Chương 3

"Tuấn Anh, cô giáo Lê gọi cậu đi đến văn phòng một chuyến."

Một bạn học hướng về phía Tuấn Anh thông báo một tiếng.

“Biết rồi, tớ sẽ đi qua.”

Tuấn Anh gật đầu, sửa soạn lại cặp sách xong, cậu ra khỏi lớp đi về hướng văn phòng.

"Cô giáo Lê, cô tìm em ạ?"

Tuấn Anh đi đến phòng làm việc riêng thuộc về Như Hoa.

Cô giáo Lê mặc tây trang, bên dưới là quần tây thẳng dài, hai chân giẫm lên đôi giày cao gót màu đen, đi đôi tất da ngắn mỏng manh.

Đây cũng là một người phụ nữ xinh đẹp thành thục, là giáo viên tại Nhất Trung Hải thành, một mĩ nữ ổn trọng, năm nay 36 tuổi.

"Em ngồi đi!"

Cô Lê nhỏ giọng nói, chỉ ghế dựa trước bàn làm việc nói.

Tuấn Anh ngồi xuống, có chút thắc mắc vì sao cô Như Hoa đột nhiên tìm tới mình.

"Chuyện xảy ra lúc chạng vạng cô thấy rồi, em bị Xuân An lôi ra làm tấm chắn.”

"Cô giáo Lê, cô muốn nói điều gì?"

Tuấn Anh có chút nghi ngờ hỏi.

“Cô là dì của Xuân An, thay mặt Xuân An xin lỗi em, con bé không nên tự chủ trương kéo người khác vào chuyện của nó, lôi em ra làm tấm chắn."

Cô Lê lão sư ánh mắt lóng lánh chăm chú nhìn Tuấn Anh, phát hiện thiếu niên trước mặt ánh mắt thật bình tĩnh, có sự trưởng thành không thuộc cái tuổi của cậu.

"Cô Lê, em cũng không thèm để ý."

Tuấn Anh lắc đầu nói, "Đàn chị như thế nào cũng không có quan hệ với em.”

"Ừm, như vậy là tốt rồi, em bây giờ lớp mười một, đã đến thời khắc quan trọng nhất đời người rồi."

"Lấy thành tích của em, top 10 đại học trong nước là điều không xa vời, cô không hy vọng chuyện này khiến em phân tâm, nếu không vẫn như vậy, là dì của Xuân An, cô chân thành xin lỗi.”

"Cô Lê, cô không cần phải làm như thế!"

"Chuyện này không có quan hệ với cô.”

Tuấn Anh nói, "Em biết rõ bản thân cùng người khác không giống nhau, cho nên em sẽ cố gắng ."

"Ừm, cô biết."

Nói đến đây , Như Hoa cảm giác sắc trời bên ngoài tối xuống, theo sau song chưởng nhắc tới hướng về đỉnh đầu chống giữ chống đỡ.

Lê Như Hoa trước ngực căng thẳng, bên trong tây trang màu đen màu trắng áo sơ-mi cũng bị bung ra một lỗ hổng, lộ ra bộ ngực to lớn ,trắng nõn.

Bộ ngực này thật lớn, cũng thật mượt mà, giống với bộ ngực của mẹ Xuân An anh thấy lúc trước, ước chừng lớn như nhau.

Tuấn Anh ánh mắt không kiềm được nhìn chằm chằm ngực của Như Hoa.

Như Hoa chú ý tới ánh mắt Tuấn Anh, sắc mặt hơi đỏ lên, lập tức để tay xuống dưới cánh tay.

"Tốt lắm, em đã có thể suy nghĩ rõ ràng, cô cũng không cần lo lắng nữa."

"Sắc trời đã tối, em đi về đi."

Như Hoa sắc mặt như thường hạ lệnh tiễn khách.

Tuấn Anh gật đầu, đứng lên, đi về hướng cửa văn phòng.Mẹ Dâm Tù Tội - Chương 3Trở lại phòng học, cậu cất kĩ thư buổi tối cần đọc xong, đeo cặp sách đi ra khỏi phòng học.

Cậu cũng không có trọ ở trường, mà ở nhà đi thuê bên ngoài, không phải vì cậu không đủ sức chi trả tiền thuê kí túc xá, mà là bởi vì cậu phải thương xuyên làm công ngắn hạn kiếm tiền.

Ở ngoại trú sẽ thuận tiện hơn.

Mấy năm nay qua, công việc gì cậu đều đã từng làm qua.

Thời điểm đến cửa trường học, sắc trời đã hoàn toàn tối.

Tuấn Anh đi theo đường lớn về nhà.

"Tuấn Anh..."

Lúc này, xa xa truyền đến một đạo âm thanh.

"Cô Lê, cô còn chưa về sao?"

Tuấn Anh nhìn thấy Như Hoa gương mặt xinh đẹp đi tới phía sau.

"Nhà em ở nơi nào, cô đưa em về."

Như Hoa nói thẳng.

"Không cần đâu cô, nhà em cách trường học không xa, em tự mình đi về là được rồi "

"Không sao đâu, cũng chỉ mất thêm vài phút đồng hồ, buổi tối có chút mát mẻ, cô đưa em về."

Như Hoa kiên trì, Tuấn Anh cũng không tiện từ chối, gật đầu.

"Ngồi ở ghế phụ nha, không có ai khác được ngồi đâu.”

Thấy Tuấn Anh chủ động mở sau xe môn, Như Hoa mở một nụ cười nhàn nhạt, ấn tượng tốt về Tuấn Anh lại sâu sắc hơn.

Cậu bé này rất hiểu chuyện, đạo lí đối nhân xử thông thấu khác hẳn với thiếu niên bình thường.

Tuấn Anh mở ra cửa ghế phụ, cúi người ngồi xuống.