Quyển 2 - Chương 3: Xuyên qua tình địch

Dung Thần bị một loạt bạo cắm, thao đến liền kêu đều kêu không được, mặt hắn vặn vẹo, chân tay loạn run, liều mạng phải bắt được cái bàn, bị thao mất đi cân bằng, bang một tiếng lại ngã trở về.

“Ô a a không không cần”

Hình Sí chặn ngang đem hắn bế lên, theo sau bẻ ra hai chân hắn, thân hình cường tráng đè ép tấm lưng trắng nõn, dùng hình dáng như xi tiểu tiếp tục thao hắn.

Dung Thần bị làm cho khuất nhục muốn chết, khuôn mặt mang nước mắt không khỏi nhiễm rặng mây đỏ, thật dài lông mi run nhè nhẹ, cánh môi đỏ tươi hé mở, khuôn mặt tuấn mỹ quật cường, liền tính lúc này bị Hình Sí xâm phạm, hắn cũng vẫn duy trì khí chất thanh nhã, ẩn nhẫn thừa nhận tất cả.

Mà nam tử anh tuấn, cường tráng nghiêng đầu xem hắn, nhìn khuôn mặt tuyệt diễm, nhớ ra đây là hắn tình địch, lại là Thất vương gia thân phận tôn quý, trong lòng không cấm sinh ra một cổ đắc ý, ham muốn chinh phục.

Eo dũng mãnh hướng về phía trước thao lộng, dương vật thô to màu tím đen nhanh chóng mà hung hãn cắm vào ướt dầm dề tiểu huyệt, thọc vào rút ra, hơn nữa có kỹ xảo mà khống chế chiều sâu, đem toàn bộ thô phì cồn thịt cắm vào một nửa lại rút ra một chút, lại đột nhiên cắm vào, lặp đi lặp lại như thế, làm thân mình trắng nõn của Dung Thần loạn run, một đôi tay thon dài lung tung bắt lấy cánh tay thô to của nam nhân, khi bị thao tàn nhẫn, móng tay liền cắm vào bắp thịt, máu chảy ra tới.

Nhưng Hình Sí lại không thèm quan tâm, thậm chí bẻ ra đùi hắn mà tiếp tục mãnh thao, dương vật cỡ một cánh tay trẻ em càng thao càng mạnh mẽ, càng làm càng sâu, cuối cùng hung hăng mà thọc vào chỗ sâu nhất, làm cặp mông Vương gia đều run rẩy, co chặt dữ dội, đôi môi đỏ phát ra một tiếng thê thảm thét chói tai.

“A đau quá, không, không cần cắm a, tiện nô ngươi buông ta ra, ngươi thả ta xuống dưới”

“Tao âm hộ Vương gia, là ngươi chủ động tìm ta giải độc, không thể ăn xong đại điểu liền không nhận người a” Hình Sí hài hước nói, lúc này hắn đầy người mồ hôi, cơ bắp căng chặt, khuôn mặt tuấn tú mang theo cười xấu xa, còn đâu hình tượng lãnh khốc trong tiểu thuyết.

Nước mắt của Dung Thần từ khóe mắt chảy xuống, “Đồ vô sỉ ngươi vì được đến Tiểu Trân, không tiếc làm ra việc đê tiện như vậy, ngươi thật sự là cái tiện nô, a a a a đau quá”

Hình Sí từ hài hước cười chuyển thành tàn nhẫn trào phúng, “Ngươi thật sự tưởng là ta làm, trừ bỏ Tiểu Trân, ta đối tất cả mọi người trên đời này không có hứng thú, lúc trước nếu không phải ngươi khóc lóc tới cửa cầu ta, ta như thế nào chạm vào loại tao hóa như ngươi”

Dung Thần nghe vậy khuất nhục, bi phẫn đến cực điểm, hắn hung hăng mà bẻ ra bàn tay to của nam nhân, dùng sức lực toàn thân, từ dưới thân nam nhân thoát ra.

Hình Sí cũng không nghĩ mị dược phát tác mà hắn vẫn còn sức lực giãy giụa, cúi người liền muốn đem hắn bế lên, Dung Thần dùng hai ngón tay, hung hăng chọc vào đôi mắt nam nhân, Hình Sí cười lạnh một tiếng, nghiêng đầu tránh ra, ngay sau đó thô bạo mà đè lại hai tay Dung Thần.