Chương 11: Web Đen (2)

Hải Dương ăn cơm rất vội nhanh chóng trở về phòng khiến Ngọc Hân thấy đau lòng.

Ăn cơm xong Ngọc Hân rủ chồng lên nói chuyện với con nhưng nhất quyết ông không lên:

“Em làm thế phản tác dụng đấy, đừng nói với con là em kể cho anh biết rồi nó sẽ rất xấu hổ, chuyện này coi như mẹ con em tự biết rồi tự giải quyết với nhau đi”

“Anh không định khuyên con à?”

“Khuyên gì chứ, kệ nó tự lớn tự khôn thôi”

“Em không để con thế được”

“Thì em lên nói chuyện với con đi, anh nói thật càng nhiều người càng xấu hổ, tốt nhất cứ một một nói chuyện tâm sự với con đi, nó không làm chuyện gì xấu là được mà”

—————–

Ngọc Hân đi lên phòng Hải Dương đứng ở cửa nhưng đắn đo không dám gọi, Hải Như đi ra phòng vệ sinh nhìn thấy.

“Mẹ làm gì thế?”

“Như… vào phòng mẹ nói chuyện với con”

“Vâng…”

Ngọc Hân đổi mục tiêu sang Hải Như.

“Con có người yêu chưa?”

“Con không, sao mẹ hỏi thế?”

“Con chưa yêu ai thật chứ”

“Thật ạ”

“Thế con… làm chuyện đó…”

“Là sao hả mẹ”

“À… kiểu như đụng chạm gì với bạn khác giới chưa… hôn hoặc na ná vậy”

“Chưa… mẹ này… sao nay mẹ hỏi lạ thế”

“Con còn nhỏ tập chung học tập không yêu đương gì đâu đấy nhé”

“Vâng con biết rồi”

“Mẹ còn hỏi gì nữa không ạ”

“Không… không… con học bài đi”

Lúc chiều Ngọc Hân lên kịch bản rất nhiều thứ sẽ dạy con nhưng giờ quên sạch, cô thấy lúng túng khi nhắc đến chuyện giới tính với con, trước giờ trong mọi việc Ngọc Hân đều rất tự tin không hiểu sao dính đến vấn đề giới tính cô lại rất lúng túng.

Ngọc Hân tin tưởng ở Hải Như con bé rất ngoan sẽ không có gì xấu xảy ra, người quan trọng cần phải khuyên nhủ lúc này là Hải Dương.

Cô hít thở sâu một hơi:

….cộc cộc cộc… “Mẹ vào nhé”

Bên trong im lặng nhưng Ngọc Hân vẫn đẩy cửa đi vào, Hải Dương đang ngồi im ở bàn học có vẻ đang rất căng thẳng.

Ngọc Hân dịu dàng: “Mẹ trả điện thoại cho con, nhưng hứa từ nay về sau đừng xem bậy bạ nữa”

Hải Dương lí nhí: “Vâng… con xin mẹ… con hứa”

Ngọc Hân kéo ghế ngồi xuống giữ khoảng cách với Hải Dương, cô lúng túng không biết bắt đầu từ đâu, Hải Dương đang đọc sách nhưng tâm trạng của nó cũng hết sức bất ổn.

Một lúc sau: “Con có người yêu chưa?”

Hải Dương suy nghĩ một lúc, không hiểu sao mẹ lại hỏi câu này: “Con không”

“Vậy thì tốt, tập trung học sau này lớn rồi yêu cũng chưa muộn”

“Vâng”

“Con…”

“Dạ”

“À không… học bài tiếp đi”

Ngọc Hân vội rời khỏi phòng con trai, không hiểu sao cô có cảm giác không an toàn khi ở gần con trai, nghĩ về những gì con trai làm với quần lót khiến cô rùng mình thêm một lần nữa có cảm giác nhột nhột giữa hai chân, cái quần lót này có khi cũng từng bị ‘bắn tinh’ rồi cũng nên.

Một đêm khó ngủ cô trằn trọc suy nghĩ cảm giác vẫn chưa hài lòng, bản năng làm mẹ thôi thúc cô phải làm gì đó, phải khuyên con để con ‘ngộ’ ra và đi trên con đường đúng đắn.

Buổi tối ngày hôm sau Ngọc Hân đã suy nghĩ thấu đáo, cô quyết tâm ‘cởi mở’ với con để con mở lòng tâm sự với mình.

Cộc cộc cộc… “mẹ vào nhé”

“Vâng”

“Con đang học môn gì”

“con đang ôn lại từ mới tiếng Anh chiều nay đi học với cô Thuỳ ạ”

“Tốt lắm”

Cả hai im lặng một lúc lâu Ngọc Hân lên tiếng.

