Chương 86: Bị động

2758 Chữ Cài Đặt
Trong phòng tắm dội một gáo nước lạnh, xong tôi bước ra nằm trên giường, Thuyền thấy khỏe hơn trước rất nhiều, hơi nóng trong người cũng bớt phần nào, lập tức hạ quyết tâm không đi gặp Cha tôi nữa, vừa định lấy điện thoại ra và nhắn tin cho Phong về ngủ, bất ngờ nhận được tin nhắn tin nhắn của Cha, Thuyền bàng hoàng, Cha chưa bao giờ nhắn cho mình vào buổi tối nay sao anh lại như vậy? Không biết rằng, cha có sợ anh Phong biết không? khi mình và a Phong đang nằm ngủ cùng nhau.

Với sự tò mò, Bích Thuyền nhấp vào tin nhắn mà cha tôi đã gửi cho cô và đọc: “Thuyền, con ngủ chưa?”

Sau khi Thuyền nhìn thấy, cô cho rằng cha mình càng ngày càng táo bạo, buổi tối lên xe sờ đùi cô, tận dụng cơ hội để xem chỗ kín của mình, và bây giờ, khuya như vầy lại gửi tin nhắn cho mình. Điều này thực sự táo bạo. Bích Thuyền có chút tức giận nghĩ đến điều đó nên muốn đặt điện thoại xuống, không muốn để ý đến tin nhắn cha gửi, nhưng cô lo rằng tinh thần của cha chồng không được tốt nên đánh nhắn lại: “Chưa”

Khoảng hai phút sau, Cha tôi gửi tin nhắn: Thuyền, Phong ngủ chưa?

Đây có thể là hiệu ứng sau khi tôi dặn cha tôi, vì vậy ông giả vờ rằng tôi vẫn còn ngủ với Bích Thuyền, vì vậy ông đã hỏi Bích Thuyền như thế.

Nhìn thấy cha tôi hỏi cô như vậy, Bích Thuyền thật sự muốn biết rằng cha tôi tại sao lại mạnh dạng gửi tin nhắn cho mình, cô đặc biệt muốn biết chuyện gì đang xảy ra với cha tôi, nên nhắn lại cho Cha: “Cha, anh Phong ngủ rồi.”

Một lúc sau, Cha tôi nhắn: “Thật tuyệt, Thuyền, chúng ta có thể gặp nhau và nói chuyện được không?”

Từ tin nhắn này của cha tôi, Bích Thuyền có thể cảm thấy rằng ông đang cảm thấy rất vui. Nàng không nhịn được mím môi cười, sau đó cô nhắn lại và hỏi: “Cha đang nói gì vậy?”

Một lúc lâu sau Cha tôi mới nhắn lại: “Thuyền, Cha không biết sao hôm nay Cha nhớ con quá.”

Bích Thuyền xem xong, hít một hơi, cảm thấy được cha tôi càng ngày càng táo bạo, trực tiếp nói với mình. Tuy rằng trong lòng có chút tức giận, nhưng nghĩ lại có lẽ cũng không tệ lắm, nếu như cha tôi có thể chủ động, tại sao mình lại không phải chủ động đối với cha chồng. Điều này cũng tốt cho tôi và sự phát triển với cha chồng trong tương lai.

Nghĩ vậy, Bích Thuyền gửi lại một tin nhắn cho Cha: “Cha, hôm nay Cha bốc đồng quá nên làm loạn thế này, nếu để anh Phong biết thì sao? cha phải bình tĩnh, cha biết không?”

Sau khi Bích Thuyền gửi tin nhắn này, đợi một lúc lâu vẫn không thấy cha trả lời, đột nhiên cô rất mong chờ và háo hức mong được cha trả lời kịp thời, nên cô đã lấy điện thoại di động của mình, mong đợi tin nhắn của Cha. Nhưng đã đã hơn 5 phút, cô vẫn không nhận được tin nhắn, Bích Thuyền cảm thấy hơi cáu kỉnh không thể giải thích được. Có phải cha bị choáng ngợp bởi những gì cô nói vừa rồi không?

Một lúc sau, nghe thấy tiếng nhắc nhở của điện thoại di động, Bích Thuyền vô cùng ngạc nhiên, cô nhanh chóng cầm điện thoại di động lên xem, hóa ra đó là từ cha chồng, vì vậy cô nóng lòng bấm vào điện thoại, mở ra: “Thuyền, Cha có sợ con không quan tâm đến Cha nữa, nên Cha không thể không đối xử với con như thế này, Thuyền, miễn là sau này con đừng bỏ rơi Cha, Cha hứa sẽ không làm loạn nữa. Thuyền, chuyện xảy ra hôm nay là cha có lỗi với con, cha xin lỗi con, con không cần phải tức giận, được không? Mọi thứ là lỗi của Cha. Đừng tức giận.”

