Chương 85: Mưu kế của người chồng

2798 Chữ Cài Đặt
"Đúng vậy, hôm nay anh đã nói với em trên tin nhắn, nhưng hiện tại anh không thể thỏa mãn em, em thật sự vô dụng ..."

"Anh à,... em sẽ chịu đựng được thôi. ... "Thuyền cắn chặt môi dưới sau khi nói xong, bởi vì lúc này Thuyền rất muốn phát hết dục vọng mãnh liệt tích tụ trong cơ thể ngày hôm nay, nhưng là ở trong đũng quần của chồng lại không hề có phản ứng, nhưng dù có đi chăng nữa Phong cũng không thể thỏa mãn được Thuyền, bởi vì kể từ khi quan hệ thể xác với cha chồng, dương vật của Phong đã không thể mang lại cho Thuyền sự thỏa mãn.

“Em à, nhìn em kìm chế thế này, tim anh như dao cắt, em có biết không?” Tôi nói với Thuyền với vẻ mặt đau khổ.

"Vậy thì ... Vậy thì anh muốn em làm gì để không tự trách bản thân mình hay cảm thấy có lỗi ..." Bích Thuyền bị tràn ngập bởi sự tự trách và tội lỗi của tôi, cô ấy không nhịn được vội vàng hỏi. .

“Em à, không phải cha anh có thể thỏa mãn em sao?” Tôi cuối cùng cũng mạnh dạn nói, lo lắng nhìn khuôn mặt thanh tú xinh đẹp của nàng.

Tôi nhìn thấy khuôn mặt Bích Thuyền đỏ bừng sau khi nghe xong, sau đó cắn chặt môi dưới, ngượng ngùng thì thầm: "Anh, anh đang nói cái gì vậy."

Tôi thấy sau khi Thuyền nói xong không hề tức giận, thay vào đó là vẻ mặt xấu hổ, trên mặt tôi chợt lóe lên một tia kinh ngạc, tôi biết Thuyền có dã có chút xuôi trong lòng nhưng nàng lại thấy xấu hổ nên nhanh chóng tức giận. Tôi liền tiếp tục nói và lảng sang chuyện khác: "Em à, hay là em đến phòng Cha anh hỏi ông ấy, có biện pháp gì khiến cha em quyết tâm bỏ rượu."

"Em ..." Thuyền càng ngượng ngùng nhưng khuôn mặt càng xinh đẹp tuyệt vời. Nàng xấu hổ đến mức không nói được lời nào, có lẽ đó là lý do tôi thấy cô ấy dựa khuôn mặt xinh đẹp vào vòng tay tôi.

“Củi càng khô, càng cháy mạnh, em à, bây giờ kinh tế khó khăn, đừng lãng phí tài nguyên một cách vô ích.” Tôi động viên Bích Thuyền.

Khuôn mặt xinh đẹp của Bích Thuyền vùi vào trong vòng tay tôi, cô ấy trầm giọng nói: “Em xin lỗi, anh xin lỗi.”

“Em à , em có muốn cùng cha anh … chứ ? ”Tôi hỏi Bích Thuyền đầy phấn khích.

"Làm sao như thế được, khi anh đang ở … đây" Bích Thuyền rốt cục nói ra nguyên nhân, tất nhiên tôi cũng hiểu rất rõ tâm lý ngại ngùng của cô ấy, Nếu người chồng ở nhà mà vợ ngoại tình với với người khác, khó có người phụ nữ nào làm được, nên tôi không kìm được sự ngạc nhiên xen lẫn thích thú trong lòng, vội nói với cô ấy: “Em à, vậy anh xuống xe dưới hầm nghỉ ngơi nhé. "

"Cái này ... cái này không tốt lắm đâu. "Bích Thuyền nghe liền nói với tôi với sự ngượng ngùng pha lẫn sự khó xử trong lời nói.

"Không sao, không sao, anh mang theo máy tính xách tay, trên xe có thể làm việc. Hôm nay ở công ty mất nhiều thời gian, nên lên xe giải quyết chút việc. Haha." Tôi cố tình tỏ vẻ rất vui vẻ để thuyết phục Bích Thuyền và mục đích là để giảm bớt sự nhút nhát của cô ấy.

“Anh… chuyện này thật sự là không tốt lắm.” Thuyền nghe xong cảm thấy thực sự phức tạp trong lòng.

“Em à, làm như vậy đi, anh xuống ô tô dưới tầng hầm đây.” Tôi vẫn giữ nguyên tắc vừa đánh vừa ủi, nên không thể chần chừ thêm nữa. Sau đó tôi ngồi dậy ra khỏi giường.

