Chương 1.6: Mở Đầu

“Chị Vi ~” Loli tóc xanh hoan hô chạy qua, giống như con gấu túi treo trên người Vi, khuôn mặt nhỏ nhắn dụi dụi trước ngực cô, trông rất là quyến luyến.

Nhưng bức tranh này … thật mâu thuẫn, Vi và Jinx không phải là một đôi cừu nhân sao? Làm sao có thể ôm ấp tỏa ra hơi bách hợp thế này! Nhìn loli tóc xanh và thái muội tóc đỏ hận không thể hòa làm một, Lâm Kiến không khỏi hung hăng “nói mát” trong lòng.

“Được rồi, mau xuống đi, còn khách ở đây đó. Đã 16 tuổi rồi, vẫn như một đứa trẻ vậy.” Vi sủng nịch xoa xoa tóc Jinx, kéo nàng ra khỏi người, xoay người đánh giá Lâm Kiến: “Lúc Jinx cứu ngươi, tình huống ngươi lúc đó rất … tệ.” Vừa nói, cô chỉ vào người Lâm Kiến.

“Yên tâm, trên người ngoài những miệng vết thương và vết bầm tím ra, cũng chỉ còn một đống bài nát và một chiếc túi … Uh, Hexgold, thứ đó chúng tôi có động một chút!” Vi dang rộng hai tay, nói không nên lời “thành thật”: “Uh, hơi dùng chút tiền.” Vi dừng lại, ngay sau đó rất ngay thẳng nói: “Chỉ một chút thôi!”

“Tiền trên người của ta? Và nó có thể sử dụng ở Zaun?” Lâm Kiến cảm thấy đầu óc mình có phần chuyển động không kịp, trâu bò thế, giống Q Coin của cha đẻ Tencent à. (Q coin: Tiền ảo do Tencent phát hành, có thể dùng cho những giao dịch thanh toán trên Tencent Paipai)

“Lời thừa … Hexgold chính là đồng tiền chung trong toàn đại lục!” Vi thấp giọng lẩm bẩm một câu, như thể bất chợt nghĩ ra cái gì đó, liền nở một nụ cười thân thiện: “Ê, ta mới nghe ở cửa, ngươi mất trí nhớ à?”

“Ta nghĩ vậy …” Lâm Kiến tiếp tục giả ngốc.

Vi một tay ôm bộ ngực phồng của mình, một tay còn lại giơ ngón cái và ngón trỏ niết cằm, ánh mắt nhìn chòng chọc vào Lâm Kiến, tựa như đang nhìn một con dê béo chỉ đợi bị làm thịt: “Chà, ngươi xem, chúng ta nhặt ngươi giữa đường về, khắp mình toàn miệng vết thường và bầm tím! Đã thế chúng ta hai đứa con gái, phải chiếu cố ngươi ăn uống, còn phải chữa bệnh cho ngươi, đâu phải dễ dàng gì đâu! Hai đứa con gái chúng ta sống nương tựa vào nhau, chỉ có duy nhất một căn phòng nát này, ở đó đã gần 10 năm, thậm chí đến rèm cửa còn không thay được! Thật là khó khăn! Chúng ta …”

“Ta hiểu, ta hiểu.” Lâm Kiến vội vàng giả bộ cảm động đến lệ rơi như mưa, phối hợp với Vi đang bán khổ: “Ngươi xem, ta hiện tại thế này, đừng nói đến chuyện tiêu tiền, có khi cả đời đều không rời giường được. Chút tiền đó, hai vị tiểu thư cứ lấy mà dùng đi! Chỉ cần đừng bỏ rơi con người đáng thương này, ta đã rất hài lòng rồi.”

