Chương 20: Động lực cho chuẩn bị

Đã ba ngày kể từ lúc khế ước hiệu lực, Aman Yamamoto đã cho thấy nữ phù thủy Henyra một mối quan hệ lợi ích tốt đẹp và lành mạnh.

Những nguyên vật liệu, vốn tiền của và sản vật được cung cấp đầy đủ. Cô nàng rất vui vẻ đón nhận và lời hứa tất yếu không thể không thực hiện. Đúng như yêu cầu, nữ phù thủy đã hoàn thành nhanh chóng bộ trang phục dành cho hắn.

Bộ trang phục thợ săn của Yamamoto được yểm lên hai thần chú là [Ánh Sáng Trị Liệu Nhẹ] và [Tăng Cường Độ Bền], còn lại phần giáp được Aman đặt tại chỗ cửa hàng vũ khí cũng là lò rèn.

Ma phục trang hoàn toàn phù hợp với Aman Yamamoto. Giáp nhẹ và sợi vải chất lượng gia cường bởi mana, tràn đầy tính linh hoạt và nhanh nhẹn nhưng không kém phần uy phong của một tay kiếm sĩ.

Những cuộc săn trở nên thuận lợi hơn trông thấy. Với trang bị thế này cùng thanh hắc bảo kiếm, không ai nghi ngờ tốc độ leo hạng của hắn, giữ ở mức sáng giá nhưng không phải vị trí đứng nhất bảng, chỉ cần vừa đủ là được.

Công hội vẫn ồn ào với tiếng rộn ràng thảo luận cùng mùi rượu nồng như thường lệ.

Aman Yamamoto thực hiện nhiệm vụ từ sáng lúc mặt trời lên cao đến tối khi hoàng hôn dập tắt dạo gần đây, dẫn đến mọi người trong tu viện có chút lo lắng, hỏi thăm tình hình.

"Yamamoto gần đây về muộn hơn hẳn, Mạo hiểm giả có chuyện gì xảy ra không?"

Người đầu tiên lên tiếng hỏi là Sơ Angela, cô ấy hiền dịu từ tốn hỏi han như một người chị quan tâm em trai.

"Thực ra do có một mối làm ăn bên ngoài, đây cũng là lần đầu nên vì vậy chăm chỉ hơn trước."

Maria, Lelia và Marie bên bàn ăn uống nghe thế ngạc nhiên, dừng lại mà nghe hắn giải bày.

Maria tò mò hỏi:

"Anh Aman làm nhiều vậy để không phụ kỳ vọng phải không? Đối tác với anh Aman là ai vậy?"

Câu hỏi mang chút hoài nghi, lo ngại nhằm vào người hắn hợp tác, có không thiếu vụ lừa gạt đưa ra những điều kiện mật ngọt, những miếng mồi ngon câu kéo người khác đến. Các lợi ích tức thời và mau chóng thu về lợi nhuận rất dễ dàng thu hút, nhưng đó là cái bẫy mà kẻ gian giăng sẵn chờ đợi con mồi tới.

Nạn nhân sa vào mạng nhện khó thoát; bị bốc lột, bị bòn rút, bị rút máu rút tủy đủ loại kết quả kiếm lời cho kẻ ác. Kể cả lúc nhận ra, pháp luật cũng không thể can thiệp bởi thỏa thuận khế ước ban đầu đã được thông qua đôi bên hoặc kẻ ấy cũng đã cao chạy xa bay với đống lợi ích gặt hái được.

Maria và mọi người đang lo việc Yamamoto có đang bị lợi dụng không. Hắn thấy nét lo âu trên gương mặt mỗi người, lấy ra tờ giấy da chẳng chịt chữ và ký tự, đưa ra lời trấn an:

"Không sao, không sao đâu, là do tôi đưa ra yêu cầu trước nên mới có khế ước này."

Angela cầm tờ khế ước, cảm nhận mana và ngay lập tức nhận ra nó.

