Chương 22: Quán trọ bò sữa

Lord Of Sins - Chương 22: Quán trọ bò sữa

Tin tức về cuộc xâm nhập của goblin vào tu viện Myrefall đã vào báo lên Công hội rồi đến tai thị trưởng thị trấn, đồng thời vô số báo cáo cũng lũ lượt trình lên về những cuộc tập kích vào các điền trang, nông trại khác.

Tình hình khiến giới chức trách địa phương bắt đầu tăng cường rà xoát, kiểm tra khu vực. Các binh lính, Mạo hiểm giả được huy động thực hiện các nhiệm vụ tuần tra, truy sát, tiêu diệt bất kỳ con goblin hoặc quái vật nào nguy hiểm trong tầm mắt. Người dân được thông tin đến và yêu cầu cung cấp, thông báo những mối đe dọa khi phát hiện được. Dân chúng nghe tin tu viện bị tấn công bởi lũ goblin cũng rất tức giận, pha lẫn trong đó còn là sự bất an và lo ngại nhưng vẫn nhiệt tình hợp tác tuân thủ.

Nhờ sự phối hợp này, có vẻ tình trạng đang được kiểm soát tốt tại thị trấn Myrefall. Ba, bốn ổ chỗ trốn ẩn nấp của lũ goblin đã bị phát hiện, hàng loạt cuộc thảo phạt quét dọn bọn da xanh trong và ngoài thị trấn diễn ra cực kỳ quyết liệt và chưa có dấu hiệu dừng lại.

Sau nhiều vụ liên quan tới goblin diễn ra trong thị trấn, người dân đang rất lo lắng và hoang mang rằng bọn tiểu quỷ da xanh đó đang có âm mưu gì đó. Một cuộc tấn công chăng?

Ít nhất bây giờ bọn goblin đã bị đuổi ra khỏi thị trấn, dù khả quan là thế, hang ổ chứa lượng lớn tụi goblin vẫn nằm đâu đó ngoài kia bởi địa điểm địa quật ban đầu được tìm thấy đã có dấu hiệu của việc vận chuyển đi. Do thế, tạm thời thị trấn được cho là đã an toàn nhưng công cuộc tìm kiếm, thu thập lũ quái vật vẫn diễn ra thường xuyên.

Một ngày chưa diệt tận gốc, nguy cơ sinh ra một tai họa cấp thiên tai chắc chắn diễn ra. Sự bùng nổ số lượng goblin và cuộc di cư của lũ quái vật khiến thị trưởng lo lắng về nhân lực không đủ.

Trong văn phòng thị trưởng, bên chiếc bàn đặt các văn kiện về những thông tin vừa qua, sự xâm nhập và tập kích của goblin, mối đe dọa quái vật dã thú, tiền thuê Mạo hiểm giả, số lượng người bị thương và tử nạn, các cô gái bị bắt cóc và mất tích, báo cáo điều tra về Wesstino, các thị trấn cùng làng mạc biên giới cũng bị đột kích, lễ hội mùa thu sắp đến.

Ngồi xử lý đống văn kiện ấy là thị trưởng, một cô gái trẻ ngoài đôi mươi, mái tóc vàng óng sáng sủa và đôi mắt đeo kính gọng tròn màu xanh nhạt tạo lập đường nét khuôn mặt trái xoan cân xứng hài hoà thêm phần thon gọn phúc hậu. Nhan sắc của cô được nhiều người ở biên giới khen là rất xinh đẹp, cơ thể cùng đường cong đều được đắp nặn vô cùng tốt đẹp khiến đàn ông nhìn cũng say mê hút hồn. Vị thị trưởng mặc chiếc áo sơ mi trắng được bao phủ bởi áo vest navy đen lịch lãm và chỉnh chu, váy bút chì đen dài và thắt lưng ba quai vô cùng hoàn mỹ phô bày dáng người hình thể căng phồng nóng bỏng, có sau có trước, lồi lõm mềm mại bóng mắt thấy tội vòng eo nhỏ cùng tấm lưng thẳng tắp mệt mỏi.

Đôi môi muốn hôn sắc hồng nhạt ngậm điếu tẩu không hợp mà hợp lạ kỳ, hít hơi hà khói trông có vẻ giải tỏa phần nào mệt nhọc, cô có phần não lòng trước hiện trạng.

Các văn kiện dạo gần đây đưa đến hầu hết là những tin tức xấu, một mực kéo dài như thế, lễ hội mùa thu có thể bị hủy bỏ nhằm gia tăng thêm kinh phí cùng sức phòng thủ. Tuy nhiên, điều này rõ ràng vắp phải nhiều phản đối, dù gì đi nữa thì lễ hội mùa thu là một sự kiện truyền thống mang tính tinh thần và tín ngưỡng của mọi người dân trong Đế Quốc. Như vậy cần giải pháp mau chóng an ổn lòng người.

