Chương 5: Ngày Thường

Vài ngày dưỡng bệnh của tôi trôi qua nhanh chóng.

Với sự chăm sóc tận tình có chút kích thích của Maria, tôi đã vượt qua.

Bây giờ, tôi có thể hoạt động bình thường như một người khỏe mạnh và bắt tay vào công việc như lúc đã nói trước với Angela.

Nhưng trước tiên, tôi cần Maria dẫn tôi đi tham quan xung quanh để biết thêm về thị trấn này, Dị Giới này.

Trong những lúc vu vơ, chúng tôi tán gẫu nhau một cách vui vẻ.

Vì là một người ngoại quốc, tôi tò mò về đất nước này.

Tôi biết nó mang tên Đế Quốc Astein đang dưới sự trị vì của nữ hoàng Anglesia de Ragnaill, một nữ quân vương anh minh, tài giỏi. Và thị trấn biên giới Myrefall phát đạt như hiện tại là nhờ vào công lao của nữ hoàng. Myrefall có vị trí hẻo lánh, luôn bao quanh bởi rừng cây, đồi núi và trên hết giáp với rừng đại ngàn Wesstino. Nếu băng qua hết cánh rừng nguy hiểm này, ta có thể đến biên giới của một đế chế khác.

Đế Chế Demon, nghe tựa địa ngục cõi trần thế với chữ Demon (Ác Quỷ) nhưng bản chất lại là một lãnh thổ tập hợp của nhiều chủng tộc khác nhau, một đế quốc được cai trị độc tài bởi kẻ đứng đầu là Quỷ Vương (Demon King).

Tương truyền, Quỷ Vương hùng mạnh tới mức những kẻ mạnh mẽ như Flugel (Thiên Dực), một chủng tộc hiếu chiến cực độ cũng phải dè chừng trong các cuộc Chinh Phạt Tội Lỗi trước đây do Quỷ Vương lãnh đạo xâm chiếm các vùng đất khác. Chỉ khi Liên Quân Chống Quỷ Vương được thành lập, cuộc chinh phạt mới dừng lại.

Rừng đại ngàn Wesstino cũng có thể xem như tàn tích chiến trường của một thời chiến tranh xa xưa giữa con người và loài Quỷ. Không rõ sự hung hiểm của cánh rừng Wesstino là do tàn dư của Demon hay do tự nhiên mà có. Nhưng đó không phải là chuyện tôi nên lo.

Hiện giờ, tôi với Maria đang dạo bước trên nền gạch lát đường của một khu chợ xa một chút với tu viện.

Ban ngày nhộn nhịp, các chủ cửa hàng bày ra đủ loại rau củ, thịt tươi chăn nuôi, gia vị và các loại khác, hét thật to với nỗ lực thu hút khách hàng. Ngoài con người trong một thị trấn Nhân tộc, ta lâu lâu trên đường còn có thể bắt gặp những cá nhân chủng tộc khác như Elf và Bán Nhân Thú. Những xiên thịt nướng thơm lừng quyến rũ trên vỉ, những rổ trái cây tươi ngon, những nguyên liệu phong phú, đa dạng bên hàng cùng âm thanh trao đổi hàng hoá, trả giá, cười nói, hỏi thăm ồn ào cho thấy cảnh tượng sầm uất thường thấy của một khu chợ.

Tôi và Maria đi qua các gian hàng mua sắm vài nguyên liệu, thức ăn để chuẩn bị cho bữa ăn và dự trữ trong kho.

Chúng tôi đôi khi dừng lại chào hỏi những người dân địa phương, họ rất quen với tu viện là Maria, Angela, cùng một người tôi hiếm gặp mặt là Lelia. Họ hỏi thăm khá nhiều nhưng đặc biệt là tôi, một người lạ. Với lời giải thích của Maria, câu hỏi của họ đều đã được giải đáp, thay đi ánh nhìn chằm chằm suy đoán là cái nhìn thiện ý, tôi có thể nói tôi được đón tiếp khá nồng nhiệt.