"Của phù thủy Đồi Hoa, bà ấy là một con người thực sự tốt tính, tuy có hơi kỳ quái và nghiện rượu táo nhưng uy tín của bà ấy tại thị trấn rất lớn."

Hắn gật đầu đồng tình, trong đầu suy nghĩ có vẻ phần lớn mọi người tại đây đều không biết rõ về Henyra, đơn giản chỉ là một bà lão phù thủy đơn độc.

"Vì vậy, trang phục của anh Yamamoto thấm đậm ma lực xanh và đen, nó bao phủ khắp người cả ngoài lẫn trong luôn đó."

Một ma pháp sư hệ mộc và thủy như Marie rất bén nhạy, nhìn rõ bằng mắt thường các chuyển động ma thuật xung quanh tự nhiên và sinh vật, cả Maria, Lelia và Angela đều không thể làm được, dễ hiểu khi em ấy có thiên phú bác sĩ chữa trị cứu thương và điều chế thảo dược. Tuy nhiên do thiếu kinh nghiệm và hiểu biết, cô gái vẫn chưa biết mình đang nhìn vào vực sâu và vực sâu cũng đang nhìn lại cô gái trẻ mà không hề hay biết.

"Điều kiện với bà ấy cũng không đến nỗi nào. Do thế, đây có thể sẽ là một mối quan hệ lâu dài, ít nhất chưa có lý do để kết thúc đột ngột. Sự trợ giúp của một người già dặn đầy uy tín luôn đáng tin cậy và hữu ích hơn nhiều mà phải không?"

Nghe lời giải thích của Aman Yamamoto, mọi người đều cảm thấy có sức thuyết phục, do đó cũng yên tâm phần nào. Angela lộ ra chút nghiền ngẫm, đôi lúc nhìn sang hắn như có chuyện gì đó.

Bàn ăn tối kết thúc trong tiếng nói cười rộn rã.

Ánh trăng lên cao, đêm tối hôm ấy trải qua như bao ngày nhàm chán, không có điện thoại hay thiết bị điện tử ở đây, chỉ có thể ra ngoài kiếm gì đó vui cho mệt rồi ngủ đến sáng, hoặc là... giải tỏa một chút dục vọng.

Cốc cốc cốc!

(Ảnh minh họa cho bộ áo ngủ của Lelia)

Mở cửa ra và đập vào mắt là hình ảnh Lelia đang đứng chờ sẵn.

Đêm tối thanh vắng, khí trời se lạnh, mái tóc bạch ngân chảy ra một dạng sáng sủa phiêu dật óng mượt xoã dài hơi rối bời, tựa như ảo mộng. Dung nhan mỹ miều, ngũ quan cân đối đều đặn, mũi ngọc tinh xảo cao thẳng, cổ trắng thon dài, dáng người kiều du thướt tha không còn thanh thuần vô tà má ngọc lại có chút mỹ dục. Lelia mặc độc giản dị một chiếc áo trễ vai viền xếp liền váy ngủ tinh khôi và thuần khiết, chiếc váy không ngắn nhưng bởi đôi chân ngọc dài múp rụp duyên dáng của cô, chiếc váy chỉ kéo đến cặp đùi mập thon nên nhìn vào trông thật bại lộ, xúc động vì đường cong nữ tính mỹ nhục mềm mại.

Da thịt trời sinh trắng tuyết sáng sủa gợi lên sắc cảm trơn nhẵn như mỡ đông nhàn nhạt hương thơm cơ thể tự nhiên, nàng chỉ trang điểm dưỡng nhẹ giữ ẩm đôi môi anh đào cười rộ mùa xuân mà vẫn tản ra cho người ta thất hồn lạc phách mị lực.

Aman Yamamoto ngơ ngác chốc lát, điêu đứng trước cảnh tượng quá đỗi gợi cảm và mới lạ. Hắn nhanh chóng định thần lại, để cho một người cô gái đứng đợi lâu ngoài cửa là không nên.

"Em vào đi."