"Phải thuê thêm Mạo hiểm giả. Hoặc kêu thêm sự trợ giúp từ bên trên, hoặc liên lạc với thị trấn khác."

Tình hình đất nước đang bước vào giai đoạn phát triển thịnh đạt. Tuy không thể gọi là hoà bình do ngoại tộc man di băng giá và cao nguyên liên tục gây hấn cùng Đế Chế Dominius hiếu chiến dũng mãnh phía nam liên tiếp quấy nhiễu và xâm phạm, nhưng người dân có thể yên ổn sống tốt. Chưa có ai muốn đánh mất cuộc sống tốt đẹp bây giờ, đồng thời muốn lập công trạng lợi lộc nên quyết định đi xét tuyển làm quân lính và chọn đóng quân tại biên cương phía nam rất nhiều. Và Đế Quốc Astein luôn giữ thế giằng co với Đế Chế Dominius và các bộ lạc phía nam, tiếp tục thế cục đánh trả rồi hoà hoãn. Song phương đều thực lực ngang cơ nhau, khó chiếm giữ được ưu thế lâu dài.

Quay lại chủ đề chính, vẫn có khả năng mượn trợ được lực lượng nếu cung cấp đủ giá trị, lợi ích làm chi trả. Nhưng giá thành thu được từ lũ goblin không quá cao và rất lãng phí thời gian bởi còn nhiều mối nguy khác hơn chúng, quân đội và các quý tộc chắc chắn không nhận vụ này, trừ khi thực sự đả động lãnh thổ quốc gia và danh dự hoặc chứng minh lũ goblin là tai họa cấp thì họ mới điều động. Do đó còn lại những Mạo hiểm giả, những lính đánh thuê và thợ săn, chỉ cần trả tiền với mức giá phù hợp là họ nhận ngay. À, không còn có các quý tộc cấp thấp nữa nhưng vẫn hiếm hoi, đơn giản vì cái tôi của họ.

Như thế, nàng thị trưởng đưa ra quyết định của minh.

———•——–

Thị trấn Myrefall có vẻ đã chịu ảnh hưởng kha khá, Mạo hiểm giả nhiều lần được phái đi thảo phạt các quái vật, tình hình rất sôi nổi. Aman Yamamoto cũng không ngoại lệ, được giao nhiệm vụ đi đến các làng mạc gần đây, thậm chí sang thị trấn khác săn quái vật.

Đó là một nhiệm vụ dài ngày, phải nói phần thưởng rất hậu hĩnh.

Thị trấn Sostela cách Myrefall hơn một ngày đi xe ngựa, một nơi lâu đời nổi tiếng với sữa và thịt bò chất lượng nhất ở biên giới và được trời ban cho có dòng sông chảy lớn ngang qua thành phố Fhutiren. Do đó, thị trấn mở ra các bến tàu đón tiếp lượng lớn người du hành muốn dễ dàng đi đến thành thị phồn hoa bậc nhất phương bắc của Đế Quốc.

Nhờ vị trí địa lý, nơi đây còn được quan tâm chú trọng cơ sở hạ tầng, xây dựng tường thành cao pháo đài vững phòng thủ mạnh bởi khả năng tiếp cận biên giới một cách nhanh chóng trong những tình huống nguy nan và đồn trú quân được phân lính canh gác tận bốn, năm người. Các chốn ăn uống nghỉ ngơi dừng chân, trên dãy đường nhà hàng, khách sạn và quán trọ mọc lên như một lẽ thường tình đáp ứng nhu cầu của các nhà lữ hành, tạo nên sự sầm uất và nhộn nhịp, rộng rãi hơn hẳn so Myrefall, không hổ là một đại thành trấn phồn thịnh.

Ngoại ô thị trấn, một quán trọ nhỏ trông hướng mát mẻ ra cánh đồng bạt ngàn tươi xanh, những ngọn cây thông cùng khu rừng um tùm đằng xa điểm tô khung cảnh thanh bình miền quê Trung cổ điển hình.

Chủ quán trọ Mirabel là một người phụ nữ xinh đẹp, khỏe mạnh và chăm chỉ, đã mất cha lẫn mẹ từ lúc nhỏ trong một cuộc tấn công của quái vật vào làng. Sau đó, cô gái trẻ chuyển lên sống chung với bà nội nhưng không may thay, hai năm trước, bà cô đã qua đời do tuổi già sức yếu. Trước khi đi, bà nội đã giao lại quyền thừa kế quán trọ nhỏ cùng mảnh đất gia đình, giúp cho cô cháu gái của mình tự trang trải cuộc sống.

