Chương 50: Esdeath Suy Đoán!

Căn cứ Jaegers!

“Thế nào rồi! Rốt cuộc là tên chủ quán đó nói thật không?”

Esdeath và Kurome từ quán Chấn Huy trở về, Wave đã vốn sốt ruột đợi bọn họ. Hai người vừa mới đẩy cửa tiến vào thì hắn đã lập tức đứng lên vội vàng hỏi.

“Có, Bols thực sự vẫn còn sống! Hiện tại cậu ta đang sống một cuộc sống yên bình. Cách xa Đế Đô cùng với trận chiến này rồi. Đó là những gì Yuu đã an bài cho cậu ta!”

Esdeath gật đầu một cái mà đáp lại Wave. Hiện tại thì chỉ có ba bọn họ tại đây, Run và Seryu đều đang đi làm việc gì đó rồi.

“Thật ư? Vậy thì tốt rồi! Anh ta đã rất muốn rời khỏi cuộc chiến này để lo cho vợ con. Nhưng do trước đó lương tâm anh ta lại không cho phép làm vậy. Bắt bản thân phải chuộc lỗi với những người đã chết dưới tay anh ta.”

Wave nghe Esdeath nói vậy thì cũng bày ra một mặt phấn khởi, mừng cho Bols mà nói:

“Hiện giờ thì chỉ có chúng ta và tên chủ quán biết Bols còn sống. Đế quốc chỉ biết là Bols đã tử trận rồi, như vậy anh ta có thể yên ổn sống cùng vợ con mà không phải lo nghĩ nữa rồi!”

“Được rồi! Gác chuyện đó qua một bên, ta có một điều muốn nói với hai ngươi đây!”

Esdeath không có suy nghĩ thêm về chuyện của Bols nữa. Nàng lập tức quay lại chế độ nghiêm nghị của một tướng quân mà lên tiếng nói. Thấy vậy thì Wave và Kurome lập tức nghiêm túc lại mà nghe nàng chuẩn bị nói.

“Yuu hắn là người đã cứu Bols một cách thần thần bí bí. Suýt nữa chúng ta đã không phát hiện ra. Nếu không nhờ ta tiếp xúc với hắn, quen thuộc với thứ năng lượng của hắn a!”

Esdeath bắt đầu vào vấn đề, nàng cũng chỉ dám nói là đã tiếp xúc với Chấn Huy. Chứ chưa có mặt dày, không biết xấu hổ mà nói do sau cái lần quan hệ với hắn. Nàng đã khá nhạy cảm với năng lượng trên người hắn.

Hai người Wave và Kurome nghe vậy thì gật gù xác nhận. Quả thực nếu như không phải Esdeath phát hiện ra thì bọn họ vô pháp tìm ra ai là kẻ đã đưa ‘thi thể’ Bols đi.

“Hừ! Và có vẻ như người cứu thủ phạm dẫn tới cái chết của Bols cùng suýt lấy mạng Kurome cũng chính là Yuu!”

“Hả???”

Esdeath đột nhiên nghiêm mặt mà đưa ra lời phán đoán của mình. Lời nàng vừa ra, cả hai người Wave và Kurome không khỏi giật mình. Đặc biệt là Kurome!

“Không thể nào! Chính ta đã kiểm tra được cái đầu người đó. Sao có thể là giả được!”

Kurome vội vàng lên tiếng nói.

“Các người chưa từng tra tấn qua con người nên đối với cơ thể con người còn nhiều cái không biết. Ta dù sao cũng có thâm niên trong nghề! Cái đầu lâu ấy dù nhìn từ khía cạnh nào cũng không thể nhận ra nó là giả. Người tạo ra nó xem ra cũng rất tự hào về món đồ mà mình tạo ra a. Nhưng mà trong nó lại có 1 khuyết điểm chí mạng, đó chính là máu!”

Esdeath thấy Kurome khó hiểu như vậy thì nàng bắt đầu giải thích:

“Dòng máu ấy khi ta tiếp xúc với nó thì nó không mang lại cho ta sự thỏa mãn và cảm giác như tiếp xúc với máu người. Từ đó có thể khẳng định đó không phải là đầu người mà là đồ giả. Người làm xem ra cũng không phải là kẻ chuyên tra tấn và làm hại người khác nên không thể phát hiện ra được điểm này!”

“Vốn dĩ ta còn nghĩ đây là kế hoạch của Najenda. Nhất là khi biết đến việc kẻ đó có thể cải trang, ta tưởng rằng Najenda làm như thế để mà có thể cho 1 người vứt bỏ đi bản thân mà tiếp cận ta và…. Người đầu tiên ta nghi ngờ tất nhiên là các thành viên trong Jaegers vì không chắc bên trong họ có thật là họ không!”

