Chương 9: Dự định

Tôi tỉnh giấc khi mặt trời đã lên cao.

Nhờ D8 đánh thức mạnh mẽ nên tôi không ngủ đến tận trưa.

Tôi súc miệng, rửa mặt, tắm rửa như hằng ngày.

Hôm nay, tôi được biết Angela có công chuyện phải đi xa vài ngày. Do đó, việc trông coi tu viện đều nhờ vào Lelia, Maria và tôi. Với lại không có nhiều công việc bữa nay cho nên cũng có thể xem như một ngày khá nhàn nhã.

Siêu nhạy bén: kỹ năng đang khoá

Điều kiện mở [1/2]:

- Chiến thắng một đối thủ vượt trội về Thân Pháp [1/1]

- Rèn luyện Thân Pháp [3%/100%]

Đế vương Bất tử: kỹ năng đang khoá

Điều kiện mở [1/3]:

- Chết đi sống lại [1/1]

- Sử dụng kỹ năng tái tạo liên tục trong 50 lần [0/50]

- Tự tìm đường chết [1/5]

Uy áp: kỹ năng đang khoá

Điêu kiện mở [0/2]:

- Đạt lv50 [28/50]

- Tham gia 50 trận chiến [2/50]

Cuộc sống Hoàng kim: kỹ năng đang khoá

Điều kiện mở [0/2]:

- Kiếm được 10000 xu đồng [250/10000]

- Có được danh tiếng, uy tín trong các hợp đồng, lời hứa. [10%/100%]

Trấn an: kỹ năng đang khoá

Điều kiện mở [0/1]:

- An ủi một ai đó [0/1]

Thẩm quyền Thống trị: kỹ năng đang khoá

Điều kiện mở [0/3]:

- Có được một chức vị cao hơn bình dân.

- Được một người chức vị cao hơn bản thân tin tưởng.

- Có được mười cá nhân vâng lời theo lệnh [0/10]

Tôi xem xét điều kiện của những kỹ năng còn lại.

Nó khá thú vị.

Có thể thấy có các điều kiện của kỹ năng này liên hệ với điều kiện kỹ năng kia. Ta đôi khi vô tình có thể hoàn thành hai ba điều kiện mà chẳng hay biết gì cả.

Độ khó dễ khác nhau. Nhưng tóm lại, điều kiện đều khả thi để thực hiện, chỉ cần có đủ can đảm.

Tôi lướt nhìn một vòng Bảng Thuộc tính rồi tắt đi, sửa soạn chút quần áo.

Nhân tiện lúc rãnh rỗi này, tôi đi đến Công hội Mạo hiểm giả của Myrefall gặp Hitoyo.

Tôi bước đi trên con đường chính lớn và tiếp tục cho đến khi thấy một bảng hiệu có hai thanh kiếm chéo nhau trên nền một chiếc khiên.

Tôi nghĩ đó chắc hẳn là Công hội Mạo hiểm giả của thị trấn Myrefall.

Một quầy tiếp tân ở trước lối ra vào, một nhà hàng nằm bên trái nơi phục vụ ăn uống cho mạo hiểm giả. Nhận thấy từ việc không có ai kêu rượu thì hẳn ở đây không bán thứ đó. Ấn tượng khi bước vào Công hội là rộng rãi và sạch sẽ, còn những Mạo hiểm giả thì đang ăn uống nói chuyện rất sôi nổi, một số đang xem xét các nhiệm vụ, một số có vẻ như vừa trở về từ một chuyến đi săn.

Chẳng có ai để ý đến người lạ bước vào như tôi. Dĩ nhiên có vài người chú ý nhưng rồi sự quan tâm cũng nhanh chóng biến mất, họ vẫn tiếp tục các hoạt động thường ngày. Có biết bao người ra vào Công hội, chẳng ai để ý một kẻ vô danh như tôi nhưng nếu muốn được chú ý ắt hẳn bạn phải là một người nổi danh, đặc biệt gì đó hoặc có gái đẹp bên mình. Vì vậy, tôi thích cảm giác bị bơ thế này.

