Quyển 2 - Chương 2: Xuyên qua tình địch

Cái trán Tiểu Hắc đều tẩm ra mồ hôi mỏng, trong phòng ánh nến lấp lánh, tràn ngập không khí sắc tình, thanh âm bên trong càng lúc càng lớn, mang theo khóc nức nở, thở dốc, dần dần không thể áp chế, trở nên dính nhớp dâm đãng, Tiểu Hắc thật sự nhịn không được tò mò, nhẹ nhàng mà ngẩng đầu, rèm cửa tơ lụa che khuất gần hết cảnh xuân, rồi lại mơ hồ có thể thấy hai cái bóng người đang quấn lấy nhau.

Tiểu Hắc không chịu nổi tò mò mà dịch đến chỗ cửa, cửa gỗ bên trong khóa trái, lại có một cái khe hở nhỏ, xuyên thấu qua khe hở, Tiểu Hắc hoàn toàn sợ ngây người, hắn thấy được cảnh tượng mà đời này hắn sẽ không thể nào quên.

Một người nam tử tuấn mỹ, dáng người thon dài, hai tay chống cửa, thân thể hắn dưới ánh đèn trong suốt như tuyết đang trần như nhộng mà ghé vào bàn trà, đôi tay bị ấn ở trên bàn, liền tính dùng sức giãy giụa, cũng không thể động đậy. Mà hai chân thon dài của hắn tách ra, theo người phía sau mãnh liệt va chạm, run lên run xuống, liền tính hắn đang cố sức nhẫn nại, cặp mông căng tròn, trắng bệch kia lại bị đâm đến bạch bạch vang lớn.

Mà nam tử phía sau là một nam nhân có dáng người cường tráng, hắn mặc áo đen, phía dưới không có mặc quần lót, hai đùi rắn chắc, hữu lực lỏa lồ bên ngoài, phần bụng có những múi cơ bắp rõ ràng, vừa đủ tám khối, phía trong rừng cây rậm rạp là một con đại điểu to lớn màu tím đen, lúc này đang cắm thật sâu vào giữa kẽ mông của nam nhân tuấn mỹ kia, theo cơ bắp căng thẳng, rắn chắc của nam nhân, một chút một chút vững vàng mà hướng vào trong tàn nhẫn thao, giống như là cưỡi ngựa, tình sắc thô bạo.

“A không hỗn đản hỗn đản a”

“Ta tốt bụng vì ngươi giải độc, ngươi vì sao còn mắng ta.” Hài hước mà cười nhẹ, nam nhân đột nhiên thẳng lưng, làm vị kia tuấn nhã nam tử thất thanh thét chói tai, thật dài tóc đen bay tứ tung, lộ ra khuôn mặt tuấn mỹ, trắng nõn như ngọc.

Chính là một khuôn mặt như vậy, tuấn mỹ vô song làm nhiều ít thiếu nữ khuynh đảo, nhưng hôm nay, hắn Dung Thần, nam chủ của tiểu thuyết Mary Sue cư nhiên bị một nam nhân khác cưỡng gian, mà nam nhân này lại là tình địch của hắn, Hình Sí.

“A súc sinh, là ngươi hại ta, là ngươi làm bẩn ta, bổn vương sẽ không tha cho ngươi” oán hận khuất nhục mà kêu to, Hình Sí nghe vậy, cười lạnh một tiếng, động tác càng thêm thô lỗ, cuồng bạo, đâm cho Dung Thần thất thanh kêu thảm thiết, xem từ mặt bên, hắn bất lực mà ghé vào trên bàn, ngón tay gắt gao nắm lấy cạnh bàn, vòng eo tế gầy bị đôi tay thô to của nam nhân gắt gao nắm lấy, cồn thịt giữa háng mạnh mẽ thao làm, khiến cái bàn lắc lư theo, khiến nó từ giữa căn phòng đẩy đến ven tường, có thể thấy được nam nhân dùng bao lớn sức lực.

Dung Thần bị thao mà cả người loạn run, khóc mắng hỗn đản, súc sinh. Hình Sí thấy thế thao càng thêm hung ác, hai tay của hắn thong dong từ vòng eo rút ra, nắm lấy hai chân Dung Thần, theo sau đem sở hữu sức lực đều tập trung ở phần dưới, bắt đầu phát cuồng mà liều mạng mãnh thao, cuồng bạo thọc vào rút ra, nhiều lần tiến quân thần tốc, hung ác tàn bạo, quả thực tựa như đối đãi thù địch.