“Ta vốn định giả vờ như không biết để dụ con chuột này lòi đuôi. Cơ mà không ngờ kẻ cứu lại là Yuu, tên này giấu diếm đủ sâu a!”

Nghe những lời này của Esdeath thì Kurome và Wave không khỏi thán phục. Và họ nhận ra là tướng quân của mình xem ra không đơn giản như vẻ bề ngoài. Người có thể dựa vào cảm giác và những chi tiết tưởng như rất nhỏ để mà đưa ra 1 suy luận đầy sức thuyết phục như vậy.

Từ đó có thể thấy đây là minh chứng cho việc Esdeath lên chức không chỉ vì thực lực mà còn do cái bộ óc đầy nếp nhăn nữa!

Nếu Chấn Huy nghe được những lời này của nàng thì sẽ không khỏi thầm hô vãi nồi. Hắn đâu có điên đến độ dùng máu người thật để làm ra con rối đấy đâu. Hắn dùng là máu mấy con dị thú mà thôi, nào ngờ vị vậy mà Esdeath đoán ra được.

“Vậy giờ ngài tính sao với Yuu đây?”

Hai người nghe xong thì lúc sau liền lên tiếng hỏi.

“Hừm…….trước hết cứ quan sát đã!”

“Nhưng mà không phải hắn…..”

“Và hắn cũng cứu người của ta. Do đó ta cũng không thể xác định được hắn là người của phe nào. Nhưng chí ít chúng ta cũng xác định được hắn cũng không có ý định đứng về phía quân cách mạng. Thế là đủ rồi! Còn việc hắn cứu ai đó là quyền của hắn. Được rồi, hôm nay đến đây thôi, các ngươi về nghỉ đi! Khoảng thời gian này không thể lơ là được đâu.”

Hai người Kurome và Wave định lên tiếng nói gì đó thì Esdeath như đọc được suy nghĩ bọn họ nên lập tức cắt ngang.

Hai người nghe vậy, dù vẫn còn rất nhiều điều muốn hỏi. Nhưng Esdeath đã cương quyết như vậy rồi, nên là cả hai liền cáo lui mà đi ra khỏi đây. Để lại Esdeath đang rơi vào suy nghĩ gì đó.

“Hừ! Tên khốn, ngươi dù đang có mưu tính gì đó đi nữa. Nhưng sau cùng ngươi cũng nhất định là của ta!”

Esdeath sau một hồi suy ngẫm linh tinh. Nàng đứng dậy, nhìn ra cửa sổ, hướng về phía mà nơi quán Chấn Huy tọa lạc mà khẽ lẩm bẩm nói.

………..

Tối hôm đó!

Chấn Huy sau khi vừa đóng quán, hắn lên trên tầng. Thường là sẽ cùng Sheele và Sayo, nhị nữ qua phòng để mà đại chiến ba trăm hiệp. Sau một thời gian ở chung thì Sheele cũng đủ điểm hảo cảm để hắn khóa định rồi.

Cô nàng cũng bị hắn xơi bằng sạch rồi. Còn Chelsea thì mới cứu hôm qua, nên là độ hảo cảm dù cao nhưng vẫn chưa có thử vận may mà khóa định.

Như vậy, mọi hôm thì sẽ như thế, cơ mà lúc này có một vị khách đang ở trong phòng Chấn Huy. Thế nên là hắn không có lăn lộn với nhị nữ hôm nay.

“Đã đến rồi thì xuất hiện đi! Đừng có ẩn ẩn nấp nấp nữa làm gì cho mệt, Kurome!”

Vừa vào phòng, đóng cửa lại, Chấn Huy liền nhìn vào một góc tối mà thản nhiên nói. Hắn vừa dứt câu, thân ảnh Kurome từ trong tối xuất hiện.

“Nói! Ngươi là ai, sao lại biết về bệnh tình của ta?”

Kurome vụt một cái, xuất hiện sau lưng Chấn Huy mà kề kiếm vào cổ hắn mà lạnh giọng nói.

“Haha! Đâu có gì khó, chuyện đã xảy ra thì dù có giấu thế nào cũng vẫn còn dấu vết. Ta chỉ cần bỏ chút sức để mà đi điều tra một hồi là ra. Cô cũng nên bình tĩnh lại và ngồi xuống đi. Thanh kiếm này không có tác dụng với ta đâu, cả mấy tên hộ vệ của cô nữa!”

Chấn Huy bình thản lấy mấy ngón tay kẹp vào lưỡi kiếm của Kurome mà nói. Đương nhiên là hắn làm gì có điều tra cái vẹo gì, chỉ xạo lờ tý cho vui thôi.

“Hừ! Ngươi có vẻ thực sự tự tin vào thực lực của bản thân mình nhỉ? Để ta thử xem, lời mà tướng quân Esdeath nói có phải thật không!”

Kurome giật lưỡi kiếm ra khỏi tay Chấn Huy, vào thế chuẩn bị tấn công mà lạnh giọng nói.

