Chương 3: Tâm Sự Với Mẹ.

Chương 3: Tâm Sự Với Mẹ.

Lý Như Hà nghe được con trai của mình nói đến hai chữ ‘vú mẹ’ thì trên mặt cô không khỏi trở nên đỏ ửng vì xấu hổ không thôi, dù sao đã từ lâu từ khi mà chồng mất thì cô cũng chưa được nghe những từ tục tĩu như thế này.

Hơn nữa gần đây cô cũng có thể phát hiện được rằng từng ánh mắt, biểu cảm, hành động và ngôn ngữ của con trai mình dạo này khác xa so với trước kia, dường như đang có dấu hiệu như một cậu trai trẻ yêu thầm lấy người mẹ của nó vậy, nhưng may mắn là cô có thể dùng vị thế người mẹ và kinh nghiệm của người phụ nữ đã có tuổi mà hóa giải hết những tình huống éo le ấy.

Nhưng mà lúc này thì không hiểu tại sao Lý Như Hà lại muốn nghe xem con trai của mình đang ẩn giấu và muốn nói điều gì, dù sao chính cô tối ngày hôm qua khi đi ngủ, cũng mơ được một giấc mơ khá kỳ quặc khi hai mẹ con nằm chung chăn chung gối. Vì vậy nên cô mới rất muốn Trần Bảo nói ra những lời hắn muốn nó với cô, để xem xem có phải nó giống với giấc mơ mà cô đã mơ kia hay không.

“ Nói đi Bảo nè! Dù sao con cũng đã lớn rồi, mơ đến những chuyện như thế này là bình thường mà thôi nè… “ Vừa nói vừa ngập ngừng một lát, sau đó thì lại hít sâu một hơi, Lý Như Hà liền nắm chặt lấy bàn tay của con trai mình đặt lên trên phần ngực mềm mại nõn nà mà cô luôn chăm sóc kỹ càng, nhỏ giọng thủ thỉ nói: “ Và nếu mà con muốn sờ vú của mẹ… Chỉ cần nói ra là được… Mẹ cho phép con mà… Nên con cứ sờ thỏa thích đi…”

Trần Bảo có chút ngạc nhiên và bất ngờ vì nó không thể ngờ được mẹ mình lại sống thoáng đến như thế, nhưng mà cơ hội đến tay thì sao có thể mà bỏ lỡ được có chứ, vậy nên nó cũng liền không chút ngần ngại mà dùng đôi bàn tay của mình đặt ở trên cặp vú mềm mại nõn nà của Lý Như Hà không ngừng mà vuốt ve xoa nắn.

.

Cũng bởi vì do mẹ của nó không có mặc áo lót hay quần lót gì trong người cả, thế cho nên khi núm vú cùng với lòng bàn tay của nó tiếp xúc lẫn nhau thì có thể cảm nhận được một loại cảm giác cực kỳ mềm mại và khác lạ, hệt như một tia điện ‘sung sướng’ và kích thích truyền ra khắp người của hắn, khiến cho Trần Bảo cảm thấy thỏa mãn cực kỳ, dương vật to bự ở dưới háng cũng chậm rãi theo đó mà dần dần trở lại cương cứng như thanh dùi cui.

Cảm giác này thật sự rất khác lạ, rõ ràng trước kia nó sờ vú của mẹ cũng không thấy gì đặc biệt, chỉ là như món đồ chơi yêu thích mà thôi. Nhưng hiện tại thì lại mang đến một loại cảm xúc vô cùng ‘đặc biệt’ và dễ dàng khiến nó cùng dương vật dưới háng trở nên hưng phấn lạ thường…

Có lẽ là… Trần Bảo đã thật sự lớn, thật sự trưởng thành mất rồi… Không còn là một thằng nhóc thích mặc áo ba lỗ long nhong khắp xóm nữa rồi…Đứa Con Loạn Luân. - Chương 3: Tâm Sự Với Mẹ.Đứa Con Loạn Luân. - Chương 3: Tâm Sự Với Mẹ.Đứa Con Loạn Luân. - Chương 3: Tâm Sự Với Mẹ.Đứa Con Loạn Luân. - Chương 3: Tâm Sự Với Mẹ.Đứa Con Loạn Luân. - Chương 3: Tâm Sự Với Mẹ.“ Bảo à… Ngoại trừ giấc mơ được sờ vú của mẹ nè… Thì con có còn mơ gì nữa hay không? “ Thấy con trai ngẩn người như thế, thì Lý Như Hà có chút lo lắng sốt ruột, đưa tay ra vuốt ve đầu của nó mà hỏi.

