Kiệt, cố nghĩ có lẽ hắn ta đã ở cùng với Mỹ Mỹ, người mới của hắn ta rồi.

Tình cờ, thông qua ảnh đăng từ những hôn lễ mà bạn bè tham gia, cô biết hắn ta đã kết hôn rồi. Chu Ninh đặt điện thoại xuống, Trần Diễn ngồi bên cạnh vẫn đang cặm cụi chiến đấu với đồng đề thi thử đại học.

Cậu học sinh cấp 3 mới 18 tuổi vừa yêu vừa học, nghe có vẻ khó tin đúng không, nhưng hắn làm được chuyện đó, mà còn làm rất tốt nữa là đằng khác.

Bất luận là làm bạn trai, hay làm một học sinh cấp 3, Trần Diễn cũng hoàn thành không chút sơ sót.

Hắn không có cả thời gian cắt tóc, mấy ngày nay là thời gian ôn tập căng thẳng cho kỳ thi tuyển sinh đại học, nên hắn chẳng còn để ý gì đến tóc tai nữa, đầu tóc hắn rồi mù.

Chu Ninh nhìn không chịu được liền giúp hắn chỉnh lại tóc, nhưng vừa giơ tay ra lại thấy hắn đang rất tập trung làm, vậy là cô thu tay lại, không làm phiền hắn nữa.

Hắn học hành rất nghiêm túc, không biết tại sao mà đến ngay cả bản thân cô cũng cảm thấy tự hào, nó như kết thúc quãng thời gian học hành đầy hối tiếc của cô trước đây vậy, bởi vì cô học rất kém.

“Sao lại dừng lại không sờ đầu em vậy?” Trần Diễn vẫn không ngừng viết, hỏi cô.

“Sợ làm phiền đến em.”

“Nếu như sợ làm phiền em, vậy em đã không để cho chị vào nhà rồi.”

Sợ Chu Ninh hiểu lầm, hắn lại nói: “Chị làm gì mà phiền phức chứ, ngồi bên cạnh em, thì tâm trạng em sẽ tốt hơn nhiều.”

“Em không lo lắng sao, sắp thi rồi mà?” Cô tò mò hỏi.

Hắn ngừng bút lại một giây, sau đó lại tiếp tục viết.

“Có lo lắng, nhưng em còn sợ không theo kịp chị hơn.”

“Em đã thua chị mấy năm rồi, không nhanh chóng túm lấy cơ hội thì phải làm sao đây?”

Chu Ninh cười.

Thật ra thì trong khoảng thời gian này mẹ Trần có đến nơi Trần Diễn ở, vừa hay lúc đó Trần Diễn lại đi học, mà Chu Ninh thì lại ở nhà.

Bà ấy ban đầu rất kinh ngạc, cũng có chút khó hiểu, sau đó dần dần cũng tiếp nhận, nhưng cuối cùng thì mối quan hệ vẫn chưa đâu vào đâu.

Nhưng như vậy cũng có thể coi là tốt rồi, ai mà có thể chấp nhận một người đã từng là con dâu, trước thì kết hôn với con trai cả sau lại cùng con trai út yêu đương cơ chứ?

Chỉ tội cho Trần Diễn phải dùng thực lực để chứng minh quan hệ của hắn và cô sẽ không ảnh hưởng đến việc học hành của hắn.

Không ngờ nó không ảnh hưởng gì, mà thành tích của Trần Diễn còn có tiến bộ. Chuyện này khiến Chu Ninh rất bất ngờ, cô còn hỏi hắn tại sao lại vậy, thì hắn nói do tình yêu thúc đẩy.

Ngày đó, Chu Ninh đang bận rộn hoàn thành nốt bản thảo, thì đột nhiên nhớ ra ngày mai Trần Diễn thi đại học rồi, cô lập tức dừng bút đến nhà Trần Diễn.

Vừa mở cửa ra đã thấy Trần Diễn ngồi trên sofa xem ti vi, mặt rất rảnh rỗi.

Chu Ninh nghĩ bản thân không lẽ nhớ nhầm ngày rồi hả.

Sao mà nhìn hắn không hề có chút lo lắng hồi hộp gì hết vậy.

