Chương 9.1: Vụng trộm với mẹ trong cửa hàng!

Chớp mắt đã đến ngày hôm sau, một ngày được nghỉ ngơi thoải mái và được Minh chăm sóc tận tình khiến tâm trạng của Xuân Yến vô cùng tốt.

Đến ngày hôm sau thì tác dụng phụ của thuốc cũng đã hoàn toàn biến mất, bà cũng trở lại cuộc sống thường nhật của mình. Sáng hôm đó sau khi ngủ dậy thì Xuân Yến liền đánh răng rửa mặt, làm đồ ăn sáng cho mình với Minh rồi đi lên lầu lôi cổ hắn dậy.

Mặc dù hành động cũng như là biểu hiện của mẹ vẫn bình thường như mọi ngày, như thể chưa từng có việc gì diễn ra nhưng Minh vẫn là tinh ý phát hiện ánh mắt có phần né tránh của mẹ, đôi khi còn lướt qua lướt lại nơi đũng quần của Minh.

Chỉ có điều hắn không định vạch trần việc này thôi.

…..

“Minh, mày mau đi vào trong bưng thùng nước ra giúp mẹ với!”

Ăn sáng xong, cả hai mẹ con Minh và Xuân Yến liền cùng nhau đi ra khỏi nhà. Hai người đi tới một căn nhà khá lớn, bắt đầu mở cửa dọn quán ra. Nơi này là nhà mà cha của Minh thuê để cho mẹ hắn mở tiệm bán, một phần là giúp bà đỡ buồn chán khi không có việc làm, một phần khác là để có thêm chút đỉnh thu nhập.

Vừa dọn quán ra, Xuân Yến liền bắt đầu như mọi khi sai sử con trai của mình, cũng chính là Minh bưng những món đồ nặng ra. Minh cũng rất là nhanh nhẹn làm theo, chẳng bao lâu thì hàng hóa đã được hắn bưng ra và được Xuân Yến bày xếp gọn gàng đẹp đẽ.

“Chị Yến, mở cửa lại rồi à? Sao hôm qua chị tự nhiên nghỉ bán thế, làm tôi lo quá trời.”

Chờ không bao lâu, cửa hàng của bọn họ liền tiếp đón vị khách đầu tiên bước vào. Đó là một lão già trung niên với khuôn mặt có chút hèn mọn, điệu cười toe toét để lộ hàm răng ố vàng hôi hám lại đã rụng đi vài chiếc của lão.

Toàn thân lão tỏa ra mùi rượu hơi nồng khiến cả Minh và mẹ hắn đều khó chịu nhíu mày. Nhất là sau khi nghe lời nói của lão già kia thì Minh càng tỏ ra âm trầm, hai tay nắm chặt chỉ muốn lao lên phang thằng một cú vào bản mặt gớm ghiếc của lão.

Còn mẹ hắn tuy ánh mắt hiện lên sự chán ghét rõ ràng nhưng vẫn là cố tỏ ra bình thản, tiếp lời.

“Ngại quá, khiến anh Long phải lo lắng rồi. Tôi không có chuyện gì cả, hôm qua chỉ là cảm thấy hơi mệt nên mới nghỉ bán một ngày thôi, anh cần mua cái gì để tôi lấy?”

Mỉm cười nhìn lão già tên Long kia, Xuân Yến vô thức nhích lại gần hơn bên cạnh Minh rồi hỏi.

“Cái gì? Chị không có sao chứ? Sao có việc như vậy mà lại không nói với tôi?”

Nghe được Xuân Yến nói như thế, tên Long kia liền tỏ ra ngạc nhiên vô cùng rồi lại lo lắng tiến gần tới bắt đầu hỏi thăm. Việc này khiến Minh nhíu mày, tiến lên một bước trừng mắt nhìn lão già kia khiến lão không thể làm gì khác ngoài đứng im tại chỗ, không dám tiến tới thêm nữa.

Lão già này tên là Long, nỗi danh là một tay nát rượu có tiếng trong xóm nơi mà hắn sống. Lão không chỉ mê rượu mà còn cực kỳ mê gái, nhất là những phụ nữ trung niên đã có chồng, mẹ của Minh tất nhiên là cũng nằm trong số đó.

Bởi vì mẹ hắn mở tiệm tạp hóa nên ngày nào lão già này cũng lấy cớ là tới mua đồ để tia ngực với mông của bà, thậm chí có nhiều lần lão còn định dùng tay bóp mông của Xuân Yến nữa kìa. Chỉ là lúc đó bị Minh ngăn lại nên lão chẳng thể làm được gì.

Mà không chỉ vậy, làm những việc kia đã đành thế mà lúc rời đi lão chỉ toàn mua qua loa vài món đồ rác rưởi vài chục ngàn, có lần thậm chí còn không thèm mua món gì khiến Minh không ít lần muốn lao lên sống chết với lão một trận, tiếc là mẹ hắn đều ngăn cản lại nên lão già này mới có thể sống đến giờ.

“Anh muốn mua đồ gì thì tự lựa đi, rồi đem ra đây tính tiền. Nếu không mua thì cút, tôi bán đồ chứ không phải bán thân!”

Bị thái độ cùng hành động của lão làm cho kinh tởm, Xuân Yến liền lạnh mặt xuống quát nhẹ một tiếng đanh thép. Cô cũng là nhịn lão già dê này lâu lắm rồi, nhưng không muốn con mình gây ra chuyện lớn nên luôn ngăn Minh động thủ.