“Không cần thế, với nhiều tiền như vậy, chúng ta căn bản … Ô Ô” Jinx đứng bên cạnh với vẻ mặt đáng yêu nhìn Lâm Kiến và Vi đang diễn kịch. Không phải chỉ là thuận tiện tha một cái thi thể về nhà rồi sửa sang lại đồ đạc tùy thân của người ta thôi sao, người này còn muốn tặng nhiều tiền cho chúng ta như vậy? Ô … Anh ấy thật tốt!

Jinx cũng bị Lâm Kiến làm cho cảm động phát khóc, nhưng nàng chưa kịp nói gì thì đã bị Vi kéo ra phía sau mình: “Người lớn nói chuyện trẻ con chen mồm cái gì! Lâm Kiến, ngươi quả nhiên rất biết điều, không đúng, có lý! Rất có lý! Ngươi yên tâm, ta cùng nhóc con nhất định sẽ nuôi ngươi mập lên … Ờ, ít nhất có thể xuống giường và đi bộ!”

“Đáng ghét! Đừng gọi em là nhóc con!” Jinx phồng má tức tối hét lên, nắm chặt cái nắm tay nho nhỏ, rất nhanh đã quên khuấy mất chuyện định nói.

Lâm Kiến không có khái niệm gì về tiền trên thế giới này, trong đầu hắn lúc này đang nghĩ tới một túi Hexgold sẽ trị giá bao nhiêu? Bản thân hiện giờ bị thương và nằm liệt giường, còn được một cô chị gái và một loli nổi loạn đại danh đỉnh đỉnh của Zaun nữa, có thể được họ cứu chữa đã là thắp hương tạ tổ tiên trên cao rồi, nào còn dám yêu cầu gì hơn? Chỉ cần có thể dưỡng tốt cơ thể, bằng vào sự hiểu biết của bản thân với Liên Minh Huyền Thoại, chắc kiếm tiền sẽ không quá khó nhỉ? Đến lúc đó, Lâm Kiến ta quyền đấm Ác Long Thượng Giới, chân giẫm Demacia, thống trị đỉnh Targon, cưới vợ đẹp nhà giàu, đạt đến đỉnh cao nhân sinh, một túi tiền nhỏ có là gì? Hừ hừ, mặc dù hai cô gái nhỏ các ngươi một ngực lép, một bạo lực, nhưng sắc đẹp cũng hàng cao cấp, coi như đó là tiền lễ cho hai tiểu nương các ngươi đi!

“Mình phải như vậy … Rồi mới như vậy … Cuối cùng như vậy … He he he he he …” Đang vẽ khéo, Lâm Kiến nhịn không được nở nụ cười dâm đãng.

“Chị, người này đột nhiên trở nên thật đáng sợ …” Loli tóc xanh duỗi ngón tay chọc chọc Vi.

“Có thể là vừa phá sản nên tâm tình đang kích động thôi!” Vi trợn mắt: “Nhóc con, chị phải ra ngoài một lúc, em ở lại chăm sóc tốt cho tên này. Nhớ kỹ, đừng có giở trò nguy hiểm lên người ta!” Sau khi nói một câu cuối cùng, Vi liếc nhìn Lâm Kiến, ánh mắt nói không nên lời là lo lắng hay thương cảm.

Nè nè, chị cả, đừng mà, người ta là loli nổi loạn tương lai đó, người giám hộ này trông có phần hơi bị nguy hiểm cho người ta đó! Lâm Kiến bị dọa hết hồn, cảm thấy lông tơ bản thân đang bị cái liếc mắt này lập tức đưa vào trạng thái cảnh giới cực độ.

Nhưng không chờ hắn lên tiếng, Vi đã vội vàng mở cửa ra ngoài, chỉ còn lại Lâm Kiến cứng đờ xoay sang, nhìn loli tóc xanh cũng từ từ quay đầu qua … Sau đó, nở nụ cười ranh mãnh với mình.

Đừng mà! Vi! Tôi cần cô! ~~~ Lâm Kiến rên rỉ trong lòng, tuyệt vọng nhắm mắt lại.