Trong phòng ánh nến chập chờn, đối với hắn, bây giờ nàng nữ chiến tu hơi bị kích thích. Bao khỏa hai đoàn nhô ra ngực sữa trắng nõn săn chắc, khe rãnh mịn màng hiện ra giữa đồi núi đầy đặn, bờ vai mượt mà cùng xương quai xanh mảnh mai, thanh tú và gương mặt tuyết nộn ửng đỏ lan tỏa nét nhu mềm nữ tính, sắc thái trong trẻo mê người.

"Em... mang trà mật ong nóng đến."

Lời nói ngượng ngùng, thâm tâm Lelia có chút hỗn loạn, miên man đầy dòng suy tư.

"Anh ấy nhìn mình thế nào? Anh Yamamoto nghĩ mình ra sao? Mình mặc hôm nay có đẹp không? Mình nói có sai gì không? Đã lâu rồi... mình..."

Vô số lướt nhanh trong đầu mặc cho bề ngoài độc một vẻ bình tĩnh hoặc có lẽ cố giữ bình tĩnh.

"Em cầm nhiều như vậy, để anh cầm bình nóng hộ."

Thực tế không nhiều, chỉ có một cái bình ấm và hai cốc nước trong tay của Lelia. Nhưng nàng tu nữ cũng không chối từ hành động giúp đỡ của Yamamoto, đối với vị thiếu nữ, việc làm tinh tế ấy càng khiến ý loạn tâm động thêm nữa. Nhìn vóc người vạm vỡ cao ráo của Aman Yamamoto, toàn thân mùi vị nam tính mạnh mẽ xâm lược, bờ vai vững chắc cùng cánh tay to khỏe tản ra hormone giống đực. Đứng trước tấm thân khổng lồ của hắn, nàng trông như một con mèo con lo lắng và hồi hộp, khát khao và chờ mong chủ nhân vuốt ve.

"Ngon thật đấy Lelia, em tự nấu nó à?"

"Em được Maria chỉ dạy, chị ấy nói nó rất bổ dưỡng cho anh."

Cử chỉ nề nếp của Lelia, cách đi đứng thục nữ yểu điệu, động tác uống trà và gót trà, tư thế ngồi, khả năng điều chỉnh tâm trạng có chút gì đó quý nữ, được giáo dưỡng đàng hoàng. Nó thoăn thoắt và thành thục như hơi thở làm thắc mắc thân phận trước khi làm tu nữ của Lelia là gì?

Yamamoto có nghi vấn trong lòng nhưng nhận thấy điều đó không quan trọng, mặc kệ là công chúa, công nương, con gái lãnh chúa hay phú gia, kẻ hầu người hạ, miễn là mỹ nữ, một khi nằm trong tay hắn đều bình đẳng như nhau, đều là tài sản thuộc về hắn.

An phận làm ấm giường là được.

"Hôm nay, Lelia rất đẹp, được một cô gái hiền thục ngồi kề bên cạnh thật phúc phận mà."

Hắn mỉm cười nói điêu, Lelia thoáng phồng má hơi hờn giận.

"Anh nói như thể chưa từng qua lại với ai."

"Vậy ai đó muốn nữa không?"

Khi dễ thiếu nữ ít nói như Lelia thật dễ dàng, cô nàng mím môi ửng má hồng, lời mời gọi hắn đưa ra khiến vị thiếu nữ phân vân, e ấp rồi phảng phất có chút ý tứ đồng thuận.

"Biến thái... khô...ng... em không có ý đấy."

Tuy nói là thế nhưng qua tai của hắn lại nghe như lời nỉ non nũng nịu, nàng ta cố nén xấu hổ, một chút thấp thỏm. Như vậy, tất nhiên hắn phải dỗ dành chứ nhỉ.

"Haha~Leli-chan, đừng dỗi, anh dạo này hơi có chút mong muốn cá nhân. Giúp anh một chút nhé!"

Lelia nghe vậy cũng không suy nghĩ nhiều mà gật đầu.

Aman ngọt mồm lẻo mép, dứt khoát bế thiếu nữ lên giường, nhấc nàng trên ngồi trên đùi của hắn, cô nàng đáng yêu nóng đỏ mặt.