“Chị, sao giờ chị mới đến?”

“Không phải ngày mai em phải thi đại học sao, chị đến đây để ở bên cạnh em này.”

Trần Diễn nhận lấy đồ ăn vặt cô mua ở cửa tiệm mà hắn thích nhất, rồi sau đó mở nó ra nói đầy thích thú: “Chị đối với em thật tốt.”

“Chị còn cho rằng em sẽ căn thẳng bồn chồn đi đi lại lại trong nhà cơ, không ngờ em lại rảnh rỗi thế này, còn xem tivi cơ đấy.”

Hắn cắn một miếng đồ ăn, gương mặt vô cùng mãn nguyện, nuốt xuống rồi nói: “Có gì mà lo lắng căng thẳng chứ, chị xem này, cha mẹ em cũng còn chả đến cơ mà.”

Chu Ninh cười đùa nói: “Em ăn cái này sẽ không ảnh hưởng đến sự phát huy của em vào ngày mai đó chứ, không thi tốt đừng có trách chị đấy.”

“Nếu như thi không tốt thật thì sao? Chị nuôi em nha.”

“Thì cũng chỉ còn có thể như vậy thôi chứ sao.” Cô bất lực nói.

“Chu Ninh đúng là người tốt nhất trên đời này, em nhất định sẽ chăm sóc cho chị thật tốt.”

Tay của hắn lại bắt đầu không thành thật, cô vội vàng ngồi tránh xa hắn ra, nói: “Thi xong đi rồi làm gì thì làm.”

Tối đó, Chu Ninh vốn dĩ không định ở lại ngủ với hắn, sợ sẽ ảnh hưởng đến giấc ngủ của hắn.

Nhưng hắn cứ cương quyết kéo cô lại ngủ cho được, miệng liên tục nói: “Em phải ngủ với chị thì mới ngủ ngon được, thi mới phát huy hết sức và có kết quả tốt nhất được.”

Cô bất lực, chỉ có thể thuận theo ý của hắn.

Rõ ràng ngày mai Trần Diễn thi đại học, nhưng Chu Ninh lại lo lắng căng thẳng không ngủ nổi, quay người lại nhìn hắn.

Cậu bé mới 18 tuổi, nhưng không giống 18 tuổi chút nào.

Sống rất kỷ luật, ý chí kiên định, có chút ngang ngạnh đáng yêu, có khi xấu xa đáng ghét, tính cách cũng rất tốt, đôi khi hay buồn, lúc nào cũng luôn thẳng thắn bày tỏ cảm xúc của mình.

Cô thích cái thứ tình cảm tươi mới này của hắn, thích những ham muốn không che giấu của hắn.

Tất cả đều vừa vặn với hắn, nếu như hai năm trước vào mùa hè đấy , cái lần gặp nhau đó chỉ là ngẫu nhiên tình cờ, vậy những lần sau đó, đều là khát vọng từ tận trong lòng cô.

Hai người họ trời sinh một cặp.

Chu Ninh luôn cảm thấy trong lòng hắn có gì đó giấu kín, nhưng cô làm thế nào cũng không tìm ra được đó là gì.

Không sao cả, cô có thể đợi. Chỉ cần hắn nguyện ý nói ra.

Cô vuốt ve mái tóc rối xù của hắn, rồi đặt một nụ hôn lên môi hắn.

Mau ngủ đi, mãi mãi đừng lớn lên, chỉ cần làm cậu bé của cô là được rồi.

Ngày hôm sau Trần Diễn bị cô gọi dậy, bữa sáng cô cũng đã chuẩn bị xong hết rồi.

Trần Diễn ăn rất từ từ chậm rãi, cô nhìn mà sốt hết cả ruột, mặc dù còn rất nhiều thời gian nhưng cô vẫn cứ lo.

Thực tế là cô còn lo lắng hơn cả hắn, Trần Diễn và cô lúc ra khỏi cửa vừa đúng giờ, đến chỗ thi từng học sinh và người nhà đều đang ôm lấy nhau cổ vũ nhau.

Trần Diễn vốn định quay người đi vào nơi tổ chức thi luôn, nhưng đột nhiên lại quay lại hôn cô một cái, nhân tiện thì thào gì đó với cô.