Chương 2: Lén Lút.

Chương 2: Lén Lút.

Trong đầu của Trần Bảo lúc này chỉ nghĩ được về hình ảnh quyến rũ trần truồng của mẹ mình vừa nãy nhìn lén ở trong phòng sau cánh cửa, nên dù đang ngồi làm bài tập thì tâm trí cũng chỉ còn biết về cặp vú, cặp mông cùng những đường cong duyên dáng mê người của mẹ mà thôi. Thậm chí trong lúc vô giác không biết từ lúc nào mà trên tờ giấy bài tập, thì Trần Bảo cũng đã tự vẽ ra một hình bóng cũng một người phụ nữ xinh đẹp trần truồng hệt như mẹ của mình.

Mẹ của Trần Bảo tên là Lý Như Hà, năm nay đã hơn 35 tuổi, cô là một nhân viên kế toán ở trong một tập đoàn lớn, hơn nữa vì tài năng trong công việc nên được lòng mọi người rất nhiều, cũng sắp sửa được lên chức. Bởi vì ba của Trần Bảo qua đời sớm do tai nạn xe cộ khi nó mới chỉ được 5 tuổi nên hoàn cảnh gia đình vô cùng khó khăn, gần như là một mình mẹ của nó gánh vác tất cả, nên tình cảm của mẹ con nó vô cùng thân thiết và tình cảm.

Từ nhỏ đến lớn rất ít khi cảm nhận được tình cảm của ba, nên thường Lý Như Hà sẽ san sẻ tình cảm ấy cho nó, và để Trần Bảo không bị áp lực cũng như tủi thân nên hai mẹ con thường xuyên ngủ chung trước khi nó lên 12 tuổi đến thời kỳ dậy thì. Lúc đó thì mẹ cùng nó đều là ngủ trần truồng cả người chẳng một mảnh vải, vì đây là thói quen khi ngủ của Lý Như Hà. Khi ngủ thì cô thường luôn ôm chặt lấy hắn để ngủ, nên cặp vú bự căng tròn mịn màng của cô thường xuyên là món ‘đồ chơi’ vui vẻ ở trong tay hắn.

Khi ba của Trần Bảo qua đời khi nó được năm tuổi, còn em gái của hắn thì mới chỉ được bốn tuổi mà thôi, cả hai còn chưa lên trường tiểu học, chứ đừng nói biết gì về chuyện nam nữ tình dục. Vậy nên trong những lúc vuốt ve xoa nắn cặp vú bự mềm mại của mẹ mình thì cũng chỉ thấy vui vui mà thôi, chứ trong đầu không nghĩ gì nhiều cả. Nó thường ngủ ở phía trong cùng của giường, mẹ nằm giữa còn em gái thì nằm ngoài cùng, có khi em gái tranh nhau đòi ngủ trong cùng nhưng lại không thành do không tranh lại nổi nên chỉ nức nở vòi vĩnh mà thôi.

.

Nó cùng với em gái và mẹ mình ngủ cùng nhau khoảng hơn bảy năm, khi đó nó còn rất nhỏ nên cũng chẳng biết cái gì, nên càng không biết đi thưởng thức và hưởng thụ thân thể xinh đẹp ngọc ngà của mẹ mình. Nhưng hiện tại nó đã lớn và biết về tình dục qua kiến thức trên mạng, nên vô cùng tiếc hận khi chẳng còn thể ngủ cùng với mẹ, đụng chạm thân thể quyến rũ mê người ấy, và đặc biệt nhất là vô cùng buồn khi chẳng còn được chơi đùa với cặp vú bự nõn nà mềm mại của mẹ nữa rồi……

Trần Bảo cứ như thế ngồi ở trên bàn sofa ở trong phòng khách sau một quãng thời gian dài, nhưng nó vẫn chưa thấy mẹ mình từ trong phòng đi ra ngoài. Vì thế trong lòng nó cảm thấy vô cùng bứt rứt khó chịu và tò mò, đến lúc không thể chịu nổi nữa mà vội vàng chạy lên trên phòng mẹ mà tiếp tục nhìn lén.

.

Lúc này mẹ của nó Lý Như Hà đang ăn mặc trên người một bộ váy liền áo màu đen quyến rũ, đôi chân dài miên man chậm rãi đưa vào bên trong miệng váy, nó từ trong gương phản chiếu có thể thấy rõ được mọi chuyện. Đồng thời cũng phát hiện mẹ mình hoàn toàn không có mặc quần lót, cả người chỉ mặc mỗi bộ váy liền ấy, cũng có nghĩa cặp vú căng tròn mềm mại kia và âm đạo ướt át chẳng có gì để bảo hộ cả, chỉ nghĩ đến thôi là đã cảm thấy kích thích vô cùng. Sau khi mặc quần áo lên người xong xuôi thì Lý Như Hà cũng chuẩn bị sửa sang lại ở trước bàn trang điểm một chút, rồi mới chuẩn bị từ trong phòng ngủ đi ra bên ngoài.