Tôi đi tới quầy và đón tiếp tôi là một người phụ nữ đẹp... lão đang mỉm cười. Những đường nét trên gương mặt cho thấy bà đã từng là một mỹ nhân khi còn trẻ. Có vẻ đánh bay hình tượng nữ tiếp tân xinh đẹp nhưng ít nhất vẫn cho thấy cái khí chất chuyên nghiệp, an lòng. Và đây cũng chỉ là một chi nhánh, có thể ở chỗ khác có cô tiếp tân xinh như hoa thì sao.

"Chào mừng đến với Công hội Mạo hiểm giả, chi nhánh Myrefall. Tôi có thể giúp gì cho cậu?"

"Dạ, cho cháu muốn tìm một nữ Mạo hiểm giả có tên là Hitoyo được không?"

"Hitoyo, à. Tôi sẽ liên lạc với cô Hitoyo, Cậu hãy ngồi đợi một chút. Xin cho tôi biết tên cậu để tiện liên lạc."

"Yamamoto."

"Cậu có thể ngồi đợi trên hàng ghế."

"Vâng."

Tôi ngồi trên hàng ghế trống ăn uống của nhà hàng bên trái trong khi đợi thỉnh cầu được đáp ứng. Trong lúc đợi, tôi đã kêu một ly sữa với giá 5 xu đồng khi được nhân viên nhà hàng hỏi thử món dùng.

Ước chừng khá lâu sau đó, tôi mới gặp được cô nàng ấy.Lord Of Sins - Chương 9: Dự địnhKhác hẳn với lúc gặp trong rừng, phong cách ăn mặc của Hitoyo trở nên mát mẻ hơn, tươi trẻ hơn. Mái tóc nâu ngắn với những lọn dài, để vai trần cùng tay áo rời, thứ to lớn đằng trước càng rõ nét dưới miếng áo rèm không bên được trải dài quá xuống xương chậu. Chiếc băng quấn Obi buộc kiểu nơ ôm lấy eo nhỏ mặc chiếc váy xếp ly ngắn đỏ cùng tất đen bó một bên mang giáp bọc chân gây nên ấn tượng xinh xắn, năng động quanh cô. Gương mặt tươi cười, thân thiện , không kém phần thơ ngây làm đốn tim biết bao đàn ông.

Cách ăn mặc hở hang không mất thiện cảm mà làm tăng sự gợi cảm, kích thích Testosterone trong tôi khiến cho ra một số loại suy nghĩ đồi bại. Không riêng gì tôi, đám đàn ông quanh đây đa phần đều có chung suy nghĩ.

Thật sự vẻ ngoài này không thu hút đàn ông thực sự mới là lạ. Có thể nói Hitoyo như nữ thần của lũ đàn ông nơi đây.

"Anh Yamamoto-san~!"

Cô ấy vừa kêu vừa vẩy tay chào. Tôi bắt đầu cảm thấy sau lưng mình tràn đầy mùi sát khí như muốn ăn tươi nuốt sống. Như thể tôi là một con vật ất ơ xó chợ nào đó bỗng nhận được sự ưu ái của nữ thần.

Ghen tị là đương nhiên.

Tôi nghĩ sau chuyện này sẽ có vài tên đến tìm đến tôi gây sự.

Hitoyo ngồi đối diện một cách vô tư lự, chẳng màng xung quanh và tôi cũng y chang vậy.

"Đây là của anh Yamamoto, 500 đồng vàng. Như đã hứa nhé!"

Cô nháy mắt yêu một cái, ngón út đưa về phía tôi thể hiện cho một lời hứa đã thực hiện.

"Như đã hứa."

Tôi cũng đáp lại bằng cái ngoắc tay.

"Anh Yamamoto có dự định làm Mạo hiểm giả không? Với sức mạnh của anh chắc chắn dễ dàng vươn tới cấp B hoặc có thể hơn thế nữa."

Thứ hạng của Mạo hiểm giả phân chia từ thấp đến cao: E, D, C, B, A, S.