Đây là lần ra mắt đầu tiên của tôi, khá thuận lợi. Có thể là do uy tín của tu viện chăng?

"Khu chợ này kéo dài đến hoàng hôn, chúng ta có thể đi vào lúc khoảng gần trưa và có thể thấy thêm những mặt hàng khác như lọ thuốc, thảo dược, các loại lâm sản, bình sứ, chén bát, bếp lò, dao, búa, liềm, xẻng, ,... và đến xế chiều, chỉ còn các gian có mặt hàng đèn lồng treo, diêm đốt, dầu lửa, ma thạch và các vật phẩm ma thuật."

Tôi gật đầu với cô. Vậy là thời gian còn dài. Tôi là người vác hết mấy món đồ mua sắm hôm nay, nhìn hai tay tôi mang theo đống thứ gia vị, nguyên liệu thực phẩm là hiểu. Trông cũng tội nhưng thôi cũng đáng. Vì có thêm miệng nên phải thế chứ theo thường ngày của Maria thì nó đáng ra ít hơn, một chút. Ừ, một chút. Tội nghiệp, Maria-san!

Đi khắp khu chợ tham quan một hồi, chúng tôi đến một cửa hàng ở ngoài, thoát khỏi chốn náo nhiệt ấy. Tôi nghĩ cửa hàng giống quán cafe đấy, có tên thương hiệu là Vanda. Bàn ghế được bày trí trước cửa giữa một khung cảnh có phần yên bình với các chậu cây làm cảnh. Gió mát có thể thổi vào đây.

Bước vào trong, tiếng chuông reo nhẹ nhàng nhằm báo có khách và lời chào mừng khách đến quen thuộc từ nhân viên. Sau khi isekai, tôi luôn nghĩ mình sẽ được đưa đến một quán bia trung cổ Fantasy nào đó nhưng giờ lại là một quán cafe với thiết kế nội thất trông thật ấm cúng, thoải mái. Tôi nghĩ mình muốn order một ly coffee đen đá cho đắng vị đời. Nó khiến tôi hoài nghi đây có phải là vào thời Trung Cổ không?

Vị nữ tu Maria ngực khủng của tôi đang kêu hai cây kem vani thơm đậm vị sữa béo từ loài bò Arthog và gói mang về bánh mật ong Koby. Giá trong bảng của nó không quá đắt, vẫn còn thừa tiền cho chúng tôi.

"Anh có thể đặt đồ xuống nếu thấy mệt, Anh Aman, không cần quá sức đâu."

"Không sao, chuyện nhỏ thôi. Nó nặng chẳng bằng một con gấu nữa."

Cô ấy hơi gục đầu rồi ngẩng lên, đưa tôi cây kem.

"Đây, của anh đây, Aman. Nó ngon ngọt lắm. Cửa tiệm chi nhánh này khá có tiếng ở vùng phương Bắc đấy."

Tôi tiếp nhận lòng tốt của Maria. Vừa mang đồ vừa ăn kem làm tôi có chút tự hào về thể chất của mình, nhất là trước mặt một người đẹp như Maria. Cái tính thích thể hiện bản thân tiềm ẩn của tôi trỗi dậy rồi.

Ồ, kem ở đây ngon phết. Vị ngòn ngọt nhè nhẹ của sữa vani tan trên lưỡi, hoà lạnh vào khoang miệng với mùi thơm béo dịu cùng cảm giác tươi mát thôi thúc người ta cắn cả phần bánh xốp mềm mại làm phần cầm cây kem.

Tôi nghĩ nếu có tiền đủ, tôi sẽ ghé lại.

Hai chúng tôi bước ra cửa tiệm trong khi vẫn liếm kem.

Tôi đã kết thúc cây kem nhanh chóng một cách ngon lành vì tôi khó kiềm lại được.

Maria vẫn còn say sưa thưởng thức cây kem trắng vani đó. Tôi liếc nhìn sang cô ấy.

Đôi tay cầm cây kem trông thật cẩn thận, như sợ cây kem nó rơi. Hai cánh tay do hành động ấy mà trở nên ép vô bộ ngực một cách căng tràn.