“Mẹ con mình tâm sự chút được không?”

“Dạ”

Ngọc Hân kéo ghế ngồi tựa lưng với ghế của Hải Dương hai người đang quay lưng lại với nhau như này sẽ dễ tâm sự hơn.

“Mẹ xin lỗi, hôm qua mẹ phản ứng hơi thái quá”

“Không, là lỗi của con, con xin lỗi mẹ”

“Ở tuổi của con cơ thể đang phát triển con rất tò mò về giới tính phải không?”

Hải Dương lí nhí: “Cũng hơi hơi”

“Con tò mò cơ thể phụ nữ hả?”

“Cái đó con biết rồi”

“Con xem trên mạng?”

“Vâng…”

“Đừng xem nhiều quá, nó không tốt đâu”

“Con không xem nữa”

“Tại sao, con lại làm chuyện đó, ý mẹ là con tự làm chuyện đó, con học ở đâu?”

Hải Dương im lặng một lúc suy nghĩ mãi mới trả lời: “Con xem trên mạng, thấy họ dùng cách đó để tự giải toả”

“Con muốn chuyện đó rồi hả”

“Thi thoảng con lại thấy trong người bức bối khó chịu nên con hay xả ra, làm xong thì lại bình thường không muốn nữa nhưng được mấy hôm con lại muốn lại tự xử tiếp nó như một vòng lặp vô tận vậy”

“Đừng làm chuyện đó nữa, sau này sẽ rất có hại đấy”

“Con cũng tìm hiểu trên mạng, bác sĩ nói thi thoảng cũng nên giải quyết nín nhịn lâu có khi còn sinh bệnh”

“Nhưng con con nhỏ”

“Mẹ thấy con còn nhỏ lắm sao”

“Với mẹ con vẫn là một đứa trẻ”

“Con thấy con lớn rồi”

“Chuyện đó con làm thường xuyên không?”

“Một tuần 3 lần gì đó”

“Nhiều vậy”

“Thế bao nhiêu là tốt ạ”

“Vài tuần một lần hoặc cùng lắm một tuần một lần”

“Bố mẹ hay như vậy ạ?”

Ngọc Hân nóng mặt nhắc đến chủ đề này là nhạy cảm quá trời.

“Có vợ có chồng rồi thì sẽ hơi khác chút, con thì chưa nên”

“Ban đêm con muốn một người bạn tâm sự một người nào đó ôm con ngủ con thấy cô đơn quá, muốn có bạn gái”

“Đừng yêu quá sớm”

“Đấy là con cảm thấy như vậy thôi, thật ra con không biết tán gái đâu”

“Con chưa yêu ai hay thích thầm ai phải không?”

“Con có thích một người”

“Cho mẹ biết được không?”

“Cô ấy rất xinh đẹp, giỏi giang… nói chung mọi thứ đều hoàn hảo… nhưng con thích thầm cô ấy thôi”

“sao không bày tỏ thử xem”

“Mẹ vừa bảo không nên yêu sớm mà”

“Nếu như người đó tốt và không ảnh hưởng đến chuyện học tập”

“Cô ấy rất tốt, còn giúp con học bài nữa”

“Vậy hả, mẹ tò mò quá”

“Mẹ cũng biết cô ấy đấy”

“Ohhh… vậy hả, người quen à”

“vâng… quen… rất quen…”

“này… không phải cô giáo Thuỳ đấy chứ”

“Con mà có ý định gì là chồng cô ấy đấm vỡ mồm con đấy, chồng cô Thuỳ đô con lắm, cao to đen hôi”

“hihi…” Ngọc Hân cười

Hai người lại im lặng.

“con đừng làm chuyện đó nữa, làm nhiều rất có hại, sao này không lấy vợ được đâu”

“Con không nhịn được thi thoảng phải cho con xả chứ, người ta nói nhịn lâu quá con trai sẽ bị mộng tinh”

“Khi nào không chịu được nữa thì nói với mẹ”

“Mẹ sẽ giúp con sao?”

“ừm…”

“Giúp như nào ạ”

Ngọc Hân lúng túng cô chưa nghĩ đến phải giúp con trai như nào.

“Cứ nói với mẹ thì mẹ sẽ tìm cách giúp con”

“Vậy thì tốt quá rồi, không phải tự làm nữa”

“Thôi đi ngủ đi”

Mẹ Ngọc Hân đi ra ngoài với gương mặt đỏ bừng, chuyện ngoài xã hội thì mẹ rất giỏi nhưng chuyện giáo dục giới tính cho con trai mới lớn khiến mẹ ngại ngùng xấu hổ.