“ Dạ có ạ…. Chỉ là…. “ Trần Bảo phục hồi lại tinh thần khi nghe được câu hỏi từ mẹ mình, nhưng khi nghe sau thì nó lại ấp úng không thôi, có vẻ rất ngại ngùng với câu trả lời của chính mình.

Biết được con trai của mình có chút ngại ngùng xấu hổ nên Lý Như Hà liền nhanh chóng ôm lấy nó chặt hơn, tiếp tục thủ thỉ an ủi đến nó đỡ căng thẳng: “ Bảo à… Mẹ là mẹ của con chứ có phải là ai đâu nè… Nên con không cần phải lo lắng… Cứ nói đi… Mẹ hứa là sẽ không trách mắng giận gì con đâu nè Bảo… “

Trần Bảo sau khi nghe thấy mẹ mình nói như vậy thì cũng yên tâm hơn, sau đó cứ vậy mà tiếp tục nói ra những điều giấu kín ở trong lòng mình với cô: “ Dạ… Sau khi con mơ thấy được cặp vú của mẹ… Cứ như vậy không ngừng xoa bóp vú của mẹ cho chán chê… Rồi một lát nữa… Một lát nữa con lại sờ… Sờ cái… Cái đó của mẹ mẹ…”

“ Con cứ nói đi… Đừng ngại nữa nè… Mẹ vẫn đang nghe mà…” Lý Như Hà không đợi con trai của mình ấp úng ngắt lời dừng lại câu chữ trong miệng, liền tiếp tục an ủi không ngừng, để nó có thể động lực và lòng can đảm nói tiếp.

“ Vâng!! Con sau khi sờ chán chê vú của mẹ… Thì… Thì lại dùng tay chơi với những thứ phá dưới…. Dần dần đi xuống một cách từ từ… Sau đó lại đi đến chỗ nhiều lông chỉa chỉa của mẹ á… Con cũng không nhớ rõ nữa ạ… Hic… “ Trần Bảo nói một hồi liền dừng lại không có nói hết câu, thật sự là nó không dám nói ra những lời cuối cùng trong giấc mơ, vì thể liền ngẩng đầu lên đầy xấu hổ và thấp thỏm nhìn lấy mẹ mình đang ngẩn người.

Còn lúc này, bản thân Lý Như Hà đã là vợ người ta và là người mẹ xinh đẹp của hai đứa con cô yêu quý, thì cô cũng biết được con trai mình muốn nói đó là cái gì, nên mới có thể ngẩn ngơ và đỏ mặt xấu hổ như vậy.

Dù sao chuyện nam nữ và chuyện tình dục luôn là một đề tài cực kỳ nhạy cảm ở bất kỳ thời đại nào hay đại lục nào cũng là như thế cả thôi, Á hay Âu, Phi đều như vậy. Hơn nữa vốn ra điều này thì người dạy dỗ Trần Bảo phải là ba của nó nhưng chồng cô đã mất vì tai nạn nên không ai dạy nó cả, nên nó thiếu hiểu biết hơn bạn bè cũng trang lứa là bình thường, cô lẽ ra nên làm tròn trách nhiệm thay cho anh ấy (ba của main).

Và khi khe khẽ đưa mắt liếc nhìn xuống dưới phần háng của con trai mình, Lý Như Hà có thể thấy rõ được một khối u gồ lên cực kỳ to lớn, hiển nhiên đó chẳng thể nào là đồ ăn như xúc xích hay lạp xưởng cất ở trong nhà được, vậy nên chỉ có thể dương vật của con trai mình đã cương cứng sau khi tâm sự với cô. Điều này khiến cho Lý Như Hà không khỏi đặt ra nghi vấn cho chính mình về một vấn đề rằng: “ Liệu rằng con trai cô đã biết và hiểu về chuyện ‘ấy’ hay là chưa? “