Hắn ôm choàng lấy chiếc eo thon uyển chuyển của Lelia, cảm thụ được đằng sau lớp vải vóc tơ tằm thoáng mát là bụng dưới rắn chắc mềm mịn nhỏ dần theo tỉ lệ. Yamamoto hạ người gác cằm lên bả vai thanh tú mảnh mai trắng nõn, hít hà mái tóc hương ngát thơm tự nhiên thanh mát, cử động của hắn lộ ra nhiều điểm yêu chiều và hưởng thụ mỹ nhân trong vòng tay.

"Anh Yamamoto... ta có thể ra ngoài tu viện, ở đây không thích hợp."

Lelia cúi đầu khó xử, tuy còn hơi e thẹn nhưng không còn là những lần đầu vụng về và thiếu kinh nghiệm, nàng vẫn đang học hỏi nhằm thỏa mãn và muốn được Aman cưng chiều mình hơn. Tín ngưỡng với nữ thần, chỉ cần kiên định và không đánh mất nó, tình cảm nam nữ vẫn có thể tiếp tục vun trồng và ươn mầm tốt đẹp.

Tuy nhiên không nên vượt quá giới hạn, nhất là nơi trang nghiêm như tu viện, nhà thờ,... những hành động án ái thân mật nhạy cảm tuyệt đối không xuất hiện, đó có thể bị coi như xúc phạm chốn linh thiêng.

Lo nghĩ điều ấy, Aman Yamamoto đã hỏi thử D8 về chuyện nữ thần có biết hành vi của hắn, câu trả lời là không, hệ thống đã che giấu sự tồn tại của hắn với tất cả, trừ khi tự mình kinh động một chuyện gì đó thật lớn như phá hủy hoặc nắm quyền quốc gia, trở thành đồ tể sát nhân liên hoàn, Mạo hiểm giả cấp S,... mới mất hiệu quả. Do đó, hiện không phải lo lắng bản thân bị xem là mối nguy và bị bóp chết mà tập trung nằm xuống phát dục, phát triển thực lực, đồng thời tận hưởng lạc thú.

Những năm ngày qua kể từ đêm đó, ngoài trừ vụng trộm hôn hít sau nhà ra thì cả hai chưa làm gì quá mức cho phép và lần đầu đó là tai nạn nên có thể nhắm mắt cho qua, nhiều lần chắc chắn sẽ bị phát hiện, truy cứu trách nhiệm và có khả năng ra toà án tôn giáo. Điểm này, Lelia cũng đôi phần khó xử và lo sợ, một lòng nàng thích Aman không muốn hắn chịu thiệt nhưng quy định tu viện và giáo hội không thể vi phạm.

"Không sao, chỉ nhiêu đây cũng đủ rồi."

Bức tượng nữ thần ở chính điện, nó chính là con mắt, quan sát gần như hoạt động của thị trấn biên giới. Không phải vật phẩm của các vị thần ban phước, nó đơn thuần chỉ là một công cụ do con người làm ra để tiến hành kiểm tra các biến động xung quanh Myrefall, thậm chí hắn đoán có thể các nơi khác cũng có thứ tương tự. Hệ thống có thể che giấu hắn khỏi các vị thần, huống chi một vật phẩm do con người.

Khi Aman áp mặt gần lại Lelia với cái miệng mở, nàng biết nó có nghĩa là hắn đang muốn một nụ hôn sâu, rất sâu. Ngửa đầu nhìn Yamamoto, phà vào mặt là hơi thở hồng hộc chất chứa dục hoả nam tính, nàng bị mê hoặc, hơi thở thơm lan cũng thêm dồn dập mang khát khao ngước mặt há miệng đáp ứng.

Nhìn thấy cánh môi hồng tươi căng mọng của Lelia ưng thuận tiến sát, hắn cũng đáp lại bằng một hớp bao trọn lấy, nhục dục tình thú chẳng thể dừng lại.