“Hừ, không nói thì thôi. Đĩ già còn ra giá, ông đây quan tâm mày mà còn tỏ thái độ.”

Thấy Xuân Yến biểu lộ như thế, lão Long cũng không tiện tiếp tục, nhất là khi Minh còn đang trừng mắt nhìn lão chăm chăm như kia. Thế là lão liền nhận sợ, quay người đi lựa đồ, trước khi đi còn không quên lẩm bẩm chửi tục một câu nhưng cả Minh và Xuân Yến đều chẳng buồn mà quan tâm.

“Minh, con vào lấy cho mẹ cốc nước đi. Nói chuyện với loại người này, mẹ có chút hơi khát.”

Nhìn thấy lão Long đã an ổn một chút, Xuân Yến cũng thở phào nhẹ nhõm cảm thấy thật tốt khi có con trai mình bên cạnh như thế này.

Chợt bà lại cảm thấy cổ họng hơi khô, thế là liền nhờ Minh đi rót giùm mình cốc nước. Từ lúc dọn quán ra đến giờ thì bà cũng chưa uống ngụm nước nào, thấy khát cũng là việc đương nhiên.

Minh cũng nhanh chóng gật đầu, liếc mắt cảnh cáo lão già kia một lần rồi liền đi vào trong quán rót một cốc nước lạnh cho mẹ hắn.

Lúc hắn đi trở lại thì trong quán đã có thêm không ít người, như này càng tốt vì lão Long kia không thể càn quấy được vì có nhiều người như thế. Mẹ hắn thì đang bận bịu tính tiền, cũng như là chỉ nơi đặt những món đồ mà khách cần mua.

Từ đằng sau nhìn mẹ, Minh liền thấy được bờ mông căng mọng đang đung đưa của bà khiến hắn không kiềm được nuốt một ngụm nước bọt, cùng lúc đó một ý nghĩ kích thích liền xuất hiện trong đầu hắn. Con cặc bên dưới cũng bắt đầu hơi cứng lên.

Sau lần đầu được địt, Minh mới biết việc này sung sướng đến như thế nào. Giờ chỉ cần nhìn bờ mông tròn trịa, bị bó chặt bởi lớp quần jean của mẹ cũng khiến hắn cảm thấy vô cùng kích thích, nhất là khi trong cửa hàng đang có không ít khách càng khiến sự kích thích đẩy lên gấp bội.

“Của chị tổng cộng là năm mươi…...Áhh!”

Xuân Yến hai mắt chăm chú, trên trán lưa thưa vài giọt mồ hôi mà tính tiền cho khách. Ngay khi bà định nói ra tổng số tiền mà người phụ nữ trước mắt phải trả thì lại giật mình, hét lên một tiếng sợ hãi.

“Nước của mẹ này, mẹ uống đi cho mát.”

Chỉ thấy, Minh không biết từ bao giờ đã đi tới ngay bên cạnh mẹ mình. Hắn với khuôn mặt tươi cười, hoàn toàn không để lộ ra khuyết điểm đưa ly nước lọc vừa rót cho Xuân Yến.

Những người khác trong cửa hàng nghe tiếng hét của Xuân Yến cũng nghi hoặc quay đầu lại, nhưng khi nhìn thấy Minh đưa ly nước cho mẹ mình thì cũng không để ý tiếp. Họ chỉ đơn giản nghĩ rằng Xuân Yến bị hành động đột ngột của con trai làm cho giật mình mà thôi.

Nhưng sự thật thì chỉ có riêng Xuân Yến và Minh là biết rõ. Đó là bàn tay to lớn, nóng hổi của con trai bà khi nãy đột nhiên chui vào trong chiếc quần jean của bà từ đằng sau.

Không chỉ thế, ngay khi đưa tay vào thì Minh còn bắt đầu tiến sâu hơn. Bây giờ bàn tay của hắn đã chạm đến quần lót của Xuân Yến, cách một lớp vải mỏng mà bắt đầu kích thích âm đạo của mẹ mình.

Tay dưới liên tục mân mê mu âm đạo của mẹ, đôi lúc Minh lại dùng ngón cái của mình se nhẹ lên hột le của bà khiến Xuân Yến toàn thân co giật vài cái, khuôn mặt đỏ bừng cắn chặt răng cố gắng không để mình phát ra âm thanh rên rỉ.

“Của……của chị hết là năm mươi ngàn….”

Gian nan nói ra một câu như thế, sau khi thối tiền xong cho khách thì Xuân Yến liền quay đầu qua trừng mắt căm tức nhìn con trai của mình như đang muốn hỏi vì sao hắn lại làm vậy.

“Con…..ưm…..ahhh…….dừng lại…..trong……trong quán còn có nhiều khách lắm đấy……ứh hự…..”

Nhưng đáp lại bà chỉ là bàn tay càng lay động mạnh hơn của Minh, ngón tay của hắn đã len lỏi qua lớp quần lót của mẹ bắt đầu trực tiếp kích thích lấy lỗ lồn của bà khiến Xuân Yến chỉ biết cắn răng chịu đựng.

Bên trên thì cố tỏ ra bình tĩnh hết sức mặc dù khuôn mặt của bà càng ngày càng đỏ, khóe mắt như muốn chảy ra nước vì phải kiềm nén cơn sướng khoái tê dại truyền tới từ bên dưới âm đạo.

Còn dưới thân của Xuân Yến thì không kiên nể gì, rất nhanh liền bị Minh móc cho ướt đẩm, chảy ra không ít dâm thủy thấm đẫm cả chiếc quần lót và dần dần lan ra cái quần jean bên ngoài.