Tôi từ từ nhìn liếc trên xuống thân hình của Maria.

Nó rất khiêu gợi. Ngực ưỡn mông cong, bụng trương lực về trước tạo hình chữ S nóng bỏng đến mức muốn đốt mắt đàn ông.

Trời ạ! Độ cong giữa vòng eo nhỏ và cặp mông nảy nở kia thật mê hoặc. Với lại được cộng thêm trang phục nữ tu đầy kiên thủ cùng tất đùi trắng tinh ôm sát bắp đùi thịt trắng noãn càng khiến tôi muốn bóp quả mông ấy, xoa vặn nó dưới lớp áo vải rồi tát một phát cho cái tội đi quyến rũ kẻ khác, một nữ tu lề lối nguyên tắc mà lả lướt giữa đường thế này là không được.

Chết tiệt! Cô ấy múp! Hành vi như thể muốn dụ dỗ kẻ nào đó xé nát trang phục kính cẩn ấy để tiến hành thụ thai cho cô vậy.

Tưởng tượng diễn ra không lâu, nhưng khiến tôi chìm đắm vào đó và đánh mất cảm giác xung quanh. Cùng lúc vừa thoát nó, tôi chợt thấy miếng nước kem tan chảy xuống tay cầm của Maria. Nó có lẽ khuất khỏi Maria nên cứ chảy đến đáy và chắc chắn rơi xuống bộ đồ nữ tu của cô ấy.

Maria vẫn ăn ngon lành cây kem của mình mà không nhận thấy. Buông thả theo cảm xúc đến nỗi một cánh tay cơ bắp dần dần đến cô không hay biết. Cùng lúc cô bất ngờ nhận ra một hơi ấm chạm vào ngực cô thì cánh tay ấy đã ở thế hứng lấy cây kem.

"A!?"

Cô giật nhẹ mình, cố kìm bản thân lại rồi nhìn đến sự việc. Đó là Aman Yamamoto đang đặt tay lên bờ ngực cô, hứng lấy giọt nước kem chảy xuống áo.

"Anh Aman! Phù, cảm ơn anh nhé. Áo bẩn thì sẽ bị Sister Angela la cho coi."

Maria mỉm cười biết ơn vì lòng tốt của Aman. Tôi cũng mỉm cười đáp lại.

Cô liếm phần nước đấy rồi mau chóng ăn xong cây kem.

Pha xử lý hồi nãy có phần cồng kềnh, nhưng đủ tạo cơ hội để khám phá "miền đất mới" ấy. Nó ước tính cũng phải ít nhất cỡ G, sắp có thể được gọi là quái vật ba đầu. Cánh tay này vẫn còn vấn vương độ ấm của bờ ngực qua lớp áo ấy.

Chúng tôi đi một mạch về tu viện, Maria vẫn không quên giới thiệu vài thứ trên đường.

Cả hai mang đống đồ mua được vào bếp rồi đi vào chính điện gặp mặt Angela. Vẻ thanh lệ hiền dịu ấy ngồi tĩnh lặng trên hàng ghế đầu cầu nguyện bức tượng nữ thần Loenia. Như nhận thấy có người vào và đã biết đó là ai, cô dần rũ xuống nghi thức, từ tốn rời ghế ngồi rồi đi đến chúng tôi. Lông mày ngài cùng đôi mắt nhắm, khí chất dịu dàng, Angela trông như một người chị săn sóc các em của mình.

"Sức khỏe của cậu đã ổn định chưa? Lần đầu tiếp túc như thế nào? Cứ thoải mái nói những suy tư của mình. Tôi sẽ luôn giúp đỡ."

Angela ngước nhìn, hỏi thăm tôi. Chiều cao trên hai mét của tôi khiến hai cô gái trông thật nhỏ nhắn và tôi như gã khổng lồ.

"Bản thân tôi thấy rất tốt, đã có thể bắt tay vào công việc. Mọi người của Myrefall rất thân thiện. Tôi thấy vui và an tâm."