Mirabel, hiện tại kiêm luôn đầu bếp lẫn phục vụ, do diện tích nhà trọ không lớn nên số lượng khách lui tới không đông nhưng vẫn đủ để khiến cô bận đầu tắt mặt tối. Hằng ngày, Mirabel chuẩn bị sữa và bánh mì, nấu những món ăn thơm ngon cho khách, bưng bàn, dọn dẹp và chào đón, quản lý chi tiêu và giải quyết các vấn đề phát sinh.

Trưởng thành từ sớm, cô đã tự lập làm lụm kiếm tiền nuôi sống bản thân.

Có một nông trang khiêm tốn, Mirabel chăn nuôi gia súc lấy sữa, đồng thời trồng vài nông sản cho thêm thu hoạch. Ngoài ra, việc bán đi những con đực trưởng thành dư thừa trong trang trại cũng kiếm thêm thu nhập, có tiền để mua thịt cùng các thứ như yếu cần thiết khác. Mirabel cũng được các chủ trại thu mua gia súc của cô khen ngợi chúng béo tốt và chắc thịt, kết quả của một quá trình chăm sóc cẩn thận, do đó có được những mối làm ăn qua lại đáng tin cậy.

Cuộc sống độc thân quanh quẩn thị trấn của Mirabel với quán trọ nhỏ trôi qua một cách yên bình, bình đạm suốt những năm tháng tiếp theo.

Cho đến khi người ấy xuất hiện, thêm phần náo nhiệt và rung động vào nhịp sống của Mirabel.

Lần đầu tiên, cô cảm nhận trái tim mình đang xáo trộn, tâm trí vô thức nhớ thương người đó, sự lưu tâm đính kèm người ấy vào cuộc sống thường nhật, một chút ý nghĩ lãng mạn tha thần, cảm giác hào hứng và tinh thần tràn trề năng lượng.

Một ngày dài làm việc bận bịu cũng không đến nỗi nào mệt nhọc.

Bình minh. Mặt trời. Sự khởi đầu của một ngày mới.

Chẳng mấy chốc, những chú gà trống nhận thấy buổi sáng đã đến gần và bắt đầu cất tiếng gáy.

Tiếng gáy của chúng dỗ người dân thức dậy từ những giấc ngủ êm đềm, và những làn khói lưa thưa dần ló dạng phía chân trời.

Hôm nay là một ngày mát lành, bầu trời xanh thẳm và bao la, ánh nắng vàng hoe sau những tán mây.

Gió thổi mát nhẹ mang theo mùi bánh mì nóng hổi cùng hương lúa chín vàng, cây cối cảnh vật như chuyển sang một tuổi mới, sắc trời ngây ngất hương thơm trĩu nặng chín mùi báo hiệu một mùa bội thu đang tới.

Sang thu.

Mùa hè đã qua, và là thời gian chuẩn bị cho mùa đông sắp cận kề.

Có khá nhiều sự kiện ngay buổi sớm, trang trại lẫn thị trấn đều bận rộn.

Những lá cờ phất phới trên các toà nhà, mang trong mình hình dạng của những con rồng hoặc các vị thần vun vút trong cơn gió. Không khí sôi động, tấp nập và náo nhiệt len lỏi khắp thị trấn Sostela nói riêng và khắp toàn Đế Quốc nói chung, đó là thời điểm thu hoạch của nông dân, cũng là một ngày hội lớn mang ý nghĩa tưởng niệm lịch sử và niềm tin tôn giáo mọi tầng lớp.

Ngày lễ mùa thu diễn ra trong ba ngày, không những tạ ơn thần linh đã phù hộ cho nông dân có một vụ mùa bội thu, tổ chức những cuộc hành hương và cầu nguyện, thành kính dâng lên lễ vật thơm ngon và mới nhất cho các bậc bề trên, đây cũng là dịp tưởng nhớ công sức của những người dân lao động đã hỗ trợ của công cuộc đánh bại Quỷ vương đảm bảo nguồn hậu cần và an ninh lương thực vững chắc.

Vài ngày nữa là đến lễ hội, dân chúng nô nức chuẩn bị và những đứa trẻ hí hửng mong chờ lộc ăn, khung cảnh thành trấn sống động và phồn vinh đến nhường nào.

Quán trọ nhỏ của Mirabel tương đối đông khách, nếu để so sánh với trong nội thành thị trấn thì sẽ có phần thua thiệt. Nơi đây tuy ít người lựa chọn ở trọ nhưng dù vậy vẫn khá nổi tiếng với các làng xung quanh bởi giá cả món ăn phù hợp túi tiền nhà nông cùng sự chu đáo, niềm nở của quý chủ trọ.