"Anh ... Em không cho anh đi ..." Lúc chuẩn bị xuống giường, Bích Thuyền cũng từ trên giường ngồi dậy, vươn hai cánh tay trắng như ngọc mịn màng như củ sen ôm chặt eo tôi.

"Em à, hôm nay anh thực sự nhớ rất nhiều việc. Anh có thể lên xe hơi làm để bù lại công việc đã bỏ lỡ hôm nay." Tôi cố tình đưa lý do bận việc, thay vì nói rằng để cô ấy và cha làm việc đó thuận lợi, điều này khiến cô ấy có thể chấp nhận khi nghe.

“Em à, ngoan nào.” Tôi dỗ dành cô ấy, và nắm lấy đôi bàn tay trắng nõn mà cô ấy ôm trên eo tôi và cố gắng tách tay cô ấy ra khỏi eo tôi, nhưng tôi thấy hai bàn tay nhỏ bé của cô ấy đang đan chặt các ngón tay vào nhau.

“Em không muốn, Em không muốn.” Bích Thuyền vừa nói vừa dùng tay ôm chặt eo tôi.

"Em à, em có muốn anh tiếp tục tự trách mình không? Em muốn anh lại cảm thấy có lỗi sao?" Khi nói lời này, tôi đột nhiên cảm thấy cánh tay đang ôm eo tôi của Bích Thuyền có chút buông lỏng, nhìn thấy nàng chút lưỡng lự, trong lòng trầm mặc, tôi nhanh chóng nói với cô ấy: "Em à, chỉ cần em giải phóng dục vọng trong người, anh sẽ cảm thấy thoải mái, và anh cũng không cảm thấy có lỗi với em"

Tôi nói xong, cảm thấy cơ thể của nàng hơi run lên, vì vậy tôi nhanh chóng nói với cô ấy: "Em à, Cha đã làm chuyện đó với em hai lần rồi, Không phải là chưa làm, đừng ngại nữa. Anh ủng hộ em rất nhiều. Hơn nữa hiện tại cha anh cũng cần em, và em cũng cần cha anh, anh chỉ là một người đàn ông nhu nhược với cái mong muốn bệnh hoạn, biến thái nhìn vợ mình cùng người khác, như vậy chúng ta đôi bên cùng có lợi phải không em.” Bích Thuyền trầm mặc không nói, sau khi nghe xong, khuôn mặt thanh tú của cô càng ngày càng đỏ, sau đó cắn chặt môi dưới như đang do dự.

"Em à, em không nghĩ nó có thể mang lại niềm đam mê, và làm cho cuộc sống của chúng ta bình thường lại sao sao? Bằng cách này, em có thể mang lại niềm vui cho cuộc sống của chúng ta phải không? Em à, hãy buông tay ra được chứ". Tôi đã nói với cô ấy bằng cả trái tim mình.

Trên thực tế, sau khi nghe rất nhiều điều tôi chia sẻ, Bích Thuyền đã bị cám dỗ bởi những gì tôi nói trong lòng, nhưng cô ấy là một nữ bác sĩ trang nghiêm và tao nhã, cô ấy rất xinh đẹp và khí chất, và rằng cô ấy có một thân hình rất đẹp. Bích Thuyền nghe xong những gì tôi nói vừa rồi, toàn thân cô ấy lại khẽ run lên, bởi vì những gì tôi nói đều là những lời thật trong lòng.

Trong thâm tâm Thuyền lúc này đầy ưu tư: “Đúng vậy, Anh ấy nói đúng, đúng là tất cả nhưng đều này có thể cho chúng tôi một cuộc sống bình dị nhưng lại có thể mang lại đam mê và hạnh phúc. Nếu không thì ngày qua ngày, năm này qua năm khác, cuộc sống bình thường này thực sự trở nên quá đơn điệu. Làm nữ bác sĩ có gì sai? Nữ bác sĩ cũng là phụ nữ, cũng cần có đam mê trong cuộc sống, và phải biết cách tận hưởng cuộc sống tốt hơn những người phụ nữ bình thường khác.” Bích Thuyền nghĩ đến đây, chậm rãi bỏ hai cánh tay trắng như ngọc đang vòng qua eo của tôi xuống, nhưng khuôn mặt thanh tú xinh đẹp lại đầy vẻ e thẹn.

Khi tôi nhìn thấy điều này, một sự ngạc nhiên hiện lên trên khuôn mặt tôi, tôi bước ra khỏi giường và nói với Bích Thuyền: “Vợ, không sao cả.”

Bích Thuyền nghe thấy, khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy đỏ bừng, và cô ấy rất xấu hổ, Cô ấy mất mặt và không dám nhìn tôi.