Cha tôi có thể đã nghĩ rằng tôi và Bích Thuyền khó xử vì sự nóng vội của ông đối với cô ấy hôm nay, khiến cô ấy phát cáu, và cô ấy đã trút giận lên tôi. Vì vậy, cha tôi liên tục nói với Bích Thuyền trong tin nhắn rằng cô ấy đừng tức giận.

Sau khi đọc tin nhắn, Bích Thuyền mới hiểu tại sao Cha trả lời tin nhắn lại chậm đến vậy, hóa ra ông đã viết nhiều lời như vậy cho mình, vì cô ấy biết trình độ học vấn của Cha không cao. Không thể đánh nhanh một số từ, vì vậy ông đã sử dụng chức năng viết tay nên chữ viết rất chậm và có nhiều lỗi chính tả. Hoặc có vẻ như mình là một người còn trẻ, nên tốc độ đánh máy của tôi khá nhanh. Bích Thuyền không thể không mỉm cười khi nghĩ đến điều này, và cô ấy có chút xấu hổ vì sự thiếu kiên nhẫn của mình vừa rồi. Nhưng sau khi đọc tin nhắn này của Cha, cô không khỏi bàng hoàng, tin nhắn nóng nảy mà cô gửi cho Cha sáng nay có lẽ đã giáng một đòn nặng vào ông ấy. Cha vẫn nghĩ sau này tôi sẽ bỏ ông ấy và tôi vẫn còn giận ông vì sự bồng bột khi chỉ nghĩ đến bản thân ngày hôm nay.

Sau khi Thuyền do dự một hồi, trên điện thoại gõ mấy dòng: “Cha, không phải con đã nói với Cha rồi sao? con sẽ không bỏ rơi cha, và con cũng không giận cha. Đừng nghĩ về điều đó, được không?”

Sau khi Bích Thuyền gửi tin nhắn này, phải mất khoảng hai hoặc ba phút cha tôi gửi lại tin nhắn: “Thuyền, nếu con không muốn Cha nghĩ vậy, thì con …”

Có khả năng Cha đã gửi tin nhưng ông ấy xấu hổ khi nói ra lý do. Sau khi Bích Thuyền đọc nó, cô trả lời cho cha tôi theo bản năng và hỏi: “Cha, chuyện gì đã xảy ra với cha vậy?

Cha tôi nhắn tiếp:” Thuyền, hôm nay Cha rất nhớ con, vì vậy nếu con đến phòng Cha, Cha sẽ không nghĩ về điều đó nữa”

Sau khi Thuyền đọc được tin nhắn của cha gửi, lòng cô bỗng trở nên rối bời, dục vọng mãnh liệt trong cơ thể bị bồn nước lạnh đè nén lại trở nên hoạt động, sau đó cô ngượng liền nhắn lại cho Cha: “Cha, Cha đang nói gì vậy, Phong vẫn ở bên cạnh con.”

Lần này phải đợi rất lâu Cha mới trả lời, nhưng Thuyền biết Cha viết chậm, cô đã chuẩn bị tâm lý, biết rằng Cha sẽ gửi sau khi viết xong nên cô dường như không lo lắng như trước, nên khi tin nhắn tới cô cầm điện thoại lên, và đọc: “Thuyền, không phải con nói là Phong đã ngủ sao? Cha biết rằng Phong ngủ rất sâu, nên nếu con bí mật đến phòng của Cha, Phong sẽ không biết. Với lại, Cha biết rằng con cũng đang nhớ thứ trong quần của Cha, bởi vì Cha đã nhìn thấy bên dưới của con trong phòng tắm ở nhà Cha mẹ con, và bây giờ con nói rằng Phong đã ngủ. Điều đó có nghĩa là Phong và con đã không làm tình tối nay. Vì vậy, con đến phòng cha, cha có thể giúp con, Thuyền, được không?

Bích Thuyền lần đầu tiên nhìn lướt qua tin nhắn dài của cha gửi cho cô, trong lòng thầm nghĩ phải lâu như vậy mới trả lời được tin nhắn, hóa ra ông đã viết nhiều chữ như vậy, càng xem, trái tim cô càng hỗn loạn, cha đã quá trực tiếp, còn tự dặn mình về phòng cha bằng những lời lẽ trần trụi như vậy. Điều này thật quá xấu hổ, nhưng dục vọng trong cơ thể nàng đã phản bội lại sự kiên trì của nàng, Thuyền nghĩ rằng cô đã nói chuyện phiếm với cha lâu như vậy, và chồng mình thì vẫn đang ở trong xe hơi trong nhà để xe tầng hầm. Nếu chậm trễ với cha, Anh Phong sẽ ở trong xe một thời gian, làm sao có thể nói rằng xe hơi thoải mái hơn ở nhà . Vì vậy Bích Thuyền không do dự nữa, nhắn lại cho cha: “Con qua đây”.