"Tôi thấy rất vui vì điều này, chúc cậu hoà nhập với mọi người. Tôi và Maria sẽ vào bếp, cậu hãy ra sân sau giúp Lelia bổ củi đi."

Tôi gật đầu làm theo lời của Angela đi ra sân sau. Tu viện không lớn nên cũng dễ thuộc đường.

Bước ra sân sau là một khu vườn nhỏ có một cây sồi lớn treo móc xích đu, có luống trồng hoa đủ sắc ở góc và một thửa ruộng rau nho nhỏ.

Từng tia ánh nắng soi rọi qua kẽ lá hoà vào làn gió mát rượi liu xiu bóng cây, một bóng dáng mảnh khảnh xinh đẹp với mái tóc trắng bạc dài suôn mượt vận trên mình bộ trang phục nữ tu khác phong cách với Angela và Maria làm cho cô trở nên tươi trẻ tràn đầy sức sống, như những nàng thiếu nữ trăng tròn xuân xanh nhưng khi nhìn vào đôi mắt thì hoàn toàn trái ngược.

Đượm buồn, trầm lặng.

Đó là Lelia, một cô gái ít nói có vẻ đẹp u buồn. Nhưng phải công nhận vóc dáng cô ấy không thua kém hai người kia, ngực to khoảng cup F với chiếc eo thon cùng bờ mông tròn dưới váy (ba vòng đều đẹp), làn da sáng sủa và nổi bật nhất chắc là cặp đùi săn chắc trắng mịn đang buộc vòng ren trắng.

Chết tiệt, nó nuột!

Lelia đang bổ củi, hai cánh tay mỏng manh cầm chiếc rìu thô cứng phát ra một lực lượng đáng kinh ngạc chẻ đôi khúc gỗ nhẹ nhàng. Một cô gái trẻ có sức khỏe của 100 người đàn ông trưởng thành. So sánh tương quan về chiều cao, tôi vượt hẳn cô ấy hơn cả cái đầu còn về thể chất, tôi rất lo ngại.

"Lần đầu gặp Lelia-san, tôi được Angela nhờ đến giúp cô."

Tuy có gặp thoáng qua đôi lần nhưng việc gặp mặt như giờ thì là lần đầu.

Lelia chỉ nhìn một lát rồi gật đầu đã hiểu. Cô đưa tôi cây rìu chặt gỗ, còn bản thân mang chỗ gỗ đã bổ kia mang đi để dùng.

Công việc của Lelia trông khá nặng khi so với nữ giới: bổ củi, gánh nước, khuân vật, sửa đồ; có khi được phân công đun nước tắm, thổi lửa, tìm người, canh giữ tu viện. Mấy việc nặng sinh hoạt thường ngày đều rơi vào tay Lelia, nhưng bây giờ có tôi nên phần việc của cô ấy cũng có phần nhẹ hơn. Angela chắc mong muốn Lelia nghỉ hơi tay chút vì lo cô lao lực.

Tuy nhiên, theo tôi thấy thì Lelia làm mấy việc nặng nhọc từ sáng đến tối mà chỉ hơi mệt cũng đủ cho thấy sức bền tốt của cô.

"D8 cho xem Bảng Thuộc Tính của tôi."

"Vâng."

Bảng Thuộc Tính

Aman Yamamoto

Tuổi: 18 [?]

Cấp: 1

EXP: 1/10

Chủng tộc: Nhân Loại [?]

Thiên chức: Hắc Đế

Chức nghiệp: Thất nghiệp lv15

Sinh lực: 100/100 Sức lực: 100

Mana: 70 Dẫn xuất Mana: 35

Trí lực: 90 Thân pháp: 150

Trang bị: áo sơ mi vải lanh, áo khoác nâu vải lanh, quần dài.

Hiệu ứng hiện có: +50 Loser"s Aura, [?]

Kỹ năng: Trấn tĩnh lv4, Vô Địch Hoan Ái Lv1, Tái tạo không đau đớn (bị động), Tăng Cường Mọi Năng Lực Lv1: Gấp 100 lần, Rìu kỹ: Bổ Lv2, [?]

