Chương 1

Chị Hoa đang ngồi lướt Shopee thì thấy anh Định, chồng mình đi xuống cầu thang, anh mặc bộ sơ mi sang trọng yêu thích của mình, chiếc quần tây ôm chật ních vào hai bắp đùi nở nang của anh, bờ mông đàn ông căng tròn săn cứng của chàng PT cong hẳn về sau.

“Anh phải đi tận 1 tháng lận hả?” Chị Hoa bĩu môi.

“Ừ, An nó nói có một hợp đồng béo bở cho anh, có thể lên tới cả tỉ, anh không bỏ được, thằng em vợ này của anh thật sự đã kiếm được cho anh rể nó một kèo quá thơm.” Anh Định chỉnh lại nút cổ áo.

“Vậy nhớ thường xuyên gọi điện về cho vợ yêu anh đó nha.” Chị Hoa từ sau ôm lấy anh Định, tay chị còn không ôm hết cả thân người đô con lực lưỡng của chồng. Chị chỉ đứng tới nách anh.

“Rồi, anh đi làm kiếm tền về sẽ sắm xe hơi chở vợ đi du lịch nhé.” Anh Định quay lại hôn lên trán chị Hoa.

“AN...AN.” Anh Định vẫy tay khi thấy cậu em vợ chạy chiếc xe honda trờ tới ngay trước bến xe.

“Lên đi anh rể.” An cười.

Anh Định ngồi sau, khi cả hai chạy thẳng vào một đường rừng. Vừa ngắm nhìn cảnh vật xung quanh, anh Định liền tấm tắc.

“Đường rừng mà rộng quá, xe tải vô phà phà luôn đấy em.”

“Dạ, nên khi anh Dũng đề nghị em mới giới thiệu cho anh đó, anh là PT chuyên nghiệp nên chắc rành về việc set up phòng gym đúng không?”

“Đúng, em nhờ anh là đúng rồi, việc này không ai rành bằng anh đâu, anh Dũng bạn em cần những loại máy nào cứ nói với anh, anh sẽ cho nhập về hết, đa số máy đều có sẵn ở các phòng gym trung tâm rồi, hai ngày sẽ giao đến tận nhà rồi anh sẽ bố trí sắp xếp cho.” Anh Định càng nói càng nôn nóng.

“Dạ, vậy để gặp nhau rồi bàn chuyện nhé.” An gật đầu.

“Mà Phú đâu, không phải hai người đang đi du lịch à?” Anh Định hỏi. “Dạ, ảnh đang chơi đánh bài ở biệt thự với vài người bạn tụi em quen.” Tới biệt thự tm, anh Dũng đã đứng trước cửa đón sẵn.

“Chào, anh là anh Định, anh rể bé An hay nhắc phải không ạ? Em là Dũng, chủ biệt thự homestay này.” Anh Dũng chìa tay ra, anh Định xuống xe đi lại bắt tay anh Dũng, miệng cười tươi rói.

Sau khi hợp đồng đã kí xong, anh Định móc điện thoại ra để gọi đặt hàng thì sóng điện thoại không tài nào bắt được.

“À quên, anh Dũng tắt mọi sóng liên lạc ra bên ngoài rồi vì để khách có thể thư giãn hạn chế các thiết bị liên lạc di động, để em bật lại cho anh gọi đặt hàng, mà cái máy ngắt liên lạc nó nằm ở dưới hầm lận, anh xuống phụ em nhé?”

“Biệt thự này có hầm ngầm luôn hả?”

“Dạ, nó là biệt thự hồi kháng chiến chống Mỹ mà anh, có cả hầm bên dưới, chủ yếu là để mấy món đồ cũ không sài tới thôi.”

Anh Định đi theo An xuống hầm, bên trong tối hù lại bụi mù mịt, mạng nhện giăng đầy các góc tường.

“Thấy gì chết liền, bật đèn ở đâu An?” “...”

“AN? Em đâu rồi?”

Không hề có tếng trả lời, anh Định một mình mò mẫm trong bóng tối, tay anh sờ vào bờ tường, cuối cùng anh cũng mò đại ra được nút công tắc, vừa bật lên thì An đã ngay sát bên.

“Em làm cái gì mà nãy giờ anh gọi lại im re vậy thằng khỉ này?” “Dạ, em xin lỗi.” An nhún vai.

“Cái máy ở đâu bật lẹ lên đi.”

“Dạ, em có điện thoại, anh chờ t nhé.” An cầm điện thoại rồi đi ra ngoài. Anh Định đành nhìn quanh bên trong phòng, có một cái máy cứ chớp đèn đỏ liên tục, anh Định đi tới gần xem xét, chiếc máy đã cổ lắm rồi, táy máy nên anh bấm vào cái nút đang chớp đỏ.

Cánh cửa tự đóng lại cái rầm.

“Chết mẹ.” Anh Định vội lao tới, tay vặn nắm cửa nhưng cánh cửa đã khóa cứng ngắt bên trong.

“Chết.... AN...AN ơ....ơi....mở cửa cho anh, AN, em đâu rồi???”

Gọi mãi không thấy cậu em vợ trả lời, anh Định thở dài, móc điện thoại ra thì chẳng có một cột sóng nào, điện thoại anh giờ chỉ dùng để chơi mấy game offline chứ không còn khả năng online được nữa.

“AN? AN?”

RẦM RẦM RẦM!

Anh Định nện nắm tay vào cửa đùng đùng thật lớn.

“Cái...đụ mẹ nó...CÓ AI KHÔNG, MỞ CỬA DÙM TÔI VỚI, thằng An đâu mẹ nó rồi?”

RẦM RẦM RẦM!

Hai tếng trôi qua, anh Định đi quanh căn phòng bên dưới tầng hầm, tm xem có món đồ nào giúp anh nạy được cánh cửa sắt kia ra không, không ngờ căn hầm cổ cũ kĩ mà cánh cửa sắt lại tối tân như vậy, anh để ý thì cánh cửa xem ra màu sơn mới hơn phần còn lại của căn phòng, chắc đã được gắn mới vào thay cho cái cửa gỗ cũ đã mục nát.