Sau khi Bích Thuyền gửi tin nhắn này, cô ấy cảm thấy rất xấu hổ, sau đó cô ấy bước ra khỏi giường với vẻ mặt xấu hổ, khi cô ấy đang chuẩn bị bước đến cửa, cô ấy lại đột nhiên dừng lại, rồi lại tiếp tục bẽn lẽn cầm lấy điện thoại trên giường bấm điện thoại cho chồng.

Tôi đang suy nghĩ miên man trên xe, nghĩ khi chừng nào Bích Thuyền không gọi điện bảo tôi về nhà ngủ, thì may ra còn có hy vọng cho cô ấy và cha tôi được ở cùng nhau, nhưng nếu Bích Thuyền từ bỏ việc đi đến phòng của cha tôi, cô ấy nhất định sẽ gọi cho tôi và yêu cầu tôi trở lại ngủ.

Thời gian trôi qua, Bích Thuyền không hề gọi cho tôi, trong lòng tôi càng ngày càng cảm thấy Bích Thuyền và cha tôi ấy sẽ có một vở kịch nào đó, đột nhiên tôi càng trở nên phấn khích. Khoảng mười phút sau, Bích Thuyền vẫn không gọi cho tôi, và tôi thậm chí còn chắc chắn rằng Bích Thuyền và cha tôi sẽ có một vở kịch. Nếu Bích Thuyền có tâm trạng tốt vào ngày sau, cô ấy cũng có thể gửi cho tôi những gì đã xảy ra trong phòng của cha tôi tối nay qua tin nhắn. Vì vậy, tôi ổn định chỗ ngồi, nhấc máy tính xách tay và đặt nó lên đùi, và bắt đầu tập trung vào công việc.

Khoảng nửa giờ sau, điện thoại của tôi bất ngờ đổ chuông khi tôi đang làm việc, Tôi lập tức sửng sốt, nhanh chóng cầm điện thoại di động lên, nhìn thấy là Thuyền đang gọi, tôi lập tức lại cảm thấy thất vọng, bây giờ mới qua nửa giờ, Thuyền và cha tôi ấy không thể kết thúc sớm như vậy được. Bích Thuyền đã suy nghĩ về nó lâu như vậy, và cuối cùng bỏ cuộc trước khi cô ấy gọi cho tôi và bảo tôi về nhà ngủ lại?

Tôi lo lắng trả lời: "Anh đây …"

"Anh … Đừng nói chuyện gì bây giờ cả, em … em về phòng của Cha anh …"

Tôi vui mừng đến mức toàn thân run lên, hóa ra lúc này Bích Thuyền chỉ về phòng cha tôi, và cô ấy đã gọi điện cho tôi. Nghe giọng điệu ngượng ngùng của cô ấy, cô ấy đã gần như nói rõ với tôi rằng, cô ấy muốn tôi vân mở điện thoại và vào phòng của Cha tôi. Tôi có một chút choáng ngợp với sự phấn khích, vì Bích Thuyền đã bảo tôi không được nói, tôi không thể nói được nữa, vì vậy tôi ấn chặt tai nghe ở phía dưới điện thoại vào tai và lắng nghe cẩn thận.

Khoảng nửa phút sau, tôi nghe thấy tiếng bước đi của Bích Thuyền, sau đó là tiếng mở cửa. Tôi đoán Bích Thuyền mở cửa phòng, sau đó có tiếng bước chân, có lẽ Bích Thuyền đã đến trước cửa phòng của cha tôi, sau đó không có tiếng động, điện thoại rất yên tĩnh.

Tôi chỉ có thể dựa vào suy đoán của chính mình, chắc bây giờ Bích Thuyền đang đứng ở cửa phòng của cha tôi. Có thể Bích Thuyền đang do dự. tôi cũng nghĩ về điều đó. Con dâu phải đến phòng của Cha chồng khi trời đã quá muộn, nàng phải rất dũng cảm, đồng thời tôi hoàn toàn hiểu rằng, lúc này trong lòng Bích Thuyền đang rất lo lắng và ngại ngùng khi đã đứng trước phòng của Cha, tôi gần như nín thở, tôi thực sự sợ Thuyền sẽ từ bỏ việc vào phòng của Cha sau khi do dự một lúc và quay trở lại phòng ngủ chính của chúng tôi.

