Chương 15.2:

Ninh Triển nhướng mày, "Sau đó thì sao?"

Đường Lệ Trân cảm nhận được tâm trạng ngày hôm nay của Ninh Triển khá tốt, cô suy nghĩ một lúc, sau đó lấy hết can đảm mở miệng. “Ninh Triển, mặc dù tôi không biết lý do tại sao lúc trước anh lại chọn tôi, nhưng lần này anh lại bắt tôi phải nghỉ việc nửa năm, điều đó chứng tỏ anh bắt đầu cảm thấy chán rồi đúng không? Hay là chúng ta hủy hợp đồng đi, chỗ của tôi vẫn còn rất nhiều cô gái trẻ đẹp.”

Ninh Triển nở một nụ cười mỉa mai, “Hủy bỏ hợp đồng? Em nằm mơ cũng đừng nghĩ tới chuyện đó.”

Đường Lệ Trân bất chấp việc sợ hắn, buột miệng thốt ra. “Rốt cuộc anh muốn cái gì đây?”

Đầu dây bên kia im lặng gần một phút.

Đường Lệ Trân bên này cảm thấy rất hối hận, cô sợ mình đã chọc giận Ninh Triển, cô thật sự không hiểu nổi tính khí thất thường của hắn.

“Em biết có bao nhiêu người thích tôi không?” Đột nhiên Ninh Triển lại nói một câu như vậy.

Fans hâm mộ yêu hắn cuồng nhiệt, Ninh Triển cũng đã sớm quen với ánh mắt si mê của những người hâm mộ, nhưng hắn chưa bao giờ nhìn thấy cảm xúc như vậy ở trong mắt của Đường Lệ Trân, chỉ một chút cũng không, mặc dù hắn không cần tình yêu của cô.

Đường Lê Trân không hiểu tại sao hắn lại hỏi câu này, fans của Ninh Triển đông nhất trong số các thành viên của nhóm nhạc LW, mấu chốt chính là lời nói của hắn không hề mang theo ý muốn khoe khoang.

“Tôi có đẹp trai hay không? Trên sân khấu, tôi không có một chút sức hấp dẫn nào hay sao?”

Giọng điệu của hắn vẫn phẳng lặng như cũ, vẻ đẹp trai và sức hấp dẫn của hắn nhiều đến chừng nào, hắn chính là người rõ nhất.

Không thể không nói, sức hấp dẫn của Ninh Triển khi ở trên sân khấu là vô cùng lớn, cho dù hắn có đứng bên cạnh ai đi chăng nữa, thì ánh mắt của người đều chỉ dán chặt vào người hắn.

“Anh rất đẹp trai, cũng rất hấp dẫn.” Đường Lệ Trân thành thật trả lời.

“Vậy tại sao em lại không muốn ở bên cạnh tôi nữa?” Hắn không hiểu, hắn muốn cơ thể của cô, cô muốn tiền của hắn, rõ ràng đôi bên cùng có lợi.

“... Tôi đã cố gắng lắm rồi, Ninh Triển, tôi thật sự rất sợ anh.” Đường Lệ Trân cụp mắt xuống, hắn luôn muốn nhìn thấy dáng vẻ đau đớn và xấu hổ của cô.

“Tôi cần trút bỏ áp lực, tiền cũng sẽ đưa em gấp đôi, em chỉ cần ngoan ngoãn như trước là được."

Đường Lệ Trân nhẹ giọng nói, “Thứ mà anh cần chính là một con búp bê làm theo ý của anh.”

“Vậy em chính là búp bê của tôi.”

Bị cho là búp bê, Đường Lệ Trân không tức giận như trong tưởng tượng, ngược lại trong lòng cô có một cảm giác rất đặc biệt, lông mi của cô run lên một chút. “Lúc trước, tại sao anh lại chọn tôi?”

“Tôi chọn bừa một tờ trong cuốn album đó thôi.” Lời nói của Ninh Triển là thật, trong mắt hắn, vẻ ngoài của người nào cũng như nhau, nhưng lúc trước hắn cũng không ngờ chỉ tiện tay chọn một người mà lại hợp khẩu vị của hắn như vậy.

Hoá ra là như vậy, Đường Lệ Trân cảm thấy hơi thất vọng, cô cũng không biết mình đang mong chờ điều gì.

“Nếu đã muốn trút bỏ áp lực, đi đấm bốc không phải tốt hơn nhiều sao?”

Còn có thể giữ dáng, tại sao cứ nhất quyết phải hành hạ một người phụ nữ yếu đuối giống như cô.

“Đi đấm bốc? Không thú vị.”

“Chạy bộ, bơi lội, chơi game.”

“Tất cả đều rất nhàm chán.” Hắn tựa đầu vào cửa sổ xe, tóc mái màu xám bạc nhẹ nhàng dính vào trán của hắn. “Thế giới này thật nhàm chán.”

“Chỉ có em mới khiến tôi cảm thấy còn rất nhiều điều thú vị.”

Nghe vừa giống một lời thổ lộ âu yếm lại vừa giống ra lệnh, nhưng câu nói này phát ra từ trong miệng của một vị idol siêu cấp đẹp trai lại khác hơn rất nhiều.

Khuôn mặt của Đường Lệ Trân lập tức đỏ lên, chưa từng có ai nói như vậy với cô.

“Ngày kia chín giờ tối, em ở chỗ cũ chờ tôi.”

“Tôi có thể quay lại làm việc không?”

“Phải xem biểu hiện của em.”

“...” Rõ ràng là muốn huỷ hợp đồng, tại sao kết quả lại thành ra như vậy.

Sau đêm nay, có lẽ là do nội dung cuộc trò chuyện của cả hai quá ảo diệu, nên Đường Lệ Trân cảm thấy khoảng cách giữa mình và Ninh Triển càng ngày càng gần, thậm chí cô cũng không còn sợ hắn như trước nữa.