Trần Bảo thấy vậy thì cũng vội vàng dùng ba chân bốn cẳng chạy đến ghế sofa ngồi xuống, nó đã không kịp thời chạy đến chỗ bàn có để mấy tờ đề bài tập của mình vì đối diện cửa phòng của mẹ là ngày sofa phòng khách. Nên cũng chỉ đành thuận thể chộp lấy một quyển sách ở gần đó mà giả vờ chăm chăm nhìn lấy, dường như đang rất nghiêm túc đọc sách. Cho đến lúc mà nó làm xong tất cả mọi thứ, thì mẹ cũng từ trong phòng của mình chậm rãi mà bước ra bên ngoài.

“ Ủa, Bảo? Con về lúc nào thế? Nay về sớm thế con? “ Lý Như Hà từ trong phòng ngủ của mình bước ra, nhìn thấy cặp sách của con trai cũng như thấy được nó ngồi đọc sách trên ghế sofa nên ngạc nhiên hỏi.

“ Dạ! Tại hôm nay được nghỉ nửa tiết á mẹ. Mà sao nay mẹ cũng về sớm vậy ạ? “ Mặc dù có chút hồi hộp do vừa nãy đã lén lút nhìn mẹ thay đồ, nhưng mọi thứ không thể mặc kệ bỏ qua được nên nó chỉ đành cố gắng bình tĩnh trò chuyện với mẹ mình.

“ À, do nay mẹ xin nghỉ ở công ty hơi do thấy mệt xíu… “ Lý Như Hà vừa nói vừa đi đến chỗ con trai mình, nhẹ nhàng dùng tay vuốt ve đầu của nó, trên mặt cô tràn ngập tình yêu thương vô hạn của mẹ đối với con.

Trần Bảo cũng thuận thể dùng đầu tựa vào trên bộ ngực mềm mại của mẹ mình, khuôn mặt đẹp trai ‘vừa vặn’ mà đặt vào bên trong cặp vú bự to tròn đó, sau đó lại ấp a ấp úng mà thủ thỉ nói : “ Mẹ… Con… Con hôm qua ngủ mơ thấy một giấc mơ kỳ lắm ạ…. Rồi sau đó liền… Liền… “

.

“ Ora? Vậy con của mẹ mơ thấy cái gì nè…. Nói cho mẹ nghe với xem nào… “ Lý Như Hà ôm chặt lấy con trai của mình vào lòng, cười cười xoa đầu nó hỏi tiếp.

“ Nhưng con nói ra mẹ không được đánh con đâu đấy… “ Trần Bảo vừa muốn nói, lại vừa có chút sợ hãi mà rụt rè không thôi.

“ Nói đi… Con mà không nói mẹ mới đánh con đấy Bảo à… Hihihi… “ Thấy con trai mình bẽn lẽn dễ thương như thế thì Lý Như Hà không khỏi cười cười trêu đùa nó một chút, và khi thấy Trần Bảo có chút sợ hãi thì liền nhanh chóng mà an ủi nói: “ Thôi mẹ đùa đấy… Cứ nói đi… Mẹ không trách con đâu mà… Mẹ đang rất tò mò con trai của mẹ đã mơ một giấc mơ như thế nào đó nha! “ Sau đó còn vừa nói vừa dùng tay vuốt ve khuôn mặt của Trần Bảo, dường như muốn nó yên tâm hơn mà kể ra.

.

“ Vậy… Con nói nha mẹ… “ Trần Bảo hít sâu một hơi để lấy tinh thần, hỏi nhỏ nói.

Lý Như Hà đưa tay ra hiệu cho con trai mình tự nhiên hơn: “ Ừm! Con nói đi! “

“ Hôm qua con mơ thấy con với mẹ ngủ cùng nhau…. “ Trần Bảo cố gắng lấy hết can đảm mà bắt đầu kể với mẹ mình về giấc mơ của nó.

“ Rồi sao nữa nè? “ Thấy con trai ngắt quãng giữa chừng, Lý Như Hà tò mò vội vàng hỏi tiếp.

“ Dạ con mơ thấy cặp vú của mẹ ạ…. “ Đứa Con Loạn Luân. - Chương 2: Lén Lút.Đứa Con Loạn Luân. - Chương 2: Lén Lút.