Cấp S là cao nhất, được xem như đỉnh cao của Nhân tộc. Bất kỳ ai được xếp vào cấp S đều rất được trọng vọng và hưởng những đặc quyền chỉ giới quý tộc thượng lưu mới có. Tiền tài, địa vị, danh tiếng to lớn của cấp S khiến biết bao người thèm thuồng, mơ ước. Ngoài ra còn có thể tham gia vào các yến tiếc trọng đại, gặp tận mắt các nhân vật quyền lực của Nhân tộc. Số lượng của Mạo hiểm giả Nhân tộc cấp S vào khoảng 50 người.

"Đã có suy nghĩ đến, tôi cũng thấy hứng thú. Không biết cần những gì để tham gia?"

"Nó rất đơn giản, chỉ cần anh đến quầy để đăng ký rồi nộp chút tiền là xong."

"Vậy à! Chắc mai, tôi sẽ đi đăng ký."

"Tốt quá! Nếu anh Yamamoto có gì thắc mắc cứ đến Công hội tìm tôi. Tôi sẽ giúp đỡ hết khả năng bản thân."

Nụ cười tươi rói của Hitoyo tràn đầy tích cực. Thứ nụ cười khiến lòng ta mát rượi, rũ mọi phiền muộn, như muốn cùng nhịp.

"Có muốn uống gì không?"

Hitoyo lắc đầu.

"Hôm nay có việc của Công hội, cho nên xin lỗi anh Yamamoto."

"Ừ, không sao. Công việc là ưu tiên. Tôi cũng định về luôn. Vậy mong ngày mai, ta còn gặp lại."

"Ừm!"

Hitoyo gật đầu cái, chúng tôi chào tạm biệt nhau để đi làm việc riêng của mình.

Tôi tức tốc đi nhanh ra khỏi Công hội trước khi có ai đó đến tìm tôi gây chuyện.

Trên đường về chẳng có gì đặc biệt xảy ra, cứ một mạch mà về tu viện thuận lợi.

Tôi trông thấy Lelia đang quét dọn nơi cổng tu viện.

Tôi giơ tay chào một tiếng và Lelia chỉ gật đầu như đã biết.

Vào trong tu viện nghiêm trang, Maria một mình đang ngồi cầu nguyện trước tượng nữ thần Loenia. Có thể biết rằng tu viện thường ngày rất vắng lặng vì ít người đến thăm trừ những dịp lễ.

Các đồ vật có giá trị trong tu viện không nhiều, tất cả đều mang giá trị tôn giáo nên ít có kẻ trộm cướp nào đột nhập vào đây. Nhưng mà nếu có thì Lelia sẽ xử lý hết bọn chúng.

Tuy nhiên, phải nói đến các nữ tu trong này cũng rất xinh đẹp. Cướp tài không được thì cướp sắc không thiệt. Nhưng mà nếu có thì Lelia vẫn xử lý hết bọn đó.

Vấn đề vẫn là Lelia. Theo cấp Mạo hiểm giả, nữ chiến tu ít nhất cũng hạng C còn theo cấp độ thì tương đương với con Werewolf kia nọ nhưng mạnh hơn chút.

Lạc đề hơi xa, quay lại nào. Dù sao tôi vẫn chỉ là người ngoài, không có tín ngưỡng với thần linh nơi đây.

Tôi khẽ bước sang một bên tu viện chờ đợi Maria. Cô nàng nói muốn cùng với tôi đi dạo bên ngoài nên phải đứng đợi.

Cứ thế cứ đợi được một lúc, Maria đã đến trước mặt và cả hai cùng nhau đi để lại Lelia trong giữ tu viện. Như thể đã thấy quá quen chuyện này, cô nàng chỉ căn dặn đừng về trễ.

Cô nàng Maria nói không chỉ giúp tôi tìm hiểu về Myrefall mà còn để chúng ta sẽ ngày càng hiểu nhau hơn.

Phải công nhận điều này khá đúng, khi cùng nhau đi dạo như thế làm cho ta càng hiểu đối phương.

Maria phóng khoáng, thoải mái, thơ ngây và trên hết là tốt bụng bao dung. Những hành động vô tình của cô nữ tu khiến tôi bao phen khó xử, lúng túng.