Không gian đồ vật: trống rỗng

Tôi chặt chừng chục khúc gỗ rồi dừng tay để nhìn thử Bảng Thuộc Tính bản thân. Chẳng ai biết thứ tôi đang thấy, đang nghe hoặc lỡ nói nhưng nó sẽ khá phiền phức bởi những hiểu lầm khó tránh. Cuộc đối thoại giữa tôi và D8, hệ thống hoàn toàn vô hình trong mắt người khác.

"Có cách nào lên cấp không? Và có các cách nào khác để tăng chỉ số thuộc tính mà không cần thiết lên cấp không?

"Vâng! Có các cách để lên cấp, tỉ như giết quái vật, đánh người, làm nhiệm vụ, hoàn thành phụ bản,... và cách lên cấp kĩ năng mà không cần nâng cấp độ bản thân thì có hai cách, có thể nói đến sách kĩ năng và tự thân rèn luyện kỹ năng nhưng xét về độ nhanh và hiệu quả đáng kinh ngạc nhất vẫn là hút linh hồn kẻ khác. Cấp độ là một phần của một linh hồn, EXP là dòng chảy trong đó và cấp độ kỹ năng lệ thuộc vào cấp độ nên suy ra hút linh hồn kẻ khác, ta không những tăng exp, level up mà còn lên cả kỹ năng. Nó khá đáng sợ và cực đoan phải không?"

"D8 nghĩ vậy sao?"

"Dạ không, không! Vì lợi ích ký chủ, thủ đoạn như thế nào cũng mặc kệ, miễn có lợi cho ngài là được."

"Vậy thế nào mở ra các kỹ năng của Thiên chức?"

"Nó khác với kỹ năng Chức nghiệp và học được. Cả hai đều thông qua thực hành làm đi làm lại mới có thì kỹ năng Thiên chức cần các điều kiện để thỏa mãn. Ngài hãy xem thử thông tin kỹ năng Thiên chức của bản thân đi."

Sức Hấp Dẫn: kỹ năng đang khoá

Điều kiện mở [0/2]:

- Tán tỉnh một cô gái xinh đẹp. Ái cảm: 70 [0/1].

- Làm tình với ba cô gái xinh đẹp [0/3].

Bá vương thể: kỹ năng đang khoá

Điều kiện mở [0/2]

- Đạt Level 10 trong một lần Level up. [1/10]

- Kề cận sinh tử. [Dưới 10% sinh lực đang có]

Nhìn qua hai kỹ năng, điều kiện mở ra khá khó nhưng với các kỹ năng tôi rút thưởng được thì hoàn toàn khả thi. Vấn đề mục tiêu ở đâu đây? Tôi nghĩ tôi chọn [Bá Vương thể] để mở khoá đầu tiên vì thấy nó khá dễ. Vì vậy, làm một chuyến đến Wesstino là phù hợp.

Chặt củi chừng hồi khá lâu, Lelia bên tôi vẫn mang đi phần gỗ đã bổ để dự trữ một ít trong kho thì một tiếng gọi từ Maria:

"Bữa sáng đã xong rồi nè Lelia, Anh Aman ơi!"

Tạm dừng công việc đốn củi, tôi và Lelia đi vào nhà bếp với một bữa ăn dành cho bốn người được bày ra tươm tất trên bàn gỗ.

Maria và Angela đã ngồi vào sẵn và chờ chúng tôi yên vị. Trước khi bắt đầu phải đợi Angela thực hiện lời cảm ơn thành kính với nữ thần Loenia về những đầy đủ chúng tôi hiện có. Nó diễn ra trong mỗi bữa ăn trong ngày và khi xong xuôi mới có thể ăn.

