Chương 5: Chị Linh Thay Quần Áo Giúp.

"Này! Này” Thẳng đến chị Linh kêu tôi mấy tiếng, tôi mới hoàn hồn trở lại.

"Làm sao vậy chị Linh?"

"Đưa nhiệt kế cho chị."

"Chị tự lấy đi."

Chị Linh duỗi tay xuống dưới nách tôi lấy nhiệt kế ra, vừa quay đầu lại thì thấy quần lót tôi nhô lên thành một cái lều trại. Chị hoảng hốt một cái rồi quay đầu đi chỗ khác.

"Móa! Đừng nhìn em như vậy chứ."

"Em?! Thằng nhóc không thành thật này."

"À? Em làm sao vậy?"

"Ha ha." Chị Linh cười xấu xa, tôi thuận thế nhìn qua. Mẹ kiếp, cư nhiên chính mình cũng không có chú ý, tôi cư nhiên cương lên, tôi nhanh chóng kẹp chặt hai chân.

"Chị à! Em. . Không phải tự nhiên mà em. . . Đó là phản ứng tự nhiên! Chị đừng hiểu lầm!"

"Ha ha ha, những người trẻ như em đều suy nghĩ bằng nửa người dưới mà. Bất quá dáng người mẹ em đẹp thật đấy!"

"Hả?! Chị đừng có đùa như vậy nữa. Em thật sự là phản xạ có điều kiện mà! Chị không phải con trai nên không hiểu được đâu!"

"Thôi được rồi, chị có việc cần đi. Để chị mở TV lên cho em nha."

Chị Linh vừa đi ra ngoài, cơ thể của một lại lần nữa xuất hiện trong tâm trí tôi, còn có mùi hương nhàn nhạt trên cơ thể mẹ, nguyên lai thân thể mẹ lại nuột như vậy. Nhiều năm như vậy tôi lại chú ý đến, không được rồi, mẹ ruột của mình, không nghĩ, không nghĩ nữa. Đương lúc tôi lắc lắc đầu, trên TV chiếu một bộ phim, nội dung vẫn như cũ không có gì đặc sắc. Nữ chính khoảng 40 tuổi, có ly hôn với chồng, cũng có để tang chồng, nói chung là loại người gì cũng có, cũng có… Người mặc áo dệt kim hở cổ, thoại có chút nhiều, lâu lâu lại dậm chân một cái làm thịt vú trước ngực rung lắc, con cu tôi dựng thẳng đứng, trong đầu lại hiện lên cơ thể của mẹ, giống như mẹ đang khỏa thân trước mặt tôi vậy.

Ngay lúc này, người phụ nữ trên TV lên tiếng:

"Nhu cầu của tôi có chút nhiều, mỗi ngày đều muốn địt. Hy vọng cậu có thể thỏa mãn tôi!"

Tôi thiếu chút nữa bắn tinh.

"Mẹ kiếp, câu này cũng dám nói trước mặt tôi à?" Chỉ thấy gương mặt người phụ nữ kia không đổi sắc, khẽ cười một tiếng, còn gật gật đầu. Nhìn bộ dạng này hẳn à có quen biết từ trước.

"Hơn bốn mươi tuổi, dáng người đầy đặn, nhu cầu tràn đầy, đó không phải là mẹ à?"Tôi nhanh chóng lắc đầu.

"ĐCM! Hôm nay là ngày quần què gì đây! Mày bị điên rồi, ngay cả mẹ mình cũng dám mơ mộng đến. Trên đời này bộ thiếu đàn bà à?!"

Muốn quên một người, vậy biện pháp tốt nhất chính là tìm người thay thế , bên ngoài không phải có một người sao? Hì hì hi, nghĩ vậy, tôi hắng giọng một cái.

"Chị Linh! Chị Linh!"

Chị vội vàng chạy vào.

"Làm sao vậy?"

"Cái kia, chị có thể thay quần áo giúp em được không? Em ngứa quá!"

"À, chị còn cho rằng em xảy ra chuyện gì mà kêu lớn như vậy."

"Em có chút chán cũng có chút nhớ chị!"

Chị Linh sửng sốt một chút, sau đó ôn nhu trừng mắt nhìn liếc nhìn một cái.

"Miệng lưỡi trơn tru! Mới quen nhau có hai ngày mà đầu óc cũng nghĩ vậy cho được!"

"Cái này gọi là nhất kiến chung tình, mới gặp chị lần đầu đã yêu chị!"

"Ừm, cũng có cái gọi là nhìn một cái là thấy ghét!"

"Vậy chị nghĩ sao về em? Có phải không tệ lắm hay không?!"

"Em đó, mẹ em nói không sai mà. Còn nữa, cánh tay em không thể cử động được, nhớ chưa?!"

"Mẹ em chính là người cổ đại mà, không hiểu người trẻ tuổi chút nào."

"Ha ha ha! Em đang nói gì vậy? Ha ha ha."

"Chị thật sự không có bạn trai à?"

"Làm sao?"

"Nếu chị không có bạn trai vậy chẳng phải em liền có cơ hội cưa chị sao?!"

"Nghĩ bậy bạ gì đó, chị không có hứng thứ với người nhỏ tuổi."

"Không phải chị cũng mới tốt nghiệp à, lớn hơn em có mấy tuổi, với lại em mà nhỏ á?"

Chị Linh sửng sốt, sau đó liền đỏ mặt, chắc là hiểu ý của tôi rồi.

"Được rồi, em đi thay quần áo nhanh lên cho chị."