Dạo bước cùng Maria, phải ngắm nghía rõ nét từng cm của cái dáng điệu mềm mại cong vút ấy, mấy cái suy nghĩ sắc dục cứ thế hiện lên trong đầu.

Bên ngoài bình tĩnh, bên trong tràn ngập biển nước đây.

Luôn phải kiềm nén, kiềm chế các loại, các kiểu mà chẳng thể làm gì cả, sóc lọ còn không được vì đó là tu viện.

Đôi khi, "cậu bé" của tôi mất kiểm soát. Nhớ lúc nọ là cái lần lau người cho tôi, cô nàng dám lau cả phần hạ bộ của người đàn ông sinh lý mạnh khỏe, còn thổi mát cho cái thứ dựng thẳng đứng đó nữa chứ. Há miệng rồi thổi nhẹ, chắc cô ấy nghĩ thổi nguội cho nó hết nóng và dịu lại.

Tôi lúc đó phải giả ngủ xem cho qua chuyện này. Cảm nhận từng cơn gió thổi từ đôi môi căng hồng nhuận, tưởng tượng khung cảnh lúc đó thôi cũng đã làm cứng như đá tảng rồi. Tôi mém bật dậy và dương vật vào cái miệng hư hỏng ấy rồi phóng biết bao nhiêu dồn nén khổ cực.

Lòng ham muốn với các mỹ nữ, vẻ ngoài của các cô gái đập bừng bừng trong tim.

Thứ hứng thú, thôi thúc với tôi bây giờ là cái cảm giác lên giường với một nữ nhân tuyệt đẹp gợi cảm, cảm giác trở nên mạnh mẽ siêu quần và có thật nhiều của cải kho báu.

Nói cách khác, tôi nghĩ mình thích hợp bị gọi một cách miệt thị như một tên dâm tặc, thằng cặn bã, ti tiện, ngụy quân tử, một tên giả tạo,... hay bất kì danh hiệu thấp kém nào khác. Nhưng miễn sao, tôi đạt được mục đích thì tất cả đều không sao cả.

Và với tính cách phóng khoáng của cô nàng tu nữ Maria ngây thơ này, quả thật là một đối tượng hoàn hảo. Tuy nhiên cần làm gì để tránh rắc rối?

Tôi nghĩ cần phải ẩn nhẫn chờ đợi thời cơ đến. Lúc có thêm nhiều sức mạnh, tôi sẽ ra tay.

Thời gian của tôi còn dài nên tối nay tôi sẽ rút thưởng.

Và thế là một ngày mau chóng kết thúc, không có gì đặc biệt.

Chiều đã ngã, đêm đã lên.

Trong căn phòng của tôi, thứ có được sự quan tâm của tôi nhất là vòng quay trúng thưởng.

Tôi có hai tấm phiếu rút thưởng.

Tiến vào không gian hệ thống, nơi quay thưởng và D8 đã ở đó.

"Quay hai lần."

"Đã rõ, thưa ký chủ!"

D-chan tươi vui quay chiếc hộp.

Tôi nhìn động tác của D8 và ngóng chờ phần thưởng.

Lần thứ nhất, một quả cầu tỏa bừng sắc tím huyền bí bộc lên làn khói hồng quen thuộc.

Gương mặt D-chan bày ra đủ loại sắc thái như muốn hết nói nổi.

[Hắc Thuật Sắc Dục]

"Ma pháp Tà ám của Sắc dục. Kiến thức về các khả năng của những điều bị cấm chủ yếu là nhục dục, khơi dậy và kiểm soát những ham muốn tình dục sâu kín trong tận linh hồn. Tha hoá những cá nhân thanh khiết nhất, bẻ gãy những tâm trí kiên cường nhất. Đủ thể loại khoái thú trên đời được tựu về một, không giới hạn gò bó và thỏa tung trí tưởng tượng hoan lạc của thú vui xác thịt. Kết hợp với [Vô địch hoan ái] như hổ mọc thêm cánh, song kiếm hợp bích để cho vạn lợi sum vầy."

Một sự tiến bộ rõ rệt, D8 không còn ngượng ngừng khi phát biểu nó.