Mùi hương ngào ngạt của thịt lợn xông khói mới nướng xong tỏa khắp bàn ăn. Bữa ăn hôm nay là một dĩa bao gồm bánh mì nướng với thịt xông khói, trứng ốp la, salad và phô mai. Hương thơm miếng thịt xông khói hoà quyện với mùi phô mai beo béo trông thật hấp dẫn và ngon miệng. Và ăn xong bữa sáng còn được thưởng thức bánh mật ong Koby cùng sữa bò tươi.

Ăn no căng bụng.

"Này Maria, buổi trưa, em hãy mang chỗ thảo dược ra chợ bán lấy ít mua vài lọ thuốc nhé."

"Ừm, Sister Angela."

"Vậy Lelia và cậu Aman cứ tiếp tục công việc của mình. Khi nào có việc, tôi sẽ nhờ cậu giúp."

Tôi gật đầu rời đi cùng Lelia để Angela và Maria thu dọn và lau rửa chén dĩa trên bàn.

Tiếp theo đó, một thường ngày của tôi trên thế giới này lại trôi qua.

Đốn củi.

Gánh nước.

Tưới cây.

Khuân hàng vác đồ.

Sắp xếp dọn dẹp.

Nghỉ ngơi.

Về xế chiều là khoảng thời gian rảnh rỗi của tôi trong ngày. Vì có thêm tôi làm việc nên mấy công việc hằng ngày của họ kết thúc sớm hơn, cho nên tôi dự định đi loanh quanh ngắm nhìn thị trấn một mình.

Thị trấn khá lớn, tầm hai ba tiếng đi hết cả những ngõ ngách trong lòng.

Con đường dần thưa thớt, những người đàn ông, đàn bà về nhà của mình, để ăn uống đoàn viên, để sum họp cùng gia đình.

Ánh đèn đường với quang thạch bật sáng, một vài cửa tiệm, gian hàng còn mở.

Ánh hoàng hôn cam vàng ngã xuống, vùng trời đêm xanh đậm thay thế. Kiếp trước đã qua, kiếp này tiếp diễn.

Tôi bây giờ đang cảm thấy gì ? Cô đơn? Lạc lõng? Nhớ nhung? Tôi có nhớ căn phòng của mình với bộ sưu tầm và cả đống file tài liệu "học tập" khổng lồ không?

Một chút. Một chút. Một chút. Tất cả một chút.

Phần lớn trong tôi đây là cảm giác vui sướng pha chút hưng phấn nhẹ.

Một cuộc sống mới, một cuộc đời mới, một thân phận mới.

Thứ tôi bây giờ mong muốn là một cuộc sống như bao kẻ chuyển sinh sang dị giới khác. Có sức mạnh vô song, có của cải vật chất, có một dàn hậu cung đầy gái đẹp.

Tôi muốn một cuộc sống tự do. Tôi muốn một cuộc đời không lo nghĩ.

Tôi muốn được thỏa mãn. Tôi muốn được sung sướng.

Tôi muốn truy tìm lạc thú mà đời trước không thể. Tôi muốn hưởng thụ những nhu cầu mà đời trước chẳng dám làm.

Tôi không muốn con tim này ngừng đập bởi chán nản, bởi buồn tẻ.

Tôi không muốn sự phấn khích dừng lại mà cứ tiếp tục sôi nổi không có điểm dừng.

Tôi không muốn ham muốn bản thân chấm dứt vì sự vô vị tẻ nhạt của cuộc đời mình mà cứ bùng cháy sâu trong xác thịt này, con tim đang đập này.

Sex với mỹ nữ mông to ngực bự. Tôi là Fan BB, còn loli thì chỉ cần Legal hoặc có Oppai đều được.

Thưởng thức khoái lạc thể xác, hưởng thụ niềm vui lạc thú. Chìm trong biển núi quyền lực và châu báu. Tựa như một vua ma của Dục Giới, kẻ đứng trên cõi cao nhất của Dục Giới, ma vương Ba Tuần.

Tôi đang đi qua trong một con hẻm nhỏ, nụ cười tôi như có thể kéo tận mang tai. Mớ cảm xúc hưng phấn, phấn khích, vui sướng hoà trộn vào nhau xuôi theo dòng máu nóng tuôn chảy dồn dập trong người.