Chu~❤️~chụt~mnf~chịt~💗 ("Ah~❤️mh~ahaa~❤️")

Bàn tay thô nóng của Aman ẩn chứa ma lực mị hoặc bắt đầu trườn bò khắp thân thể nở nang của Lelia như mãng xà quấn quanh một cách mê ly, truyền đến hàng đợt khoái hoạt không ngừng. Vuốt ve, xoa bóp, nó đã ngoạn một hớp bầu ngực sữa to chan chứa tiềm năng dồi dào thiên tính người mẹ, nắn vặn kích thích dục cảm.

Đôi nhũ hoa bị đùa nghịch kích thích dâng trào dần đang trào trong người Lelia, con tim đập thình thịch rộn ràng gia tăng thân nhiệt, làn da trơn nhẵn ửng đỏ sắc tươi; cơ thể nàng ngứa ran rục rịch, càng nín càng không chịu được mà hé rên vần a nhỏ. Nắn, xoay rồi ấn, đầu vú ti hồng của nàng bị hắn ta ấn thục xuống rồi kéo ra đạt đến nhất định khoái cảm, đôi má ửng hồng một mảng, chiếc lưỡi thè ra vui sướng, xúc cảm không khác đêm "ngọt ngào" ấy.

Mmchuu~chuu~chuuu~❤️ ("Mn!❤️ Nh!❤️ Mnh!❤️")

Âm thanh ướt át chùn chịt, chiếc lưỡi đỏ xinh của Lelia đang bị vồ lấy, quấn cuộn lại và mút nhiệt liệt không buông, cả khoang miệng của nàng đang bị hắn thâm nhập, bắt lấy chiếm làm của riêng. Mút rồi rút, hớp rồi nuốt, quấn quít như hai con rắn mùa giao phối, nước dãi chảy dọc khóe miệng, đôi môi vẫn trao nhau nụ hôn mê say rối riết, ham muốn thả mạnh từng làn hơi nặng nhọc.

Tư mật huyệt động, Aman Yamamoto chưa có ý định đụng đến. Tuy nhiên, vài ba thao tác làm vui sướng tinh thần và thể xác vẫn được, đụng chạm trêu chọc và ve vuốt điêu luyên chỉ cách một lớp vải quần lót nhỏ trắng, cảm giác vô cùng ân cần và dễ chịu càng thôi thúc dâng lên khoái dục trạng thái. Khi đã điểm thì tung chiêu, một luồng dục cảm đầy xúc cảm sảng khoái tuôn trào.

"Ah!❤️ Ohh!❤️Ưmm...."

"Cô bé" vốn đã rỉ nước lại thêm một quả móc trơn ướt vỏ sò, nước chảy bắn yêu như suối mật ngọt là chắc chắn. Thình lình cao trào như thế khiến Lelia không kịp phòng bị mà hét rên, may mắn là Aman kịp thời bịt miệng cô nàng lại. Trong các gian phòng tu viện thường không được xây dựng để cách âm thanh tốt, tại cái này gian phòng cũng vậy. Hai mắt thiếu nữ muốn trở lên, miệng há lưỡi ngọc ướt át, đầu óc nàng như hất lên cao, sững sờ trống rỗng nhưng thoái mái cực điểm.

Khi nhận thức trở lại, ngước nhìn Aman Yamamoto và cảm nhận cử chỉ thân mật ngày càng mạnh mẽ, cõi lòng của Lelia đã dạt dào niềm vui sướng và hạnh phúc hơn bao giờ hết.

Kể từ đêm hôm đó, ý chí của Lelia đã bị khuất phục. Mùi hương và hương vị giống đực ưu việt của Yamamoto tỏa ra hấp dẫn, lôi cuốn làm cho mọi sinh vật giống cái hình người ngụ ngã dưới hông, nó khuấy đảo tâm trí vô cùng thú tính, trỗi dậy bản năng thuận theo "con đực khỏe mạnh" là Aman Yamamoto, tiêm nhiễm vào não bộ khát khao duy trì nòi giống với hắn.