Tất nhiên tôi có thể hiểu được sự nhút nhát của Bích Thuyền vào lúc này, nhưng tôi không nói thêm nữa. Tôi sợ rằng sẽ tự chuốc lấy thất bại nếu mình nói quá nhiều. Vì vậy, tôi mặc quần áo vào quần nhanh nhất có thể, cầm laptop vội vàng đi đến trước cửa phòng, khi tôi muốn mở cửa bước ra khỏi phòng, tôi chợt nhớ ra, quay lại nói với Thuyền đang ngồi trên giường với vẻ mặt ngượng ngùng mà ngẩn ra: “Vợ, em có thể giúp anh chứ?”

“Hả? ”Thuyền lập tức ngẩng mặt lên, không biết xấu hổ nhìn ta, vẻ mặt đầy nghi hoặc.

“Em à, lát nữa gọi điện thoại cho anh được không? anh muốn nghe giọng của em…” Tôi nói với Thuyền đầy hứng thú.

"Anh ..." Bích Thuyền nhìn tôi với vẻ mặt kinh ngạc.

"Vậy thì ... quên đi vậy, Cứ cho là anh không nói đi." Tôi hơi sợ khi nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên của Bích Thuyền, như thể nàng sẽ đột ngột thay đổi ý định, vì vậy tôi không cần phải đợi cô ấy trả lời, tôi nhanh chóng rút lại những gì đã nói, sau đó đưa tay ra và mở cửa.

“Anh à, chờ một chút.” nàng thấy tôi chuẩn bị ra khỏi phòng, đột nhiên lo lắng gọi tôi.

Tôi lại bị sốc khi nghe nàng gọi, tôi nghĩ cô ấy định thay đổi quyết định, tôi quay người lại và nhìn nàng với ánh mắt lo lắng.

“Anh vẫn sẽ yêu em chứ?” Bích Thuyền khá đỏ mặt, rồi ngượng ngùng nói với tôi.

"Em à, Anh hứa sẽ yêu em nhiều hơn trước." Cuối cùng tôi cũng thở phào nhẹ nhõm, nói xong tôi vội vàng phóng người ra khỏi phòng. Sau khi cánh cửa nhẹ nhàng đóng lại, tôi thở phào nhẹ nhõm, nhìn vào phòng của Cha tôi theo bản năng và thấy rằng cánh cửa đã được đóng lại, nhưng xét theo ánh sáng từ khe cửa, Cha tôi có thể chưa ngủ.

Tâm trạng của tôi lúc này bắt đầu trở nên phấn khích và hồi hộp, cứ tưởng tượng người vợ mà tôi yêu thương vào phòng Cha tôi. Nghĩ đến đây, cả người tôi bất giác run lên vì phấn khích, đồng thời cũng không dám tưởng tượng nữa, cầm nhẹ chiếc laptop bước đến cửa an ninh rồi cẩn thận như kẻ trộm, đi ra ngoài..

Tôi đi thang máy xuống tầng hầm để xe, đến chỗ để xe của mình, sau đó mở cửa băng ghế sau ngồi vào, sau khi đặt máy tính xách tay lên đệm xe, tôi không thể bình tĩnh được nữa.

Tôi tự hỏi không biết bây giờ Bích Thuyền đã bắt đầu hành động chưa, cô ấy sẽ vào phòng của Cha tôi bằng cách nào? và sẽ lấy cớ gì để dẫn dắt Cha tôi làm chuyện đó. Lúc này tôi thực sự ước mình có một đôi mắt thấu thị, có thể nhìn thấu mọi chuyện ở nhà.

Bây giờ tôi đang nghĩ nên làm gì với chiếc máy tính xách tay, thật ra tôi nói với Bích Thuyền mang máy lên xe làm việc. Tất cả chỉ là cái cớ, nhưng nó sẽ khiến trong lòng Bích Thuyền dễ chấp nhận hơn, và tôi cũng cô ấy rất thông minh, làm thế nào nàng có thể không biết lý do của tôi? Vợ ngoại tình với Cha ở nhà, tôi cầm laptop đi làm thì còn gì bằng. Chỉ là cả hai chúng tôi đều biết quá rõ mà thôi.

Đột nhiên tôi nghĩ đến một chuyện khác khiến tôi lo lắng, nếu Bích Thuyền không đi gặp cha thì sao? Điều này cũng rất có thể xảy ra, vì nếu không có sự ủng hộ và động viên của tôi ở bên cạnh, cô ấy nhất định sẽ từ bỏ việc đến phòng của cha.