Trong bộ trang phục Dirndl vải lanh thích hợp cho mùa thu đông sắp đến; áo thân trên màu trắng tay bồng, cổ cao, áo tay dài, váy liền thân mặc ngoài có cánh cung và cuối cùng là một chiếc tạp dề có đai lưng vải thắt nơ. Các tiết cổ áo khoét sâu, chẽn ngực, chít eo và thân váy xòe càng làm cho người mặc trở nên duyên dáng, quyến rũ hơn bao giờ hết.

Tháo vát, thoăn thoắt nấu ăn; mau lẹ, nhanh chóng bày món. Từng động tác như ăn sâu vào tiềm thức, thành thạo như một loại bản năng.

Các khách hàng đều động muỗng ăn uống no say, không quên tám chuyện thường ngày náo nhiệt, một số còn liếc mắt ngắm nhìn buông ý đùa với nữ chủ quán xinh đẹp, cô chủ trọ duy trì một vẻ xã giao khéo léo đầy thân thiện làm rộn lên không khí lành mạnh.

Cô gái trẻ nhận được sự quý mến từ mọi người xung quanh.

Chắc chắn đây là một buổi sáng bận bịu, mệt mỏi và tẻ nhạt như thường lệ. Tuy nhiên dạo gần đây, gương mặt của Mirabel luôn lộ ra vẻ tươi tắn và hăng hái, rất có tinh thần hơn trước rõ ràng.

Vui sướng, an tâm, hoan hỉ và giàu năng lượng.

Nét rạng rỡ và tươi rói đốn tim biết bao chàng trai trẻ.

Một thân ảnh nữ tính, một đầu vàng cam ấm tết hai bím tóc đuôi sam bên vai bồng bềnh dễ thương, làn da mịn sáng tươi sắc khỏe khoắn của mộ người lớn lên dưới ánh mặt trời bày ra dáng người phồn thực lồi vểnh rạo rực náo động buồng tim, tầm mắt bị hấp dẫn đằng trước cặp núi non tuyệt mỹ nhô ra mượt mà cùng vòng eo nhỏ thon mịn muốn ôm, thấp thoáng khơi gợi sức tưởng tượng dưới lớp váy tạp dề ấy là một đôi mông bự hông rộng hợp sinh, cặp đùi múp rụp nở nang nhục cảm dâm mỹ.

Mặc cho vẻ xinh đẹp thanh xuân và dồi dào, một mỹ nhân nhiều kẻ tán tỉnh và theo đuổi nhưng Mirabel vẫn chưa có đối tượng kết hôn. Đến giờ, nữ chủ trọ vẫn khéo chối từ các lời ngỏ ý giới thiệu, những người hàng xóm thân quen lân cận hỏi thăm quan tâm, Mirabel chỉ mỉm cười ý vị trường thâm nói mình không cần kiếm nữa, cô đã tìm thấy rồi.

Tất bật từ sáng đến tối, mọi thứ cũng đâu vào đó, tuy có khó nhọc nhưng cô cảm nhận cuộc sống hiện tại thêm nhiều màu sắc kỳ vọng và tích cực.

Ngoài cửa sổ ánh chạng vạng đã ghé qua và màn đêm đã đến thăm, một ngày nữa lại đi, ánh đèn lửa thắp sáng các dãy nhà dân cư.

Nội thành vẫn còn đông vui náo nhiệt, ngoại ô đã dần lác đác bóng người qua lại.

Ở một trang trại, bên rìa là một ngôi nhà bằng gạch ngói khang trang.

Một làn khói kéo dài tới bầu trời đêm thăm thẳm, hoà vào sự mờ mịt của thinh không, bốc lên từ ống khói của ngôi nhà ấy.

Trong căn bếp nhỏ có một người phụ nữ trẻ duyên dáng, khuôn mặt xinh đẹp toát vẻ dịu dàng, đôi môi nở cong nét nhu hoà phấn khởi đang ngân nga những giai điệu vu vơ vui vẻ, đôi mắt to tròn xanh thủy đong đầy sống động nhu tình, khí sắc tươi cười tăng thêm hương vị đầm thắm vũ mị.