Hoàng hôn dần dần xuống, con hẻm khuất chỗ sáng nên chìm vào góc tối. Hai nấm đấm siết chặt đến mức làm đỏ cả một vùng da. Kiềm hãm nhưng không kiềm chế. Không quá nhưng cũng không nhỏ.

Lòng tham lam của tôi vô cùng lớn. Biết rằng trong cái thế giới mạnh được yếu thua, tôi phải là kẻ mạnh, không, không chỉ như thế mà còn là kẻ chiến thắng và có mọi thứ đang ham muốn.

Do đó, bước đầu cho cuộc hành trình dị giới lần đầu này là cày cấp. Có sức mạnh, những cái sau sẽ từ từ đến. Tối nay sẽ bắt đầu.

[!][!][!]

Chấm hỏi.

[!]

[Đã mở khóa] Khả Năng Học Hỏi Lv1: Kỹ năng Thiên chức đem đến cho người dùng tăng khả năng tiếp thu và xử lý thông tin gấp 10 lần bình thường.

Điều kiện mở [3/3]:

+ Xác định được mục đích của bản thân.

+ Hiểu biết nhu cầu của bản thân.

+ Minh bạch quan niệm của bản thân.

[!]

[Lên cấp kỹ năng] Khả Năng Học Hỏi Lv2: Do đã thấu hiểu rằng thế giới không những cường giả vi tôn mà còn quan trọng là kẻ thắng cuộc, kẻ đạt được mục đích của bản thân nên ở cấp độ 2, khả năng tiếp thu và xử lý thông tin tăng gấp 20 lần bình thường.

Vậy cũng được luôn. Chỉ đôi chút tự kỷ là có được rồi.

Tôi hoàn toàn kinh ngạc trước các thông báo này.

[!]

Do sự thể hiện ấn tượng của bạn, hệ thống ban thưởng một gói quà cho bạn. [+1 gói quà phần thưởng]

"Quá tuyệt luôn ký chủ. Ngài quả là một chủ nhân tuyệt vời, tuyệt vời nhất. Mau xem xem bên trong phần thưởng có gì đi ký chủ!!!"

Quả thật là vui sướng, đến cô nàng D-chan cũng không giấu được sự vui sướng mà thốt lên.

Tôi ấn vào gói quà và mở.

"Chúc mừng đã nhận được:

+ Áo Choàng Tàng Hình (Hạng Rare): khi mang vật phẩm này, mọi dấu chân, âm thanh, mùi hương, thân nhiệt của người dùng hoàn toàn tiến vào trạng thái tàng hình che giấu."

"Wowww!!! Mới cấp 1 mà nhận được vật phẩm hạng Rare. Ký chủ quá may mắn đi!"

"Rare, ừ, là hiếm. Chắc cũng may mắn."

"Ký chủ chắc không biết về thứ hạng vật phẩm. Thứ tự từ thấp đến cao: Normal, Middle, Magical, Rare, Epic, Relic, Perfect."

"Tức nó là vật phẩm hạng rất cao với tân thủ."

"Phải đó ký chú."

"À! Còn tại sao không thấy Normal? Biết mấy bộ đồ đang mặc này cũng tầm đấy."

"Vì hạng Normal chính là thông thường, không có tác dụng gì cả nên không cần thiết đặt hạng cho nó."

"Ra là vậy, nếu thế thì không phải tốn nước miếng để giải thích cho họ rồi. Đêm khuya này sẽ hành động."

"Vâng ký chú. Em sẽ hỗ trợ ngài."

Với quyết định như thế, tôi kết thúc chuyến tản bộ nhàn nhã và quay về tu viện. Tôi mong chờ đêm này.

••*••

Bảng size ngực được dùng:

(Đơn vị: cm)

Cup A: 68-72

Cup B: 73-77

Cup C: 78-82

Cup D: 83-87

Cup E: 88-92

Cup F: 93-97

Cup G: 98-102

Cup H: 103-107

Cup I: 108-112

Cup J: 113-117

Cup K: 118-122