Chương 38.1: Bộc bạch

Nụ hôn úp mở, trong mắt cô, bóng lưng đi vào nơi thi của hắn cũng thật sự rất đẹp trai.

Cô cứ nhìn Trần Diễn mãi, nhìn cho đến khi hắn hòa vào đám đông học sinh và biến mất hẳn mới thôi.

Khi đó bên tai cô vẫn còn vang vọng tiếng thì thầm của hắn:

“Tin em đi.”

Cô thật là, thật là may mắn khi có một người bạn trai như hắn.

Hôm nay Trần Diễn có một trận đấu bóng rổ ở trường, bảo cô nhất định phải đến xem.

Chu Ninh thấy hắn vừa làm nũng với cô vừa nấu ăn lấy lòng cô, thật sự không có cách nào từ chối, đành phải đi xem hắn thi đấu dù trước hôm đó phải cố gắng nộp cho xong bản thảo vì sắp đến hạn chót.

Người phụ trách hôm đó vẫn đang hỏi cô sao lại giao bản thảo sớm như vậy, đây còn là lần đầu tiên cô giao sớm như thế nữa.

“Tôi phải ở cùng bạn trai.”

“Ngưỡng mộ cô quá đi.”

Đi được nửa đường cô nghĩ không thể nào lại đến tay không được, cô liền chạy đến cửa hàng tiện lợi mua thức ăn và cả đồ uống, xách đầy cả hai tay, sau đó mới đến trường của hắn.

Khuôn viên trường đại học khác hoàn toàn với trường cấp 3 trước kia, cả bầu không khí đều thấy nhẹ nhàng hơn rất nhiều, chí ít thì cũng không có tình trạng trường vắng tanh không thấy có một ai.

Đi theo bản chỉ dẫn đến được sân bóng rổ, sân bóng rổ này được xây dựng rất giống với những gì thấy trong phim. Quanh sân bóng rổ là những hàng ghế xếp từ thấp lên cao thành vòng, cô đến cũng coi là sớm, những khi đến nơi thì ở đây cũng đã có khá đông người rồi.

Nam sinh nữ sinh gì cũng có, Chu Ninh tìm một chỗ ngồi ở hàng đầu, để cho Trần Diễn có thể nhìn thấy cô.

“Trần Diễn, chị đến sân bóng rồi này.”

“Chị ngồi ở đâu?” Hắn tay cầm điện thoại đi từ trong phòng chờ đi ra, tìm kiếm cô trên khán đài.

Chu Ninh vẫy tay ra hiệu.

Lúc đó hắn mới thấy vị trí mà cô ngồi, hắn cười với cô, nói: “Em quay lại phòng chờ trước, nói chuyện sau nha chị.”

“Được rồi, em cố lên nha.”

Trận đấu bóng rổ bắt đầu, mỗi khi có ai cầm bóng và chuẩn bị ném, thì tất cả mọi người trên khán đài đều trở nên kích động vô cùng, nếu biết ai ném trúng bóng vào rổ, thì còn kích động hơn nữa. Trên sân chỉ có vài cổ động viên lớn tuổi là vẫn ngồi im bình luận xem ai nên thế này ai nên thế kia, ai tốt ai dở mà thôi.

Chu Ninh cũng không biết từ lúc nào mà cũng hòa mình vào không khí náo nhiệt đó, mấy người đứng lên cổ vũ gào thét tên của Trần Diễn.

“Trần Diễn!”

“Trần Diễn !”

“Trần Diễn cố lên!”

Tiếng ồn của cổ động viên xung quanh hoàn toàn che lấp cô đi, nhưng cho dù có như vậy, cô cũng không ngừng hò hét.

Giữa trận đấu không biết đó làm cảm giác gì, Trần Diễn chỉ liếc nhìn về phía cô một cái, mà cô biết ngay hắn đang nhìn cô.

Ngay sau đó, hắn ném bóng vào rổ, hoàn hảo có được 3 điểm.

Tim cô như muốn rớt ra ngoài, nó đập nhanh hơn, nghe rõ cả tiếng tim đập.

Trong hiệp hai đội của Trần Diễn phát huy rất tốt, dễ dàng bắt kịp tỉ số chênh lệch của hiệp 1.

Hết giờ, cô đi theo Trần Diễn đến phòng chờ và đưa nước cùng đồ ăn cho từng thành viên trong đội.

“Có bạn gái đúng là tốt thật, thật ngọt ngào làm sao.”

“Cậu từ tìm lấy một người đi, để khỏi ghen tị với Trần Diễn nữa.”

“Đúng đó.”

Mấy đồng đội của Trần Diễn cứ xúm lại nói chuyện tầm phào, Chu Ninh không để ý lắm.

“Chị, hôm nay thấy em lợi hại không?”

Hắn ngồi trên chiếc ghế đối diện cô, trên mặt toàn là mồ hôi, mồ hôi có khi còn đọng lại thành giọt trên trán.

Hắn nói gì đều bị mấy thành viên trong đội ở phía sau nghe hết, họ lén lút thì thầm nói Trần Diễn sao lại có thể nói mấy thứ buồn nôn như vậy.

“Rất lợi hại, vừa nãy chị đều xem hết á. Chị cũng không hiểu bóng rổ lắm, nhưng nhìn em ném vào rổ nhiều lần như vậy, nhất định là em rất lợi hại!”

Hắn nghe cô nói vậy liền cảm thấy rất vui vẻ, sau đó ngay trước mặt những thành viên trong đội đang đứng phía sau mà thơm Chu Ninh một cái.