Bàn tay thon dài tỉ mẫn chế biến đống nguyên liệu thức ăn không chỉ bao gồm loại bình thường mà còn đặc biệt khiến người ngoài nhìn vào cũng kinh hoảng trợn mặt: thịt tươi dai Wyvern, thịt gấu đen dị biến cự hình, thịt gà hoang hỏa bạo, thịt heo rừng Magma, thịt cá nấm địa y và hào bánh ngọt cùng bánh mì, khoai tây, phô mai, bơ, sốt béo, táo, rau củ, hành, xà lách, xúc xích, tép tôm và kem. Với các nguyên liệu đầu được liệt kê, chúng là những nguyên liệu quý giá rất được ưa chuộng, giá thành khá đắt đỏ do thường phải dày công tốn sức và nhân lực để đánh bắt được chúng cùng tác dụng làm nguyên liệu nấu ăn cực kỳ thơm ngon và bổ dưỡng, bình dân cực kỳ khó có thể mua nổi chúng hoặc cố gắng làm lụm mới có nổi một phần.

Bây giờ trên chiếc bàn đây là một bữa ăn lớn bày biện các món ngon vô cùng thịnh soạn được chế biến từ các nguyên liệu ấy; đầy đủ nào là hầm và trộn, nào là quay, nướng, xông khói,... bốc lên mùi thơm mỹ vị thịt mềm căng mọng mỡ chín và rượu nho cùng sữa bò tươi nóng hổi chan chứa tình yêu thương.

Trừ khi có người quen là Mạo hiểm giả hoặc tương đương đi săn mấy con vật ấy, thì may ra có phúc lộc như thế.

(Ảnh mang tính minh họa)

Không gian đêm tối lấp lánh những ánh nến lung linh rực rỡ, đắm chìm vào một vẻ đẹp yên ắng và sâu lắng nhuộm sắc màu ấm áp hoà quyện làm nên một bầu không khí lãng mạn, riêng tư tinh tế. Tách khỏi sự náo nhiệt, ồn ào của phố thị ngoài kia, nơi đây bao bọc trong vẻ êm đềm ấm cúng của gỗ và ánh đèn vàng ngạt dìu dịu, chỉ còn lại khoảng không thoáng mát và tĩnh mịch thỏa lòng dành cho hai người.

(Hình ảnh mang tính chất minh họa)

Đóa bông Iosnort sắc hồng đậm thân yêu được đặt bình nước trong suốt thủy tinh tượng trưng cho thịnh vượng sung túc, tình yêu mãnh liệt và sức khỏe dồi dào với hương hoa thảo dược giúp làm giải tỏa và làm dịu tinh thần, thư giãn các cơ và đẩy mạnh tốc độ lưu thông máu đến các cơ quan sinh dục, hiệu quả cho chuyện phòng the.

Những món cuối đã đưa ra khỏi bếp lò, Mirabel gót ra ly cốc gỗ dòng sữa ấm nóng và thơm ngọt như con tim đang chứa đầy cảm xúc rộn ràng nóng ran hồi hộp. Vẫn nhớ như in về nó, nụ cười của cô càng rạng rỡ và yêu kiều.

Cuộc gặp gỡ đầu tiên của hai người.

Nông trang của Mirabel nằm gần một khu rừng nhỏ được bọc hàng rào đá yểm thiết bị ma thuật [Cảnh Báo] và [Chớp Nhá] giúp phát hiện và xua đuổi thú vật hung dữ đột nhập.

Cô tốn kha khá tiền vào đó.

Hôm ấy là một đêm vắng trăng thanh, [Cảnh Báo] phát hiện một kẻ trèo vào nông trang và phép [Chớp Nhá] có vẻ đã mất tác dụng. Một con quái vật hay một con người? Đó là điều đầu tiên cô nghĩ ngợi, bởi vì phép [Chớp Nhá] chỉ hoạt động trên các loài động vật thú hoang còn những con quái vật hay con người thì không có tác dụng.

Sự lo lắng sợ hãi tuông chạy ra vô số ý nghĩ tồi tệ, là quái vật ăn thịt người, bọn tiểu quỷ da xanh hay là kẻ trộm ăn cướp, chẳng có kết quả nào tốt cả. Suy nghĩ và ký ức thời ấu thơ lúc cha mẹ cô bị quái vật giết chết, sợ sệt xen lẫn căm giận, mạng sống của cả nông trại này đang treo trên sợi tóc, Mirabel không biết cây cào rơm trong tay có thể làm vũ khí được không, cô nắm thật chặt nó, biết rằng kinh nghiệm cầm vũ khí của cô bằng không, phản kháng hay bỏ chạy.

Mirabel nhìn thông qua cửa sổ thấy một bóng đen tiếp cận nhà mình. Một con người? Ai lại đến nhà cô vào đêm khuya thế này, sự cảnh giác vẫn không giảm mà càng tăng thêm.

Đến lúc người đó gõ cửa, hỏi đầy gấp rút:

"Xin hỏi có ai ở nhà không? Xin lỗi vì đã làm phiền vào giờ khuya thế này, làm ơn cho tôi tá túc một đêm, tôi đang bị lạc đường, tôi đảm bảo sáng mai sẽ rời khỏi."