Nói xong, chị đỡ tôi ngồi dậy, cởi quần áo tôi ra, sau đó lại giúp tôi mặc cái áo mới vào, thời điểm chị còn phân vân có nên thay quần lót cho tôi hay không thì tôi đã kịp thời ngăn chặn chị.

"Quần lót cũng phải thay cái mới nha chị ơi." Tôi nhìn quần lót của mình.

"Cái kia. . Chờ mẹ em về rồi thay quần lót cho em được không?"

"Nhưng mà nó không thoải mái, vừa. . Có chút ẩm ướt "

Chị Linh mở to hai mắt, nghi hoặc nhìn tôi, chắc là chị cho rằng tôi bắn tinh bên trong quần lót rôi.

"Chị đừng hiểu lầm, mọi chuyện không như chị nghĩ đâu.Chỉ là nó hơi ướt nên em mặc không thoải mái xíu thôi."

"Em! Quần lót em để ở đâu?"Bộ dáng mặt đỏ tai hồng của chị thật cmn dễ thương mà.

"Ngăn tủ đầu tiên ạ."

Chị đi lại tủ, lấy ra một cái quần lót mới, sau đó ngồi vào bên cạnh tôi, tay nhỏ hơi hơi run rẩy kéo cạnh quần lót của tôi.

"Em, em nhấc mông lên một chút."

"Vâng." Tôi nhấc mông lên, quần lót bị chị Linh chậm rãi kéo xuống, khoảnh khắc con cặc tôi sắp bắn ra ngoài thì chị rõ ràng do dự một chút, nhưng vẫn cắn răng cởi ra,, có kinh nghiệm lần trước, chị cũng không bị nó dọa sợ, nhưng từ trong ánh mắt chị, tôi vẫn biết được chị vẫn kinh ngạc vì kích cỡ của thằng em tôi.

Chị Linh thẹn thùng đổi quần lót mới cho tôi, mặt so với vừa rồi đỏ hơn, không biết nếu bị tôi địt thì chị sẽ thế nào nhỉ, chị có đỏ mặt giống bây giờ hay không.

"Xong rồi, không có chuyện gì nữa thì chị đi ra ngoài đây." Giọng chị hơi run.

"Chị ở đây nói chuyện với em đi, em chán quá."

"Nói gì mà nói." Chị ngồi xuống cái ghế bên cạnh giường, đỏ mặt cúi đầu. Từ phản ứng này của chị, tôi có thể đoán rằng chị không chán ghét tôi, thậm chí còn có chút thích tôi nữa là, nếu không thì chị hẳn sẽ quay gót bước đi rồi, hơn phân nửa công lao chắc là nhờ con cá chà bặc của tôi qúa.

"Chị thật sự không có bạn trai sao?"

"Sao em hỏi cái này hoài vậy?"

"Em tò mò chút thôi mà, chẳng phải việc một người xinh đẹp như chị không có bạn trai quá là phi logic hay sao."

"Chị. . Lúc chị học đại học đã từng có bạn trai, sau này tốt nghiệp xong thì nhà anh ấy bắt ảnh về quê, chị lại không muốn về quê nên liền chia tay với anh ấy." Chị Linh thở dài có chút phiền muộn.

"Thì ra là vậy, chị cũng đừng buồn quá, với điều kiện như chị thì không thiếu đàn ộng theo đuổi đâu."

"Em lại nói bậy rồi! Chị chỉ là một hộ sĩ nhỏ nhoi, điều kiện bình thường như vậy thì ai mà vừa ý chị."

"Chị mới nói bậy á! Chị mà đăng ảnh chị kèm hai từ độc thân thì em dám chắc điện thoại chị bị la vì quá nhiều thông báo luôn đấy."

"Ha ha ha! Em biết nhiều quá đấy, có bạn gái rồi à?”

"Dĩ nhiên rồi, từ lúc sinh ra đến giờ em chưa biết xấu là gì cả."

"À." Linh tỷ nhẹ nhàng đáp lại một tiếng.

Trong chớp mắt, tôi cư nhiên thấy mắt chị lóe lên tia buồn bã, là tôi nhìn lầm hay là…

"Ha ha ha, chị tin thật à, em mới năm nhất đại học thôi, quẹt Tinder gãy tay cũng chưa match được ai thì lấy gì có bạn gái." Tôi quyết định nói dối với chị, lỡ như chị thích tôi thật thì sao.

"Thật không đó?" Khuôn mặt chị vui hẳn lên, quả nhiên tôi đã không nhìn lafm mà, chị quả thật để ý tôi, con cặc phía dưới lại không nhị được run lên.

"Lừa chị làm gì. Hơn nữa mẹ em khó lắm."

"Em cũng học đại học rồi mà mẹ em còn không cho em có bạn gái á?"

"Cũng không hẳn là vậy, tại vì mẹ em thấy em rảnh quá nên suốt ngày tìm việc cho em làm thì em làm gì có thời gian kiếm bạn gái chứ, đúng không?"

"Ha ha ha, mẹ em đối với em thật tốt, tìm nhiều việc cho em như thế, thật hâm mộ em nha."

"Cái kia chị Linh! Chờ em xuất viện, em với chị đi xem phim nha, em ở nhà hoài cũng chán."

"Ai muốn cùng em đi xem phim chứ, chị còn bận trực ban."

"Vậy khi nào chị rảnh thì mình đi."

"Vậy cũng không đi, em nghỉ ngơi đi. Chị ra ngoài trực đây."

"Này! Chị không đi thật á?"

"Ha ha ha! Đến lúc đó rồi nói sau, phỏng chừng em xuất viện xong liền không nhớ rõ chị là ai." Nói xong, chị Linh liền đi ra ngoài, mông nhỏ lắc lắc theo từng bước đi.