Khí chất của Lelia vốn trước đây là điềm đạm và an tĩnh, nay đã loé nhiều tia ôn nhu, thuỳ mị và phong tình. Đôi mắt xanh bạc to tròn thủy quang ánh lên ôn nhu ái tình, môi đào hồng mọng nở nụ cười chân thành và ôn uyển, đẹp đẽ như đóa hoa trong veo của mùa xuân.

Thật lần đầu tiên khi nhìn thấy hình tượng tựa như một tiểu thư hoa huệ dịu dàng và nhu hoà của Lelia. Nàng nữ chiến tu cũng chưa bao giờ nghĩ mình sẽ trở lại ngày tháng khi xưa và có một người để yêu thương.

Dù cho đã từng giao lưu kịch liệt trên giường nhưng lúc này đây, Aman thực sự được cảm nhận rõ nét thơ ngây và vẻ đẹp trong trắng chất chứa sự ân cần, quan tâm và yêu thích nồng nhiệt của nàng tu nữ tóc trắng. Testosterone trong người cực thịnh, tinh lực càng không giảm, khoái cảm nhuộm màu và tô đậm sắc thái bản thân áp đặt lên Lelia thúc dục hắn liên tục.

Hình tượng kỹ cương, nghiêm chỉnh như người lính của nàng đã che khuất đi nét nội liễm nết na, khí chất ưu nhã đoan trang. Đúng hơn là, Lelia đã chọn lãng quên nó nhưng chính Aman Yamamoto đã làm trỗi dậy dòng cảm xúc nồng nàn bên trong. Ấm áp và kề cận, mãnh liệt nhưng đầm thấm, bản năng giới tính và bản tính cá nhân nhưng là cách đối với người mình yêu.

Không khí trong gian phòng tràn ngập nhàn nhạt mùi thơm ngát, nhẹ nhàng nhu nhu. Lelia không có bất kỳ cái gì sử dụng nước hoa thói quen, thế nhưng tự nhiên và thoải mái mùi thơm cơ thể, lại phảng phất từ trong cơ thể của nàng bên trong tràn ra tới tựa như, cũng dẫn đến nàng mịn màng da thịt đều mê người muốn cho người nhẹ nhàng nếm bên trên một ngụm.

Dương vật cọ sát với âm đạo, dương khí hùng tráng kêu gào giật giật hưng phấn truyền thẳng nhơn nhớt ma sát với tiểu huyệt thẹn thùng ẩm ướt.

Lelia có thể cảm nhận hơi thở dồn dập hổn hển nóng bỏng trong không khí, trái tim đập vang như tiếng trống tù và. Từ đêm hôm đó, thân thể nàng luôn ẩn ẩn một cảm giác thiếu thốn và tĩnh mịch, nó khát vọng điều gì đó mãnh liệt và dữ dội, to lớn và cứng cỏi. Mùi hương, mùi vị, xúc cảm, thanh âm và hình ảnh xoáy sâu vào trong đầu óc, từng động tác kịch liệt mang đầy sức nặng dũng mãnh của Yamamoto khắc sâu vào thể xác nàng.

Nhớ in cảm giác ấy, khắc ghi xúc cảm ấy, Lelia ngồi trên đó cũng cảm thấy khích lệ bên trong khát vọng, nhận kích dục cảm mà chảy ra dâm thủy chờ đợi Aman.

Lelia và Aman Yamamoto, hai mắt nhìn nhau vô cùng nóng bỏng dữ dội, đoán tiếp theo là một đêm nồng nhiệt mê say. Mọi ranh giới đã tới hạn và sẽ bị phá bỏ, thiếu nữ đắm mình vào nhục dục và chẳng còn trở về như xưa. Thân phận sẽ đổi thành một người vợ, một người mẹ chăng?

Ngay khi chuẩn bị bắt đầu trụy lạc, một tiếng vọng quen thuộc ngoài cửa làm nàng nữ chiến tu giật bắn cả tim.

"Yamamoto, cậu còn thức chứ?"

Thanh âm hiền từ và dịu dàng ấy, chính là Angela.