Nghe giọng thành khẩn như thế, cô không nghĩ một tên cướp lại cầu xin gia chủ đưa tiền nên cũng mủi lòng mở cửa. Đập vào mắt Mirabel là một người đàn ông cao lớn vạm vỡ da đen, toàn thân trang phục bụi bặm cỏ lá mang theo bên hông thanh hắc kiếm đính ngọc quý tinh tế tuyệt hảo. Áp lực từ người đàn ông khiến cô bất an lẫn bất lực run rẩy nắm chặt cây cào ngước nhìn gã. Không cần giấu cũng lộ ra sự hùng vĩ của khối cơ bắp đằng sau, gương mặt gã đàn ông trẻ dũng mãnh đủ dọa sợ mấy đứa nhỏ quậy phá nhưng cô càng nhìn lại có chút thuận mắt. Trái với vẻ ngoài bất thiện dữ dằn ấy, lời nói của người đó lịch sự và nhẹ nhàng đến lạ.

"Xin lỗi, quý cô trẻ, tôi chỉ cầu mong một chốn ngủ qua đêm nay, thật sự sẽ không làm phiền quý cô trẻ đâu. Có có nhà kho nào đó cho tôi ngủ nhờ được không?"

Sự bất an lo ngại phút chốc tan biến dần dần như nằm trên chiếc nệm êm, cảm quan về người lạ không tệ, dâng lên một chút cảm giác quan tâm trước tình trạng tương đối chật vật của người đàn ông rồi Mirabel nhìn thấy thẻ Mạo hiểm giả cấp D, ngạc nhiên hỏi:

"Anh, một Mạo hiểm giả, bị lạc sao!?"

"Không có gì cả. Đây là lần đầu tiên tôi đến thành trấn khác. Dạo gần đây, lũ quái vật tăng mạnh, tôi nhận được ủy thác làm chạy vặt liên tục."

Mirabel cũng được nghe thông báo về tin những con quái vật rừng Wesstino đang có biến động, số lượng goblin đang gia tăng, thời điểm hiện tại khá căng thẳng.

"Tôi nhận ủy thác săn goblin sang thị trấn Sostela, cứ ngỡ đi thẳng đường tắt là đến sớm, ai ngờ lạc đường luôn. Ai da thật ngu quá đi mà hả? Coi đó như chuyến đi đáng nhớ vậy."

Gã đàn ông thuật lại xúc tích lý do đi lạc pha chút đùa vui dí dởm về tình cảnh bản thân, băng qua một cánh rừng rú đầy thú dữ về đêm chắc chắn không phải trải nghiệm tốt đẹp, nó không đáng cười nhưng cũng đủ khiến cho Mirabel có hơi nới lỏng căng thẳng trong lòng và có chút cảm thán, cô nghĩ có thể giúp nên ngỏ lời:

"Nếu muốn thì anh có thể thuê trọ ở đây."

"Ồ! Cô là chủ nhà trọ, may thế! Tôi cũng đang kiếm nhà trọ nào rẻ rẻ."

"Đúng là may mắn, anh tìm đúng người rồi đấy."

"Vậy, bao nhiêu tiền trên ngày thưa quý cô?"

Cô cười tủm tỉm đáp:

"100 xu đồng bao gồm ăn uống ngủ nghỉ còn tắm thì 10 xu trên 15 phút."

"Chấp nhận."

Người đàn ông đồng ý ngay tắp lự, ngay lập tức lôi ra bên trong một túi đầy ắp tiền.

"Khoan từ từ đã, cậu, ờ ờm..."

"Tôi là Aman Yamamoto."

"Cậu Yamamoto, hãy để mai trả, hôm nay không tính phí do quán trọ chưa mở."

Nhìn cậu ta cũng nhiệt tình và trung thực, Mirabel không phải là loại người ăn chặn vòi tiền, thấy tiền là sáng mắt. Cô có uy tín và nhân phẩm của mình.

Aman Yamamoto gãi sau đầu cười ngại, ánh mắt đảo quanh căn nhà trông như tìm kiếm gì đó. Mirabel nhanh nhạy hiểu được vấn đề.

"Xin thứ lỗi, cậu có phiền không nếu nghỉ tạm trong nhà kho? Tôi giảm hai xu khi sử dụng bồn tắm cho cậu từ ngày mai."

Cô nhanh nhảu nói. Đây dù gì cũng là nhà riêng của Mirabel và cách quán trọ khoảng 5 phút đi xe ngựa, tầm 10 phút đi bộ. Ngoài trừ phòng ngủ ra, phòng khách, nhà bếp và phòng tắm đều không phải chỗ nghỉ thích hợp, chỉ có nhà kho thì ít nhất đáp ứng giường êm nệm ấm.