“Hừ! Esdeath còn bị ta đánh bại, huống chi là cô! Muốn nhờ vả ai thì đừng có dùng cái giọng điệu đó! Bằng không ta đá đít cô khỏi đây luôn đấy!”

Không để Kurome tự tung tự tác, Chấn Huy đã Tốc Biến ra sau nàng mà đè nàng xuống nói.

“Đ-Được rồi, ta hiểu rồi! Ngươi mau buông ra!”

“Hử? Ấy chết!”

Chấn Huy chế ngự Kurome và nói xong. Cô nàng nhanh chóng thốt lên, giọng điệu có chút lạ lạ. Hắn thấy vậy thì cúi xuống nhìn, hóa ra là do hắn đang một tay bóp lấy ngực nàng.

Kurome gương mặt lúc này thì bắt đầu đỏ dần lên rồi! Thế là Chấn Huy vội buông nàng ra, Kurome ngồi dậy nhìn hắn với ánh mắt như muốn giết chết hắn cả vạn lần vậy.

“Hừ! Ngươi thực sự có thể chữa cho ta?”

Sau khi lấy lại bình tĩnh thì Kurome mới lườm hắn một cái rồi nói. Đây chính là lý do nàng tìm đến đây. Chính vào lúc nàng và Esdeath rời đi, Chấn Huy đã khẽ ghé vào tai nàng mà nói:

“Nếu muốn giải độc thì tới tìm ta!”

Và nàng đã không kìm được tò mò mà tìm tới đây lúc này!

“Đương nhiên là thật rồi! Cô không thấy mấy ngày gần đây cơ thể tốt hơn không ít à?”

“Quả thật là mấy ngày này ta tốt hơn nhiều nhưng sao ngươi biết? Không lẽ….”

Kurome nghe Chấn Huy nói vậy thì nàng ngạc nhiên và lập tức thừa nhận lời hắn nói.

“Chứ còn sao nữa! Mấy đợt ta ghé qua chỗ các cô, ta đã lén truyền chút năng lượng đặc biệt của ta vào cơ thể cô. Việc này giúp áp chế được cơn thèm khát và sự phá hoại mà đống thuốc độc đó mang lại cho cô thôi!”

“Muốn khỏi hẳn thì ta phải đích thân ta điều trị cho cô liên tục! Và nó sẽ tốn kha khá thời gian đấy.”

Chấn Huy không nhanh không chậm nói cho Kurome. Thực ra hắn có thể tốn Vàng mua thuốc giải dứt điểm cho Kurome. Cơ mà từ hệ thống, hắn biết được có thể dùng năng lượng của bản thân hắn mà từ từ chữa dứt điểm cho nàng được.

Như vậy đỡ tốn Vàng, một lọ giải độc đó cũng gần 1.000 Vàng chứ ít gì. Hiện tại hắn kiếm Vàng đã ít thì chớ, tiết kiệm được tý nào hay tý nấy.

Nghe Chấn Huy nói vậy thì Kurome rơi vào trầm ngâm. Cái chất độc này đã hành hạ nàng rất nhiều và nó làm nàng không đủ dũng khí rời xa đế quốc như Akame. Để rồi tạo ra tình cảnh như bây giờ! Mà giờ đây lại nghe thấy có người bảo có thể chữa khỏi khiến cô vừa mừng vừa sợ nhất thời không biết chọn sao cho tốt.

“Thuốc này có thể khiến cô tăng thực lực nhưng mà chỉ có giới hạn. Và nó sẽ khiến cơ thể chết dần chết mòn! Điều này chắc cô biết còn rõ hơn ta nữa. Ta biết cô không quyết được còn vì chị gái của cô. Nhưng mà ta có cách để cô không cần thuốc cũng có thể đánh với Akame 1 trận!”

Thấy nàng đang không quyết định được, Chấn Huy liền bơm thêm vài câu vào.

“Thật ư? Còn có cách để ta thắng được Akame ư?”

Điều này lập tức gợi lên hứng thú của Kurome, nàng lập tức lên tiếng nói.

“Thắng là không thể! Bởi hai người còn cách nhau rất xa. Thế nhưng ta có thể giúp cô vào trạng thái không thể thua trước Akame!”

Chấn Huy lập tức lên tiếng đáp lại:

“Cô chọn đi! Ta cũng không có quá nhiều thời gian để đợi cô trầm ngâm suy nghĩ đâu!”

“Được! Ta muốn cai cái thứ thuốc này! Nhờ ngươi đó!”

Chỉ trong chốc lát đấu tranh nội tâm, Kurome đã đưa ra quyết định của mình.

__________________________

Anh zai nào phú ông có lòng thì donate e a!

- BIDV - 12810000786434 - Nguyen Duc Anh Huy - CN Chương Dương