Khi tôi nghĩ đến điều này, cả người tôi cảm thấy tồi tệ, đồng thời tôi bắt đầu cảm thấy lo lắng và bất an, sau đó tôi vắt óc suy nghĩ xem có thể làm gì để giúp Bích Thuyền hay không.

Tôi vắt óc nghĩ ra nhiều cách nhưng đều viển vông và không thể thực hiện được, bỗng nhiên mắt tôi sáng lên, sau đó tôi nhanh chóng lấy điện thoại ra bấm vào tin nhắn của Cha gõ vài dòng: “Cha, con vừa mới gây với Thuyền, con sẽ không có ở nhà, tối nay con sẽ ở văn phòng công ty một đêm.”

Sau khi tôi gửi tin nhắn này cho Cha tôi, tôi cảm thấy hơi lo lắng và bất an, tôi không thể để Bích Thuyền biết chuyện này, nếu Bích Thuyền biết rằng tôi đang giúp cô ấy, cô ấy có thể sẽ tức giận.

Có lẽ Cha tôi chưa ngủ, tôi nhanh chóng nhận được tin nhắn tin nhắn của ông: “Phong, chuyện gì vậy? Về nhà đi, hai con đang giận nhau sao? Có chuyện gì khó xử sao? Nói với Cha biết chuyện gì đang xảy ra đi?”

Rõ ràng, từ những dòng tin nhắn từ cha, tôi có thể thấy rằng cha cũng đang rất lo lắng.

Tôi nhanh chóng gửi lại tin nhắn tin nhắn: "Cha, không cần lo lắng, không có gì cả, chỉ là những chuyện nhỏ nhặt thôi, ngày mai sẽ ổn thôi."

Cha tôi lập tức nhắn : “Phong, là vợ chồng phải bao dung cho nhau, cưới được một người bác sĩ xinh đẹp như Thuyền thì con nên vui lòng mới phải, cho dù Thuyền có làm điều gì sai đi chăng nữa, thì con cũng không nên bỏ nhà đi. Tốt hơn hết là con nên nhanh chóng về nhà, có gì từ từ mà nói.”

Đọc xong tin nhắn Cha gửi mà mình cũng cảm động, khi con trai và con dâu cãi nhau, người cha hãy thể hiện sự quan tâm và yêu thương của mình.

Tôi không dám chần chừ nên đã nhắn cho Cha: “Cha ơi, con biết mình sai rồi, giờ con đã đi rồi, mai con về, nhân tiện đây, cha qua thử qua xem Bích Thuyền thế nào, con và cô ấy đang gây nhau nên rất khó nói chuyện, cô ấy nhất định cũng không muốn cha biết, vì vậy cha cứ giả vờ như không biết rằng chúng con đang gây, đừng nói cho Bích Thuyền. Với lại, hôm nay con cũng đưa Cha vợ đi bệnh viện, khiến nhiều công việc phải bỏ dở, bây giờ phải hoàn thành công việc ở văn phòng, Cha qua xem cô ấy thế nào. Đừng trả lời tin nhắn của con nữa nha.”

Sau khi tôi gửi tin nhắn này, trên mặt hiện lên một nụ cười mãn nguyện, Nếu Bích Thuyền không đi tìm cha tôi, thì cha tôi cũng sẽ chủ động đi tìm Bích Thuyền.

Trong khi đó, Bích Thuyền nhìn thấy tôi vụt ra khỏi cửa phòng, trái tim cô ấy run lên khi cánh cửa đóng lại. Trời ơi, thật là xấu hổ. Nếu trong cơ thể không có khát vọng mãnh liệt muốn làm những điều này, thì mình sẽ không làm điều trái với luân thường đạo lý. Nhưng tôi nhớ ra rằng chồng tôi đã hỗ trợ và động viên tôi trong suốt thời gian qua, điều đó khiến tôi cảm thấy tốt hơn một chút.

Lúc này Bích Thuyền cảm thấy toàn thân nóng bừng, khó chịu không thể giải thích được, đây cũng có thể là do tâm lý phản ứng, bởi vì cô cho rằng mình sắp làm chuyện cấm kỵ với Cha chồng, vùng kín giữa hai chân cô đã không chịu nổi.

Mặc dù Phong đã xuống nhà để xe ở tầng hầm, Bích Thuyền vẫn cảm thấy đặc biệt lo lắng và bất an, nghĩ đến việc vào phòng của cha chồng có xấu hổ không? mình nên nói gì với Cha nếu mình qua đó? Vì vậy Bích Thuyền cảm thấy bối rối khi nghĩ về nó, và cô ấy muốn bỏ cuộc. Nghĩ đến đây, Bích Thuyền xuống giường, vào phòng tắm, tắm nước lạnh để giải tỏa thân nhiệt.