"Không sao, tôi không phiền, đêm tối lạnh lẽo có chỗ ăn uống dừng chân còn gì bằng."

"Anh cứ đi thẳng, rẻ phải là đến. Nó ở kế bên nhà thôi."

"Cảm ơn cô chủ trọ, làm phiền cô rồi."

Người đàn ông cúi đầu chào rồi quay người rời đi. Bất giác, Mirabel nhận ra cô cũng quên giới thiệu tên mình với người đó nhưng chợt nghĩ lại, cậu ấy dù sao cũng là một Mạo hiểm giả nơi khác, cả hai cũng chỉ như những người qua đường tình cờ gặp nhau, biết tên của nhau hay không không quan trọng.

Cậu ta sớm muộn sẽ rời khỏi đây, tiếp bước cuộc hành trình của mình.

Còn cô vẫn ở đây chờ cuộc sống tẻ nhạt trôi, thời gian đưa đẩy, làm lụng vất vả chỉ đủ để kiếm sống.

Từ lúc mặt trời còn chưa mọc, Mirabel đã phải bắt tay vào chuẩn bị và sắp xếp cho một ngày làm việc mới.

Đó luôn là những công việc nặng nhọc.

Năm giỏ trái cây rau củ, hai bình đựng quai cầm đầy ắp sữa bò xách đến xe ngựa, vận chuyển đến quán trọ nhỏ và mở cửa.

Hự! Thật là nặng! Giá như có đủ tiền thuê ai đó. Nhưng than vãn cũng không có ích gì, hôm nay nhiêu đây chắc đủ rồi.

Tuy biết sức lực bản thân có hạn nhưng do nghĩ vẫn còn trẻ tuổi, Mirabel vẫn luôn chất đống một thể để có thể xong công việc sớm hơn.

Và tất nhiên, Mirabel biết rằng mình sẽ không còn đủ sức những công việc này vào một lúc nào đó, có lẽ khi dành cả thanh xuân thì về già cũng có thể đỡ thân hơn.

Cô đi đứng loạng choạng, mệt mỏi, những giọt mồ hôi chảy xuống bộ ngực sữa sung mãn và căng mọng.

Giỏ này đến giỏ khác đã chất lên xe nhưng hai bình sữa bò lớn kia, cô không nghĩ mình có thể, nó rất nặng, Mirabel đã làm đầy quá trớn tới nổi người hằng ngày công việc này cũng không thể.

"Không lẽ phải đổ bớt đi."

Ngay lúc ấy, bất ngờ một cánh tay vươn tới cầm bình sữa bò, Mirabel hơi giật mình quay lại nhìn ai đó.

"Chào buổi sáng, cô chủ trọ, chắc cần giúp một tay nhỉ?"

Đó là Aman Yamamoto. Sự hiện diện cường tráng và hùng vĩ, da thịt ngâm đen bóng bẩy cùng đường nét đông phương trên gương mặt nam tính không đến nỗi xấu xí, đôi mắt xanh dương sáng rực cùng nở nụ cười tự tin lộ hàm răng trắng đều.

Chỉ bằng một tay nhấc lên nhẹ như lông hồng một cái bình đựng sữa, thế là hai bình sữa bò đã được đem lên xe ngựa xong.

Một thoáng chốc ngẩn ngơ, cô tỉnh thần vội vàng nói lời cảm tạ:

"Cảm ơn cậu Yamamoto, làm phiền cậu quá!"

"Không phiền hà gì cả, hành động giúp đỡ lại người đã giúp mình là nên làm. Tôi nhớ ơn cô chủ trọ xinh đẹp đã cho tôi chỗ ngủ trọ."

Aman Yamamoto sảng khoái bộc bạch ý nghĩ.

"Cậu dậy sớm thật, là nhà kho ngủ không ngon?"

Lời hỏi han có sự quan tâm, Mirabel có được ấn tượng tốt với anh chàng Aman Yamamoto này, thiện cảm tất có đề thăng.

"Nó êm và ấm. Do tôi nghe thấy tiếng cô rất mệt nhọc như thể nâng vật nặng gì đó nên dậy ra giúp."

Mirabel thoáng chút ửng nhạt má, có hơi ngại và lúng túng. Aman Yamamoto mau chóng chuyển sang chủ đề khác tránh tình cảnh ngượng ngùng.

"Ta cũng tiện đường, tiện thể đi chung được không?"

"Không, ý tôi là không sao, cũng tiện đường mà."