"Cốc, Cốc, Cốc" Chừng hai phút sau, trong điện thoại truyền đến tiếng gõ cửa, đây hẳn là Thuyền quyết tâm, nàng vươn tay gõ cửa phòng cha tôi, Thuyền đột nhiên vô cùng hưng phấn. Cuối cùng quyết tâm vào phòng của cha chồng.

“Thuyền, cửa không khóa.” Đột nhiên giọng nói trầm thấp của cha tôi phát ra từ điện thoại, tôi biết đây là lời cha tôi nói với Bích Thuyền đang đứng ở cửa ngoài phòng. Dù giọng nói rất trầm nhưng tôi vẫn nghe thấy. Tôi đột nhiên cảm thấy rất kỳ lạ, làm sao cha tôi biết rằng nàng sẽ đến gõ cửa phòng mình? Nhưng tôi cũng không nghĩ nhiều, bởi vì tiếng mở cửa lại phát ra từ điện thoại, tôi nghĩ Thuyền đã nắm chặt tay nắm cửa sau khi nghe xong lời của cha tôi, nàng liền mở cửa.

"Bích … Thuyền, con thực sự ở đây, điều này … điều này đơn giản là tuyệt vời … Cha thực sự không mong đợi con đến phòng của Cha …" Giọng nói đầy phấn khích của cha vang lên từ điện thoại. Tôi đoán ngay sau khi Bích Thuyền mở cửa, ông ấy rất vui mừng và nói với Bích Thuyền. Và giọng của Cha tôi đã cao hơn trước rất nhiều.

Sau đó âm thanh trở nên yên tĩnh trở lại, không nghe thấy tiếng bước chân hay tiếng nói của Bích Thuyền, tôi đoán tâm trạng xấu hổ của Bích Thuyền đang đứng ngoài cửa lúc này có lẽ vẫn còn đang bàng hoàng và thiếu quyết đoán.

“Cha, sao cha lại nhìn chằm chằm con như thế này?” Khoảng một phút sau, tôi đột nhiên nghe thấy giọng nói của Bích Thuyền phát ra từ điện thoại.

"Bích … Thuyền, con … bộ quần áo ngủ này trên người con đẹp quá … Cha vô tình nhìn nên …" Cha nói với Bích Thuyền đầy phấn khích.

Nghe đến đó tôi chợt bừng tỉnh, tôi chợt nhớ ra Thuyền hẳn là vẫn đang mặc cái váy ngủ ngắn cũn cỡn gợi cảm kia, tôi tượng tưởng rằng Thuyền đang đứng ở ngoài cửa phòng cha tôi, lộ ra hai viên ngọc bích, bờ vai trắng nõn mềm mại như củ sen, hai cánh tay trắng mịn và cơ ngực trắng như tuyết lộ ra phía trên bầu ngực. Bởi vì tôi thường xuyên nhìn thấy Bích Thuyền mặc chiếc váy ngủ gợi cảm này, tôi biết rằng khe ngực trắng như tuyết giữa hai bầu ngực của Bích Thuyền cũng có phần đang khỏa thân trước mặt cha tôi. Còn có hai cái đùi thon thả, cân đối và đầy đặn trắng nõn lộ ra trước mắt cha. Thảo nào cha tôi nhìn chằm chằm vào cơ thể Bích Thuyền như thế này. Tôi cũng biết rằng khi Cha tôi nhìn nửa thân trần của Bích Thuyền, đôi mắt của ông ấy hẳn là rất tham lam …

"Cha, Cha … Cha đừng nhìn như thế nữa, con không muốn anh Phong nhìn thấy nếu Cha cứ nhìn con chằm chằm như thế này.” Giọng nói ngượng ngùng của Bích Thuyền lại phát ra từ điện thoại.

"Thuyền … Sao thân thể của con đẹp thế ? Ôi Thuyền, mau vào đi, đứng ở cửa nói chuyện cha sợ bị Phong nghe thấy. Vào đi." Cha nói với Bích Thuyền nên vào phòng.

Tôi rất nhẹ nhõm sau khi nghe điều này, cha tôi vẫn không phản bội tôi, thậm chí còn giả vờ với Bích Thuyền rằng tôi vẫn đang ngủ trong phòng, điều này khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Sau đó, tôi nghe thấy tiếng bước chân và sau đó là tiếng đóng cửa, tôi đoán Bích Thuyền vào phòng và sau đó đóng cửa lại …