Lần thứ hai, một quả cầu hình đôi mắt tụ hội những sắc màu nóng tỏa ra.

"Đôi Mắt Chân Thật. Khả năng mở rộng phạm vi nhìn nhận, cộng hưởng với thị lực người dùng với độ sắc nét đáng kính ngạc rất phù hợp cho các nhiệm vụ, trinh sát, thăm dò, tìm kiếm mục tiêu. Rất hữu dụng phải luôn đó ký chủ."

Tôi nhìn thẳng vào mắt D8.

"Phải không?"

...

...

...

Tôi vẫn nhìn chằm chằm, không nói lời nào.

Sự lúng túng, bối rối hiện rõ trên gương mặt đáng yêu ấy.

Một bầu không khí khó xử, khó hiểu giữa hai người.

"Hơi."

Ngắn gọn xúc tích, tôi nói ra một chút suy nghĩ của mình về kỹ năng [Chân Nhãn].

"Ngài không nên im lặng như thế chứ, làm người ta lo cả lên."

D-chan khoanh tay phồng má bày tỏ tức giận, ngoải mặt đi như không thèm quan tâm.

"Ừ, ừ, ừ. Đùa với em chút thôi."

Hoàn thành quay thưởng, tôi hào hứng muốn test thử kỹ năng.

Đầu tiên là cái Đôi mắt Chân thật.

[Chân Nhãn]Lord Of Sins - Chương 9: Dự địnhMột đôi mắt to lớn xuất hiện trên đầu tôi tỏa ngọn lửa bập bùng dữ dội, ánh quang soi rọi xung quanh.

Tầm nhìn tôi như được lên cao, tựa như góc nhìn người thứ ba. Cảm giác tương tự lơ lửng trên mây vậy.

Tôi xem xét những vùng xa xôi thử coi và nhanh chóng nhận thấy nó giới hạn trong phạm vi 5 cây số rõ ràng và 10 cây số khá mờ.

Tuy có giới hạn là thế, nhưng trong khoảng rõ ràng kia đều có thể chứng kiến tất cả rất sắc nét và rõ rệt.

Tựa cảm giác như được sinh ra lần nữa với một đôi mắt tinh anh, sáng sủa.

Cuối cùng là cái tôi thấy hài lòng trong đợt 2 quay thưởng này, thứ phép thuật hắc ám.

[Hắc Thuật Sắc Dục]

Một lượng kiến thức truyền vào não, từng cái từng cái một.

"Oh! Biến dạng, tạo trang phục, ru ngủ, xúc tu, slime, điều khiển tâm trí, dụng cụ và các chất kích dục, ma phẩm tình dục,... Và có cả Inmon, những hình xăm tử cung, những dấu ấn dâm dục. Ngon nghê!"

D-chan nuốt ực một tiếng, thân thể có phần run rẩy, cố gắng im re như thể lo sợ bản thân sẽ là nạn nhân.

"D-chan."

"Vâng!!! Xin ký chủ đừng làm với em!! Em còn nhỏ lắm!"

"Oh! Nhắc mới nhớ tới đấy. Sao không thử luôn nhỉ?"

"Đừng kí chủ, khi nào trưởng thành rồi ta hãy làm. Bây giờ em chịu không nổi mấy cái đó đâu ký chủ. Ngài có thể tìm Pamela cũng được mà. Và ký chủ làm ơn đừng chồng cả đống nó lên nhau, xin ký chủ."

Suy nghĩ của cô nàng này thật vượt ngoài dự tính của tôi, hết nói nổi. Chỉ muốn chào tạm biệt và chúc ngủ ngon thôi mà.

"Ừm, tôi sẽ đợi. Nghỉ ngơi tốt nhé D-chan."

"A! Vâng! Em... em xin lỗi, em có hơi thất thố."

"Ừ."

"Em chúc ngài một buổi tối tốt lành. Ngủ ngon ký chủ!"

Cúi chào tôi, D-chan nở một nụ cười tươi trên môi.

Tôi gật đầu và trở về gian phòng nơi tu viện.

Tôi đánh một giấc xuyên đêm cùng với nhiều dự định trong đầu.

Bắt đầu từ ngày mai.