Tuy còn hơi xấu hổ, Mirabel cùng ngồi chung xe ngựa với Yamamoto tới quán trọ nhỏ. Không hiểu sao, lồng ngực Mirabel lại đập vang nóng ran hồi hộp, chỉ là mùi hương dương cương nam nhân của cậu ta khiến cô thấy rất dễ chịu và thoải mái.

Đó là lần đầu tiên, Mirabel cảm thấy an toàn và thả lỏng khi ở bên một người đàn ông xa lạ, khí tức trên người cũng không giống với bất kì gã đàn ông bặm trợn dữ dằn hay côn đồ đô con nào, thậm chí có chút thơm tho lôi cuốn.

Quay về hiện tại.

Đêm trời thanh vắng.

Bàn tiệc đã bày xong, tất cả công sức chuẩn bị đã hoàn tất.

Thời gian hẹn sắp điểm.

Gian phòng tràn ngập khí vị ấm áp thanh tân nữ tính, mùi oải hương mát dịu nhẹ hòa quyện cùng hương vị thơm lừng của thức ăn nấu chín.

Trái tim thiếu nữ vội nhịp dồn dập, âm thanh thình thịch đập rung cảm sắc vị xuân tình, rung động, bồi hồi, lo lắng không yên trộn lẫn phấn khích, mong mỏi và chờ đợi. Không ngừng chỉn chu ngoại hình, Mirabel hết mực quan tâm lo nghĩ về bản thân và cảm nhận của người ấy.

Trang phục bạo nổ gợi cảm, trang sức đẹp đẽ điểm tô nét trang điểm mỹ miều, thân thể mang nước tắm hương hoa lưu hương, tươm tất sạch sẽ và mới mẻ quyến rũ.

Nàng nhìn quanh bàn tiệc tối nay chăm chút, xem xét việc gì chưa chu toàn.

Đây là một đêm đặc biệt. Đây là lần đầu, nàng mời một nam nhân đến nhà của mình đêm hôm thế này. Nhưng người ấy không phải kẻ xa lạ, thậm chí còn thân thiết khiến con tim cô lay động.

Đây không đơn thuần chỉ ăn uống hẹn hò lãng mạn, đây có lẽ là bước ngoặt của cuộc đời bản thân hoặc khoảnh khắc hạnh phúc nhất đời.

Tâm trí không thôi ngừng tái hiện những hình ảnh đẹp đẽ của người đó, những cử chỉ va chạm vụng về vội vã khắc sâu trong thể xác và linh hồn, sôi sục khát vọng đã lâu che giấu hoặc bị phủ bụi lãng quên.

Có thể sâu trong cõi lòng, Mirabel khao khát một người bảo hộ, tìm kiếm một hình bóng đàn ông vững chãi để an tâm tựa vào và buông lỏng cho bản thân. Có thể Mirabel muốn được yêu, tình yêu là một điều nhiệm màu nhất thế gian, nó khiến người ta mạnh mẽ và dũng cảm vượt qua chông gai gập ghềnh.

Mirabel thấy rõ người mình yêu mến là một con người đặc biệt, chắc chắn không thể dừng tại một chỗ duy nhất, tầm nhìn vô cùng rộng lớn, có thể nay mai sẽ không còn gặp lại.

Viễn tưởng tương lai đầm ấm hạnh phúc khó có thể xảy ra. Tuy không thể gắn kết đúng nghĩa danh phận, không thể cùng trải nghiệm cuộc sống thanh bình nhưng nhận được những hạt giống khỏe mạnh rồi nuôi dưỡng chúng nảy mầm lớn khôn, đó cũng là chức trách và niềm vui mới của cô.

Đây là cơ hội của Mirabel, cuối cùng và duy nhất, phải chủ động và nắm thế công.

Knock! Knock! Knock!

"Mirabel, tôi đến như đã hẹn rồi."

Ngoài cửa gõ tới vang tiếng trầm tính, đó chính là Aman Yamamoto, Mirabel có chút đứng hình ngưng thở, biểu lộ khẩn trương có tí thấp thỏm. Nhưng chỉ một hai nhịp điều tiết hơi thở, nàng bình tĩnh trở lại, thay thế bằng những suy nghĩ vô tư và thư thái, chẳng cần lo lắng, cứ tận hưởng và hưởng thụ ngày hôm nay, không cần gấp gáp hay chống cự, mọi lo toàn và áp lực đều đã tan biến, cả người giờ đây có thể phóng túng thoải mái và không phải lo nghĩ bận lòng.

Mỹ mạo anh khí tươi sáng ửng đỏ, sắc thắm thuỳ mị yêu kiều chờ mong và khát vọng.

Hãy để cảm xúc thả ra, tuông chảy tình cảm nồng nhiệt này.

Hãy là đêm nay, một đêm thuộc về hai ta và chỉ hai ta nhé!